Số Kiếp Làm Trà Xanh

Chương 4: Người đẹp, có muốn hẹn hò

Nguyễn Nguyễn bước ra khỏi công ty, liền kêu tài xế về nhà trước, thời gian rãnh rỗi như này sao không đi mua sắm?

Hơn nữa nghe Thẩm Lâm An nói có vẻ như hôm nay anh hẳn là sẽ không về nhà.

Mở danh bạ điện thoại ra nhìn thì thấy lưu rất nhiều người, nhưng phần lớn chỉ ghi chú đơn giản, liền biết không phải bạn thân.

Mặc dù Wechat có bạn thân không ít nhưng khung chat cũng không có mấy người hoạt động, Nguyễn Nguyễn cảm thấy người nữ phụ số 2 này cũng quá thảm rồi.

Rõ ràng là một bạch phú mỹ lại cố tình coi trọng Thẩm Lâm An, đến cuối cùng khiến bản thân người không ra người quỷ không ra quỷ.

Nguyễn Nguyễn cảm thán lắc lắc đầu, đi trực tiếp tới trung tâm thành phố, đến tiệm nail làm một bộ móng đẹp, sau đó liền điên cuồng đi mua sắm.

Trong tiệm quần áo xa xỉ, mấy nhân viên cửa hàng đứng sau cô.

“ Bộ váy này đẹp không?” Nguyễn Nguyễn nhìn mình trong gương, xem có vừa người không.

“Tống tiểu thư mặc bộ này thật hợp, càng tăng thêm khí chất của cô.”

Nguyễn Nguyễn “ Thế bộ này?”

“ Bộ này cũng là.......”

Mặc dù mặc trên người khác có lẽ là lời khen khách sáo, nhưng mặc trên người Tống tiểu thư thật đẹp a! Vừa nhìn là biết khách lớn.

Nguyễn Nguyễn thử một lát cũng mệt mỏi, trực tiếp dùng ngón tay chỉ vài món, sau đó phân phó tài xế tới lấy quần áo.

Sau khi dạo mệt mỏi, Nguyễn Nguyễn tùy tiện tìm một tiệm trà sữa ngồi xuống.

Cô liên tục chụp ba tấm hình, chỉ là các ảnh đang tô son môi, nhưng khuôn mặt của Tống Nguyễn Nguyễn vẫn xinh đẹp động lòng người, mới vừa đăng liền được bạn bè khen ngợi.

“Nguyễn Nguyễn thật xinh đẹp a!”

" Chị thật dễ thương!”

“Tiểu tỷ tỷ là nhất!”

Nguyễn Nguyễn không trả lời các bình luận đó, mà mở vòng bạn bè của Thẩm Lâm An xem.

Bên trong vòng bạn bè của anh chỉ có tin tức tuyên truyền lúc đưa công ty ra thị trường một năm trước, thật là không thú vị.

Chỉ ngắn ngủn vài phút, đã có vài chàng trai đến xin phương thức liên lạc nhưng đều bị Nguyễn Nguyễn từ chối.

Hiện tại cô chính là trà xanh kỹ nữ, không thể OOC a! Bất quá, chàng trai cuối cùng kia thật đẹp!

Lúc cô đang uống trà sữa đến phát chán thì bỗng có tin nhắn đến.

“Nguyễn Nguyễn, đêm nay muốn hay không đi mở màn ở Oscar a?”

Người gửi tin nhắn là Trương Đình Đình, Nguyễn Nguyễn đã xem thông tin trước đây, phát hiện hai người thường đi chơi chung.

“ Được! Mấy giờ?”

Bên kia trả lời tin nhắn thật nhanh, “Buổi tối 10 giờ gặp ở cửa!”

“OK!”

Nguyễn Nguyễn trước tiên trở về nhà, thay quần áo và trang điểm, đã lâu không đi nhảy Disco, nếu như Thẩm Lâm An không về nhà trước 10 giờ, thì chắc chắn anh sẽ không về.

Nhưng mà đồng hồ sinh học của cái lão cán bộ như anh bình thường là 11 giờ ngủ, thì sao có thể 10 giờ mà không về tới nhà?

Quả nhiên, 10 giờ rồi mà Thẩm Lâm An vẫn vẫn không có trở về, Nguyễn Nguyễn lúc này mới yên tâm lớn mật ra cửa.

Ở cửa quán bar Trương Đình Đình đã chờ nửa ngày, vừa thấy Nguyễn Nguyễn là chạy nhanh lại phía cô.

“ Hôm nay như thế nào lại tới trễ? Thẩm Lâm An không cho cậu đi sao?”

Nguyễn Nguyễn đã xem ảnh của Trương Đình Đình trong vòng bạn bè, tất nhiên nhận ra người phía trước đúng là Trương Đình Đình.

“Sao có thể? Lâm An nhà mình rất tốt với mình!” Nguyễn Nguyễn không chút để ý trả lời.

“ Cắt, chỉ chờ cậu, mọi người bên trong đều đủ cả rồi, đi thôi!”

Nguyễn Nguyễn gật gật đầu, hai người bước vào.

Có lẽ hai người cũng không thân thiết lắm, Trương Đình Đình không phát hiện bất kỳ sự khác thường nào so với Tống Nguyễn Nguyễn trước đây, Nguyễn Nguyễn nhẹ nhàng thở ra.

Bên trong nơi nơi là soái ca mỹ nữ, nhưng Nguyễn Nguyễn bước vào vẫn thu hút mọi người chú ý.

Trên ghế chỗ hai người uống rượu đã có mấy cô gái, thấy Nguyễn Nguyễn đi vào liền thân thiện gật gật đầu.

Lúc cô ngồi xuống, nhiều mùi nước hoa trộn lẫn vào nhau xộc vào khoang mũi.

“ Cô đi tới nơi này Thẩm tổng nhà cô sẽ không tức giận đi?” Một cô gái cười hỏi Nguyễn Nguyễn.

Nguyễn Nguyễn cười cười không có đáp lời, Thẩm Lâm An làm sao có thời giờ quan tâm cô a? Cô có thể không nhớ bất cứ thứ gì, nhưng cô làm sao không nhớ rõ được Thẩm Lâm An đối với Tống Nguyễn Nguyễn chưa bao giờ quan tâm, hơn nữa lão cán bộ cũng sẽ không tới quán bar.

Không khí nơi này thực mau làm Nguyễn Nguyễn thả lỏng, cô cầm ly rượu trong tay chỉ uống nhấp nháp, không uống nhiều, ngược lại người tìm đến cô uống rượu xin phương thức liên lạc không ít, bất quá tất cả đều bị cô từ chối.

Chính là phong cách như thế lại càng khiến nhiều người cảm thấy hứng thú với cô hơn, nghĩ rốt cuộc là dạng đàn ông nào mới lọt vào mắt cô?

Nhưng rất nhanh là có người nhận ra, đây không phải là cô vợ mà Thẩm Lâm An mới lấy sao? Có ý tứ.

“Nguyễn Nguyễn, có thể a! Năm đó độ nổi tiếng của cô không kém, như thế nào cô lại chọn Thẩm Lâm An người không hiểu tình thú như vậy?”

Ở trong vòng của Tống Nguyễn Nguyễn, họ thường không thích kiểu người như Thẩm Lâm An, sinh hoạt không có nửa điểm tình thú! Người như vậy sống chung rất nhàm chán.

“ Cô không hiểu.” Nguyễn Nguyễn nhẹ nhàng xô đẩy người bên cạnh một chút cười cười.

Cô cũng muốn biết Tống Nguyễn Nguyễn nghĩ như thế nào, nhưng là hiện tại cũng không cơ hội a!

Lúc hai người đang nói giỡn thì có một người chạm vào vai cô.

“Có thể cho xin phương thức liên hệ hay không?” Nguyễn Nguyễn quay đầu lại vừa thấy thì có chút kinh ngạc.

Người nam nhân này hoàn toàn chính là kiểu hình cô thích, một đầu tóc màu bạch kim, tóc mái trên chân mày, đôi mắt là tiêu chuẩn mắt đào hoa, miệng ngậm đầy ý cười khiến các cô gái ở đây đều không thể không thán phục.

Trương Đình Đình ngồi bên cạnh liền nói “Nha, đây không phải Tôn thiếu gia sao! Thật trùng hợp .”

Nguyễn Nguyễn đối với người này lại không có ấn tượng gì, chỉ là nhàn nhạt mà cười.

“ Cô biết tôi?” Nam nhân hỏi lại.

“ Cha tôi từng đến dự yến tiệc của anh, lúc đó ở phía xa tôi có thấy anh”

Nam nhân gật gật đầu, “ Vậy một lần nữa làm quen chính thức đi! Tôi kêu Tôn Sao Mai, vị này chính là......”

Nguyễn Nguyễn đưa tay, hai người bắt tay một cái, “ Chào anh, tôi là Tống Nguyễn Nguyễn, đã kết hôn.” Dứt lời còn đưa chiếc nhẫn cưới trên tay mình ra.

“Thật là quá đáng tiếc.” Lời thì nói như vậy, nhưng anh ta vẫn không bỏ cuộc, trực tiếp ngồi vào bàn, nắm bắt cơ hội thì thầm bên tai Nguyễn Nguyễn vài câu.

Thẩm Lâm An cau mày ngồi trên ghế, anh không nghĩ sẽ tới nơi này, nhưng mấy người kia cố tình kéo anh đến đây để tổ chức tiệc kết thúc cuộc sống độc thân gì đó.

Anh không thích nơi này nên lên lầu nơi ít người một chút, không nghĩ tới lại nhìn thấy cô vợ mới cưới của mình ở đây.

“Lâm An, tôi thấy người phía dưới sao giống vợ cậu thế?”

“Không thể nào? Hai người vừa mới kết hôn liền mỗi người đi chơi một nơi?”

Thẩm Lâm An đen mặt nghe hai người đùa giỡn sắc mặt càng thêm âm trầm.

Ngồi ở chính giữa là người đàn ông toàn thân mặc một màu đen, đầu đội mũ nghiêm chỉnh, nhưng khí chất toàn thân lại khiến người khác liếc một cái liền có thể cảm nhận được không giống người thường, rõ ràng chỉ lộ ra đôi môi đỏ tươi cùng cái cằm tinh xảo lại hấp dẫn ánh mắt người phục vụ.

Người đàn ông ngồi bên cạnh còn lại ăn mặc thập phần đơn giản, ngay cả dung mạo cũng không nổi bật lắm giữa đám người, nhưng cố tình trên người lại có khí chất thập phần tự phụ, làm người khác liếc mắt một cái liền biết người này bất phàm.

Hai người nhìn sắc mặt Thẩm Lâm An càng ngày càng đen, nhìn nhau nhịn không được bật cười.

“Như thế nào? Còn có thể nhịn? Còn không ra đi xem?” Người đàn ông đội mũ nói.

Thẩm Lâm An nhíu nhíu mày, “Trương Thanh Nhiên cậu đem miệng ngậm lại.”

“Ai nha, nhị ca, anh xem Thẩm Lâm An có phải hay không thẹn quá thành giận?” Trương Thanh Nhiên trộm cười.

Người đàn ông tự phụ lúc này mới nói, “ Chà, đêm nay cậu ở đây sao? Ngày mai cậu không đóng phim sao?”

Trương Thanh Nhiên bất đắc dĩ nhún vai, “ Đúng vậy!”

“ Tôi đi trước, hai người các cậu ở lại chơi đi.” Thẩm Lâm An căn bản là không nghe hai người bọn hắn vừa nói gì, trực tiếp đứng lên liền rời đi.

Triệu Tử Sinh bất đắc dĩ nhìn Trương Thanh Nhiên lắc lắc đầu.

Thẩm Lâm An trên người vẫn mặc bộ tây trang lúc đi làm, vẻ mặt mang theo chút mỏi mệt, lúc trước thời gian này anh đã sớm ngủ, không nghĩ tới hôm nay chỉ về nhà hơi trễ tí mà lại nhìn thấy một trò hay, cô vợ bề ngoài ngoan ngoãn của anh nửa đêm lại tới quán bar?

Lúc Nguyễn Nguyễn đang ở mệt mỏi ứng phó Tôn Sao Mai, trong đầu bỗng nhiên truyền đến giọng nói “ Giá trị chán ghét+1, giá trị chán ghét +1” hàng loạt giọng nói vang lên làm Nguyễn Nguyễn cảm thấy không thể hiểu được.

“Đã trễ thế này, còn không trở về nhà sao?”

Nguyễn Nguyễn hoảng sợ xoa xoa lỗ tai chính mình, phát hiện cô không bị ảo giác, chậm rãi ngẩng đầu liền thấy Thẩm Lâm An đứng phía sau lưng cô.

Cô rất nhanh nặn ra một nụ cười“ Chồng, anh như thế nào lại ở chỗ này a?”

Thẩm Lâm An nghe được chữ chồng thần sắc có chút mất tự nhiên, người phụ nữ này như thế nào nói chuyện không biết xấu hổ như vậy a?

“Có về hay không?”

Thẩm Lâm An mặt ngoài thần sắc không có gì biến hóa nhưng là Nguyễn Nguyễn đã nghe ra hắn mất tự nhiên.

“ Về a!”

“ Chào anh! Chồng hiện tại của Nguyễn Nguyễn .” Tôn sao mai lại bỗng nhiên đứng lên.

Thẩm Lâm An liếc mắt nhìn nam nhân trước mặt một cái, “ Anh là ai?”

Tôn Sao Mai cười cười, “ Tôi là chồng tương lai của Nguyễn Nguyễn.”

Nhìn ánh mắt Thẩm Lâm An tối đi, Tôn Sao Mai lại cười nói “ Đùa thôi, Thẩm tổng sẽ không thực sự tin đi?”

Hai người vừa chạm mặt tia lửa liền bắn ra bốn phía, các cô gái chung quanh đều sợ ngây người, đây giống như một chiến trường đẫm máu a!

“ Sao có thể, đi thôi.”

Nguyễn Nguyễn ngượng ngùng gật đầu, chạy nhanh lại cầm túi đứng lên, “ Mình đi trước, các cậu chậm rãi chơi.”

“ Tạm biệt!”

Lúc này nào có người dám cản hai người bọn họ a? Nếu là đánh nhau tới máu bay đầy trời thì bọn họ làm sao bây giờ?

“Nguyễn Nguyễn, ngày mai gặp!”

Nguyễn Nguyễn làm bộ không có nghe thấy Tôn Sao Mai nói, cười cười liền rời đi.

Cô hiện tại còn nào dám nói chuyện a? Làm sao cô có thể nghĩ Thẩm Lâm An lại phá vỡ thời gian nghỉ ngơi của mình đến quán bar ?

-----+-+++-------

Phấn đấu làm giàu: do mình vừa đọc vừa edit nên có gì sai mong mọi người bỏ qua, đừng nói lời cay đắng 😗