Chuyến Tàu Định Mệnh

Chương 3 : Cùng phòng

- Đây là phòng của cô ,Lam tổng.- Quản lí lịch sự ,cung kính nói.

- Cảm ơn. - Tử Lam sau khi gặp được Bạch Nhi ở tàu điện thì đã cho người điều tra cô và biết cô đang ở đây nên đã mò mẫm tìm đến đây.

- Chỗ này...... - Tử Lam đang loay hoay xem xung quanh căn phòng thì nghe có tiếng nói phát ra, Tử Lam khẽ nhếch môi lên.

- Cô ta bị thần kinh à? Mình chỉ muốn bồi thường chứ không phải là lấy thân đền đáp. - Bạch Nhi thở hồng hộc phóng nhanh về phòng mình.

- Cuối cùng cũng về tới.....cô làm cái quái gì ở đây??? - Bạch Nhi một phen hết hồn ,ngón tay chỉ về cái con người đang ngồi nhịp chân ở trong trên chiếc giường hai tầng kia.

- Phòng tôi ,tôi ngồi. - Tử Lam ngắn gọn đáp,thần thái tư nhã.

- Cái gì chứ ? Phòng...phòng..của cô? - Bạch Nhi

- Tôi là bạn cùng phòng với cậu .- Tử Lam thanh thản nói một câu ngắn gọn rồi bỏ đi vào phòng tắm.

- Đúng là oan gia ngõ hẹp mà .- Bạch Nhi đỡ trán lắc đầu.

Tiếng nước chảy rốc rách phát ra từ trong bồn tắm bỗng tắt , một thân hình trắng nõn bước ra. Tử Lam quấn khăn lên cơ thể,làn da trắng như tuyết nổi bật cùng với những giọt nước còn đọng lại ở mái tóc đen óng ả ,cứ như là nữ thần bước ra từ trong tranh ,làm cho nhịp tim Bạch Nhi bỗng chốc đập nhanh hơn,nhìn chằm chằm thân thể uyển chuyển đó đến thất thần.

Bạch Nhi thấy mình không có tiền đồ liền lắc đầu ,cố gắng tỉnh táo lại.

Chuyển ánh mắt sang nơi khác, cố gắng ổn định lại tâm tình của mình.

Tử Lam nãy giờ đều chú ý đến từng cử chỉ của Bạch Nhi, thấy được tâm tình của Bạch Nhi thì cười khẽ ,bước đến gần Bạch Nhi. Bàn tay đưa tới vén một ít tóc của Bạch Nhi lên ngửi.

Bạch Nhi bị hành động đó làm cho tim đập thình thịch, hơi thở cũng bỗng chốc ngừng lại,nín thở không dám động đậy.

- Dầu gội thơm đấy - Tử Lam bỏ lại một câu lãng xẹt đó rồi quay đi lấy quần áo vào lại bồn tắm .Bỏ lại con người đang thất thần trước câu nói đó của Tử Lam.

Cô ta đây là có bệnh mà giấu sao? Đồ thần khinh.- Bạch Nhi thầm mắng cái tên thần kinh kia.