Hồng Hoang Quan Hệ Hộ

Chương 46. Tra hỏi

Đế Tuấn và Thái Nhất mịt mờ nhìn nhau, trong mắt đều là nghi hoặc, không phải chỉ cần một lời của Thánh Nhân thì cái gọi là duyên phận sư đồ sẽ được giải quyết rồi sao? Dù cho không có duyên phận sư đồ thì Nữ Oa cũng có thể thu bọn hắn làm đệ tử ký danh được mà, vì sao nàng lại từ chối?

Nữ Oa nương nương vừa cười vừa nói: "Giảng đạo đã kết thúc, ta còn cần củng cố Thánh đạo nên không giữ các đạo hữu thêm nữa."

Đế Giang lạnh giọng nói: "Đi!" Hắn dẫn đầu bước ra ngoài, mười Tổ Vu còn lại đi theo phía sau.

Hậu Thổ Tổ Vu chắp tay thi lễ với Nữ Oa nương nương rồi cũng bước nhanh theo.

Các đại năng còn lại cũng đều đứng dậy chắp tay thi lễ, bọn hắn liên tiếp rời đi, trong lòng nặng trĩu, hồng hoang quá nhiều chuyện... sau khi trở về bọn hắn nên đóng chặt sơn môn thôi.

Bạch Cẩm cũng rời đi theo Tam Thanh, trong nháy mắt, bên trong đại điện chỉ còn lại hai người là Nữ Oa và Phục Hi.

Phục Hi nghi hoặc: "Muội muội, vì sao ngươi phải thừa nhận thân phận Yêu tộc của chúng ta? Với thân phận và địa vị bây giờ, nếu ngươi nhúng tay vào chuyện của Yêu tộc thì đúng là đã hạ thấp thân phận của bản thân, như vậy rất không hay."

Nữ Oa nói: "Huynh trưởng không cần sầu lo, ta tự có tính toán của mình, phiền huynh trưởng đi Yêu Đình nhậm chức để lấy được tín nhiệm của bọn hắn."

Phục Hi gật đầu nói: "Ngươi đã toan tính hết thảy thì ta cũng không nói nhiều nữa, lần này ta đi Yêu Đình trước."

"Làm phiền huynh trưởng!"

Phục Hi cười ha hả: "Huynh muội nhà mình thì nói gì mà phiền với chả không phiền, ta đi đây."

Phục Hi nhanh chân đi ra ngoài, thân ảnh nháy mắt biến mất ở trong hỗn độn.

Nữ Oa nương nương nhìn xuống phía dưới rồi ung dung nói: "Yêu tộc có đại ca xem chừng, Vu tộc lương thiện vô tri, không cần tính toán, cứ thuận theo tự nhiên mà làm."

Tại Yêu Đình, Đế Tuấn và Thái Nhất đang đứng bên trong đại điện.

Đông Hoàng Thái Nhất nghi hoặc: "Đại ca, ngươi nói Nữ Oa nương nương có ý gì? Đã đồng ý thừa nhận thân phận của Yêu tộc thì vì sao không đồng ý thu đám tiểu Kim Ô bọn hắn làm đồ đệ?"

Đế Tuấn ung dung nói: "Chúng ta sao có thể đoán được tâm tư của Thánh Nhân? Chỉ e nàng tới mà không có thiện ý!"

Đông Hoàng Thái Nhất cười ha hả: "Đại ca lo xa rồi, theo ta thấy, Nữ Oa nương nương cũng muốn dựa vào vận khí tu hành của Yêu tộc chúng ta, Thánh Nhân đã định rằng không chỉ có một người, lôi kéo chúng ta thì nàng sẽ chiếm được tiên cơ trong Thánh Nhân chi tranh."

Một tiếng bước chân dồn dập truyền đến, Thái Nhất Đế Quân lập tức ngừng nói.

Yên Thần nhanh chóng bước vào với bộ lông vàng óng, hắn quỳ một chân trên đất và kêu lên: "Bệ hạ, Phục Hi ở bên ngoài cầu kiến, tuyên bố muốn gia nhập Yêu tộc chúng ta."

Đông Hoàng Thái Nhất vội vàng kinh ngạc kêu lên: "Mau mời vào. Không! Chúng ta tự mình đi nghênh đón." Sau đó hắn quay đầu nhìn về phía Đế Tuấn rồi kích động nói: "Đại ca, Phục Hi gia nhập Yêu Đình chúng ta đã đại biểu cho thái độ của Nữ Oa nương nương rồi.”

Trong mắt Đế Tuấn cũng tỏ vẻ vui mừng, hắn mở miệng nói: “Đi! Đi nghênh đón Phục Hi đại thần." Hai người nhanh chân đi ra ngoài.

Bên trong Bàn Cổ Điện ở hồng hoang đại địa, mười hai Tổ Vu đang ngồi ngay ngắn.

Một đại hán đeo cung tiễn đi tới, ôm quyền, cúi đầu cung kính nói: "Tổ Vu đại nhân, Phục Hi đã gia nhập Yêu Đình."

Trên đầu Chúc Dung bốc khói, đột nhiên hắn đứng dậy rồi giận dữ nói: "Đáng ghét! Như vậy là Nữ Oa đã hạ quyết tâm muốn đứng chung với Yêu tộc."

Trên chủ vị, Đế Giang ngưng trọng nói: "Hậu Nghệ, truyền lệnh của ta, toàn tộc chuẩn bị chiến đấu."

"Vâng!" Hậu Nghệ cung kính đáp một tiếng, sau đó quay người rồi nhanh chân đi ra khỏi Tổ Vu Điện.

Giữa thiên địa, hồng hoang hơi run rẩy, nơi đây tràn ngập bầu không khí tiêu điều và nghiêm trọng.

Trên đỉnh núi Thái Thanh Phong của Côn Luân Sơn, Tam Thanh ngồi dưới một gốc cây trà, Đa Bảo và Vô Đương đứng sau lưng Thông Thiên, Bạch Cẩm thì cung kính đứng trước mặt ba người, dáng vẻ nghiêm túc như muốn hỏi cung.

Thông Thiên lạnh nhạt nói: "Nói thử xem, tại sao ngươi lại có quan hệ với Nữ Oa? Ta nói sao mà chớp mắt một cái đã không thấy ngươi đâu, thì ra là chạy tới Bất Chu Sơn. Sao nào? Côn Luân Sơn không chứa nổi ngươi?"

Bạch Cẩm càng nghe càng thấy kỳ lạ, chẳng lẽ sư phụ ghen tị? Hắn vội vàng giải thích: "Khởi bẩm sư phụ, việc đệ tử đến Bất Chu Sơn là ý của Đại sư bá, hắn muốn đưa lá trà cho Nữ Oa nương nương, Đại sư bá biết chuyện này!"

Thái Thượng gật đầu rồi mỉm cười nói: "Là ta để hắn đi nhưng hắn lại một đi không trở lại, đây cũng không phải ý của ta."

"Ừm." Thông Thiên phát ra giọng mũi, tiếp tục cau có nhìn Bạch Cẩm.

Bạch Cẩm vội vàng giải thích: "Không phải vì xảy ra chuyện đột xuất sao? Ai có thể nghĩ tới đột nhiên Nữ Oa nương nương lại thành Thánh chứ?"

Nguyên Thủy nghiêm nghị nói: "Lúc Nữ Oa thành Thánh, ngươi ở ngay trước mặt nàng?"

Bạch Cẩm gật đầu: "Đúng vậy!"

Nguyên Thủy nói: "Tại sao nàng thành Thánh được? Nói rõ đi."

Thông Thiên hoài nghi: "Việc Nữ Oa thành Thánh có liên quan gì tới ngươi hay không? Không thì sao nàng lại quan tâm ngươi đến vậy?"

"Có thể là bởi vì ta lớn lên khá đẹp!"

"Khụ khụ..." Thái Thượng sặc trà, vội để chén trà lên bàn.

Nguyên Thủy nghiêm nghị nói: "Nghiêm túc chút đi!"

Bạch Cẩm vội vàng cung kính đáp: "Lúc ấy ta và Phục Hi tiến vào chỗ Nữ Oa nương nương ngộ đạo thì nhìn thấy rất nhiều thứ ly kỳ cổ quái."

Nguyên Thủy vội vàng hỏi: "Thứ gì?"

Thái Thượng và Thông Thiên đều chờ mong nhìn Bạch Cẩm, tuy rằng Thánh đạo khác biệt nhưng con đường thành Thánh luôn có chỗ có thể tham khảo.

.