Trọng Sinh 80 Thịnh Thế Thương Nữ

Chương 28: Thành Thạo Điêu Luyện 2

Editor: Trâm Rừng

Nghê Thành Quý suy nghĩ một lúc sau đó nói: "Tôi sống ở ngoại ô kinh thành, trong nhà cũng rất nhiều gian phòng còn có một số ruộng. Trong gia đình ngoại trừ tôi cũng không còn người nào, ngày bình thường tôi phải ngồi xe vào thành phố để đi làm, nếu hai người tin lời nói của tôi thì có thể đến nhà tôi ở trước, còn tiền thuê nhà chờ ổn định rồi hãy nói.”

Nghê Thành Quý sở dĩ nói như vậy là vì có hai nguyên nhân. Đầu tiên là kể từ khi chồng qua đời, con gái lại đi lấy chồng xa, gia đình trở nên vắng vẻ rất nhiều. Bởi vì lý do tâm lý, Nghê Thành Quý có lúc còn xuất hiện đủ loại ảo giác, nếu trong nhà có nhiều người hơn có thể nói chuyện với bà, cũng náo nhiệt hơn một chút. Thứ hai là có thể thu thêm được một ít tiền thuê nhà, hơn nữa ba mẹ con này nhìn vẻ ngoài đều là người lương thiện, thân thế trong sạch cho nên Nghê Thành Quý có thể yên tâm để bọn họ đến sống chung, dù sao đây cũng là hai người phụ nữ, người trong thôn sẽ không đàm tiếu. Một mũi tên trúng hai đích.

Nói xong, Nghê Thành Quý sợ hai mẹ con Nghê Thúy Hoa cho rằng mình là tên lừa đảo nên lập tức lấy chứng minh thư công việc cùng thư giới thiệu ra, "Xem này, đây là chứng minh thư công việc cùng thư giới thiệu của tôi, em gái đừng lo lắng, tôi tuyệt đối không phải kẻ lừa đảo."

Kiếp trước Nghê Yên đã mở mang kiến thức rộng rãi, hạng người gì mà chưa từng thấy qua, biết Nghê Thành Quý không có nói láo, thế là cười nói: “Nếu dì Nghê đã nhiệt tình như vậy, chúng ta từ chối thì sẽ bất kính.”

Đích đến của Nghê Yên cũng là ngoại ô kinh thành, cô tạm thời không đủ tiền mua một căn nhà ở kinh thành, muốn nhanh chóng ổn định lại ở kinh thành cũng sẽ không thuận lợi, ở ngoại ô cũng tốt, giao thông thuận tiện, hơn nữa dễ dáng vào thành, đợi sau này kiếm được tiền sẽ mua thêm mấy bộ phòng ở kinh thành. Cô có thể nhớ kỹ giá nhà ở kinh thành đều được bán với giá trên trời. Trong tương lai Nghê Thúy Hoa chỉ cần ở trong nhà làm một bao thuê bà là được.

Kế hoạch của cô là mua luôn nhà của Nghê Thành Quy, nếu không muốn bán thì có thể thuê trước, xem xung quanh có căn nhà nào thích hợp không. Có điểm dừng chân mới là điều quan trọng nhất.

Vừa nói ra lời này, Nghê Thành Quý mới đước người làm chủ gia đình thực sự ở đây là Nghê Yên ,"Được rồi, chuyện này cứ như vậy đi, mẹ con hai người trước tiên ở cùng tôi đi, nếu cảm thấy thích hợp thì có thể ở lại đây thêm một thời gian nữa." Câu nói này vô cùng có tính nghệ thuật, chỉ có phù hợp mới có thể ở lâu dài, không phù hợp thì chỉ có thể ra đi. Phù hợp hay không tất nhiên là do tiền quyết định.

“Được.” Nghê Yên mỉm cười gật đầu.

Xe lửa chạy nhanh một mạch, thời điểm đến ga kinh thành đã hơn tám giờ tối.

Nghê Thành Quý nói: "Bây giờ đã quá muộn, chúng ta hãy tìm một khách sạn để ở trước, sáng sớm ngày mai hãy rời đi."

Nghê Yên ôm Nghê Vân gật đầu, "Cũng được, cứ làm theo lời dì nói đi."

Nghê Thành Quý rất quen thuộc với hoàn cảnh ở kinh thành, mang theo ba mẹ con cô đi tìm một khách sạn để ở. Tại quầy lễ tân, Nghê Yên dành trả tiền trước cho Nghê Thành Quý, dù sao thì trong tương lai ba mẹ con cô còn phải ở nhờ nhà của Nghê Thành Quý.

Có tiền có thể điều khiển ma quỷ. Dùng tiền để mua lòng người, khi Nghê Yên còn là đại lão bản đã dùng thành thạo chiêu này.

Quả nhiên, nhìn thấy Nghê Yên trả tiền, Nghê Thành Quý cười càng thân thiết hơn, vốn dĩ bà ấy còn vẫn lo lắng không biết hai mẹ con này có tiền trả tiền mướn phòng hay không, nhưng bây giờ xem ra đã không cần lo lắng chuyện này nữa rồi.

Đẳng cấp khách sạn ở Kinh Thành cao hơn rất nhiều so với ở huyện Đồng Thành, cơ sở vật chất bên trong cũng tương đối đầy đủ, phòng tiêu chuẩn bình thường thậm chí còn được trang bị cả TV đen trắng.

“Yên Yên, đây chính là TV sao?” Nghê Thúy Hoa đứng bên giường, kinh ngạc hỏi.

Nghê Yên gật đầu, đưa tay mở TV, lập tức một hình ảnh được mở lên, người trên màn hình mặc một bộ âu phục dài tay đang lảm nhảm hát kinh kịch.

"Người trong thành thật là có bản lĩnh, chỉ có một cái hộp vuông mà có thể nhét vào nhiều người như vậy. Bọn họ đang hát bài ‘Người bất tử đấu’ nè, mẹ đã từng nghe được trên sân khấu ở trong thôn.” Nghê Thúy Hoa ngâm nga theo nhịp điệu ở trên TV.