Kỳ Lẫm một bên hôn môi lên gương mặt đầy xuân sắc của Mạnh Tử Phong, hai bàn tay to đốt lửa dao động ở trên người Mạnh Tử Phong, từ lòng ngực bóng loáng đến cái lưng trơn trượt phía sau, bàn tay to của hắn mơn trớn mỗi tấc da thịt y đều giống như là bị bậc lửa đốt lên, nóng cháy tê dại, Mạnh Tử Phong không tự giác ưỡn ngực, vòng eo mảnh khảnh càng thêm tinh tế, tản ra hương vị mê người.
Lúc này váy dài đỏ tươi bị dùng sức vén lên đến ngực y, vừa vặn đem hai viên đậu đỏ đứng thẳng bại lộ ở trước mắt Kỳ Lẫm, Mạnh Tử Phong có chút khó nhịn ưỡn ngực, vòng eo tinh tế mê người, đùi thon dài không nhịn được tách ra, tùy ý Kỳ Lẫm ghé vào giữa hai chân y.
“Ahh~ Ông xã ~” Mạnh Tử Phong vô ý thức nỉ non, có chút khó nhịn đem đôi tay cắm vào bên trong, cả người đều tản ra mê người hấp dẫn còn cố tình tỏ ra không biết bộ dáng hiện tại của mình.
Kỳ Lẫm cười tà một tiếng, lưu lót vài cái đem cả người thoát sạch sẽ, sau đó lại lần nữa ghé đến giữa hai chân y, đem hai đôi chân dài trắng nõn của y tách ra thật lớn, môi lại chuyển qua đầṳ ѵú Mạnh Tử Phong, bắt đầu mυ'ŧ vào liếʍ láp, đầu lưỡi phát ra âm thanh kɧıêυ ҡɧí©ɧ, đầṳ ѵú nhanh chống mang theo vệt nước, rõ ràng càng trở nên da^ʍ mĩ, đồng thời Kỳ Lẫm hai tay bắt đầu di động ở háng Mạnh Tử Phong.
“A ~” Bàn tay to Kỳ Lẫm hoàn toàn nâng cái mông bóng loáng của y, xoa nắn một trận, Mạnh Tử Phong đang đắm chìm trong nhân vật mà y sâm vai, tựa hồ rất là hưởng thụ Kỳ Lẫm diễn cảnh ôn nhu, vì thế từng tiếng rên rĩ mất hồn đứt quãng từ trong miệng y kêu ra.
“Ưm~ Ông xã ~ bên này cũng muốn ~ ah ưm”
“Bên kia?” Kỳ Lẫm một bên gặm cắn một bên không quên trả lời.
“Ông xã anh xấu lắm ~ ah a” Mạnh Tử Phong quái giận dựng thẳng đầṳ ѵú bên kia bị Kỳ Lẫm bỏ qua, đồng thời hai chân vô ý thức cọ xát vào chân Kỳ Lẫm.
Kỳ Lẫm cười khẽ ngậm lấy đầṳ ѵú bên kia của y, liền lúc này, Kỳ Lẫm dao động cái tay đang ở dưới háng y, trằn trọc đi tới huyệt khẩu đã sớm ướt mềm, giây tiếp theo, Kỳ Lẫm liền sung sướиɠ khéo khóe miệng.Người này huyệt khẩu sớm đã ướt mềm kỳ cục, bên trong tràng đạo như là có thể tự động phân bố dâʍ ɖị©ɧ, lúc này không chỉ đem tràng đạo từ khô khốc nhuộm dần đến ướŧ áŧ trơn trượt, còn lộ ra dụ hoặc đang không ngừng hút chặc ngón tay Kỳ Lẫm, giống như đồ vật tham lam đang không ngừng đem ngón tay Kỳ Lẫm hít vào, hơn nữa không hề có ý tứ buông ra.
Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, trước khi Kỳ Lẫm tới Mạnh Tử Phong đã chính mình rửa sạch qua, đây là thói quen tốt của y, Kỳ Lẫm đặc biệt thưởng thức điểm này, đương nhiên, Kỳ Lẫm những cố chủ khác cũng thế, bằng không hắn làm gì có nhiều thời gian trước khi làm còn giúp bọn họ rửa sạch.
“Xem, bên trong em đều ướt thành như vậy.” Kỳ Lẫm một bên dùng ngón tay ở trong u huyệt ướt nóng trong của y di động, một bên cười khẽ.
“Ưm, đừng nói.” Mạnh Tử Phong giống như thê tử ngượng ngùng, lấy tay bụm mặt, thẹn thùng đến nổi không dám nhìn thẳng trượng phu của mình.
Kỳ Lẫm không thể không cảm thán định lực người này, tại loại thời điểm này còn không quên nhân vật sắm vai của mình, bất quá Kỳ Lẫm tin tưởng, thực mau hắn sẽ quên điểm này cũng hoàn toàn sa vào mạng thao lộng ở dưới thân, mỗi lần đều như vậy.
“Hiện tại đã biết thẹn thùng?” Kỳ Lẫm ngón tay ra ra vào vào, đột nhiên khom lưng tiến đến trước mắt Mạnh Tử Phong hài hước nói, ngay sau đó cầm tay y lấy ra hôn sâu một cái, hôn đến Mạnh Tử Phong hô hấp trở nên dồn dập, trên mặt cũng càng thêm hồng nhuận mê người.
“A ~” Trong quá trình hôn sâu, ngón tay Kỳ Lẫm đã tiến vào được ba ngón.
Hiển nhiên, bởi vì người này tao lãng đến không ngờ, Kỳ Lẫm căn bản không cần lo ba ngón tay đi vào quá nhanh, hắn thậm chí không cần màng dạo đầu cũng có thể thuận lợi tiến vào.
“Ông xã ~ a có, có thể a có thể.” Mạnh Tử Phong vô ý thức ôm lấy cổ Kỳ Lẫm, hai chân mở rộng ra, nhắm mắt lại vẻ mặt xuân sắc mời gọi.
“Như thế mà đã chờ không kịp?” Kỳ Lẫm đã sớm cương cứng khố nhịn, nhưng trời sinh định lực của hắn chính là không có người có thể so, hơn nữa hắn luôn luôn biết săn sóc làm đủ màng dạo đầu, cho nên hắn có thể nhẫn nại trêu đùa Mạnh Tử Phong.
“Có thể cái gì, bà xã cần phải nói rõ ràng a.”
“A có thể ~ có thể tiến vào.” Mạnh Tử Phong khó nhịn lắc mông, đùi càng là vô thức cọ xát Kỳ Lẫm.
“Tiến vào nơi nào?”
“A ah~ tiến vào ~ cắm vào tới ah ông xã~ cắm vào tiểu huyệt của em a ưm~” Mạnh Tử Phong lắc mông không ngừng đón ý nói hùa theo Kỳ Lẫm, nhưng Kỳ Lẫm có ý xấu chỉ dùng cự vật cọ xát hoặc đánh đánh ở xung quanh huyệt khẩu, không chịu đi vào, Mạnh Tử Phong gấp đến độ bất mãn cọ xát.
“Bà xã thật là cơ khát.” Kỳ Lẫm cảm thán cười khẽ, ngay sau đó lại sủng nịch thở dài: “Không có ông xã thì em phải làm sao bây giờ.”
“Ah ông xã~ em muốn ~ muốn côn ŧᏂịŧ ông xã cắm vào ~” Thiết lập cô vợ nhỏ hiền tuệ thẹn thùng của Mạnh Tử Phong có chút sụp đổ, nhưng lúc này y nào quản được nhiều như vậy.
“Xuy ~” một tiếng, Kỳ Lẫm đột nhiên thẳng tiến vòng eo, giây tiếp theo, cự vật to lớn nóng bổng toàn bộ đi vào, đồ vật cứng rắn của hắn đã bị một cổ ướt mềm ấm áp bao vây, gắt gao cắn nuốt.
Trong tích tắc, cảm giác sảng khoái làm hai người đồng thời phát ra một tiếng thở dài thoả mãn, Mạnh Tử Phong trong nháy mắt cả người tê dại đến hơi hơi rùng mình.
“Như em mong muốn.” Kỳ Lẫm vừa dứt lời liền bắt đầu điên cuồng đĩnh động, Mạnh Tử Phong bị hắn đâm cho đứt quãng rêи ɾỉ.
“A a a ~ a ưm ông a a ông xã a a ah ~”
“Ô ô a ưm ~ quá a a quá sâu a ha~”
“A a ha sướиɠ chết em a ưm a a”
Kỳ Lẫm đem Mạnh Tử Phong hai chân tách rộng ra để trên vai, không ngừng thẳng lưng ra vào u huyệt của y: “Ông xã thao em sướиɠ không?”
“A a ah~ sướиɠ a thật sướиɠ… muốn chết a a a!”
“A a a cắm tới rồi~ Ah”
Mạnh Tử Phong trước nay đều sẽ không ẩn nhẫn, ở phương diện trên giường này y cùng với Giang Hủ Thư là hoàn toàn tương phản.
Kỳ Lẫm tỏ vẻ tao lãng như vậy chính là muốn thao thật hung hăng, vì thế lôi kéo đôi tay Mạnh Tử Phong mạnh mẽ đĩnh vào, thao thẳng đến toàn bộ thân thể Mạnh Tử Phong đều bởi vì kɧoáı ©ảʍ to lớn mà trở nên co rút, Kỳ Lẫm vẫn không nương tay mà điên cuồng làm.
Thẳng đến khi Mạnh Tử Phong thét chói tai, bị thao đến bắn đầy tay, Kỳ Lẫm ôm cả người mềm oặt của y xoay người, đổi thành hắn nằm ở trên giường, Mạnh Tử Phong lại tách chân ngồi ở trên người hắn, sau lưng Kỳ Lẫm lót hai cái gối đầu, sau đó lôi kéo đôi tay Mạnh Tử Phong, cười nói: “Hiện tại chính mình động.”
Vừa mới bắn xong Mạnh Tử Phong mơ hồ còn chưa có phục hồi lại tinh thần, nhưng thực mau y đã bị vật cứng rắn nóng cháy trong cơ thể kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến hoàn hồn, lúc này mới phát hiện y đã thay đổi tư thế, hậu huyệt bị thao mở nhắc nhở y tối nay sẽ rất dài.
Vì thế Mạnh Tử Phong gấp gáp ngồi ở trên đùi Kỳ Lẫm, bắt đầu tiết tấu từ trên xuống dưới, cái mông không mệt mỏi nâng lên lại buông xuống, cảm thụ được hậu huyệt cự vật cứng rắn rời khỏi lại tiến vào, mỗi một lần đều giống như lại trướng to thêm vài phần, trở nên càng thô, càng dài hơn, mỗi một lần đều tiến vào càng sâu, càng xỏ xuyên qua thân thể y.
“A a ~ ông xã~ a a không, không còn sức lực a ah~”
Một đợt lại một đợt kɧoáı ©ảʍ thực mau bao phủ lấy Mạnh Tử Phong, cả người y tê dại như bị điện lưu xẹt qua, Mạnh Tử Phong mau chống mất đi sức lực, hai chân mềm nhũng, nhưng chỗ kia bị thao liên tiếp làm y sướиɠ đến đầu ngón chân cuốn khúc lại.
Kỳ Lẫm một bên lôi kéo trên tay y mà hạ động tác, đồng thời cũng ở bồi y đĩnh động vòng eo, làm cho Mạnh Tử Phong mỗi một lần ngồi xuống đều có thể đi vào càng sâu “Bạch bạch bạch” tiếng va chạm da^ʍ mỹ giữa nơi gắn kết của hai người càng ngày càng tăng vọt, tràn ngập toàn phòng ngủ.
“A ahh bắn ~ bắn” Mạnh Tử Phong đột nhiên co rút, cả người mềm nhũn, có chút vô lực ngã xuống người Kỳ Lẫm, đồng thời, một lần nữa tϊиɧ ɖϊ©h͙ từ dươиɠ ѵậŧ y bắn ra đầy trên bụng Kỳ Lẫm, chính y nhìn cũng da^ʍ mĩ bất kham.
“A không được ~ em không được nữa ông xã~” Mạnh Tử Phong bắt đầu xin tha.
Kỳ Lẫm ngồi thẳng lên đem cả người mềm mại ngã xuống của y ôm vào trong ngực, cự vật cũng không hề có ý tứ rời khỏi u huyệt của y: “Như này mà đã không thể được, ông xã em còn chưa có bắn đâu.”
“A ah~” Hai tay tinh tế trắng nõn của Mạnh Tử Phong giống như rắn quấn lên cổ Kỳ Lẫm, gắt gao ôm lấy hắn, rất sợ không vững liền mềm nhũng ngã xuống.
Mà Kỳ Lẫm, cự vật dưới háng của hắn bắt đầu lại một vòng thọc vào rút ra, liền tư thế ngồi ôm này, hai chân Mạnh Tử Phong tách ra khóa ngồi ở háng Kỳ Lẫm, lúc này đã là không có sức lực, hoàn toàn tuỳ theo Kỳ Lẫm đĩnh động.
Kỳ Lẫm mạnh mẽ ra vào, không biết qua bao lâu, Mạnh Tử Phong rêи ɾỉ đã trở nên khàn khàn vô lực, vừa rồi rên rĩ như câu hồn đoạt phách cũng bắt đầu xin tha, lúc lâu sau Kỳ Lẫm mới cảm thấy sắp tới lúc, liền đem y nằm vào trên giường, Kỳ Lẫm như máy đóng cọc ghé vào trên người y càng thêm nhanh chóng thọc vào rút ra.
“Hừm~” một tiếng thở dài thoả mãn, Kỳ Lẫm toàn bộ bắn vào trong cơ thể Mạnh Tử Phong.
Độ ấm nóng cháy kí©ɧ ŧɧí©ɧ Mạnh Tử Phong cả người run rẩy, sau đó lại một lần nữa sung sướиɠ bắn ra, lúc này tϊиɧ ɖϊ©h͙ đã sớm đã trở nên trong suốt ít ỏi.
“Ông xã, anh muốn thao chết em.” Sau một lúc lâu mới lấy lại tinh thần, Mạnh Tử Phong ý thức mơ hồ ghé vào trên giường nỉ non, bây giờ y một cái ngón tay đều không nghĩ động.
Thở dốc đủ rồi Kỳ Lẫm trở mình, xuống giường đem cả người mình thu thập sạch sẽ, sau đó lại đơn giản đem Mạnh Tử Phong đi rửa sạch, làm xong mọi chuyện mới lại lần nữa ngã vào trên giường.
“Ông xã~” Kỳ Lẫm mới vừa nằm xuống, thân thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ của Mạnh Tử Phong liền bò lên, thậm chí đôi mắt y cũng chưa mở, lại trực tiếp hướng tới ngực Kỳ Lẫm.
Kỳ Lẫm cao lớn hữu lực, ngực rắn chắc cho người ta cảm giác an toàn, Mạnh Tử Phong thực mau chui vào trong lòng ngực của hắn, gắt gao ôm eo hắn, đồng thời đầu ở khuỷu tay hắn tìm được một vị trí thoải mái liền bất động, lại giống như tiểu cẩu làm nũng ở khuỷu tay hắn mà cọ cọ.
“Ông xã, buồn ngủ quá~”
“Ngủ đi.” Kỳ Lẫm xoa xoa đầu tóc mềm mại của y, sau đó hôn hôn cái trán trơn bóng của y.
Hắn cũng không thường xuyên ngủ lại chỗ của kim chủ, trừ phi kim chủ trước đó có yêu cầu, nhưng đương nhiên là có thời điểm cũng là coi tình huống mà quyết định, tỷ như trước mắt là vị này, Kỳ Lẫm đã tương đối quen thuộc, còn nữa, cũng không có ông chồng nào nửa đêm ra khỏi cửa không phải? Cho nên Kỳ Lẫm liền an tâm ôm “Bà xã” ngủ.
Ngày hôm sau tỉnh lại đã khá trễ, người trong ngực hắn sớm đã không còn, nhưng hắn là bị “Thê tử” đánh thức.
“Ông xã, sớm.”
Kỳ Lẫm trợn mắt, liền thấy Mạnh Tử Phong tóc dài đến eo như cũ, chỉ thay đổi một cái váy liền áo màu trắng, lúc này đang đứng ở mép giường ôn nhu nhìn hắn, ở trên trán hắn hôn chào buổi sáng, hoặc là nói đây là hôn đánh thức hắn.
“Sớm, bà xã.” Kỳ Lẫm cong cong khóe môi, xem ra còn không có diễn xong.
“Nên rời giường nào ông xã, anh còn muốn đi làm không.” Mạnh Tử Phong đem quần áo Kỳ Lẫm cầm tới: “Bữa sáng đã chuẩn bị tốt, anh đi tắm rồi ra ăn.”
Kỳ Lẫm nhướng mày: “Bà xã thật là hiền tuệ.”
Mạnh Tử Phong có chút ngượng ngùng cười cười, ngay sau đó vứt cho hắn cái mị nhãn: “Nhanh lên.”
Kỳ Lẫm cười xem y rời đi, trong lòng đột nhiên hiện lên chút ý tưởng lung tung rối loạn, nếu hắn cũng tìm một cô vợ phổ phổ thông thông bình đạm nhưng sinh hoạt hạnh phúc, tựa hồ cũng không tồi, nhưng lại nói bây giờ, hắn lại không thể nào mở rộng cửa lòng đi tìm được một người đáng giá để hắn buông hết thảy?
Lắc lắc đầu, loại bỏ ý tưởng không thực tế, Kỳ Lẫm nhanh chóng đứng dậy đi phòng tắm, chờ đến hắn tắm rửa đổi xong quần áo ra ngoài, trên bàn quả nhiên đã chuẩn bị tốt bữa sáng dinh dưỡng, thật sự có vài phần hương vị gia đình.
“Hiền tuệ.” Kỳ Lẫm tận hết sức lực khích lệ nói.
Sau đó tự nhiên một hồi ăn no nê, ăn xong nhìn Mạnh Tử Phong lấy tư thái người vợ ôn nhu thu thập chén đũa, lại lấy giày cho hắn, sau đó đưa hắn tới cửa: “Ông xã, ra cửa chú ý an toàn.”
Kỳ Lẫm gợi lên cằm Mạnh Tử Phong, hôn hôn hắn khóe môi: “Đã biết.”Trong lúc cửa sắp đóng, Kỳ Lẫm đột nhiên lại nghĩ tới cái gì liền bổ sung một câu: “Anh gần nhất muốn đi công tác một đoạn thời gian, không cần quá nhớ anh.”
Diễn kịch như vậy đã diễn đủ, hắn buổi tối tất nhiên không có khả năng lại đến, đương nhiên, lần sau xuất hiện ở chỗ này, người trước mắt cũng chưa chắc là “Ôn nhu hiền tuệ thê tử” nữa.
————
Dạo này đi làm lại nên không ra chương ổn định được, mong mọi người thông cảm. Cám ơn đã ủng hộ