Cô Thư Ký Làm Vợ Tôi Nhé

Chương 3

Lâm Phong và Vĩnh Kỳ bước ra khỏi phòng , ai nấy trở về làm việc của mình Nhật Linh : Tao cũng đi đây

Tuệ NHi : Mà khoan đã Nhật Linh

Tuệ Nhi : Tao nhờ mày này

Nhật Linh : Gì thế

Tuệ Nhi : Tao đang cần một thư ký riêng

Nhật Linh : Tao có nghe lầm không đấy

Nhật Linh : Mày mà cũng cần thư ký riêng á

Tuệ Nhi : Tao thấy cũng khá cần thiết

Nhật Linh : Vậy giờ tao về đang tin tuyển nhân viên giúp mày

Tuệ Nhi : Mà mày nhớ tuyển online trước nha

Tuệ Nhi : Chỉ nhận đơn xin việc của những người có năng lực thôi

Tuệ Nhi : Chứ loại mê gái như mày chắc thấy ai dẹp là nhận đơn hết

Nhật Linh : Rồi .. Rồi

Nhật Linh : Mai sẽ có tin tốt

Nhật Linh : Giờ tao về phòng đây

Tuệ Nhi : Ừm về đi

- Chuyển cảnh-

-Tại bệnh viện-

Hạ Băng : Bác sĩ mẹ tôi sao rồi ?

Bác sĩ : Tôi có chuyện riêng muốn nói với cô

Bác sĩ : Chúng ta ra ngoài một lát đi

Hạ Băng : Mẹ nằm ở ở đây nha

Hạ Băng : Con ra ngoài một lát rồi sẽ vào đây với mẹ

- Bên ngoài -

Hạ Băng :: Bệnh tình của mẹ tôi sao rồi bác sĩ

Bác Sĩ : Tôi phát hiện ở não bắc gái có một khối u

Bác Sĩ : Bác ấy cần phải thực hiện một cuộc phẫu thuật

Bác Sĩ : Nếu không thì sẽ rất nguy hiểm

Hạ Băng : Cho hỏi chí phí cho cuộc phẫu thuật là bao nhiêu

Bác Sĩ : Khoảng 150-200 triệu

Khi nghe những lời bác sĩ vừa nói nàng như chết đứng

Vì gia đình nàng không giàu có gì mấy . Ba nàng mất cách đây khoảng 1 năm . Ông là một người mê cờ bạc rượu chè bê tha . Khi ông mất đã để lại một số nợ rất lớn

Để trả nợ nên nàng cũng đã cầm cố căn nhà đang ở . Nên giờ nàng có muốn đi vay tiền để chữa bệnh cho mẹ là điều không thể . Bởi nàng không có gì để thế chấp cả

Bây giờ mẹ nàng đột nhiên đổ bệnh và phải cần một số tiền lớn đến như vây thật sự nàng không biết phải xoay sở như thế nào

Bác Sĩ : Này cô gì ơi

Hạ băng : à dạ bác sĩ gọi tôi

Bác Sĩ : Tôi cũng được biết ra đình cô khá khó khăn

Bác Sĩ : Cô đừng lo lắng quá

Bác Sĩ : Bệnh tình của bác ấy vẫn còn cầm cự được một thời gian nữa

Hạ băng : Tôi sẽ cố gắng kiếm được số tiền đó nhanh nhất có thể

Bác Sĩ : Nếu không còn gì nữa thì tôi xin phép

Chương này hơi ngắn bởi vì mình bí ý tưởng

Xin lỗi mn nha , chương sau mình sẽ đền bù cho mn