Nguyễn Nguyễn trước nay không nghĩ tới cuộc đời mình lại cẩu huyết như vậy.
Vốn cô đang chuẩn bị đến công ty làm việc, lại phát hiện người bạn trai bình thường không thể bình thường hơn của mình nɠɵạı ŧìиɧ, mà đối tượng nɠɵạı ŧìиɧ cư nhiên là bạn thân của cô Trương Oánh Oánh?
Nhìn bọn họ tình nùng ý mật dựa vào nhau, cô trực tiếp đi vào quán cà phê, lấy một ly nước bước lại, " Hai người được lắm! Tra nam tiện nữ trời sinh một đôi a!”
Quả nhiên, ánh mắt của mọi người trong nhà hàng đều bị hấp dẫn, nhưng Trương Oánh Oánh lại giả bộ đáng thương dựa vào người bạn trai cô để anh giúp cô ta lau nước trên mặt .
“Nguyễn Nguyễn, cậu hiểu lầm rồi, mọi việc không phải như cậu thấy!”
“Đúng vậy! Em hiểu lầm bọn anh rồi, anh chỉ là giúp Oánh Oánh xử lý một chút việc, trước công chúng em có thể đừng như một người phụ nữ đanh đá không?”
Nguyễn Nguyễn giận sôi máu, hiện tại hai người kia lại còn có mặt mũi đứng ở trước mặt cô giảng dạy đạo lý? Cũng quá không biết xấu hổ đi?
( Truyện được dịch bởi Phấn Đấu Giàu, đăng duy nhất tại s1apihd.com)
“Thật là một cái hiểu lầm lớn nha, có phải tôi đến chậm một bước là mặt của hai người liền dán vào nhau luôn rồi không?”
Bạn trai của cô vậy mà còn có bộ dáng tức giận “Nguyễn Nguyễn, cô xem bộ dáng của cô có giống như một người phụ nữ đanh đá không, nào có điểm ôn nhu như Oánh Oánh? Oánh Oánh cố kỵ mặt mũi của cô mới không cho tôi ngả bài, cô lại còn dám làm loạn?”
Nguyễn Nguyễn cười lạnh một tiếng, “Vậy ý tứ của anh là tôi không biết tốt xấu? Trương Oánh Oánh cô ta chỉ xứng nhặt rác rưởi tôi bỏ đi, là trạm thu gom rác rưởi!”
Trương Oánh Oánh còn chưa nói lời nói, bạn trai cô lại dáng vẻ như muốn tức hộc máu.
“ Cô!”
Cô tự nhiên sẽ không chờ người khác đánh vào mặt, xoay người rời đi.
Trương Oánh Oánh tất nhiên sốt ruột đuổi theo, ngoài mặt thì dáng vẻ sốt ruột, trong miệng lời nói lại phi thường ác độc.
“Nguyễn Nguyễn, bị mắng có cảm thấy dễ chịu không? Nói thật cho cô biết, anh ta tôi cũng chướng mắt, nhưng tôi chính là muốn làm cho cô không vui.”
Nguyễn Nguyễn xoay người vừa định tát cái loại kỹ nữ trà xanh này một phen thì lại bị cô ta đẩy một cái, cô lập tức đứng không vững ngã lên đường lộ.
“Nguyễn Nguyễn, gặp lại! Đời này cô đấu không lại tôi, kiếp sau cô cũng sẽ giống vậy!”
Bỗng một chiếc xe tải chạy tới, Nguyễn Nguyễn chỉ cảm thấy lục phủ ngũ tạng của mình đều lệch vị trí, lỗ tai còn nghe thấy âm thanh sắc nhọn của Trương Oánh Oánh, “Nguyễn Nguyễn!”
Lúc này trong lòng cô còn nghĩ, “Đem cái loại nữ nhân này xem như bạn thân thật mắt mù!”
Không biết mất ý thức bao lâu, Nguyễn Nguyễn mơ mơ màng màng cảm giác giống như có người ở trên mặt cô vỗ vỗ.
“Ai, tỉnh tỉnh đi! Lại không tỉnh liền không kịp.”
Nguyễn Nguyễn vẻ mặt phiền chán xoa xoa mặt, lúc này mới không tình nguyện mở mắt.
“Ngươi là ai a?” Cô vừa mở mắt ra nhìn, phát hiện bốn phía đều là một mảnh ánh sáng, một con mèo có cánh đứng trước mặt cô.
“ Chết tiệt! Đây là bệnh viện nào? Tôi không phải đang nằm mơ đi?”
Cô dùng sức nhéo mặt chính mình, không đau a! Quả nhiên là đang nằm mơ.
“Đừng chậm trễ thời gian, cô đều đã chết vài ngày, còn không biết hả?”
“Cái gì?” Cô nhìn lại bản thân một chút, phát hiện quần áo vẫn là bộ mặc lúc xảy ra tai nạn xe cộ, càng không thể chấp nhận nhất là bây giờ cô đang lơ lửng giữa không trung.
Con mèo kia phảng phất nhìn cô như người thiểu năng trí tuệ “Vốn dĩ cô còn có thể sống vài chục năm, chính là ta không thể trì hoãn thời gian ăn thịt cá của mình mà cứu cô” Sau khi nói xong, con mèo đó còn liếʍ liếʍ lông chính mình.
" Vì vậy để ăn cá, con mèo ngươi liền để tôi chết?” Nguyễn Nguyễn trong ánh mắt tràn ngập không thể tin tưởng.
Con mèo cao ngạo nhìn cô một cái, “ Không sai, với thân thể đứt khúc của cô lúc đó, dù muốn sống cũng sống không nổi, không có biện pháp, bản đại nhân đành cho cô một cơ hội....”
Không chờ con mèo kia nói xong, Nguyễn Nguyễn giành trước nói " Tôi muốn sống lại!”
“ Cô bị tai nạn xe bay luôn đầu óc rồi sao? Bản đại nhân đã nói thân thể của cô đã bị đứt gãy nhiều khúc rồi, cô còn muốn sống lại?”
Nguyễn Nguyễn vẫn là lần đầu tiên bị một con mèo trào phúng, “Kia ngươi nói tiếp đi.” Người ở dưới mái hiên không thể không cúi đầu a!
“Hiện tại có mấy cái thế giới cho cô chọn lựa, cô có thể chọn lựa một thân phận để trọng sinh, bất quá phạm vi lựa chọn cũng có hạn.”
Nói xong lúc sau, bàn tay trống rỗng của mèo vung lên, trên không trung xuất hiện mấy quyển sách .
“ Cô xem cô muốn người nào?”
Nguyễn Nguyễn nga một tiếng, tùy tay cầm một quyển nhìn chữ trên trang bìa viết, xưng bá võ lâm, có các nhân vật: Người qua đường Giáp chủ tiệm, người qua đường Ất thái giám......
Cô quyết định nhìn quyển thứ hai, đế hậu phong vân, các nhân vật: Người dân bị tổn thương trí lực,phi tử không được sủng ái .....
“ Mấy quyển sách này như thế nào đều giống nhau? Liền một cái nhân vật hoàn hảo đều không có.”
Mèo Mễ ngồi ở một bên liếʍ liếʍ móng vuốt, " Cuộc đời của mỗi người chính là một quyển sách, thế giới ngươi sống lúc trước cũng là một quyển sách.”
“ Vậy tôi ở trong sách đóng nhân vật gì?”
Mèo Mêd có chút không nề phiền nói, “Kia để bản đại nhân liền giúp cô nhìn xem!”
Vươn móng vuốt ở trên trời cào hai cái, “ Cô là một nhân vật còn rất thú vị a! Đá kê chân của nam nữ chủ, không quan trọng gì.”
Nguyễn Nguyễn tức giận đập mạnh hai tay “Hừ, thật là, tôi lại là một người qua đường Giáp.”
“ Cô rốt cuộc nghĩ muốn nhân vật gì? Sớm lựa chọn sớm siêu sinh.”
Nguyễn Nguyễn nghe đến đó biểu tình lại có chút ngượng ngùng, “Chính là cái loại lớn lên đẹp, trong nhà có tiền, được mọi người sủng ái.”
Mèo Mễ bất đắc dĩ mắt trợn trắng, " Cô yêu cầu nhân vật thật là nhiều, bản đại nhân liền giúp cô tìm xem !”
Chỉ thấy kia Mèo Mễ vung móng vuốt ở trên trời một cái, từng cuốn sách bay vọt mà qua, một lát sau rốt cuộc ngừng lại.
“Trong quyển sách này có người qua đường Giáp phù hợp yêu cầu của cô, chính cô nhìn xem đi!”
Nguyễn Nguyễn cười hì hì chạy nhanh lại nhận lấy sách, bá đạo tổng tài tiểu kiều thê, tên đủ quê mùa nga!
Chuyện xưa tình tiết cũng rất đơn giản, nam chủ Thẩm Lâm An là cái bá đạo tổng tài, nhà anh lại buộc anh cưới cái kỹ nữ trà xanh.
Nhưng sau này anh lại quen biết được một cô gái tuy nghèo nhưng lại kiên cường, mà cái kỹ nữ trà xanh kia lại ở bên trong phá hoại, trong lúc đó thì nam nữ chủ đã yêu nhau và kết thành chín quả.
“ Tôi là nhân vật nào ?” Nguyễn Nguyễn nhìn nửa ngày cũng không thấy được nhân vật chính mình yêu cầu.
“ Cô là bạn học cao trung của nam chủ, sau đó liền không xuất hiện nữa.”
Nguyễn Nguyễn nhìn nửa ngày mới tìm được nhân vật này, quả nhiên áo cơm không lo, da trắng mặt đẹp chân dài, cha mẹ sủng ái, nhân vật này quá tuyệt vời!
“Chính là cô ấy!”
Mèo Mễ vừa lòng thuận thuận chòm râu, gật gật đầu, " Cô là người phiền toái nhất mà bản đại nhân gặp, nhanh đi thôi!”
Không đợi Nguyễn Nguyễn nói chuyện một trận gió qua đi, Nguyễn Nguyễn đã biến mất không thấy.
Mèo Mễ lập tức thanh tỉnh lại đây, “Không đúng a! Bản đại nhân vừa rồi như thế nào đem cô ta biến thành vai nữ phụ a! Này không xong, lại làm chậm trễ thời gian ăn cá của ta.”
Nguyễn Nguyễn không nghĩ tới chính mình ngàn chọn vạn tuyển , cứ tưởng rằng cuộc đời này mình sống theo ý muốn của mình, nhưng không nghĩ tới a! Nó đã bị một con mèo ngu ngốc phá hổng.
Hơn nữa còn là một con mèo thích ăn cá, không làm được việc!