Thập Niên 60: Chị Cả Như Mẹ Kế

Chương 19: Không Vui

Tần Hương Cúc không nghĩ đến tính toán của con dâu tương lai, trong mắt của bà, con dâu tương lai mới chỉ có 15 tuổi là một cô gái rất lương thiện, đơn thuần, cho nên bà mới nhìn trúng, nhìn đến mấy anh em nhà họ Lâm bọn họ cũng rất hiểu chuyện.

Tần Hương Cúc mới nhỏ tiếng nói: “Được rồi, ăn cơm tối trước đã, ăn xong rồi lại bàn tiếp chuyện hôn sự của Đại Nha... Y Y và Tiểu Vũ.”

Bữa tối ở nhà họ Tiêu vốn là đã được định sẵn, bây giờ có thêm mấy người của nhà họ Lâm, đồ ăn dù muốn chia cũng không chia được, nên chỉ có thể nấu lại.

Nấu lại một nồi canh khoai lang đỏ, một củ khoai lang đỏ cắt thành từng khối, sau đó bỏ vào nấu chung với nước làm thành canh. Khoai cắt miếng nhỏ, trong tô có tới mười cục, nhưng thật ra, bốn năm chén canh khoai lang đỏ cũng chỉ bằng một củ khoai lang.

Mấy anh em nhà họ Lâm nhìn canh khoai lang đỏ, ăn ngấu nghiến, bọn họ đã một ngày rồi chưa ăn gì, đã sắp đói đến không chịu được nữa. Nhưng mà, cho dù bọn họ ăn nhanh hay ăn chậm thì cũng chỉ có một chén, người của nhà họ Tiêu cũng như vậy.

Lâm Y Y ăn rất từ tốn, cô đem miếng khoai lang đỏ đã được nghiền nát đút cho Lâm Ngũ Đệ, cậu bé đã là một đứa bé hai tuổi đã có thể ăn. Tiêu Vũ nhìn cô, trên mặt không hiện ra biểu cảm gì, nhưng trong đầu lại có chút suy nghĩ.

Ăn xong cơm tối, cả nhà không bận rộn, bởi vì một chén này phải tiêu hóa cả đêm, nếu buổi tối lại bận rộn, thì không đến một giờ nữa là sẽ đói.

Tần Hương Cúc nói: “Bác và bà nội còn có Tiểu Vũ đã bàn bạc, Đại Nha... Y Y với Tiểu Vũ đã đính hôn rồi, cho nên sẽ chuẩn bị tổ chức hôn lễ ở trong thời gian để tang.”

Thời đại này không quá để ý đến việc có đăng ký kết hôn hay không, đừng nói con gái 15 tuổi kết hôn, mà con gái 15 tuổi đã có con cũng có.

Con dâu cả nhà họ Tiêu nói: “Lương thực ở nhà này đã không đủ, lại thêm một người nữa, chẳng phải lương thực sẽ càng ít sao?”

Tần Hương Cúc nói: “Nếu không thì con về nhà mẹ đẻ đi, chờ đến khi nào lương thực không ít nữa thì trở về?”

Cô con dâu này tính tình có chút mạnh mẽ, cứ tưởng tính cách của con dâu cả không thể quá yếu đuối cho nên mới xin cưới chị ta. Thời gian đi xem mắt, chị ta vẫn rất lễ phép, nào ngờ sau khi lấy về tính cách liền thay đổi, sinh ra là con gái, nhưng lại giống như một thằng con trai, bây giờ lại đẻ được một đứa con trai, tính tình lại càng thêm tùy ý.

Con dâu cả nhà họ Tiêu nói: “Dựa vào cái gì chứ? Con vì nhà họ Tiêu sinh cháu đích tôn, mọi người lại muốn đuổi con về nhà mẹ đẻ? Mẹ, lời này của mẹ thật sự không có đạo lý.”

Tần Hương Cúc: “Làm dâu cả còn muốn quản chuyện em chồng lấy vợ, đây chính là đạo lý của con? Mẹ và cha con còn chưa chết đâu?”

Lâm Y Y trong lòng cũng có thêm chút hiểu biết với cô con dâu cả này của nhà họ Tiêu.

Anh cả Tiêu vội kéo vợ mình lại: “Được rồi, đừng nói nữa, chú ba cũng đã kết hôn rồi, chú hai cưới vợ cũng không phải chuyện gì xấu.”

Con dâu cả mới nói: “Còn không phải em là vì cái nhà này sao, nhiều thêm một miệng ăn, chúng ta sẽ ít đi một phần cơm.”

Anh cả Tiêu không nói. Tiêu Vũ nói: “Chị dâu nói cũng có lý, bây giờ kết hôn, thật sự làm lương thực trong nhà ít đi rất nhiều.”

Trong lòng con dâu cả mới vui vẻ: “Mẹ xem, ngay cả chú hai cũng nói như vậy.”

Tiêu Vũ lại nói thêm: “Cho nên sau khi hết hôn, con và Đại Nha sẽ dọn ra ngoài, như vậy sẽ không là tốn lương thực trong nhà.”

Bà nội Tiêu vội nói: “Con nói lời ngu ngốc gì vậy? Con với anh cả đều là con cháu trong nhà, vợ của thằng cả là con dâu nhà họ Tiêu, vợ của con cũng là con dâu nhà họ Tiêu, làm gì có chuyện một đứa con dâu thì ở trong nhà, một đứa khác thì lại ở bên ngoài chứ? Các con đang muốn chia cắt cái gia đình này sao?”

Tiêu Vũ vội vàng lại vỗ vỗ vai của bà: “Là cháu sai rồi, bà đừng nóng giận.”

Anh cả cũng vội nói: “Bà nội con không có, con tuyệt đối không có ý định chia cắt cả nhà.” Anh ta còn có một đứa con trai một đứa con gái, lúc này mà chia nhà, con trai con gái của anh ta phải làm sao đây?

Con dâu cả cũng không nói gì nữa.

Tần Hương Cúc nói: “Tiểu Vũ cưới vợ, là chuyện cha với mẹ đã bàn bạc, cũng không cần các con phải đồng ý, từng người từng người một, cái đuôi đều vểnh lên trời, các con cho rằng chúng ta đang hỏi ý kiến của các con sao, cũng không nghĩ xem bản thân là ai. Quyết định là 50 cân lương thực, 2 cân kẹo mừng, 6 đồng tiền sính lễ.”

Con dâu cả nghe xong thì lại không vui: “Nửa năm trước cưới vợ cho chú ba dùng 50 cân lương thực, nửa năm sau cưới vợ cho chú hai còn thêm thêm 2 cân kẹo mừng với 6 đồng tiền sính lễ, cái này không phải là đang tát vào mặt chú ba sao?” Tiền đó sau này có thể đều là cho con trai với con gái của chị ta, bây giờ cho lại người khác nên chị ta không vui.