Tui Hông Muốn Dựa Mặt Ăn Cơm

Chương 42

Nếu đã quyết định biến Lăng Dương thành fan trung thành số một của cậu thì Giang Âm biết bản thân phải càng thêm nỗ lực luyện tập ca hát và tăng số lượng bài hát do cậu sáng chế mới được

Nhờ phúc của Lăng Dương, mà Giang Âm đã nếm được hết chua ngọt đắng cay trong việc yêu thầm, linh cảm sáng tác bùng nổ nhất từ trước đến nay

Khúc đàn phần mở đầu dần kết thúc, Giang Âm dừng các ngón tay bay múa trên đàn, thở dài

Một đoạn mở đầu của khúc hát dài, đều không nói được những nước mắt chua xót trong lòng cậu

Lăng Dương sao lại là trai thẳng chứ hả, rốt cuộc thì Lăng Dương có khả năng cong hay không nha!

Giang Âm đau đớn đấm vào đùi mình, sau khi phát tiết xong, lại lên tinh thần để tiếp tục sáng tác

Mắt thấy kỳ nghỉ đã sắp đi vào kết thúc, di động Giang Âm bỗng nhận được một tin nhắn từ người lạ gửi đến

"Sao, thế nào, cậu nhìn thấy phong cảnh của người đó chưa, từ một người mới một chút danh tiếng cũng không có, cho đến ngôi sao sáng chạm tay là phỏng, chỉ vài ngày ngắn ngủi đã chiếm hết hạng đầu của vài bảng xếp hạng âm nhạc, fan thì vô số, cậu đã thấy hối hận chưa?"

Giang Âm: "????"

Giang Âm không hiểu mô tê gì, cậu khoảng thời gian này đều chuyên tâm viết nhạc, không để ý thế giới bên ngoài, nên hoàn toàn không hiểu được người này đang muốn nói gì

Giang Âm nhìn ý tứ của tên này, hình như trong khoảng thời gian cậu sống ẩn, giới âm nhạc lại xuất hiện thêm một ngôi sao mới

Giang Âm vội mở một phần mềm âm nhạc trong di động ra xem, quả nhiên nhìn thấy vị trí số một trên bảng xếp hạng âm nhạc các bài hát đáng nghe nhất là của một người mới chưa từng nghe tên qua-Vu Nhạc

Giang Âm nhíu nhíu mày, click mở bài hát của gã

Nhạc dạo ca khúc trào dâng chảy xuôi vào tai, tên của nhạc sĩ sáng tác cũng theo những lời hát lọt vào mắt Giang Âm

Người viết bài hát này đúng là Chu Sang

Vậy người gửi cái tin nhắn kia cho cậu cũng rõ như ban ngày rồi, ngoại trừ Chu Sang, sẽ không có người nào khác nhàm chán mà gửi cho cậu tin nhắn này

Mày Giang Âm nhăn sâu hơn, cậu nhớ rõ mình đã chặn số Chu Sang rồi mà, không nghĩ đến Chu Sang còn tốn công đổi số để liên lạc với cậu

Tin nhắn tiếp theo của Chu Sang lập tức được gửi đến: "Rất nhiều năm rồi anh chưa gặp lại cậu, nhưng anh thấy diện mạo của Vu Nhạc khá giống cậu lúc nhỏ đấy"

Giang Âm: "...." Sao lại lấy diện mạo lúc nhỏ của cậu mà so sánh với diện mạo của người khác lúc trưởng thành chứ, có ý nghĩa gì sao, lúc cậu gặp Chu Sang là lúc học cấp hai, lúc ấy mặt cậu thậm chí còn có chút tròn cơ

"Anh suy nghĩ rất cẩn thận, thấy ngay cả hiện tại cậu còn không dám lộ mặt thật, chắc hẳn lớn lên càng ngày càng không như trước nhỉ?"

Giang Âm: "....."

Cậu không biết bản thân càng lớn càng như nào, nhưng căn cứ phản ứng của mọi người xung quanh, thì tuyệt đối không phải là xấu

Giang Âm đánh chữ: "Cái gã streamer hát thì khó nghe nhưng vẫn lên hot search anh biết chứ, gã chính là tôi"

Tin nhắn được cậu gửi qua, Chu Sang thật lâu vẫn chưa hồi đáp, đang lúc Giang Âm chuẩn bị block luôn cái số mới của tên này, Chu Sang nhắn một tin mới đến:

"Hừ, mặt vừa nhìn liền biết là hàng fake, em sài filter quá đà rồi:

Giang Âm: "...." Có trời chứng giám, cậu cho tới bây giờ chưa biết filter là gì

Giang Âm bắt đầu cảm thấy Chu Sang giống một tên ngốc rồi, căn bản lười tốn miệng lưỡi nói chuyện với gã, đang chuẩn bị chặn luôn thì tin nhắn mới lại được gửi tới

"Vu Nhạc hiện tại vừa có sắc, lại vừa có anh đây hậu thuẫn phía sau, cậu lấy gì thắng em ấy? cậu vĩnh viễn bị em ấy đè bẹp dưới chân thôi, đây là cái giá khi cậu từ chối anh! Đừng nghĩ đến việc lấy gia thế ra áp chế anh đây, nhà cậu có tiền thì sao, công việc của tôi vẫn là dựa vào tài hoa chứng minh, tôi không sợ!"

Giang Âm nhìn đoạn tin nhắn này, dừng cái tay định chặn gã lại, chậm rì rì đánh chữ: "Nhưng mà giọng của người đó không bằng tôi"

Đây là cậu nói thật, người khác hát như thế nào, trình độ cao hay thấp, Giang Âm vẫn đủ sức phân biệt. Hơi người này không đủ cao, lên nốt cao chỉ miễn cưỡng chứ chưa đạt chuẩn

"Diện mạo của người đó cũng không bằng tôi"

Đây cũng là cậu nói thật, tuy rằng mắt thẫm mỹ cậu có vấn đề, nhìn không ra người nọ đẹp hay xấu, nhưng trên MV vẫn có không ít người viết được lời bài hát chỉ nhờ nhìn khẩu hình miệng của người đó

Còn cậu thì sao, đừng nói đến chuyện có người vừa nghe hát vừa viết lời ra, đến cả cậu hát bài gì mọi người còn không biết được

"Kể cả khả năng viết nhạc của anh, tôi cũng có tin tưởng mình có thể vượt qua"

Sau khoảng thời gian này, Giang Âm cảm thấy linh cảm của cậu cứ như nước suối tuôn trào, hiện giờ nhìn mấy bài hát Chu Sang viết, đã không còn cảm thấy núi cao không thể vượt nữa rồi

"Anh lấy gì áp được tôi?"

Chu Sang chắc đang khó thở, không thấy gửi tin nhắn tới

Giang Âm đánh chữ xong, cũng không muốn xem Chu Sang đáp lại gì nên trực tiếp chặn luôn

Giang Âm làm xong hết thảy, lúc này mới đem lực chú ý tập trung lên bài hát trong video

Trong video, ca sĩ Vu Nhạc diện mạo có chút trắng, đôi mắt mênh mông như sương mù, tựa như chứa đầy hơi nước. Tuy rằng Giang Âm không phân rõ xấu đẹp, nhưng cậu cảm thấy người trong video có chút tương tự như búp bê, chắc là khá xinh đẹp

Giang Âm cũng muốn xem người khác đánh giá người này như nào, cho nên bước lên một diễn đàn, tìm kiếm tên của Vu Nhạc

Một chuỗi dài các bài xuất hiện, Giang Âm nhìn nhìn, lựa chọn một bài có nhiều lượt trả lời nhất

"Tui nói Vu Nhạc chính là ngôi sao tím trong giới âm nhạc hiện nay, ai phản đối, ai tán thành nào?"

Sau đó người đăng bài còn bùm bùm trình bày một đống lớn quan điểm

"Giọng Vu Nhạc hay, quan trọng là nhạc sĩ vàng trong giới còn khá thích cậu ấy, này đã thuộc dạng siêu rồi ấy, thế mà cậu ấy còn có dung mạo đẹp như vậy nữa! Tui dám trinh trọng nói Vu Nhạc hiện tại chính là người đẹp nhất giới âm nhạc luôn, đặt trong giới giải trí còn có thể nằm trong top mười ấy chứ, thế này mà không phải ngôi sao tím thì ai là ngôi sao tím nữa?"

Giang Âm nhướng mày, đối với đánh giá của người này có chút không đồng ý, cậu tiếp tục lướt xuống nhìn xem mọi người trả lời phía dưới

Phía dưới chính là sàn hỗn chiến của fans các ca sĩ khác, làm cậu ngoài ý muốn chính là, trong một đám người hỗn loạn phía dưới, thế mà có một người nhắc đến cậu, nhưng thực mau bị người phủ quyết

"Giang Âm không được, dung mạo Giang Âm không ổn"

"Mặt này vừa nhìn liền biết là chỉ đi con đường sáng tác được thôi, tuy rằng thanh âm cùng giọng hát của cậu ấy rất đỉnh, nhưng đến hiện tại chỉ mới có một bài là hit, sau này chưa chắc đã may mắn như vậy"

"Nghe tên thôi đã nghĩ đến chuyện hết thời, không được không được"

Giang Âm: "...." Cậu chưa có hết thời! thời của cậu vẫn còn nhiều lắm!

Giang Âm bình phục tâm tình một lát, tiếp tục lướt xuống dưới nhìn xem

Sau hàng trăm cái bình luận thảo luận, đột nhiên có một người nói: "Tui cảm thấy có một người mọi người quên mất rồi hay sao ấy, nói chung là tui để một tấm hình phía dưới rồi đó, cảnh báo ai không phải nhân viên chiến đấu thì lập tức rút lui! Lặp lại lần nữa, không phải chiến sĩ lập tức nhanh chóng rút lui!"

Giang Âm không hiểu gì kéo xuống dưới, vừa kéo liền nhìn thấy một bức ảnh

Một bức ảnh chụp lúc cậu phát sóng trực tiếp

Rất lâu mới có người trả lời lại, người kia vừa xuất hiện liền nói: "Sao một lời không hợp liền thả vũ khí nguy hiểm vậy hả? Như, như vậy là không được nha!"

Giang Âm không thể tưởng tượng được đọc cái bình luận kia, trong lòng chỉ cảm thấy vui sướиɠ không thể tả, cảm thấy có khả năng mình sẽ bị mắng, bị chê tơi tả giọng hát, sau đó mọi người đồng loạt phủ nhận danh phận ngôi sao tím của cậu

Giang Âm vui rạo rực tiếp tục lướt xuống

"Xác thật không được, không phải mọi người đã thảo luận với nhau rồi sao, không thể nào tồn tại một người có gương mặt thế này được, đây chỉ có thể là sản phẩm đồ hoạ của máy tính"

"Hoặc là trực tiếp một video quay trước thì sao, lúc quay video không phải là quay trực tiếp, mà là quay xong thì chỉnh filter, sau đó photoshop lại vài chỗ. Có mấy người xem phát sóng trực tiếp của người này cũng đồng ý không phải người thật, là sản phẩm công nghệ cao đó"

"Cho nên đá ra phạm vi thảo luận của mọi người đi nào"

Giang Âm: "...." Giang hồ đồn cậu thành cái gì thế này! Sao cậu lại không phải người nữa rồi!

Không chỉ không người nào chú ý rồi chê giọng hát cậu kém, mà mặt cậu cũng không còn là mặt người nữa, biến thành sản phẩm công nghệ cao luôn rồi!

Giang Âm quả thực muốn hộc máy, cậu đóng diễn đàn lại, chuyên tâm soạn nhạc

Cậu không tin, cậu phải chứng tỏ bản thân mới được! Sẽ có một ngày nào đó khi lộ mặt rồi nhưng mọi người vẫn chú ý tới tài năng âm nhạc của cậu!

Cậu còn muốn ôm mỹ nam trong ngực, cùng Lăng Dương rải thức ăn chó cho mọi người nữa cơ!

Cậu nhất định phải làm được!

------------------------------------------------

Nghỉ Đông thực mau kết thúc, lại đến ngày phải đi học lại, Giang Âm gấp không chờ nổi ngồi máy bay về lại trường học

Lúc cậu đến trường trời đã tối, Lăng Dương đã tới ký túc xá trước, đang quét dọn vệ sinh trong phòng

"Lăng Dương!" Giang Âm một chân đá văng cửa phòng, hưng phấn cho Lăng Dương một cái ôm

Lăng Dương trở tay ôm lại cậu, sức lớn đến mức muốn ôm cậu đến hoà nhập vào ngực

Hơi thở chỉ thuộc về Lăng Dương quanh quẩn trong chóp mũi, Giang Âm sau khi ôm vài giây thì có chút ngượng ngùng, cậu nhanh chóng thu hồi tay, tìm lời để nói: "Sao cậu lại dọn vệ sinh một mình vậy, tôi nhớ lúc học kì một, cậu có nhờ người đến dọn dùm mà"

Lúc học kì một, cậu vừa đến thì thấy Lăng Dương đứng dựa vào cửa, chỉ huy một đám người đeo kính đen quét dọn vệ sinh, khí thế đúng chuẩn cmnr

Sao một học kì trôi qua, Lăng Dương không những không bá đạo tổng tài thêm, mà càng ngày càng có chút nhân thê vậy?

Lăng Dương cuối cùng mạnh mẽ ôm lấy cậu một cái, lúc buông cậu ra ngữ điệu vững vàng nói: "Chỗ ở của hai đứa mình, tôi không cho phép người khác bước vào"

Lời này nghe thì rất bình thường, hơn nữa có thể lý giải là Lăng Dương vô vùng chú trọng sinh hoạt cá nhân, nhưng Giang Âm nghe sao cũng nghe ra ý khác

Mấy lời này nghe tới thân mật gì đâu á, thật giống như đây là phòng tân hôn của bọn họ vậy, nên người khác mới không được phép bước vào

Giang Âm cũng biết đại khái là do bản thân cậu ảo tưởng quá đà, cậu nhấp môi cười hai cái, lui về phía sau vài bước kéo dãn khoảng cách giữa hai người

"Tôi tắm rửa trước nha, cậu ngồi trên giường chờ tôi nha, tôi có thứ muốn cho cậu xem!" Giang Âm thần bí hề hề nói

Giang Âm vào phòng tắm tắm rửa, mà phía sau cậu Lăng Dương không biết nghĩ đến cái gì, hai tai ửng đỏ, sắc mặt nghiêm túc đi đến mép giường Giang Âm, duỗi tay xoa loạn đóng chăn nệm hắn mới xếp gọn cho cậu, làm mọi thứ loạn thành một cục, tạm thời không có cách nào ngủ được, lúc đó mới quay về lại trên giường của mình

Giang Âm tắm rửa xong bước ra, lạnh cạch lạch cạch chạy tới tắt đèn, lúc này mới bò lên giường Lăng Dương

"Chuyện tốt gì đây?" Lăng Dương khẩn trương hỏi

Giang Âm song song ngồi xuống trên giường với Lăng Dương, móc di động ra, cắm tai nghe vào, một bên tai nghe đưa đến cho Lăng Dương

"Cho cậu nghe cái này nè" Giang Âm khẩn trương nói

Lăng Dương lấy tai nghe mang vào lỗ tai, Giang Âm bắt đầu nhấn nút phát

Bài hát này là cậu lấy cảm hứng khi nhớ lại lúc mới gặp Lăng Dương, làn điệu mang hướng nhẹ nhàng, cậu cảm thấy rất êm tai, không biết Lăng Dương có cảm thấy dễ nghe hay không

Lăng Dương an tĩnh nghe xong mới kinh ngạc nói: "Hay thật, là cậu viết sao?"

Giang Âm kích động gật gật đầu

Lăng Dương ngồi thẳng lưng, chân thành tán dương nói: "Cậu lại tiến bộ hơn rồi, bài này so với bài trước còn hay hơn, cậu up bài này lên web âm nhạc đi, khẳng định còn hot hơn bài trước nữa luôn"

Lời Giang Âm muốn nghe lại không phải mấy cái nà, cậu tiếp tục hỏi: "Còn gì khác không?"

Còn gì khác không à?

Lăng Dương: "Bộ tôi nói không đủ à? Mấy người khác nghe xong thì nói thế nào vậy?"

Giang Âm gỡ tai nghe trên tai Lăng Dương xuống, cậu muốn nhìn đến một Lăng Dương như si như say vì tài hoa của cậu, muốn biến cong Lăng Dương để hoà vào ôm ấp của cậu, mà không phải phân tích bài hát này có thể nổi tiếng hay không

Bất quá độ khó cũng không đến nỗi quá, Giang Âm chỉ có thể hàm súc nói: "Chưa có ai nghe bài này cả, cậu là người đầu tiên, cậu có thích nó không?"

Giang Âm tạm dừng một lát, lúc sau lại uỷ khuất nói: "Tôi cố ý để dành cho cậu đó, nên mới không up lên mạng"

Lăng Dương trầm mặc trong bóng đêm một lúc lâu, nhẹ giọng nói: "Thích, mỗi một âm tiết tôi đều thích, đây là bài hát hay nhất tôi từng nghe, ca khúc nào của cậu tôi cũng muốn nghe cả đời"