Editor: Hạ Hà
Năm Đại Chu Chính Đức thứ ba mươi hai, trời mùa hè nắng chói chang, không có lấy một cơn gió, thời tiết cực kỳ oi bức.
Ở một khoảng sân thanh lịch, tao nhã trong phủ Trường Nhạc Hầu tại Kinh thành có một ao nhỏ, Trình Như Ý tinh thần phấn khởi ăn uống thả cửa trên bàn ghế đá ở đình bát giác bên cạnh ao.
Trên bàn đá bày đầy các món ăn tinh xảo, món mặn có thịt kho và canh hầm tỏa hương thơm phức. Cách đó không xa, nhóm nha hoàn, bà tử và mấy gã sai vặt đều chỉ nhìn thoáng qua rồi đều chuyên tâm vào việc của mình.
Trên tay nha hoàn Mặc Hương bên cạnh bưng một cái khay, trên khay là bộ trà cụ hoa mai màu hồng, ấm trà lạnh nên bên ngoài tích vài giọt nước.
Mặc Hương lúc này hoảng sợ nhìn đại tiểu thư, tay bưng khay trà run rẩy. Nghĩ tới lời đồn trong kinh thành gần đây thì không thể tượng tưởng nổi nghĩ, chẳng lẽ đại tiểu thư chịu đả kích quá lớn nên ngốc luôn rồi.
Trình Như Ý không để ý đến suy nghĩ của nha hoàn Mặc Hương, nàng chỉ cảm thấy có nhiều món ăn ngon như vậy, lại còn không có zombie thì cực kỳ hạnh phúc. Còn về những việc khác, Trình Như Ý chẳng thèm để ý.
Ăn đến bụng no căng rồi ăn không nổi nữa nhưng Trình Như Ý vẫn còn thèm mấy miếng thịt ngỗng nướng còn lại, oán giận cái bụng mình không biết cố gắng.
Nàng tính chờ khi tiêu thực được một ít rồi lại ăn tiếp.
Không thể lãng phí thức ăn.
Mặc Hương thấy đại tiểu thư cuối cùng cũng đã ăn uống thỏa mãn xong thì cẩn thận bước lên trước một bước nhỏ, đặt khay trà lên trên chỗ trống ở bàn đá rồi cung kích dâng lên một chén trà lạnh.
"Đại tiểu thư, đây là trà lạnh nô tỳ pha cho người để bớt ngấy."
"Ừm"
Trình Như Ý nhìn thoáng qua nha hoàn cung kính trước mặt, không nói gì trực tiếp uống cạn chén trà lạnh. Đây là nha hoàn Mặc Hương, nha hoàn thân tín chuyên hầu hạ bên cạnh nàng.
Sau một hồi uống trà lạnh, Trình Như Ý cảm thấy bụng mình đã tiêu hóa được một chút thì lại tiếp tục ăn hết mấy miếng thịt ngỗng nướng còn thừa, lúc này mới vừa lòng xoa xoa cái bụng nhỏ no căng, rồi hỏi bữa tối.
"Mặc Hương, ngươi đến phòng bếp hỏi xem tối nay ăn gì?"
Mặc Hương khẽ run, vội vàng lên tiếng rồi lui xuống.
Trình Như Ý gọi bà tử vào thu dọn mặt bàn, bà tử này to béo, trên khuôn mặt già nua toàn là mồ hôi, sau khi bước đến thì bà tử lấy khăn lau khô hết mồ hôi trên mặt, cung kính hành lễ với Trình Như Ý rồi nhanh nhẹn thu dọn xong mọi thứ trên bàn đá ổn thỏa rồi lập tức lui xuống.
Không hề có chút ngạc nhiên nào cả.
Trình Như Ý không phải hành chính gốc nên nàng không hề cảm thấy có gì không đúng. Dù sao, nàng thấy rằng, nàng là chủ tử, bọn họ là nô tài, cung kính đối với nàng là điều hiển nhiên.
Thế giới mạt thế lấy thực lực làm đầu, Trình Như Ý từ khi mới chỉ có năm tuổi đã được giáo dục tư tưởng thực lực làm đầu. Nàng là dị năng giả hệ mộc, mỗi này sống ở thời kì mạt thế cũng khá ổn định, thuận tiện bảo vệ cha mẹ nuôi mình thật tốt dưới "Tấm Chắn Nhẵn"* của mình.
(*) 油光水滑 -Dương quang thủy hoạt. Má ơi mọi người giúp yêm, tra baike nó giải thích nghĩa như vầy nè, khum có hỉu lun á: Bóng và mịn, một thành ngữ Trung Quốc, bính âm là yóu guāng shuǐ huá, có nghĩa là để mô tả sự mịn và ẩm, nhưng cũng để mô tả sự bóng bẩy và xảo quyệt của con người.
Nàng còn có thêm một đứa em trai.
Đúng vậy, Tấm Chắn Nhẵn, đây là cách nói của Trình Như Ý.
Trước khi mạt thế xảy ra, Trình Như Ý mới năm tuổi vẫn còn học mẫu giáo, đây cũng là nhóm dị năng giả đầu tiên thức tỉnh, nhận thức đôi khi bị đứt quãng sau khi gϊếŧ zombie, mọi thứ đều phải tự học, do đó mọi yêu cầu đối với nàng đều không quá nhiều.
Trước khi xuyên đến đây, nàng mới chỉ mười lăm tuổi, sinh tồn ở mạt thế mười năm, nàng trở thành một cô gái dũng mãnh và là dị năng giả hệ mộc cao cấp.
Lúc đang làm nhiệm vụ, nàng đang xem quyển tiểu thuyết trọng sinh "Con đường phú quý của thứ nữ" mà chị cả tiện tay lấy được để gϊếŧ thời gian, ai ngờ vừa mới đọc xong thì gặp phải một đám thú biến dị cấp cao, cuối cùng mất mạng dưới miệng đám thú này.
May mắn thay, Trình Như Ý không chết mà xuyên vào quyển sách này.
Nội dung cuốn sách kể về đại phòng Trình gia, có nữ chính Trình Thanh Dao của phủ Kiến An Hầu từng bước thay đổi, từ thứ nữ thành đích nữ.
Còn nàng là nữ phụ lớn nhất, là đích trưởng nữ con vợ lẽ chi thứ hai của Trình gia. Luôn khiến Trình Thanh Dao ngột ngạt, bình thường hay cậy mạnh hϊếp yếu. Ngay từ đầu đã không thích thứ nữ Trình Thanh Dao, thường xuyên châm chọc mỉa mai nàng ta, còn tát nàng ta mấy cái. Đời trước, còn hung hăng đạp mấy đạp lên Trình Thanh Dao lúc nàng ta còn nghèo túng.
Kết quả là mâu thuẫn cực kỳ lớn.
Trình Thanh Dao trọng sinh trở về, thống hận Trình Như Ý vô cùng, nàng ta từng bước lập kế hoạch hủy hoại thanh danh của Trình Như Ý.
Điêu ngoa ương bướng, ghen tỵ, ác độc, không chút khoan dung với mọi người... Dần dần, tất cả những từ ngữ không tốt đẹp đều bị gán lên người Trình Như Ý.
May mà trong sạch của bản thân vẫn còn, chỉ là, có lẽ cũng sắp mất rồi.
Nhưng, bên trong đã đổi thành một người khác, Trình Thanh Dao muốn hại nàng mất đị sự trong sạch còn khó hơn lên trời.
Tối hôm qua Trình Như Ý mới vừa xuyên tới, nàng là người cực kỳ bình tĩnh, sinh tồn mười năm trong thế giới tràn ngập zombie muốn không bình tĩnh cũng khó.
Bình thường nàng có thú tiêu khiển là đọc truyện tiểu thuyết, mấy vụ như xuyên qua hay trọng sinh đã không còn xa lạ gì.
Có thể sống tiếp thật tốt.
Xuyên đến một nơi không có zombie còn có thật nhiều thức ăn. Nàng hơi hoài niệm về cha mẹ và em trai mình nhưng rất nhanh Trình Như Ý đã vui vẻ, mặt mày hớn hở.
Không phải là nàng không tim không phổi mà là em trai nàng tuy mới chín tuổi nhưng đã là dị năng giả ba hệ: hệ thủy, hệ không gian và hệ lôi. Bình thường, khi lấy được vật tư, nàng đều gieo trồng cây lương thức trong không gian biến dị rộng lớn của em trai, thế nên cha mẹ có em trai ở bên cạnh chắc chắn sẽ không khổ sở nữa.
Không đến một khắc, nha hoàn Mặc Hương đã trở lại còn mang theo danh sách thực đơn bữa tối. Tiếp thu kí ức của nguyên chủ, nàng biết "Trình Thanh Dao" không phải người thất học. Nàng nhìn danh sách một lần, đặc biệt là mấy món ăn mặn, thấy món mặn có hơi ít nên nhịn không được mà nhíu mày.
"Mặc Hương, ngươi bảo phòng bếp làm thêm mấy món có thịt, giờ ta muốn ra ngoài dạo phố."
Mặc Hương vừa nghe thì hoảng sợ, vội khuyên can Trình Như Ý: "Đại tiểu thư, ngài vừa mới khỏi bệnh, phu nhân bảo người phải nghỉ ngơi thêm."
Trình Như Ý không vui, trừng mắt nhìn Mặc Hương.
"Ta muốn ra ngoài mua mấy thứ chứ có phải đi làm chuyện gì xấu đâu, hơn nữa ta đã khỏi bệnh từ lâu rồi, không có việc gì đâu."
Nàng là dị năng giả hệ mộc, khi nàng xuyên qua còn mang theo cả dị năng hệ mộc của mình xuyên vào nguyên chủ, chẳng qua đã hạ xuống cấp không, là do cơ thể này quá yếu nên đã hạ thấp cấp độ của nàng. Bây giờ, chủ thân thể vì mắc bệnh nên đã chết đi và được nàng chiếm lấy "cải tạo" một phen, mới khỏe mạnh hơn một chút.
Mặc Hương khóc đến nơi rồi, đại tiểu thư ơi, không phải là vấn đề có làm chuyện xấu hay không, sao người thể nghĩ rằng muốn đi là đi. Hiện giờ ngài đang ở nơi đầu sóng ngọn gió sao lại không biết mà tránh đi cơ chứ.
Lúc này, đột nhiên truyền đến tiếng cười trong trẻo vui sướиɠ của một thiếu niên.
"Tỷ tỷ, tỷ tỷ, đệ đã trở về."
P/s: Nhớ vote tui nhaaa mn!