Hôn Nhân Của Tôi Chết Năm 16 Tuổi

Chương 20: Cùng chung vui

Thế là sau khi Thẩm Hàn Tế cầm chìa khóa mở cửa phòng tắm, liền thấy được một màn như vậy –

Hơi nước mờ mịt, trong bồn tắm đầy nước, Mạnh Tri mang một bộ áo tắm tiểu học, trên bụng còn lót thêm một cái phao đang nổi trên mặt nước, hai chân không động đậy, hai cánh tay đang vui vẻ vung tới vung lui.

Lông mày Thẩm Hàn Tế nheo lại, cảm thấy sự việc không hề đơn giản như vậy.

Mạnh Tri, đang tập bơi sao?

Hơn nữa cái thế bơi này, chẳng lẽ là cái loại bơi trong truyền thuyết....

Bơi chó?

Thẩm Hàn Tế lặng lẽ tán thưởng.

Mạnh Tri tập quá nhập tâm, cũng không chú ý đến âm thanh ở sau lưng, sau khi cô vung tay một hồi rồi cũng bắt đầu thấy mệt, ngồi trong bồn tắm nghỉ ngơi.

Mạnh Tri cúi đầu nhìn vào bộ ngực của mình. Tai liền đỏ lên rồi.

Thực ra cũng... được đấy chứ.

Ít nhất thì so với vùng đồng bằng có hai cái màn thầu nhỏ lúc mười sáu tuổi thì đã lớn hơn không chỉ là một chút.

Hai là... bóp một chút cho nó lớn hơn đi.

Mạnh Tri mặt đỏ cho đến tận cổ, lén lén lút lút, một tay để trước áo tắm bắt đầu ép vào.

Tụ lại một chút đi tụ lại một chút đi được không, làm thành một khe rãnh đi.

Mạnh Tri đứng dậy từ trong nước, vừa đùa giỡn với cục thịt mềm mại trước ngực và muốn đi soi gương một chút. [Truyện được dịch và edit tại Sắc - Cấm Thành fanpage]

Cô quay người, đối mặt với người con trai đang đứng trước cửa, ngưng mắt nhìn đầy ý vị thâm trường.

Bầu không khí hết sức quỷ dị.

Mạnh Tri sửng sốt, động tác tay đang làm liền cứng ngắc.

Nước ở trên vai thuận theo làn da mà chảy xuống, từng giọt từng giọt, lọt vào bóng tối sâu thẳm.

Cô một tay đang kéo áo, một tay, bóp ngực.

Ánh mắt của Thẩm Hàn Tế bỗng chốc cũng trầm xuống.

Phong cảnh trước mắt, thật là ướŧ áŧ.

......

“Aaa!!! Thẩm Hàn Tế **** aaa!!!”

Phòng ngủ chính truyền ra một trần ồn.

Trần Tẩu đang nấu canh ở phòng bếp, bị tiếng gào thét dữ dội đột ngột truyền đến làm cho hết hồn, cái vá cũng bị rớt vào nồi canh.

Nọa Nọa đang ngủ say trong phòng trẻ em cũng đột nhiên bị dọa tĩnh, miệng méo lên, bắt đầu oa oa khóc.

Mạnh Tri nghe thấy tiếng khóc từ phòng trẻ em liền mang áo khoác vào, mang balo lên rồi nhanh chóng chảy ra khỏi nhà.

Nhưng vừa chạy ra khỏi nhà chưa được ba giây lại phải về lại, trực tiếp xông vào phòng trẻ em, vội vàng hôn lên khuôn mặt nhỏ nhắn đang khóc của Nọa Nọa một cái, “Con trai từ nay về sau nhớ phải tự chăm sóc bản thân thật tốt, mẹ của con sau này sẽ không trở lại nữa đâu!”

“Chuyện gì đang xảy ra vậy... bà chủ!” Trần Tẩu chạy từ phòng bếp lên.

Liền nhìn thấy Mạnh Tri trực tiếp chạy vào thang máy.

Cùng lúc đó Thẩm Hàn Tế cũng đi ra từ phòng ngủ, vẻ mặt nhếch nhác, cả người ướt sủng.

Trần Tẩu lại vội vàng hỏi anh: “Ông chủ ông lại bị bị làm sao vậy, bà chủ sao lại...”

Thẩm Hàn Tế vuốt gương mặtd đầy nước của mình, vẻ mặt có chút gượng gạo: “Không sao, xảy ra... ờm... chút ngoài ý muốn.”

Mạnh Tri chạy về đến ký túc xá mới đổi bộ áo tắm đi, cô lau nước trên tóc, nhìn thấy điện thoại vừa nhận một tin nhắn từ wechat.

Đến từ “Chồng”.

Chồng cái cc! Thẩm Hàn Tế mười bảy tuổi căn bản còn chưa phải là chồng của Mạnh Tri cô đâu!

Mạnh Tri lập tức đổi khởi động ngón tay đổi biệt hiệu “Chồng” thành “Tên cυồиɠ ɖâʍ không biết xấu hổ.”

Tên cυồиɠ ɖâʍ không biết xấu hổ: [Xin lỗi, tôi, không phải cố ý đâu.]

Mạnh Tri nhìn vào màn hình điện thoại, cười lạnh.

Ồ, đương nhiên là không phải cố ý rồi, thấy cô khóa cửa phòng tắm rồi còn lấy chìa khóa mở ra, chắc là có ý.

Tên cυồиɠ ɖâʍ không biết xấu hổ: [Tôi thấy trong phòng tắm truyền ra âm thanh lớn, sợ em xảy ra chuyện gì mới đi vào thôi.] [Truyện được dịch và edit tại Sắc - Cấm Thành fanpage]

Cho nên trước khi vào đến cửa cũng không thèm gõ?

Mạnh Tri thể hiện không muốn nói chuyện với tên cυồиɠ ɖâʍ này nữa.

Tên cυồиɠ ɖâʍ không biết xấu hổ: [Em đang tập bơi phải không? Tập kiểu gì thế? Bơi tự do? Bơi bướm? Bơi ếch? Hay bơi chó?]

Bơi... chó?

Mạnh Tri thật sự nổi giận rồi.

Anh có thể rình coi tôi, nhưng anh không thể nhìn ra tôi đang tập bơi kiểu gì sao!

Anh có thể làm nhục tôi, nhưng anh không được vũ nhục động tác bơi của tôi!

Sải tay bơi ếch của cô đúng tiêu chuẩn như vậy tên này bị mù sao?

Mạnh Tri trả lời: [Tôi tập cái gì liên quan gì đến anh!]

Cho vào danh sách đen.

Mạnh Tri thở một hơi nhẹ nhõm.

Lớn như vậy rồi mới có thể một lần ngang ngạnh trước mặt Thẩm Hàn Tế, phê.

Cho người ta vào danh sách đen trong wechat rồi, điện thoại của Mạnh Tri vù vù nhận tin nhắn mới, từ “Chồng”.

Mạnh Tri tiếp tục sửa biệt hiệu trong điện thoại thành “Tên cυồиɠ ɖâʍ không biết xấu hổ.”

Tin nhắn từ Tên cυồиɠ ɖâʍ không biết xấu hổ: [Tư thế bơi của em không đúng, đừng tập ở nhà nữa, trong bồn tắm sao có thể tập bơi được, đến phòng tập bơi với tôi đi, tôi dạy em.]

Hứ, có chết cũng không cần tên cυồиɠ ɖâʍ như anh dạy.

Mạnh Tri ném điện lên trên bàn.

Tuần tiếp theo Mạnh Tri không về tiểu khu Nam Tĩnh, cho có nhớ Nọa Nọa như thế nào thì cũng đành chịu, cùng lắm là gọi video call với Trần Tẩu để nhìn Nọa Nọa một chút.

Thẩm Hàn Tế đến trường tìm Mạnh Tri, Mạnh Tri vừa nhìn thấy anh liền co giò chạy mất. Buổi tối về lên trang web trường, phát hiện trên trang điện tử đang nói chuyện rất sôi động.

[Đây có phải là đại thần Thẩm Hàn Tế của đại học A lúc trước đã tốt nghiệp không! Trời ơi, anh ta sao lại ở trường chúng ta vậy, đẹp trai quá đây~]

Bên dưới là tấm ảnh của Thẩm Hàn Tế lúc sáng đến trường đứng dưới cây ngô đồng trong trường tìm cô.

Chàng trai trong tấm hình mang áo khoác kaki quần dài đậm màu, đầu tóc gọn gang, hai tay đút túi, đứng ngay thẳng ưu tú, khác xa với hình tượng bọn con trai khoa công nghiệp trong đại học C mang cặp kính dày cộp mặt thì đầy mụn.

Bên dưới mấy trang đều là liếʍ màn hình nam thần.

Mạnh Tri thực sự nhìn không nổi cái tên Thẩm Hàn Tế mười bảy tuổi cυồиɠ ɖâʍ dám rình xem người ta tắm lại được đám con gái ở đại C mê đến đề tài nói chuyện tận mấy trang, cái đề tài này đã trở thành bài đăng nổi tiếng nhất trên trang điện tử của trường rồi, thế là cô liền lập một nick giả lên nói xấu anh ta. [Truyện được dịch và edit tại Sắc - Cấm Thành fanpage]

Tiểu Tri biết nói: [Tôi cảm thấy à, cái tên này trông cũng bình thường thôi. Nhưng mà mọi người nhìn người không thể chỉ nhìn vào vẻ bề ngoài được, nói không chừng bản thân lại là một tên cυồиɠ ɖâʍ thì sao.]

Tiểu Tri biết nói: [Hơn nữa tôi cảm thấy anh ta cũng đâu có đẹp trai lắm đâu, chỉ là trông đẹp hơn người bình thường một chút chứ mấy.]

Sao với ba đứa nhỏ của TFboys mà cô thích sau khi xuyên đến thì còn kém xa.

Mạnh Tri ôm điện thoại dương dương tự đắc, vốn cho răng có thể tìm được vài người bạn cùng chung chí hướng với cô, cùng cô anti anh ta, nhưng mà không ngờ rằng những lời nói xấu của mình lại bị mấy người trong trường bẻ lại.

Mạnh Tri đột nhiên cảm nhận được sức mạnh to lớn của Internet rồi.

[Cái tên antifan như cô thì hiểu cái cc, cô có biết Thẩm học trưởng xuất sắc như thế nào không?]

[Người ta từ khi học đại học đã được mọi người liên tục bốn năm tặng cho danh hiệu là nam thần đại học C, con gái theo đuổi anh ấy có thể đứng xếp hàng từ cổng chính đại học A cho đến tận cổng phụ đại học C đấy, thế mà cô dám nói người ta là tên cυồиɠ ɖâʍ?]

[Tôi cmn còn mong anh ta là một tên cυồиɠ ɖâʍ đây, như vậy chỉ cần bọn tôi cố gắng trang điểm đẹp một chút nói không chừng có thể cưa đổ anh ấy đó, con gái tỏ tình với anh ấy anh ấy còn chẳng thèm nhìn một cái nữa là.] [Truyện được dịch và edit tại Sắc - Cấm Thành fanpage]

[Cô đang ghen tỵ với Thẩm học trưởng xuất sắc của chúng tôi đó à, người ta năm nào cũng được giải quốc gia, giải trường. Mới học năm hai đã tự lập nghiệp, vừa tốt nghiệp đã có vô số offer, cái loại cặn bã ghen tỵ với người ta như cô có thể so sánh sao?]

[Thật là thương cho nam thần quá, chỉ vì quá xuất sắc mà phải chịu đựng những lời chửi rủa ác độc như vậy.]

[“Tiểu Tri biết nói” đi chết đi, đợi đến khi bọn tôi biết cô là ai thì cô coi chừng đó!]

“Tiểu Tri biết nói” bị dọa đến run rẩy.

Có người bẻ tay lái: [Nói thật thì rất muốn biết cô gái năm đó ở trường chúng ta hôn nhau với nam thần là ai đó, ngưỡng mộ quá đi.]

[Không phải là ngưỡng mộ, rõ ràng là ganh tỵ muốn khóc được không, thế mà lại có thể cưa đổ được nam thần.]

[Lúc đó trong viedo thấy được nam thần chính là loại bạn trai có sức mạnh max đó, mạng của trường chúng ta liền bị hack luôn, bảo vệ cô gái đó tốt quá rồi, đó là lần mạng trường chúng ta bị hack nhưng sướиɠ nhất đó!]

[Hèn gì, người xuất sắc lúc làm bạn trai cũng rất xuất sắc!]

[Đúng đó đúng đó, không thể mặn nồng hơn nữa đâu được không? Thế mà ở đây là còn có một tên anti bảo anh ấy là tên cυồиɠ ɖâʍ? Ghen tỵ đến điên rồi hả.]

[Cái người tên “Tiểu Tri biết nói” này khẳng định chính là một đứa con gái xấu xí không cưa được đại thần sau đó vì yêu mà hận chứ gì haha, thật là tội nghiệp quá đi.]

......

Làm mới trang vài lần, con cừu nhỏ khí thế hừng hực lúc đầu mở ra một bài viết có vị trí cao không tưởng trong bảng điện tử của đại học C.

Mạnh Tri trước giờ không nghĩ đến cái tên Thẩm Hàn Tế thế mà cũng có loại sinh vật fan não tàn này nữa.

Nhìn mà muốn tức điên lên.

Cô không hiểu Thẩm Hàn Tế? Từ nhỏ đến lớn cô đều ở bên Thẩm Hàn Tế đó được chưa!

Mạnh Tri tức đến nghiến răng, muốn tiếp tục chiến, nhưng lại sợ bọn fan não tàn của Thẩm Hàn Tế làm thịt nên chỉ đành ngậm đắng nuốt cay mà bỏ qua.

“Ôi đệch Mạnh Tri, cậu xem bài viết trên trang điện tử trường mình chưa?” Lý Duy Nhất đang rửa chân, nhất thời kích động nhảy qua, cả chân đầy nước làm ướt cả sàn.

Mạnh Tri buồn bực đáp: “Xem rồi.”

“Cái tên “Tiểu Tri biết nói” gì đó kia nói cũng quá độc ác rồi, cứ như thế mà chửi đại thần, may mà con có đám fan chúng ta cổ vũ, cậu xem cô ta bị chửi lại đến bây giờ còn không dám mở miệng nữa rồi hahaha đáng đời~”

Mạnh Tri: “...”

Cô không nói gì, đứng dậy cầm cây lau nhà chùi nước trên sàn.

Lý Duy Nhất lau chân xong, cũng nhanh chóng cầm cây lau nhà đến chùi.

Lý Duy Nhất vừa chùi vừa cảm thán: “Ế, thật ra tớ rất thích bạn gái năm đó của nam thần đó, tớ phục cô ấy lắm luôn, nếu như bạn trai của tớ mà là đại thần đại học A, tớ khẳng định sẽ vui vẻ đến mức muốn nói cho cả vũ trụ biết luôn. Cô gái kia quá giỏi rồi, nếu như không bị người ta quay video lại thì thật sự không biết là đại thần có bạn gái luôn đó, vừa ngoan lại hiểu chuyện như vậy, chẳng trách nam thần lại thích cô ấy.” [Truyện được dịch và edit tại Sắc - Cấm Thành fanpage]

“Nếu như tớ là bạn gái của đại thần, có người nói bạn trai tớ là tên cυồиɠ ɖâʍ thì nhất định tớ sẽ đến đánh cho một trận. Dám chửi bạn trai của tớ, đảm bảo đánh không chết đâu.”

Lý Duy Nhất nghĩ nghĩ rồi lại đột nhiên cười lên, chọc chọc vào vai Mạnh Tri: “Trông bạn gái của nam thần trong video đáng yêu thật đấy, mềm mềm giống cậu vậy đó, giờ mà đem ra đặt ở đây thì có thể thắng cái tên antifan đó không nhỉ haha.”

Mạnh Tri: “...”

Anh mắt của Lý Duy Nhất đồng chí thật không tệ nha, nhìn đâu trúng đó, trông đáng yêu lại mềm mề, giống cô vậy.

“Cậu nói xem có thể thắng không?” Lý Duy Nhất lại hỏi.

Ánh mắt Mạnh Tri hơi trốn tránh: “Tớ, tớ cũng không biết nữa.”

Thắng hay bại thật sự không thể nói được.

Bạn gái và antifan?

Thôi thì cô tự chịu vậy.

......

Thẩm Hàn Tế về đến nhà, Trần Tẩu liền ôm Nọa Nọa đến.

“Baba baba.” Nọa Nọa ngồi trên chân Thẩm Hàn Tế, mềm mại gọi từng tiếng một.

Đối tượng gọi “baba” của Nọa Nọa, cuối cũng cũng từ một con lợn, đổi thành anh rồi.

Thẩm Hàn Tế cười vui mừng.

Nhưng mà tự nhiên có chút đau lòng là sao?

Bây giờ Nọa Nọa rất thân với Thẩm Hàn Tế, ở trong lòng anh chơi đùa, lại gọi: “Mẹ... mẹ.”

Trần Tẩu vội nói: “Cả tuần này bà chủ đều không về nhà, đứa nhỏ chắc nhớ mẹ rồi.”

Trần Tẩu cảm thấy từ sau chuyện ở ký túc xá mà cãi nhau thì đôi vợ chồng này liền trở nên thật lạ, cảm thấy không có bám lấy nhau như lúc trước nữa. Lúc trước mỗi lần bà lên dọn phòng ngủ của bọn họ, ra giường lộn xộn đến chẳng ra gì, nhìn thấy cô đều thấy xấu hổ. Gần đây bà đi dọn phòng, ra giường lại rất gọn gàng, vừa nhìn đã biết buổi tối luôn ngoan ngoãn nằm ngủ, chẳng có ý định sinh thêm em gái cho Nọa Nọa.

Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản copy. Thường bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Thẩm Hàn Tế nhớ đến hôm nay anh đến trường Mạnh Tri tìm cô, cô vừa nhìn thấy anh đã hết hồn, chạy nhanh còn hơn thỏ.

Wechat bị chặn rồi, qq thì bị hủy kết bạn, điện thoại gọi lại không nghe.

Phải tức giận đến thế sao?

Thẩm Hàn Tế cau mày.

Anh nhớ hôm đó, Mạnh Tri vừa quay người lại, cả người tí tách từng giọt nước, đường cong cơ thể vì mang áo tắm mà không chư chắn gì lộ ra, cô cúi đầu, một tay kéo áo, một tay lại đang mân mê cặp ngực mềm mại.

Chỉ lóe qua một chút thôi, nhưng vẫn có thể nhìn thấy vài thứ không nên nhìn.

Chí ít là Thẩm Hàn Tế mười bảy tuổi không nên nhìn.

Nọa Nọa đang ngồi trên đùi anh chơi vui vẻ. Thẩm Hàn Tế nhắm mắt, đem tất cả những hình ảnh không chịu sự khống chế của mình và những thứ không nến nghĩ đến trong não xóa hết.

Anh thở dài một hơi, vẻ mặt có chút nhếch nhác.

Bây giờ Mạnh Tri mới mười sáu thôi.

Thẩm Hàn Tế, mày là người mà.