Quán quân?
Nghe được tiếng kêu của người nọ, Giang Âm cười cười
Đó vẫn luôn là mục tiêu cậu đặt ra cho bản thân, trước đến giờ chưa từng thay đổi
Chờ đến lúc kết thúc thi đấu, Giang Âm chuẩn bị rời khỏi trường quay, quay về khách sạn. Lúc đến chỗ ngoặt, đột nhiên bị Vu Nhạc từ đâu xông ra cản lại
Sắc mặt Vu Nhạc không được đẹp, trên mặt không có sự hăng hái khí phách của người đứng vị trí đầu, ngược lại có chút ngưng trọng
Giang Âm đang muốn vòng qua Vu Nhạc đi tiếp, liền nghe được Vu Nhạc trầm giọng hỏi: "Mấy bài hát giống vậy, cậu còn bao nhiêu?"
Giang Âm nghe vậy có chút ngoài ý muốn nhướng nhướng mày, lời nói thật như kim đâm vào lòng Vu Nhạc: "Đương nhiên là vẫn còn rất nhiều, chỉ cần tôi còn sống, ca khúc sẽ không bao giờ hết"
Vu Nhạc cắn chặt răng, bất an trong mắt gã như sắp hoá thành thực thể trào ra ngoài, gã còn muốn nói thêm gì đó với cậu, nhưng Giang Âm đã đi vòng qua gã
Giang Âm trở lại phòng khách sạn, tắm rửa xong lướt weibo, bỗng phát hiện có rất nhiều người cổ vũ cậu, bảo cậu không cần tự ti, đôi lúc tầm thường cũng là một loại mỹ lệ
Giang Âm nghĩ nghĩ, sợ về sau cậu lộ mặt bị người ta nói là giả vờ đáng thương, giả vờ bình thường, vì thế đăng nhập vào chiếc acc đã được xác minh, đăng một cái status
"Thật ra tôi không tầm thường giống mọi người nghĩ đâu, hy vọng mọi người có thể chuyên chú lắng nghe các ca khúc của tôi, còn lại không cần quá nhiều lo lắng"
Trạng thái mới vừa đăng, lập tức nhận được rất nhiều bình luận, trừ bỏ mấy cái linh tinh như "Minh tinh bà nội bạn theo dõi update rồi" thì mọi người nhiều nhất không thể lý giải được phát ngôn này của Giang Âm
"Cậu lấy tự tin ở đâu ra vậy? Là từ tài năng của cậu sao?"
"Yên tâm, mọi người đều giỡn thôi, cậu có tài năng như này sao có thể là người tầm thường được? Người bình thường như tôi là người đầu tiên không chấp nhận!"
Giang Âm rất muốn nói nguyên nhân khiến cậu không bình thường một bộ phận lớn tập trung ở mặt cậu, nhưng hiện tại mà nói vậy tất nhiên sẽ không mấy ai tin tưởng, không chừng mọi người còn nghĩ là đầu cậu có vấn đề nữa. Vì thế chỉ có thể thả icon đầu chó thần bí khó lường, coi như nãy giờ chưa nói gì
Giang Âm thoát khỏi weibo, vừa lúc Lăng Dương gửi voice chat đến cho cậu, giọng Lăng Dương ồm ồm nói: "Trên mạng tất cả đều là thông báo ủng hộ em kìa, đại minh tinh, hát xong bài đó có nhớ đến đối tượng thầm mến trước đây của mình không hả?"
Giang Âm cười mắng: "Không nhớ, người đó với em giờ đang yêu nhau, còn đang nói chuyện phiếm nữa nè, em lười nhớ lắm"
Giang Âm không lo lắng Lăng Dương sẽ ghen, lúc trước mỗi lần cậu viết xong một bài hát nào cũng sẽ để cho Lăng Dương nghe đầu, lúc viết xong bài này Lăng Dương ấn cả người cậu xuống tra hỏi một lúc lâu, thẳng đến lúc cậu thừa nhận bản thân trước đây chỉ thích thầm mỗi hắn, lúc này Lăng Dương mới thay đổi từ đè thành ôm lấy cậu, ôm hôn một lúc
Lần này Lăng Dương không gửi giọng qua, mà trực tiếp gọi điện thoại đến: "Không cho phép em không nhớ, sao hả, người đuổi tới tay thì thay lòng đổi dạ phải không?"
Giang Âm cười mà không nói, lại nghe Lăng Dương nói tiếp: "Không được, em hư quá rồi, nói cho anh em ở phòng mấy nào, phải dạy cho em một tiết giáo dục mới được"
Giang Âm theo bản năng nói số phòng của mình, tiếp theo lấy lại tinh thần, kinh hỉ nói: "Anh hết bận rồi sao, có thể lại đây à! Em nhớ tầng này không cho người ngoài vào, để em ra đón anh!"
Giang Âm tắt điện thoại, nhảy xuống giường, mặc quần áo xong chạy lên trước cửa, vừa mới mở cửa, một bóng hình quen thuộc đã lập tức ôm lấy cậu vào ngực
"Anh vào bằng cách nào thế!" Giang Âm khϊếp sợ nói
Lăng Dương cười không nói gì, một tay ôm Giang Âm lui về phòng, một tay khép cửa lại
"Để anh nhìn coi là tên xấu xa nào lừa thân lừa tâm, sau khi ăn sạch anh thì không để ý tới nữa?" Lăng Dương một tay nâng cầm Giang Âm lên, cúi đầu nhẹ nhàng hôn một cái: "Ha, miệng của kẻ lừa đảo thế mà rất ngọt"
"Em đã lừa thân anh bao giờ đâu?" Giang Âm không phục nói
"Ai nói không lừa?" đầu ngón tay Lăng Dương quét qua lại khoé môi Giang Âm, hơi hơi dừng lại ngay môi dưới "Em cho rằng hôn môi không phải lừa thân sao?"
Hôn môi sao lại tính lừa thân, bộ Lăng Dương là thiếu nam nhà lành sau khi bị cậu hôn thì lấy thân báo đáp à
Giang Âm dở khóc dở cười, ngón tay Lăng Dương rời khỏi môi cậu, thay thế là một đôi môi ấm áp khác
Hôn trong chốc lát, bỗng Lăng Dương kéo ra một ít khoảng cách, nhẹ giọng nói: "Mở miệng ra một chút"
Giang Âm hừ một tiếng, duỗi tay kéo cổ Lăng Dương
---------------------------------------------
Trong căn phòng cách đó không xa
Vu Nhạc bất an nắm tóc, mỗi lần tải lại weibo là càng xuất hiện thêm nhiều người khen ngợi Giang Âm, nội tâm của gã càng thêm lo âu
Gã không nên khẩn trương như vậy, nhân khí của gã vốn cao hơn Giang Âm nhiều lần, tỉ lệ Giang Âm lật bàn phải nói là cực kì nhỏ bé
Nhưng......
Đầu bỗng nhớ lại cảnh tưởng người nào đó hát bài của Giang Âm rồi đánh bại gã một cách nhẹ nhàng, không những không tìm được điểm yếu, mà ngược lại còn bị người nọ hút mất một bộ phận fans đi, Vu Nhạc cả người có chút không tốt
Hơn nữa nhớ lại mấy lời kɧıêυ ҡɧí©ɧ Giang Âm từng nói với gã, Vu Nhạc điên cuồng gãi đầu, mở danh bạ điện thoại, tìm tên của nhạc sĩ hay viết ca khúc cho gã-Chu Sang
Vu Nhạc do dự một lát, cuối cùng vẫn bấm gọi Chu Sang, sau một phen hàn huyên, Vu Nhạc ấp a ấp úng nói: "Anh Sang..Em có chút sợ"
"Sợ?" thanh âm Chu Sang có chút lạnh lùng "Cậu sợ cái gì?"
"Em sợ....Sợ Giang Âm, sợ cậu ta vượt qua em, anh Sang, anh nghĩ biện pháp giúp em với?" Vu Nhạc nhỏ giọng nói
"Sợ Giang Âm?" thanh âm nguyên bản lạnh lùng của Chu Sang tức khắc nhiễm tia lửa giận "Giang Âm mà cậu cũng sợ hả? Bây giờ cậu ta xấu đến vậy sao có thể thắng cậu được, cậu không thấy bản thân mình có chút phế vật à?"
Vu Nhạc bị gã mắng đến ngốc, Vu Nhạc vốn dĩ tâm cao khí ngạo, nhiều năm qua nghe nhiều nhất là khích lệ chứ không phải phê bình, lập tức phản bác nói: "Sao tôi lại là phế vật? Giang Âm tuy có chút khó coi, nhưng nói thật ca khúc cậu ta viết rất hay"
Thanh âm tức giận của Chu Sang lập tức lạnh xuống: "Cậu có ý gì, ý cậu là mấy bài tôi viết không bằng sao?"
Vu Nhạc rốt cuộc cũng không ngốc đến mức hết thuốc chữa, sau khi phản bạc một câu cũng kịp tỉnh táo lại, minh bạch Chu Sang vẫn còn tác dụng to lớn trong sự nghiệp của gã, vì thế tận lực cứu vãn tình hình: "Em không phải ý như vậy, mấy bài hát của anh đương nhiên tốt nhất, ý của em là, nếu kế tiếp mỗi lần thi đấu Giang Âm đều hát bài mới, vậy cho dù anh Sang có soạn nhạc hay đến đâu, cũng không đánh bại được cảm giác mới mẻ do cậu ta mang lại. Đến lúc đó, em không dành được vị trí thứ nhất nữa, không phải là anh Sang cũng sẽ mất mặt sao?"
Chu Sang trầm mặc một lát mới lạnh lùng nói: "Tôi không quan tâm cậu cuối cùng sẽ xếp hạng bao nhiêu, nhưng cho dù thua người khác, thì tuyệt đối không được thua Giang Âm!"
Vu Nhạc nghe đến đây cũng đại khái minh bạch, Chu Sang sợ là có mâu thuẫn riêng với Giang Âm. Tuy rằng bản thân gã không biết là mâu thuẫn gì, nhưng chắc chỉ là so kè giữa hai nhạc sĩ xem ai hơn ai thôi
Vu Nhạc nhân cơ hội nói: "Em cũng đâu muốn thua Giang Âm, chỉ là không phải từ đầu đến giờ cứ hát mấy bài cũ, không hút thêm được fans mới nào vào sao? Anh Sang, anh có bài nào áp đáy hòm không? Ví dụ như....Bài hát kể về mối tình đầu lúc anh mới gặp em, nói em rất thích hợp đó?"
Chu Sang lại lần nữa trầm mặc, thật lâu sau, Chu Sang mới nói: "Gần đây tôi không sáng tác ca khúc nào mới, không có bài nào cho cậu cả. Còn về ca khúc đó....Tôi còn chưa quyết định được sẽ giao cho ai, tạm thời cứ để đó cho cậu, nếu lúc đó thật sự không được thì nói tiếp"
Cho ai? Đương nhiên phải cho gã chứ, không cho gã thì cho ai hả? Muốn để dành cho cái mối tình đầu không biết lưu lạc đầu đường xó chợ nào sao?
Vu Nhạc còn muốn tranh thủ thuyết phục thêm, nhưng Chu Sang đã lưu loát dập điện thoại
Từng ngày từng ngày trôi qua, đã qua mấy kì thi đấu, Vu Nhạc vẫn không chờ được quyết định đem bài đó cho gã từ Chu Sang, chỉ có thể trơ mắt nhìn xếp hạng của Giang Âm càng ngày càng cao
Vu Nhạc âm trầm nhìn thí sinh khác xuống sân khấu sau khi biểu diễn xong, những người đó thấy Vu Nhạc nhìn mình đều chào hỏi lại gã: "Anh Nhạc, lần này anh hát bài gì vậy, vẫn là mấy bài quen thuộc sao?"
Vu Nhạc cứng đờ mỉm cười, trong lòng cảm thấy không ổn
Quả nhiên, xếp hạng phiếu bầu lần này vừa xuất hiện, nhân khí của gã tăng ít nhất, mỗi một người khác so với gã đều tăng lên rất nhiều.Tuy rằng gã tạm thời vẫn đang giữ vị trí đầu bảng, nhưng mà ai cũng có thể nhìn ra vị trí này của gã ngồi cực không an ổn
Đặc biệt là Giang Âm-------------
Liên tục xuất hiện những bài hát mới có chất lượng cao, nhân khí của Giang Âm liên tục tăng cao, mỗi một vòng thi đấu đều hấp dẫn thêm một đống fans, thậm chí nhiều người trong đó ban đầu còn không xem chương trình, chỉ đơn thuần là người qua đường!
Giang Âm cứ tiếp tục phát triển như vậy, một ngày nào đó sẽ thành công ngồi lên đầu gã mất!
Trở lại phòng khách sạn, Vu Nhạc lập tức gọi điện thoại cho Chu Sang: "Anh Sang, anh phải giúp em! Không phải anh là người không muốn thấy Giang Âm thắng nhất sao? Mau đưa bài hát đó cho em, em nhất định có thể thắng cậu ta!"
"...Cái tên phế vật này" Chu Sang nghiến răng nghiến lợi nói, trở tay gửi một phần văn kiện đến hòm thư của Vu Nhạc: "Nhớ kỹ cho tôi, nếu cậu đã dùng đến bài này mà vẫn không thắng được Giang Âm, về sau đừng hi vọng tôi sẽ giúp cậu nữa, tôi sẽ lập tức đi tìm người khác thay thế vị trí của cậu"
Vu Nhạc nghe Chu Sang nói mà hoảng hốt trong lòng, không biết nên lựa lời thế nào: "Anh Sang, có phải anh đã quá tự tin vào ca khúc của mình rồi không, vạn nhất ca khúc của Giang Âm tốt hơn của anh thì sao, anh đâu thể trách em được?"
Chu Sang giận tím mặt: "Không có khả năng, không thể nào tôi bị tên nhóc ấy đánh bại được, nếu thua, nhất định vấn đề nằm ở chỗ cậu!"
Những lời nói này cực kì không có đạo lý, dù là người tốt tính cỡ nào nghe được cũng sẽ tức giận, huống chi tính tình của Vu Nhạc cũng không được gọi là tốt, lập tức giận dữ nói: "Anh lấy đâu ra tự tin như vậy hả, căn bản là anh chẳng dám nhìn thẳng vào năng lực soạn nhạc của Giang Âm đúng chứ?"
Chu Sang cười lạnh một tiếng: "Cậu cứ mở thư tôi vừa gửi rồi nghe một chút giai điệu và ca từ đi, ca khúc như này sao có thể thua?"
Vu Nhạc mở laptop tuỳ thân mang theo ra, nhấn vào file Chu Sang gửi cho gã, bên tai lập tức có giai điệu vang lên
Giai điệu du dương hoa mỹ, chỉ nhạc dạo thôi là có thể chặt chẽ bắt lấy tai của người khác, chỉ cần vừa nghe là không cách nào thoát ra, giống như một tuyệt sắc giai nhân thu hút tầm mắt mọi người
Vu Nhạc theo giai điệu nhìn ca từ, càng đọc càng kinh ngạc
Bài này xác thực là viết cho một vị tuyệt sắc mỹ nhân, mỗi một từ đều tinh tế miêu tả từng tấc da thịt độc nhất trên người người ấy, ca khúc là sự kết hợp giữa ba người phối hợp lẫn nhau, trực tiếp kiếp nổ cảm xúc người nghe, hot khắp cả nước không phải nói chơi, huống chi là chỉ giành được một chức quán quân?
Bên kia di động Chu Sang lạnh lùng nói: "Cậu tưởng tượng một chút đi, nếu như là streamer trước đây đánh bại cậu hát bài này, cậu thấy có khả năng thua không?"
Vu Nhạc theo bản năng tưởng tượng gương mặt đó lúc hát bài này, dù chỉ nghĩ một giây, đều làm người nhiệt huyết miệng lưỡi sôi trào
"Đừng nói tới tên đó!" Vu Nhạc thẹn quá thành giận nói "Cho em hát em cũng có thể thắng!"
Gã muốn bằng bài hát này giành lấy chức quán quân, muốn để khi người khác nhắc tới minh tinh nào hát đẹp nhất, sẽ nghĩ ngay tới gã!