*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chương 20: Đường Đường muốn đóng phim!!
* Bà tác giả đổi thành nhé caccau.
Tỉ lệ người xem kì này đột phá, tập mới vừa phát sóng ít phút đã có hơn 2,8 triệu người xem. Số liệu này khiến toàn giới giải trí chấn động, đã rất lâu chưa có chương trình giải trí nào có thành tích tốt như vậy. Các chương trình lớn khác âm thầm học hỏi, họ muốn biết có gì đặc biệt để đạt thành tích này.
Tổng hợp kết quả phân tích của các blog và trang báo lớn, Đường Chi Hạ chính là mấu chốt quan trọng nhất. Thực ra tỉ lệ người xem tốt do có Cố Nham tham ra, dù sao anh cũng là nhân vật có sức ảnh hưởng nhất hiện tại.
Cả quá trình ghi hình Cố Nham đều đưa Đường Chi Hạ đi theo, chỉ có lúc ở núi Thiên Sơn hai người mới tách ra một lúc. Nếu nhìn nhận nghiêm túc, Cố Nham không hợp với chương trình giải trí, anh nói không nhiều, cũng không làm trò cười như các nghệ sĩ khác. Nhưng anh và Đường Chi Hạ bù trừ nhược điểm cho nhau. Đường Chi Hạ mặc dù là nghệ sĩ mới nhưng mọi người đều yêu quý cô, cô rất thoải mái, tự nhiên, đồng thời mang lại tiếng cười cho khán giả.
Mấy vị đạo diễn dường như thấy được tương lai của Đường Chi Hạ.
Đạo diễn Dương đương nhiên biết nguyên nhân mùa này chương trình nổi tiếng, ông liên lạc với Tân Tĩnh, hi vọng Đường Chi Hạ tham gia vài tập nữa. Nhưng đáng tiếc thời gian tới cô phải quay phim. Dương Thịnh quyết định mời Đường Chi Hạ làm khách mời cố định của mùa sau.
Tân Tĩnh: "Đạo diễn Dương, thực ra tôi cũng không muốn nói lời này. Hai ngày trước Chi Hạ bị thả bồ câu.
Dương Thịnh: "Đó là do họ không có mắt nhìn người! Tôi nói nhất định giữ lời!"
Tân Tĩnh cười: "Thật cảm ơn đạo diễn Dương. Mặc dù Chi Hạ nhà tôi là người mới, ông cũng mời con bé đến chương trình." Giá như giới giải trí này ai cũng giống Dương Thịnh thì tốt.
. . .
Ngày hôm sau, Đường Chi Hạ và Cố Nham tự mình xuất phát đến Hoành Điếm.
*Phim trường Hoành Điếm (: 横店影视城; : Héngdiàn yǐngshì chéng) là phim trường tọa lạc ở trấn Hoành Điếm, thành phố cấp , thành phố Kim Hoa, tỉnh Chiết Giang, Trung Quốc. Hiện nay, đây là phim trường rộng nhất thế giới.Tiểu Âu chuẩn bị một túi lớn đựng đồ đạc.
Cố Nham nhìn lướt qua: "Chỉ đi chưa đến một tháng. Cậu muốn chuyển nhà đến đây?"
Tiểu Âu: "Trời mùa hè nóng như vậy, anh còn phải mặc trang phục cổ trang, nhất định phải chuẩn bị vài thứ."
Cố Nham nói: "Đường Chi Hạ sẽ mang một đứa trẻ đến, lúc không có việc cậu nhớ chiếu cố con bé."
Tiểu Âu một mặt kinh ngạc: ". . .Em?"
Cố Nham: "Không phải cậu thích trẻ con?"
Tiểu Âu: ". . ."
Ba giờ sau, Cố Nham đến khách sạn do đoàn làm phim an bài.
Tiểu Âu lên mạng đọc tin tức, Cố Nham ngồi một bên trên ghế salon, anh đội mũ lưỡi trai che nửa gương mặt.
Chưa được bao lâu, nhóm người Đường Chi Hạ đến. Nhìn thấy Tiểu Âu, Trần Thiển kích động hô một tiếng: "Tiểu Âu ca. . "
Tiểu Âu nâng mắt lên: "Ân."
Trần Thiển: "Anh không thoải mái?"
Tiểu Âu cắn răng, nói với tiếp tân: "Phiền phức, nhanh giúp chúng tôi."
Tiếp tân: "Thật ngại quá. Khách sạn của chúnng tôi vừa mới nâng cấp, đã. . ."
Đường Chi Hạ nhìn xung quanh thì thấy Cố Nham, Đường Đường kéo tay cô chỉ về phía trước.
Đường Chi Hạ hiểu ý của con bé: "Con đi đi."
Đường Đường lần đầu tiên được đến đây chơi, đôi mắt tròn xoe ngó nhìn xung quanh, trong mắt đầy vẻ hiến kỳ. Đôi chân nhỏ của con bé thoăn thoắt đến cạnh Cố Nham: "Cố Nham ba ba __" bé ngạc nhiên gọi, trong nháy mắt lấy tay che miệng lại.
Cố Nham ngước mắt nhìn, nhìn thấy Đường Đường, anh đưa tay lên vẫy: "Đến đây."
Đường Đường lại lộc cộc đi qua, Cố Nham đưa tay ôm bé ngồi cạnh mình: "Dì của con tới rồi?"
"Vâng!" Đường Đường chỉ về phía bàn lễ tân.
Cố Nham nhìn bóng dáng nhỏ nhắn bên đó bất giác cười. Cô mặc áo trắng cùng quần bò ngắn, lộ ra đôi chân dài trắng tuyết. Đường Đường cũng mặc giống cô, chỉ là con bé đeo thêm đôi tất vải màu vàng, kéo tận lên bắp chân.
"Có lạnh không?" Cố Nham hỏi.
Đường Đường lắc đầu: "Đường Đường nóng, muốn ăn kem."
"Để chú kêu anh Tiểu Âu mua cho con. Đường Đường muốn ăn vị gì?"
Đường Đường mở to hai mắt: "Thật ạ? Vậy con muốn ăn vị ô mai!"
"Được."
"Dì thích ăn vị socola. Thiển Thiển tỷ tỷ thích ăn vị đào."
"Được! Chú nhớ rồi."
"Chú, chú thích ăn vị gì?"
"Chú không thích ăn mấy thứ này."
"Chú sợ sâu răng ạ? Đường Đường có một cái răng bị sâu, dì không cho Đường Đường ăn kẹo ngọt nhiều."
Cố Nham cười: "Bạn nhỏ không được ăn nhiều đồ ngọt. Chúng ta qua bên kia nhé." Anh đưa tay ôm Đường Đường vào ngực, nhìn hai người thực giống ba con đang đi du lịch!"
Tiếp tân đã làm xong thủ tục, cô muốn xin Cố Nham chụp một bức ảnh.
Ánh mắt Đường Chi Hạ giao Cố Nham: "Thầy Cố__"
Cố Nham gật đầu, đem Đường Đường giao cho cô.
Đường Chi Hạ bất đắc dĩ cười một tiếng: "Ở bên ngoài không thể để chú Cố Nham ôm con."
Đường Đường khó hiểu: "Tại sao ạ?"
Cố Nham."
Đường Đường nhíu mày: "Dạ, con biết rồi."
Cố Nham nghiêng đầu: "Không sao. Nhân phẩm của chú rất tốt, phóng viên chụp được cũng không thấy mặt. Đường Đường sẽ không gây phiền toái cho chú."
Đường Đường lập tức cười.
Đường Chi Hạ khẽ cười, dỗ ngon dỗ ngọt!
Tiếp tân giao thẻ phòng cho họ: "Đường tiểu thư và Cố tiên sinh cùng ở tầng 16, phòng 1603 và 1605. Trần tiểu thư và Âu tiên sinh ở tầng 15. Xin nhận lấy."
Phòng ở tầng 16 thuộc loại tốt nhất của khách sạn.
Đường Chi Hạ không biết nhưng Cố Nham cùng Tiểu Âu đều rõ.
Đường Chi Hạ: "Thầy Cố, chúng ta là hàng xóm."
Cố Nham gật đầu: "Đi lên thu dọn trước."
Cùng ngày, các diễn viên của đoàn làm phim cũng đến, buổi tối đạo diễn tụ tập các diễn viện lại một chỗ. Đạo diễn họ Lưu, hơn bốn mươi tuổi, đã quay vài bộ phim, danh tiếng trong giới giải trí không tệ. Thủy Long Ngâm không phải phong cách làm phim của ông nhưng ông có ơn huệ với Vệ Vĩ, không thể không giúp.
"Hoan nghênh mọi người! Tám giờ sáng ngày mai sẽ chuẩn bị nghi thức khai máy, mong mọi người đến đúng giờ. Tôi không muốn dài dòng, hơn một tháng tới mong mọi người cùng nhau cố gắng!"
"Được!" Nam hai tên Tôn Phi Vũ dẫn đầu vỗ tay.
Nữ hai Trần Lộ Tư nhìn về phía Đường Chi Hạ: "Chi Hạ, chào cô, tôi tên Trần Lộ Tư."
"Chào cô."
"Tôi xem qua Runing man 2, cô và thầy Cố phối hợp thật ăn ý, tôi cũng làm fan của cô luôn rồi."
Đường Chi Hạ thấy hơi ngại: "Không dám, không dám." Buổi chiều cô thấy vài diễn viên trong đoàn làm phim đến thảo luận với cô về Running man 2, còn hỏi cô còn muốn tham gia lần nữa không.
Cố Nham nói không nhiều, từ đầu đến cuối anh và đạo diễn thảo luận kịch bản.
Cố Nham lắc đầu: "Tôi đáng sợ như thế sao?"
Đạo diễn Lưu thở dài: "Kỹ năng diễn của cậu khiến diễn viên cùng đối hí ít nhiều khẩn trương." Căng thẳng sẽ ảnh hưởng đến quá trình quay phim.
Cố Nham sờ cằm: "Chi Hạ sẽ không."
"Còn nữa, hôm nay có thời gian giao lưu cùng vài diễn nhỏ một chút."
Thủy Long Ngâm kể về thời đại Nam triều. Nhân vật chính tên Vũ Văn Cảnh là Cửu vương gia, có nhiều chiến công lớn với đất nước. Vì chàng bách tích Nam triều mới được an nhàn sinh sống. Vũ Văn Cảnh hai mươi tám tuổi, thu dưỡng một nữ nhi lanh lợi thông minh. Hoàng đế đương thời là đệ đệ của Cửu vương gia, mặc dù kiêng kị Vũ Văn Cảnh, sợ chàng phế ngôi hắn, nhưng chàng nắm trong tay binh quyền, đối với hắn người ca ca này ngoài mặt cũng phải kiêng nể 9 phần, hắn giao Sơ Vân cho chàng, phong đứa bé làm Sơ Vân quận chúa.
Các diễn viên được tuyển chọn rất tỉ mỉ.
. . .
Tám giờ sáng hôm sau, Thủy Long Ngâm bắt đầu nghi thức khai máy. Việc này các đoàn làm phim khác đều làm, mọi người đều hi vọng bộ phim có thể thuận lợi quay, gây được tiếng vang lớn.
Sau khi nghi thức kết thúc, bên weibo chính thức của đoàn làm phim cũng đăng thông báo, các diễn viên chính share lại.
Cố Nham cũng đăng weibo: Xin chào, Vũ Văn Cảnh.
Đây được coi là thông báo chính thức anh quay trở lại màn ảnh nhỏ, toàn giới giải trí chấn động.Các fan sau khi xem tạo hình của Cố Nham hào hứng khoe khoang. Mười tám tuổi Cố Nham xuất đạo bằng một bộ phim cổ trang, anh được mệnh danh là Tiểu vương tử của giới cổ trang. Trong bảng xếp hạng tứ đại mĩ nam anh vẫn luôn đứng đầu.
Đáng tiếc mấy năm gần đây anh không quay phim truyền hình. Bây giờ đột nhiên anh trở lại khiến Nham phấn lệ rơi đầy mặt. Chỉ là họ không nói đến chuyện nữ chính là Đường Chi Hạ.
Nhất thời họ không chấp nhận được cặp đôi "Vợ chồng gian lận" này.
Trang phục và trang sức của Đường Chi Hạ được chuẩn bị kĩ lưỡng, hơn nữa còn rất nhiều. Các diễn viên nữ của đoàn làm phim thấy vậy cũng thảo luận với nhau.
"Lộ Tư, đây thật không công bằng. Đây có phải biểu diễn thời đâu, vì cô ấy mà chuẩn bị quá nhiều quần áo! Còn chúng ta?"
Trần Lộ Tư trước đó đã quay hai bộ phim, trong giới giải trí cũng có chút tiếng vang nhưng vài thời khắc mấu chốt lại mang Đường Chi Hạ tới.
Trần Lộ Tư khẽ mỉm cười: "Đường Chi Hạ diễn vai Lý Tuyền công chúa đương nhiên phải có nhiều trang phục hơn chúng ta. Chúng ta cũng đâu kém cô ấy, trang phục đều rất vừa vặn."
"Cô là nữ số hai! Sao có thể so sánh với chúng tôi? Đến cuối Đường Chi Hạ có lai lịch gì kia chứ?"
Trần Lộ Tư lắc đầu: "Đừng nói nữa! Bí mật khó giữ nếu truyền ra ngoài sẽ thành truyện không tốt."
"Cô quá đơn thuần đấy."
"Mọi người chú ý thời gian đi trang điểm đi."
Mọi người đi. Cuối cùng đã an tĩnh.
Thợ trang điểm nói: "Lộ Tư, tôi giúp cô sửa kiểu tóc."
Trần Lộ Tư cười nhạo: "Chỉnh lại cũng không đọ được với Đường Chi Hạ."
Thợ trang điểm cảm thấy xấu hổ.
Trợ lý của Trần Lộ Tư vội nói: "Chị đừng giận. Em nghe nói Đường Chi Hạ có quan hệ với Vệ tổng."
"Cô ta là gì của Vệ tổng?"
"Ai biết được! Xem chừng là tình nhân nhỏ ha."
Đường Chi Hạ thay xong quần áo, bắt đầu cảnh quay của mình.
Lý Tuyền công chúa cưỡi ngựa dạo chơi trên phố Trường An gặp được Vũ Văn Cảnh, ngựa của nàng suýt đυ.ng phải nữ nhi của hắn.
Đường Chi Hạ ăn mặc trang phục nam nhân, tuyệt đối không thua kém mỹ nam hiện đại.
Trần Thiển cảm thán: "Quá soái khí!"
Đường Chi Hạ nhìn mình qua gương: "Vẫn do chị gái nhỏ có kỹ thuật trang điểm, vẽ gương mặt em đẹp trai vậy!"
Thợ trang điểm lắc đầu, cảm giác mình bị trêu chọc: "Chị chỉ vẽ một chút lông mày. Khuôn mặt của em vốn đẹp, chị chờ mong làm kiểu tóc khác cho em." Thầy dạy của cô là thợ trang điểm phim Hồng Lâu Mộng, hiện tại rất nhiều đoàn làm phim cổ trang muốn mời cô về.
"Làm việc thôi!" Đường Chi Hạ hô một hơi.
Trần Thiện: "Đừng khẩn trương! Cố lên!"
Đường Đường ở bên cạnh cũng cổ vũ: "Dì, cố lên!"
Tất cả vào chỗ.
Đạo diễn hô một tiếng: "Action!"
Trên phố Trường An náo nhiệt người qua lại, hai bên đường tiểu thương tấp lập buôn bán.
Lý Tuyền công chúa cưỡi bạch mã chạy đến: "Giá__ giá__" Con ngựa giống như bị dọa sợ, chạy với tốc độ cực nhanh: "Tránh ra! Tránh ra!"
Vũ Văn Cảnh đưa Sơ Vân ra phố chơi, hai người đứng trước quầy bán kẹo đường. Lúc Vũ Văn Cảnh trả tiền không để ý đến con bé, Sơ Vân liền chạy sang phía đối diện xem xiếc.
Đúng lúc này, Lý Tuyền công chúa xuất hiện.
"Cắt!" Đạo diễn hô: "Đinh Đinh, con không được nhìn ngựa."
Bạn nhỏ gật đầu: "Vâng."
"Được! Một lần nữa."
Bạn nhỏ lại diễn không đúng.
"Cắt!"
Bạn nhỏ bật khóc: "Con sợ!"
"Ngựa sẽ không đυ.ng vào con, đừng sợ, kia chỉ là giả!" Mẹ của đứa bé đến an ủi.
"Con không muốn quay phim! Con muốn về nhà!"
Đứa nhỏ lăn ra ăn vạ, cảnh phim này đành tạm thời gác lại.
"Mọi người nghỉ ngơi một chút." Đạo diễn hô: "Triệu Ngũ, nhanh đi tìm diễn viên nhỏ khác."
Triệu Ngũ gấp đến trán đầy mồ hôi, thời khắc mấu chốt bạn nhỏ như xe tuột xích. Trước đó rất tốt nha! Hắn biết tìm đâu ra người thay thế!
"Tiêu Tử đâu?"
"Tôi đã liên hệ, mẹ cô bé nói đã kí hợp đồng với bộ phim khác, không còn lịch trình."
Đạo diễn hận không thể đạp hắn hai cước.
Đường Chi Hạ đến khu nghỉ ngơi, cô uống hai hớp nước.
Trần Thiển đưa quạt cầm tay cho cô: "Nóng không?"
Đường Chi Hạ gật gật đầu: "Có chút, nhưng còn chịu được."
Đường Đường đạp xe quên cả trời đất. Từ đầu đến cuối cô bé như cá con, tự do tự tại.
Bên kia Triệu Ngũ đột nhiên thấy Đường Đường: "Đó là con nhà ai?"
Nhân viên công tác bươc lên: "Hình như Đường Chi Hạ đưa đến."
Sắc mặt Triệu Ngũ đang khốn khổ đột nhiên thay đổi, hắn sải bước đi tới: "Bạn nhỏ, con mấy tuổi?"
Đường Đường nhìn hắn một cái: "Cháu không biết chú, không thể nói chuyện với người lại. Dì của cháu ở ngay kia đấy!" Chú đừng nghĩ bắt cóc cháu nhé!
Tính cảnh giác thật cao!
Triệu Ngũ thầm nghĩ, hắn không phải người xấu nha! Các bạn nhỏ đều rất thích hắn! Hắn ngồi xổm xuống: "Chú hỏi con, con thích quay phim không? Giống như dì con đó."
Đường Đường giương cằm lên: "Vậy chú phải hỏi dì!"
12
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen3S.Com
Trước Sau