Kỳ lắm ngựa quen đường cũ đi vào nơi gọi là chỗ cũ, mới vừa mở cửa, Nghênh đón hắn là một mỹ nữ cao gầy mặc váy đỏ trong mắt mang theo ý cười đi tới.
“Ông xã đã trở về.” Nữ nhân cười nói thân mật đi lên hôn hôn môi Kỳ Lẫm, sau đó ngồi xổm người xuống, giúp Kỳ Lẫm cởi giày, sau đó lấy dép lê trong nhà mang vào chân hắn.Thực sự rất giống bộ dáng một người vợ tốt ôn nhu hiền thục. Kỳ Lẫm không dấu vết trừu trừu khoé miệng, ngay sau đó liền tiến vào nhân vật, kéo ‘nữ nhân’ vào trong ngực mình, hôn sâu một cái, sau đó mới thấp giọng ôn nhu: “Bà xã, nhớ anh không?”
“Đáng ghét!” ‘Nữ nhân’ váy đỏ ngượng ngùng tránh tay của Kỳ Lẫm, quái giận thẹn thùng xoay người đi vào phòng bếp: “Rửa tay nhanh lên rồi ra ăn cơm, đồ ăn nguội hết rồi.”
Kỳ Lẫm theo sau liền nhìn thấy, trên bàn bày ra đồ ăn, giống như ‘nữ nhân’ này tự làm cơm nhà, nhưng mà lại phong phú không nói nên lời.
Có ý tứ, nhân vật này thật là có ý tứ, dù sao vừa hay hắn cũng chưa ăn cơm.
“Bà xã thật là hiền tuệ.” Kỳ Lẫm có thể nói là tiến vào nhân vật một cách thần tốc.
Mà vị nhân thê váy đỏ này, xác thực là Mạnh Tử Phong đang mặc nữ trang mang tóc giả hoá thân thành, một thân váy đỏ liền phát họa thật tốt thân hình cao gầy mảnh khảnh của y, còn có cả ngực giả, có thể nói là thập phần quyến rũ. Gương mặt y vốn dĩ kinh diễm, lúc này hóa trang lại càng thêm xinh đẹp động lòng người,
Kỳ Lẫm tấm tắc bảo lạ, nhìn ‘thê tử’ hiền tuệ đang thu xếp đồ ăn, thân hình phập phồng quyến rũ, đặc biệt là thân hình nổi bật đằng sau chiếc váy đỏ mỏng như sa, có thể rõ ràng thấy được ở bên trong không hề mặc thêm cái gì, dấu vết của qυầи ɭóŧ cũng không có, váy đỏ tơ tằm vừa mềm vừa mát, phản phất đem cái mông vểnh của y lộ ra, Kỳ Lẫm còn chưa bắt đầu ăn đã sắp không nhịn được.
Không ai có thể tưởng tượng, cô vợ trước mắt vừa đẹp lại đảm đang này là người hai năm nay ở trong giới điện ảnh bộc lộ tài năng là một đạo diễn nổi tiếng, Mạnh Tử Phong, tác phẩm của vị đạo diễn này luôn luôn là một ngọn cờ riêng biệt, thiên về phim nghệ thuật, nghe nói trong lĩnh vực này y luôn không ngừng sáng tạo, ở trước mặt những người khác được cho là một tài tử kinh diễm.
Rất nhiều tiểu thịt tươi lưu lượng hay tiểu hoa gì đó đều muốn tham gia tác phẩm của y, chỉ cần được diễn phim điện ảnh của y, thì địa vị trong giới sẽ được đề cao hơn một bật, chỉ là vị đạo diễn nổi tiếng này không chỉ có tính tình lãnh đạm, còn dầu muối không ăn, tính cách cũng là tùy tâm sở dục có chút quái đản, những quy tắc trong giới giải trí đối với y đều là chó má, y cũng không đem những thứ này để vào trong mắt, mặc kệ là đóng phim hay là tuyển người tất cả đều tùy theo tâm trạng, tất nhiên bối cảnh chống đỡ sau lưng y cũng đủ sức cho y tuỳ hứng như vậy, không ai có thể can thiệp được.
Đến tột cùng vị này có bối cảnh cường đại như thế nào thì Kỳ Lẫm không biết, không cần biết, đương nhiên cũng không muốn biết, nhưng cái hắn biết, vị này trong ánh mắt của người bên ngoài là một tài tử lãnh đạm nhưng sự thật lại đặc biệt thú vị, đơn thuần không nói, còn đặc biệt thích cùng hắn sắm vai nhân vật, cái gì mà bác sĩ bệnh nhân, thầy giáo học sinh, nhân viên chuyển phát nhanh cùng khách hàng, chậc chậc, đúng là đa dạng, theo lời của y nói có thể từ những nhân vật sắm vai này đạt được linh cảm, đó là thứ y muốn.
Kỳ Lẫm không tỏ ý kiến, nhưng rất vui vẻ nhé phụng bồi, diễn cùng với y.
Lại nói về ngày trước, lúc Kỳ Lẫm vừa tiến vào con đường này y chính là vị khách đầu tiên của hắn, và Kỳ Lẫm cũng là người đàn ông khai bao y. Mạnh Tử Phong trước kia đều là 1 (công), thẳng đến khi gặp được Kỳ Lẫm liền trở thành thuần 0 (thụ), Hơn nữa lại không đi tìm người khác, cho nên suốt ba năm nay y vẫn luôn cùng Kỳ Lẫm duy trì mối quan hệ này, đương nhiên, trong ba năm qua y cũng tiêu trên người Kỳ Lẫm vô số tiền.
Kỳ Lẫm là một người thích tuân thủ ước định, huống hồ đây là một vưu vật phù hợp với khẩu vị của hắn, cớ sao mà không làm?
Kỳ lắm sắm vai một người chồng vất vả công tác cả ngày trở về nhà, được thê tử ôn nhu gấp đồ ăn khiến hắn rất thoải mãn, sau đó đi đến ghế sofa ngồi xuống, nhìn thê tử hiền tệ thu dọn chén đũa, quét tước phòng bếp, dọn dẹp phòng ăn, còn giúp hắn pha nước trà, cắt trái cây đem đến.
“Bà xã vất vả.” Thằng đến lúc này Kỳ Lẫm mới một tay đem người kéo đến ngồi lên đùi mình, cánh tay bắt đầu không quy cũ, đầu tiên tận chức tận trách mò tới ngực của ‘thê tử’: “Có hay không nhớ anh?”
“Ông xã~” Mạnh Tử Phong ngượng ngùng đỏ mặt ở trong l*иg ngực Kỳ Lẫm, vội vàng đem tay của Kỳ Lẫm kéo xuống dưới, sau đó cẩn thận nhìn nhìn phương hướng phòng ngủ: “Đừng làm kinh động con.”
Con?
Kỳ Lẫm khoé miệng vừa kéo, thiết kế cốt truyện thật đúng là chân thực đầy đủ a.
Bình tĩnh lúc sau, đôi tay Kỳ Lẫm vẫn không quy cũ dao động ở eo của y, đồng thời một ngụm hôn lên môi y: “Không có việc gì, nó không nghe được.” Sao có thể nghe được.
“A~” Kiều suyễn một tiếng, thân minh Mạnh Tử Phong Mềm thành một bãi bùn, ngã vào trong l*иg ngực kỳ lắm, nhưng vẫn cố chấp lời kéo đôi tay đang đốt lửa khắp nơi của Kỳ Lẫm: “Đi, đi lên giường.”
———