Thanh Xuân Cuồng Nhiệt [BTS]

Chương 1

Tôi tự hỏi, liệu có phép màu xảy ra hay không ? Cuộc tình đơn phương của tôi liệu có kết quả ? Tôi hâm mộ các anh ấy, yêu quý, yêu thích, mến mộ. Nói tôi mù quáng cũng được, vì sao ư ? Họ chính là động lực của tôi, chính những câu hát, câu nói khích lệ, động viện, những hành động, việc làm của họ đã làm tôi nhận ra rằng - Tôi cần phải yêu quý chính bản thân mình nhiều hơn nữa.

"Thậm chí khi bạn không hoàn hảo thì bạn vẫn là một “phiên bản có giới hạn" - RM BTS.

Tôi - Châu Kỳ Anh, vừa kết thúc sinh nhật cũng là lúc bản thân tròn 18 tuổi. Một cô gái sống trong gia đình cũng có thể nói khá giả, không quá giàu cũng không quá nghèo. Niềm đam mê du học bên Hàn của tôi khá lớn, thậm chí có thể dành 3 năm cấp 3 của mình để vừa học tập trên lớp vừa học tiếng Hàn. Có nhiều người khá bất ngờ vì chuyện này, bao gồm gia đình, thầy cô và bạn bè thân thiết. Vì sao tôi lại thành công và nổ lực như vậy ? Vì bản thân, vì gia đình, vì ước mơ gặp chính thanh xuân của mình - BTS.

Hôm nay là một ngày đẹp trời, tôi đang ngồi trong phòng nhâm nhi tách cà phê vừa mới pha xong.

"Ting"

Tiếng chuông thông báo từ chiếc máy tính vang lên, không nhanh không chậm, tôi đi tới, lướt và đọc tin nhắn thông báo.

Phụt - toàn bộ cà phê trong miệng của tôi bây giờ bay ra ngoài mà không cần đắn đo suy nghĩ.

"Mẹ ơi, lên xem cái này đi này" Tôi nói vọng từ trong phòng xuống.

"Cái gì mà om sòm thế, vụ gì" Mẹ từ dưới bếp đi lên.

"Đây, mẹ nhìn xem. Con đậu vào Đại học Seoul rồi nhé" Tôi tỏ vẻ thích thú.

"Ấy chà chà, xem ra con gái mẹ cũng giỏi đấy chứ. Đợi ba mày về rồi mẹ báo tin vui này cho ba mày biết, chắc ba mày vui lắm" Mẹ vui mừng xoa đầu tôi

"Vâng, để con xem nào, tuần sau nhập học, thế con chuẩn bị hành lý đây, có gì 2 ngày nữa con lên đường" Tôi hí hửng vừa lướt máy tính vừa nói.

"Chậc sớm thế, mà thôi không sao, qua đó nhớ giữ sức khoẻ, học tốt là mẹ yên tâm rồi"

"Vâng, thôi con đói quá, con xuống phụ mẹ dọn cơm" Tôi gập máy tính lại rồi lao xuống nhà và...

/RẦM/

"Con nhỏ này, hậu đậu từ trong trứng mà ra thật mà, đi đứng cũng từ từ thôi. Té có gì coi chừng không qua đó học được rồi thì đừng có khóc lóc với tôi" Bà lắc đầu ngáng ngẫm

" Mẹ à, con té đau mông như vậy mẹ không help con lại nói con như vậy nữa" Tôi vừa xoa mông vừa mếu máo

"Thôi đứng nhanh để tôi còn đi dọn cơm" Mẹ đá vào mông tôi một phát rõ đau

Chập tối thì ba của tôi từ bệnh viện về đến nhà. Vừa bước vào cửa đã nghe mùi thơm của các món ăn vợ mình nấu bay khắp nhà.

"Chà, hôm nay có gì vui sao mẹ Kỳ Anh làm nhiều đồ ngon thế ?" Ông cất giày rồi bước vào nhà

"Con gái ông vừa đậu vào Đại học Seoul nên tôi mới làm nhiều món để chúc mừng nó đấy" Mẹ cô từ trong bếp bưng ra dĩa thịt xào nóng hổi

"Chà, con gái ba giỏi thế kia"

"Ba ơi là ba, con giỏi từ trong trứng thế kia" Tôi vênh cái mặt lên mà khoe với ba mình

"Con bé này, đi đứng đàng hoàng, mau dọn chén đũa ra, ba nó mau rửa tay rồi vào ăn cơm" Mẹ từ trong bếp bưng ra thêm một tô canh bốc khói nghi ngút

Tối đến, tôi nằm trong phòng, ngắm nhìn lần lượt từng món đồ đến cả thùng rác :). Cầm tấm hình BTS trên tay, nước mắt bỗng rơi.

"Em thực hiện đúng lời hứa rồi này, em sắp được gặp các anh rồi, các anh liệu có giữ lời hứa với tụi em" Tôi vừa ôm tấm hình vừa rơi nước mắt vừa cười

Ngày hôm sau

"Thôi con đi nhé, ba mẹ ở lại giữ gin sức khoẻ, qua đến đó con sẽ gọi lại cho ba mẹ" Tôi sụt sùi ôm lấy ba và mẹ mình.

"Qua đó ăn uống đầy đủ, khi nào rảnh thì điện cho ba mẹ, ba mẹ sẽ nhớ con lắm" Ba vuốt tóc con gái mình rồi nói.

"Đây này mau cầm lấy, những thứ này là mẹ chuẩn bị cho con đó. Qua đó có gì bỏ tủ lạnh rồi ăn dần dần" Mẹ vừa nới vừa dúi vào tay tôi một túi thức ăn to chảng, toàn món Việt, nào là chả cá, bột bánh, phở đóng gói, khô.... còn rất nhiều là đằng khác. Tôi chỉ cười trừ lắcđầu chiều theo ý mẹ.

"Yêu mẹ quá đi, thôi con lên máy bay đây, khi thành công rồi, con sẽ rước ba mẹ qua đó ở với con. Tạm biệt ba mẹ" Ôm ba mẹ mình lần cuối rồi tôi đi về phía khu vực soát vé.

Lúc này đã yên vị trên máy bay, nhìn ra cửa sổ, lòng tôi bỗng rạo rực hẵng lên. Năm 15 tuổi, một cô gái ấp ủ trong lòng ước mơ được du học Hàn thì hôm nay, một cô gái 18 tuổi đang ngồi trên chiếc máy bay bay đi thực hiện ước mơ của mình.

Khoảng 5 tiếng sau cuối cùng chiếc máy bay cũng hạ cánh một cách bình thường. Tôi xuống lấy hành lý như bao người khác, vội bắt chiếc taxi gần đó hỏi đường để đến trường Đại học.

"Cháu là du học sinh mới đến đây hay sao ?" Bác lái xe thấy tôi cầm trên tay hộ chiếu để chữ "Vietnam" nên hỏi.

"Dạ, cháu là du học sinh Việt ạ" Tôi lễ phép trả lời bác tài xế.

"Chà, vậy thì cháu cô gắng học nhé, mà cháu học ngành gì ?"

"Ngành Y thưa bác, cháu có niềm khát khao với ngành Y rất lớn luôn là đằng khác" Tôi vui vẻ nói với bác tài xế

"Ồ vậy hả, vậy chúc cháu học giỏi và tốt nghiệp tốt nhé, đến khi đó lão già này sẽ đến tìm cháu để khám bệnh" Bác tài xế cười nói

"Vâng"