Sáng hôm sau, Nguyễn Nguyễn ngủ một giấc, cuối cùng thì cũng không phải lo lắng bị người khác đánh thức.
Khi tỉnh dậy thì trời đã trưa, trước tiên cô gửi một tin nhắn cho bố của Tống Nguyễn Nguyễn.
"Bố, hôm nay bố có thời gian không? Con về nhà thăm bố."
Nửa tiếng sau, cô nhận được tin nhắn trả lời, " Trở về đi, hôm nay bố không có việc gì làm cả." Sau khi nhận được tin nhắn trả lời, cô đã ném điện thoại một bên. Trong cốt truyện nhân vật cha Tống cũng không quan trọng lắm, sau khi ông đem con gái gả đến Thẩm gia liền không quản chuyện của cô nữa.
Mãi cho đến khi Tống Nguyễn Nguyễn bị bắt vào tù, ông mới đến thăm con gái vài lần, nhưng có vẻ như quan hệ giữa hai người cũng không thân thiết lắm.
Cô không có cảm tình gì với cha Tống, cô chỉ đến thăm ông để hoàn thành nhiệm vụ.
Đầu tiên, cô ăn chậm chậm bữa sáng, rồi đi trang điểm,khi mặc xong quần áo đã là hai tiếng sau.
“Phu nhân, đồ đạc đã chuẩn bị xong, khi nào thì chúng ta đi?”
Nguyễn Nguyễn phủi tay, liếc nhìn tất cả những thứ Thẩm Lâm An đã chuẩn bị trước đó, “Đi thôi, sắp đến giờ rồi.”
Đời trước ngoại trừ bà ngoại cô cũng không có ai quan tâm cô, ở chung với cha Tống thế nào, cô cũng không biết.
So với nhà họ Thẩm, nhà họ Tống có vẻ nhỏ hơn nhiều, bởi vì chỉ có một người ở nên trong nhà cũng không có nhiều người giúp việc.
Khi cô tới, trông cũng thật vắng vẻ “Hôm nay nghĩ như thế nào mà trở về nhà rồi?”
Đây là lần đầu tiên Nguyễn Nguyễn trở về nhà sau khi cô kết hôn, bởi vậy cha Tống cũng không phát hiện ra người trước mặt không phải là con gái của ông.
“Bố, đây là sản phẩm chăm sóc da do Lâm An và con mang đến cho bố. Hãy chăm sóc cơ thể của mình thật tốt.”
Cha Tống nhìn một lượt, “Bố của con vẫn còn trẻ, không cần những thứ đó. Hôm nay sao con lại về một mình ?"
“ À,hôm nay Lâm An có việc đi công tác, đến đây cũng không làm gì. Hôm nay bố không đi làm à?” Nguyễn Nguyễn nhìn bố trí xung quanh rồi ngồi trên sô pha.
“ Bố tưởng Lâm An sẽ đi cùng con. Sớm biết vậy bố không bỏ công việc để ở đây rồi. .” Cha Tống cũng là người thực tế, không có chuyện giả dối giữa cha và con gái.
“Vậy bố đi làm đi, con ở nhà một lát sẽ về.”
Cha Tống suy nghĩ một hồi, “Con sống với Lâm An như thế nào?”
“Tốt lắm, con bây giờ ngày nào cũng đi làm ở công ty để cho qua thời gian, nếu không ở nhà một mình thì chán lắm. "
“ Bố xem Thẩm Lâm An không phải là loại người dễ có tình cảm với người khác, con vẫn nên tính toán vì mình sớm chút đi.”
Lời nói của cha Tống khiến cô lau mắt mà nhìn, trong lòng ông thì ra vẫn có chút quan tâm đến cô con gái này.
“ Bố, yên tâm, con rất yêu Lâm An.”
Khi muốn diễn là phải diễn một bộ đầy đủ, hiện tại đã diễn lâu rồi, dáng vẻ thâm tình cô đã sớm tập thành thạo luôn rồi.
Cha Tống nhìn cô đầy ẩn ý,
" Bố không nhìn ra, người từ nhỏ thấy một người đã yêu người, hôm nay lại nói câu này với bố."
"Con..."
Nguyễn Nguyễn trực tiếp bị Tống phụ theo như lời nói cấp ngạnh ở, nàng biết Tống Nguyễn Nguyễn lớn lên lúc sau phát sinh sự tình, lại không biết Tống Nguyễn Nguyễn tuổi trẻ thời điểm cư nhiên là cái người như vậy.
Nguyễn Nguyễn trực tiếp bị cha Tống nói những lời nghẹn cổ, cô biết chuyện gì đã xảy ra sau khi Tống Nguyên Nguyên lớn lên, nhưng cô không biết rằng khi còn nhỏ Tống Nguyễn Nguyễn là một người như vậy.
“Bố ơi, giờ con đã lớn, con không còn là con như hồi bé nữa. Bố phải tin rằng con rất thích Lâm An.”
Bố Tống rõ ràng không tin những gì cô nói, “Ồ , chỉ cần con vui vẻ là được. ”
Bầu không khí giữa hai người không biết vì sao có chút kỳ quái, nhất thời xấu hổ không nói nên lời.
“Nếu không, bố đi làm trước,con cứ ở nhà đi?” Cha Tống không khỏi nói.
Nguyễn Nguyễn vội vàng gật đầu.
Tình huống giữa hai cha con cũng thật kỳ lạ, cô tìm thấy phòng của mình sau khi hỏi người giúp việc, căn phòng này hoàn toàn khác với ấn tượng của cô về Tống Nguyễn Nguyễn.
Cô nghĩ rằng Tống Nguyễn Nguyễn là quý cô gia giáo nên phòng hẳn là phải yên tĩnh và đơn giản, nhưng cô không ngờ rằng một bức tường của căn phòng lại được dán đầy áp phích của các ngôi sao khác nhau, xung quanh đó có rất nhiều rèm hạt nhiều màu sắc.
Ánh sáng chiếu vào tấm rèm hạt đủ màu sắc, làm mắt cô hơi đau.
Nhìn qua ngăn kéo của Tống Nguyễn Nguyễn, cô phát hiện trong đó không có thứ gì có giá trị, tất cả đều là các loại trang sức, vừa nghĩ không tìm thấy gì thì cô nhìn thấy trong đó có một cuốn sổ.
Cô lật lại thì thấy trang đầu tiên ghi là mẹ tôi mất vào ngày 2 tháng 5 năm 2003.
Nguyễn Nguyễn đọc sơ qua cuốn nhật ký, cuối cùng đã hiểu được quá trình trưởng thành của cô ấy.
Cô gái này hóa ra là một cô gái khá ngoan, nhưng kể từ khi mẹ cô mất, cha cô không quan tâm đến cô nhiều, tính cách của cô dần trở nên méo mó.
Cả người trở nên nổi loạn rất nhiều, tâm tình cũng thay đổi.
Thành thật mà nói, cuối cùng cô cũng không hiểu tại sao Tống Nguyễn Nguyễn lại yêu Thẩm Lâm An. Cô thậm chí sẵn sàng thu liễm tính tình của mình, chỉ để trở thành mẫu người anh thích.
Thật tiếc là cô ấy không hề nhận ra anh không hề thích loại người như vậy, cuối cùng lại đánh mất nhân phẩm vì người mình thích.
(Truyện được dịch bởi Phấn Đấu Làm Giàu, đăng duy nhất tại s1apihd.com)
Nhưng sau khi đọc cuốn nhật ký này, cô cuối cùng đã hiểu rõ hơn về Tống Nguyễn Nguyễn.
Cô gái này vốn là người vui vẻ hoạt bát, nhưng kết quả lại bị thẳng nam như Thẩm Lâm An đả kích đến mức biến thành kỹ nữ trà xanh, thật sự là không đáng.
“ Tiểu thư, ông chủ hỏi cô có muốn xuống ăn cơm không?” Ngoài cửa đột nhiên vang lên một tiếng nói.
Thấy thời gian trôi nhanh, trong nháy mắt đã là buổi chiều.
"Được, tôi đến ngay."
Nguyễn Nguyễn giấu cuốn nhật ký thật kỹ, thu dọn xong liền đi xuống lầu.
Cha Tống ở dưới lầu đã chuẩn bị ngồi vào bàn ăn, bất giác thở dài, không biết tại sao.
“Nhiều năm như vậy, một mình bố nuôi nấng con đã rất khó khăn rồi. Vì con, bố chưa từng nghĩ tới chuyện kết hôn lần nữa.”
Nguyễn Nguyễn nhanh chóng vươn tay ngăn lại đề tài của mình. " Bố không cần lo lắng cho con. Nếu bố kết hôn, con sẽ không ngăn cản bố. "
" Không phải, bây giờ con đã kết hôn rồi, sao con còn không hiểu chuyện? Bố là để nuôi con, cho nên bố mới bận rộn công tác bên ngoài nhiều năm. "
" Tiền bố kiếm được có thể đủ nuôi 1000 người như con. Bao nhiêu năm nay bố cũng chỉ nuôi dưỡng con, tại sao lại yêu cầu chúng ta có tình cảm? Như hiện tại không tốt sao?
Có rất nhiều cặp cha con trên thế giới cũng không phải tất cả đều có tình cảm thắm thiết, cho nên con khuyên bố đừng giữ ý nghĩ đó nữa."
Cha Tống thở dài bất lực" Làm thế nào mới có thể thay đổi?"
" Thế con làm bố của bố thì như thế nào?""