Genjitsu Shugi Yuusha No Oukokusaikenki

Volume 4: Chương 1: Chuẩn Bị Cho Công Cuộc Đổi Mới ③

Nguồn: Valvrareteam.

Bổ sung: Gin-chan.

◇ ◇ ◇

Genia dẫn chúng tôi đến trước cái khu có diện tích trung bình đã được tách riêng ra.

Vâng, tấm vải ngăn lớn đến nỗi khiến tôi phải ngước lên nhìn, nhưng trên hết, tôi khá là tò mò về cái thứ đằng sau tấm vải ngăn khổng lồ chia cắt cả vùng không gian này ra làm đôi. Nó trông có vẻ cao hơn 20 mét. Có phải cô ấy định cho tôi xem cái thứ đằng sau tấm vải này không nhỉ?

Trong khi tôi vẫn đang suy nghĩ về điều đó, Genia giơ cánh tay của cô ấy lên cao và ra lệnh, 『Đến đây nào, golem.』

Ngay khoảnh khắc cô ấy ra lệnh, tại một bãi đất lộ thiên bỗng trồi lên một cục đất. Cuối cùng 2 con golem khổng lồ, mỗi con cao khoảng 3 mét, xuất hiện. 2 con golem đất khổng lồ đó bắt đầu khệnh khạng bước đến.

『Là ma thuật của cô à, Genia?』Tôi hỏi.

『Vâng,』 cô ấy đáp. 『Ma thuật của thần là tạo ra những con golem làm từ đất và điều khiển chúng. Chúng không thể làm những công việc phức tạp, nhưng chúng có sức mạnh. Thần rất thường hay sử dụng chúng cho việc khuân vác đồ đạc』

『Điều khiển những con rối làm từ đất bùn ư…』 tôi sửng sốt. 『Thứ này có rất nhiều điểm tương đồng với kĩ năng của tôi, huh. Đó có phải ma thuật hệ hắc ám không?』

『Không ạ. Là hệ thổ,』 cô ấy nói. 『Bởi vì thần chỉ có thể điều khiển được đất. Và có thể điều khiển chúng di chuyển như những con rối thế này cũng có thể được gọi là thao túng trọng lực. Bên cạnh đó, 4 nguyên tố chính cùng với quang và hắc thuật chỉ là những từ ngữ mà con người đặt cho chúng để khiến chúng dễ hiểu hơn mà thôi. Thần không cho rằng chúng bị giới hạn nghiêm ngặt như tên gọi đâu.』

『Mình còn có thể tin tưởng vào thứ gì nữa đây…?』 tôi lẩm bẩm.

Kể từ khi tôi đến đây, những hiểu biết của tôi về thế giới này cứ liên tục sụp đổ. Khi nói về những hiện tượng kì lạ mà vẫn còn là ẩn số với con người ở Trái Đất, nếu con người ở thế giới này nói rằng những thứ như thế là hiển nhiên, thì tôi cho rằng điều đó chắc hẳn phải đúng, nhưng giờ đây tôi lại được cho biết rằng đó không hẳn là đúng. Đó chẳng phải là một lời giải cho điều bí ẩn, mà lại còn là một bí ẩn trong bí ẩn. Từ giờ trở đi, có lẽ tôi nên tiếp cận mọi hiện tượng kì lạ bằng một thái độ nghi vấn.

『À vâng, để việc đó qua một bên đi, đây chính là thứ mà thần muốn Người thấy qua.』Genia nói, và chỉ vào một thứ gì đó. Những con golem lúc này đã tháo bỏ tấm vải ngăn phủ lên thứ đó.

Khi chúng tôi nhìn thấy thứ vừa hiện ra, cả Liscia và tôi đều ngớ người trước vẻ ngoài cực kỳ khó hiểu của nó. Trước mắt chúng tôi là một vật trông kích cỡ như một tòa nhà 2 tầng. Nếu tôi có thể mô tả nó theo cách dễ hiểu nhất thì…

『Một cái quạt D*son bự chảng?』 – tôi bật ra thành tiếng.

『Hm? Đó là thứ gì?』 Genia hỏi.

『Ah, không có gì… tôi chỉ đang lảm nhảm một mình ấy mà.』

Không, dù thế nào thì, thứ duy nhất mà tôi có thể tưởng tượng ra được chỉ có thể là cái quạt D*son khổng lồ ấy thôi.

Theo như cái hình dáng, phần thân của nó giống như một con búp bê kokeshi, một loại búp bê nhỏ, làm bằng gỗ và không có tay của người Nhật, nhưng phần đầu thì lại gắn một cái vòng rất to. Nếu nhìn sơ qua thì sẽ không thể rõ được thứ này dùng để làm gì, và trông nó cũng giống như là một loại tác phẩm nghệ thuật vậy. Dù vậy, thứ này khiến tôi khá là tò mò vì chỉ có mỗi phần kết nối với mặt đất là được cố định.

Tôi hỏi Genia, 『Thứ này là gì?』

『Nó là “Tiểu Susumu phiên bản V”.』

Tên gì nghe dở tệ!… Khoan đã, phiên bản V ư?!

『Gì cơ, thế có đến 4 phiên bản khác giống như vậy á?!』 tôi bất chợt thốt lên.

『Hả?! Sau khi nhìn thấy thứ này, đó là thứ khiến anh chú ý á?!』 Liscia ngạc nhiên.

Nhìn thấy phản ứng đầy kinh ngạc của chúng tôi, Genia mỉm cười ra vẻ hài lòng. 『À, Người biết đấy, vì những nguyên nhân khác nhau như bị thổi bay, rồi bị phát nổ, rồi nhiều thứ khác, Tiểu Susumu phiên bản từ I – IV giờ chẳng còn ở đây nữa.』

『Nguy hiểm tới vậy á?!』 tôi hét lên.

『Phiên bản V đã ổn định rồi,』 cô ta quả quyết với tôi. 『Thứ này… chính là thành phẩm cuối cùng.』

Sau khi nói ra lời đó, Genia bắt đầu giải thích về cái thứ gọi là Tiểu Susumu phiên bản V này.

『Thần không rõ Người đã biết hay chưa, nhưng những con thuyền lớn trên thế giới này được vận hành bởi sức gió hay bởi những con Hải long, đúng chứ? Người biết không, Tiểu Susumu Phiên bản V này chính là thứ dùng để thay thế cho những con Hải long đấy. Khi gắn chúng vào sống tàu, thứ thiết bị này có thể lái chiếc tàu đi chuyển về phía trước với công suất ngang bằng với một con Hải long.』

『…Ah! Ý cô là, đây là một hệ thống động cơ đẩy!』 tôi thốt lên.

Giống như là một cái chân vịt tàu, hay một cái động cơ mô tô, huh?

Khi tôi nói ra lời đó, Genia mỉm cười và đặt tay của cô ấy lên phần thân của Tiểu Susumu Phiên bản V. 『Điểm đặc biệt của cỗ máy này, chính là nó có thể hút vào bất cứ thứ gì phía trước cái vòng, và đẩy chúng ra đằng sau. Khi cỗ máy này được vận hành trên biển, nó sẽ hút nước biển vào và đẩy ra 2 bên đằng sau. Áp lực nước sẽ tạo ra một lực đẩy đủ mạnh để di chuyển một chiếc tàu chiến bằng sắt.』 Nói cách khác, trong cái vùng không gian trống giữa cái vòng đó là một cái cánh quạt vô hình.

『Hm? Nếu nó hút bất cứ thứ gì trước mặt, vậy thì chuyện gì sẽ xảy ra nếu tôi sử dụng nó lúc này ngay tại đây?』 tôi hỏi.

『Người quả thật rất tinh ý đấy』 cô ấy nói.『Trên mặt đất, cỗ máy này có thể hút không khí vào và đẩy ra 2 bên. Chúng ta hãy thử nghiệm nó một chút nhé?』

Genia ra lệnh cho đám golem chuẩn bị một tấm bạt lớn. Và rồi khi chúng tôi lùi về cách cỗ máy khoảng 20 mét, những con golem căng tấm vải ra và giữ chặt lấy chúng như một cái màn ảnh chiếu phim.

『Giờ thì, hãy xem đây, Tiểu Susumu Phiên bản V sẽ hút lấy không khí từ phía chúng ta, và đẩy chúng ra theo chiều ngược lại. Hãy tự mình chiêm ngưỡng sức mạnh của nó.』

『Ah, Genia, chờ một ch…!』 Ludwin vội vã cố ngăn cô ấy lại, nhưng Genia chẳng buồn để tâm đến.

『Và nhấn nào,』 cô ấy nói bằng một giọng ngân nga, rồi bấm vào một cái nút. Ngay lập tức…

Bowahhhhh!

Một tiếng ồn lớn đột nhiên vang lên và rồi một cơn gió mạnh đột ngột thổi bay tất cả chúng tôi.

『Whoa?!』 tôi thốt lên.

『Eek!』 Liscia thì hét toáng lên

『Bwah!』 Genia thì cười ha hả.

『Lại nữa saooooo!』 Ludwin thì gào lên.

Một luồng gió bất ngờ và mạnh mẽ ném tất cả chúng tôi dính vào tường.

Chờ đã… L-luồng gió này, thật quá mạnh – tâm trí tôi gào thét lên.

Áp lực của cơn gió khiến tôi dính chặt vào bức tường và không thể di chuyển được một bước nào. Có vẻ như Liscia và Genia cũng cùng chung cảnh ngộ.

Mãi cho đến khi Ludwin gắng sức bò về phía cỗ máy một cách khổ sở, và nhấn cái nút tương tự lúc nãy để tắt nó đi, thì chúng tôi vẫn bị dính chặt vào bức tường như những mẫu côn trùng vậy. Khi chúng tôi cuối cùng cũng được giải thoát khỏi cơn gió đó, Genia cười lớn, 『Ahaha…』rồi lại nở một nụ cười nhạt.

『Whoops, xin lỗi nhé. Có vẻ như thần đã bị lẫn lộn giữa mặt trước và mặt sau. Vì thần đã thiết kế hình dáng của nó sao cho hoạt động với hiệu quả cao, với tất cả những thứ thừa thãi đã bị loại bỏ, nên thật khó để xác định được mặt trước và mặt sau của nó.』

『Nếu cô biết điều đó rồi, thì cũng phải đề phòng chứ…』 tôi lẩm bẩm.

『Thần đã nói là thần xin lỗi rồi mà, Bệ Hạ,』 cô ta nói với bằng một giọng không biết ngượng. 『Dù sao thì, thần nghĩ là Người cũng đã thấy Tiểu Susumu Phiên bản V mạnh mẽ như thế nào rồi, phải không?』

『… Đúng là tôi đã có một trải nghiệm trực tiếp ra trò đấy.』 tôi nói bằng một giọng mỉa mai, nhưng đây quả là một cỗ máy dị thường.

Nếu nó không được đóng chặt xuống sàn, cỗ máy có lẽ đã bị thổi bay bởi chính sức gió của nó rồi. Ah… vậy ra đó là lý do vì sao Phiên bản I-IV đã bị phát nổ hay bị thổi bay à? Trong khi tôi vừa mới chợt nhận ra một số chi tiết kì lạ, Genia lại tiếp tục công cuộc giải thích về nguyên lý hoạt động của hệ thống một cách đầy hào hứng.

『Cái vành đai này được làm từ một thứ kim loại đặc biệt, và có một phiên bản làm lại của một pháp cụ có tác dụng làm chệch hướng năng lượng, được gắn vào nó. Người biết không, cái pháp cụ này dựa theo một phiên bản lỗi của một loại pháp cụ dùng để làm chệch hướng ma thuật mà Quân đoàn Ma giáp của Đế quốc sử dụng đấy.

『Ban đầu, thứ này là một pháp cụ dùng để làm chệch hướng ma thuật. Khả năng làm chệch hướng của nó khá là hữu dụng đối với Quân đoàn Ma giáp, nhưng những đơn vị quân khác đằng sau họ vẫn phải chịu sát thương, thế nên họ đã ngừng việc nghiên cứu thứ này lại. Và thứ pháp cụ lỗi ấy đã khiến thần chú ý đến.

『Nếu chúng có thể làm chệch hướng ma thuật, thì thần cho rằng chúng hẳn phải có tác động đến một số nguyên lý hoạt động của ma pháp. Người ta nói rằng ma pháp tồn tại được trong cả không khí và nước.Trong trường hợp đó, nếu thần có thể áp đặtđược một chỉ thị lên nó, thì có khả năng thần sẽ tạo ra được một thứ có thể hút vào và thổi ra. Nếu thần tập trung vào năng lực thổi ra của nó, có khả năng thần sẽ tạo ra được một hệ thống động cơ đẩy… Vâng, đó chính là toàn bộ ý tưởng của thần.

『Bởi vì việc làm cho ma pháp chuyển động trong không khí và nước cũng tương tự như làm cho không khí và nước chuyển động. Thế nên, thần đã gắn cái pháp cụ phiên bản được làm lại vào cái vòng kim loại này, và đó chính là cách thức mà thần đã làm để hoàn thiện Tiểu Susumu Phiên bản V, thứ có thể hút lấy ma pháp và thổi nó ra đằng sau khi Người truyền năng lượng vào nó!』

Tôi ngớ người.

Lời giải thích của Genia rất rõ ràng, nhưng từ lúc mà cô ấy bắt đầu nói đến pháp cụ, thứ này vượt xa tầm hiểu biết của tôi để có thể kết luận được rằng lời cô ấy nói có thật hay không. Dù vậy, với việc cái trải nghiệm ban nãy đúng y hệt như những điều Genia đang nói, tôi tin rằng cô ấy nói đúng… có lẽ vậy.

『Em có hiểu không, Liscia?』 tôi hỏi.

『Chẳng hiểu một chút gì luôn.』

Có vẻ như đây cũng là một chủ đề rất khó cho người của thế giới này.

Nhận ra rằng chúng tôi chẳng theo kịp lời giải thích của cô ấy tí nào cả, Genia cố gượng cười và nhún vai. 『À thì, như thần đã nói lúc nãy, chỉ cần Người hiểu rằng thứ này có thể làm được việc tương tự như công việc của một con Hải long, thế là đủ rồi.』

Thanh niên niên nãy giờ cứ đứng ôm đầu, Ludwin, lúc này bắt đầu lên tiếng. 『Nhưng nếu vậy thì chẳng phải thứ này khá là vô dụng sao? Ý anh là, em đã sử dụng khá nhiều tài nguyên chỉ để chế tạo ra mỗi một cái thiết bị này thôi à?』

『Vâng… Thì, thứ này có thể dễ dàng duy trì công việc của 10 con Hải long trong khoảng thời gian 10 năm…』 Genia nói.

『Nếu thứ này chỉ có thể làm được công việc của một con, vậy thì chẳng phải sẽ lỗ nặng sao?』 Ludwin hỏi. 『Bên cạnh đó, không giống như Hải long, thứ này không thể làm được cái việc bẻ lái gấp.』

『A-anh đang nói gì thế, Luu?! Bộ anh không thấy được rằng phát minh này sẽ mang lại lợi ích gì sao?!』 – Genia hét lên.

『Thứ này sẽ mang lại lợi ích gì chứ?』 Ludwin hỏi.

Ludwin trông có vẻ bối rối, nhưng quả thật tôi phải đồng ý với Genia ở điểm này.

『Cô ấy nói đúng đấy. Thứ này quả thực là một phát minh đáng kinh ngạc đó, Ludwin.』

『N-Người cũng nghĩ vậy sao, thưa Bệ Hạ?』 anh ta lại hỏi.

『Thử nghĩ mà xem,』tôi nói. 『Nếu một thiết bị này có thể làm công việc của một con Hải long, vậy thì, áp dụng một phép tính đơn giản, 10 cái thiết bị này có thể làm công việc của 10 con Hải long, đúng không?』

“Thần cho là vậy…?”

Ludwin trông có vẻ vẫn chưa hiểu ý tôi nói, thế nên tôi giải thích theo một hướng dễ hiểu hơn để anh ta có thể nắm bắt. 『Vậy, trong thực thế liệu anh có thể buộc 10 Hải long cùng một lúc làm một công việc không? Ta cho rằng thậm chí việc kết được 2 con thôi, giống như chiếc tàu chiến của chúng ta, Albert, đã là hiếm gặp rồi đấy?』

『À… Vâng, đúng là vậy. Cho dù chúng ta có thể buộc 10 con Hải long làm cùng một việc, chúng ta cũng không thể nào khiến tất cả chúng cùng làm theo một mệnh lệnh. Thậm chí ở những quốc gia khác, thần nghĩ 3 con có lẽ cũng đã là giới hạn rồi.』

『Nói cách khác, cho dù khả năng hữu dụng của thứ này chỉ giới hạn ở những chiếc tàu đi nữa, nhưng với cỗ máy này, chúng ta hoàn toàn có khả năng di chuyển những con tàu khổng lồ hơn bất cứ con tàu nào trước đây. Chẳng hạn như… hãy tưởng tượng một chiếc tàu chở hàng với 5 thứ thiết bị này được gắn vào. Đó chắc hẳn sẽ là một cuộc cách mạng hàng hải.』

Như các bạn thấy đấy, chúng có thể cho phép việc chuyên chở một lượng hàng hóa khổng lồ chỉ trong một lần. Nguyên nhân mà tôi muốn sáp nhập Amidonia là do hơn một nửa đường biên giới của đất nước chúng tôi giáp với biển. Cái thành phố mới mà chúng tôi đang xây dựng như một trung tâm vận chuyển hàng hải cũng đã sắp hoàn thiện, thế nên nếu có thể gia tăng được sức chứa của những con tàu chở hàng, đó sẽ là một lợi thế cực lớn.

『Đ-Điều đó rất là hợp lý…』 Ludwin lắp bắp. Có vẻ như bây giờ Ludwin đã hiểu ra được phát minh này đáng kinh ngạc thế nào rồi.

Tôi hỏi Genia, 『Lúc nãy cô có nói về việc truyền năng lượng vào thứ này phải không? Vậy nguồn năng lượng đó là gì thế?』

Kể từ lúc tôi xuất hiện ở thế giới này, tôi chưa từng thấy một cái máy phát điện nào, hay thậm chí những thứ như máy hơi nước. Liệu có phải nguồn năng lượng cho những thiết bị cơ khí giống thế này là ma thuật giống như tôi đã dự đoán không nhỉ?

『À vâng, thưa Bệ Hạ, thần đã lắp những thứ này vào trong thiết bị.』 Genia lấy từ trong túi của chiếc áo thí nghiệm ra một thứ gì đó hình khối và đưa nó cho tôi. Dù kích thước của nó chỉ vừa lòng bàn tay của tôi, cái khối pha lê màu đen huyền này lại nặng hơn so với vẻ ngoài của nó. (cảm giác giống như đang giữ một quả cân vậy.)

『Thứ này là gì?』 tôi hỏi.

『Đó là một loại pha lê thường được gọi là khoáng nguyền.』

『Cô vừa nói đó là khoáng nguyền à?!』 Liscia thốt lên.

『Em biết thứ đó là gì à, Liscia?!』 tôi hỏi bằng một giọng tương tự.

『Anh đâu cần phải ngạc nhiên như vậy chứ…』 cô ấy lẩm bẩm. 『Ở thế giới này, con người chúng ta cũng sử dụng ma thuật để đào khoáng. Thủy thuật dùng để đào, thổ thuật dùng để gia cố hầm mỏ, phong thuật dùng để cung cấp không khí, và hỏa thuật dùng để nung chảy kim loại. Nhưng khi chúng ta đến gần một mỏ khoáng nguyền, vì lý do nào đó, chúng ta sẽ mất đi khả năng sử dụng ma thuật. Hơn thế nữa, nếu chúng ta cố sử dụng ma thuật thì…』

Liscia làm một cử chỉ, nắm tay lại và nhanh chóng bung ra, rồi nói 『Boom.』

『Nó phát nổ ư?!』 tôi hét lên. 『Một vụ nổ bên trong hầm mỏ chẳng phải cực kỳ nguy hiểm sao?』

『Chúng là nguyên nhân chính dẫn đếnsự thất thu của những thợ mỏ』 Liscia nói. 『Vì xét cho cùng, nếu họ đang đào khoáng và đυ.ng trúng ngay cái mỏ đó, thì họ sẽ không thể đào tiếp. Ở thế giới này, mọi người đều nghĩ rằng ma thuật là phước lành của thần thánh và những tinh linh, nên thứ khoáng vật khiến cho ma thuật không thể sử dụng được này bị cho là hòn đá đã bị nguyền rủa nên không bao giờ chấp nhận phước lành của họ. Về cơ bản, đó là lý do mọi người gọi chúng là khoáng nguyền. Ngặt một nỗi, thứ này thường hay được tìm thấy dưới lòng đất trong lãnh thổ Elfrieden,』 Liscia bổ sung thêm bằng một thái độ nhạo báng.

Ngay từ đầu vương quốc Elfrieden đã là một quốc gia nghèo nàn về khoáng sản. Bởi vì địa hình ở đây chủ yếu bằng phẳng, tuy rằng có khả năng tồn tại một lượng vừa phải khoáng sản là sắt, nhưng còn vàng và những kim loại quý khác thì rất hiếm. Nếu như có thêm một lượng lớn khoáng nguyền nằm lẫn trong đó nữa thì, sẽ khiến cho quá trình khai thác khoáng sản gặp khó khăn. Quả thực có rất nhiều thứ mà tôi vẫn chưa biết đến…

Trong khi tôi vẫn đang suy nghĩ về nó, Genia nở một nụ cười bạo dạn. 『Thứ khoáng vật này mà bị nguyền rủa á? Người không nên nói ra những lời ngớ ngẩn vậy chứ, thưa Công chúa. Đúng ra, Người có thể nói là đất nước này đã được thần thánh phù hộ khi có được nhiều khoáng vật thế này dưới lòng đất đấy!』

Genia vẫy vẫy đôi tay cùng với một phản ứng có phần phóng đại.

『Đó là bởi vì chúng ta đã nhìn vào nó qua tấm màn của sự bí ẩn nên chúng ta mới đưa ra những ý kiến trẻ con đại loại như nó bị nguyền rủa ấy. Khoáng nguyền không hề khiến cho ma thuật không thể được sử dụng. Chúng hấp thụ năng lượng từ ma thuật. Hãy động não một chút. Chúng ta không thể sử dụng ma thuật gần khoáng nguyền, và nếu chúng ta cố gắng sử dụng, chúng phát nổ, Người nghĩ xem, thứ năng lượng khiến cho nó phát nổ đến từ đâu chứ? Chẳng phải sẽ tự nhiên hơn nếu chúng ta nghĩ thế này, bởi vì chúng hấp thụ năng lượng từ ma thuật, chúng sẽ phát nổ khi vượt quá ngưỡng có thể hấp thụ của chúng?』

Hrm… Vậy, về cơ bản là, khoáng nguyền giống như một cục pin sạc hấp thụ năng lượng từ ma thuật à? Rồi còn, nếu chúng bị quá tải, thì chúng sẽ phát nổ.

… Cái cảm giác bồn chồn này là sao nhỉ? Có phải chúng ta, hiện tại, đang chứng kiến một điều kì diệu không? Một thứ đủ lớn để có thể thay đổi cả thế giới?

Rồi Genia nói ra một chuyện đáng kinh ngạc nữa. 『Vậy nên, thần đã thành công trong việc trích ra năng lượng từ khoáng nguyền khi nó đã hấp thụ được năng lượng ma thuật. Đó là cách mà thần đã cung cấp năng lượng cho cái thiết bị này』

『Gì cơ?!』 tôi thốt lên

Lời nói của cô ấy khiến tôi lạnh cả sống lưng. Nếu điều đó là sự thật, thì thứ này chắc chắn giống hệt như một cục pin rồi!

Vẫn còn nhiều thứ mà tôi chưa hiểu được hết, nhưng tôi đã có thể hiểu được cái bí mật về công dụng của khoáng nguyền kì diệu thế nào, cũng như khả năng của người phụ nữ tìm ra được công dụng của nó khủng khϊếp đến mức nào. Đây là một thế giới không hề có điệnlực, hay thậm chí là máy hơi nước. Nếu chúng tôi có thể sở hữu được công nghệ tích trữ năng lượng trước bất cứ quốc gia nào khác trên thế giới, thì đất nước này sẽ có được một bước tiến dài về phía trước. Trên thực tế, phát hiện này cũng đã đủ lớn để khiến cho mong muốn phát triển mạnh mẽ hơn cả Đế quốc không còn là một giấc mơ nữa.

Nhưng rồi, trong cùng một khoảnh khắc, mối nguy hiểm mà thứ năng lượng này mang lại cũng xuất hiện trong đầu tôi.

Đầu tiên là, có rất nhiều lời đồn mê tín xung quanh khoáng nguyền. Nếu mọi người biết được chúng tôi đang nghiên cứu về khoáng nguyền, một thứ không được thần thánh ban phước, trong cái thế giới mê tín dị đoan này, thì mọi người có khả năng sẽ dần dần nghi ngờ chúng tôi.

Nếu chỉ là trong nội bộ đất nước, tôi có thể khai sáng cho người dân theo thời gian, nhưng chắc chắn tôi sẽ trở thành kẻ thù của những thế lực chính trị thần quyền như Đức Giáo Hoàng của Giáo hội Chính thống Lunaria. Với một đất nước được cai trị bởi những học thuyết tôn giáo, bất cứ thứ gì làm hủy hoại một phần giáo điều của chúng (cho dù những thứ giáo điều đó toàn là mê tín) đều sẽ dẫn đến quyền lực của bọn chúng bị suy giảm. Bọn chúng sẽ không bao giờ chấp nhận chuyện này.

Hơn nữa, nếu bọn chúng biết được một vùng đất không có nhiều người đi theo đức tin lại có được một công nghệ như vậy, bọn chúng chắc chắn sẽ yêu cầu chúng tôi bàn giao thứ công nghệ này cho chúng. Theo như những lời Liscia vừa nói, có vẻ như cũng có một số lượng khá đáng kể khoáng nguyền trong đất nước này. Nếu chúng tôi không cẩn thận, những nước láng giềng có khả năng sẽ mang quân xâm lược chúng tôi vì nguồn khoáng sản mà chúng tôi đang có.

Dù rằng trông có vẻ như tôi đã có thể lập một liên minh bí mật với Đế quốc, và mối đe dọa đến từ Amidonia cuối cùng đã được loại bỏ, nhưng nếu cái tình hình đó mà phát sinh ra, thì đất nước này sẽ bị xóa sổ khỏi bản đồ. Mặc dù thứ công nghệ này có tiềm năng sẽ mang lại cho chúng tôi sức mạnh lớn nhất trên đại lục này, nó cũng tiềm ẩn rủi ro hủy diệt toàn bộ đất nước.

Tôi lảo đảo. 『Mình phải làm gì đây…?』

『C-Cẩn thận, Souma?! Có chuyện gì vậy?!』 Liscia hét lên, đỡ lấy tôi.

『Xin lỗi,』 tôi đáp. 『Anh vừa tưởng tượng ra một thứ có rủi ro rất lớn, mang lại lợi ích cũng rất lớn, và rồi anh bắt đầu cảm thấy không được khỏe lắm ấy mà』

『Tưởng tượng ra một thứ ư?』 Liscia hỏi tôi.

Tôi giải thích cái viễn cảnh mà tôi vừa tưởng tượng ra cho Liscia và mọi người. Sau khi lắng nghe, gương mặt của Liscia và Ludwin tái lại. Họ chắc chắn cũng cảm nhận được sự đáng sợ giống như tôi.

Tuy vậy, Genia là người duy nhất trông có vẻ vẫn bình thản. 『Người lo lắng làm gì cơ chứ? Chúng ta chỉ cần hoàn thành công cuộc nghiên cứu trước khi những quốc gia khác bắt đầu dòm ngó chúng ta, rồi sau đó phát triển thật mạnh mẽ đến mức họ không dám nói một lời nào chống lại chúng ta là xong.』

『… Cô quá lạc quan về tình hình rồi đấy, nhưng tôi nghĩ đó là cách duy nhất, huh,』 tôi đáp. 『Tuy vậy, chúng ta vẫn cần phải tuyệt đối bí mật trong việc phát triển nghiên cứu này…』

Dù trong trường hợp nào, thì việc giám hộ Genia cũng sẽ là cả một vấn đề. Kể từ thời điểm này, cô ấy cũng cực kỳ quan trọng đối với vận mệnh của đất nước giống như Tomoe vậy. Tôi không thể để cô ấy chạy trốn sang đất nước khác, hay bị bắt cóc, và tôi muốn giao cô ấy cho người mà tôi có thể tin tưởng. Dù cô ấy có vẻ hoàn toàn tập trung vào những nghiên cứu của mình, nhưng cô ấy vẫn chỉ là một cô gái chưa đầy 20 tuổi, một người phụ nữ trẻ đang trong độ tuổi thanh xuân. Tôi muốn tránh trường hợp một số quý tộc phát hiện ra tầm quan trọng của Genia và cố gắng động tay vào cô ta.

— Nếu là thế thì…

Tôi vẫy tay ra hiệu cho Liscia và thì thầm vào tai cô ấy những gì mà tôi đang dự tính. Rồi, sau khi tôi đã có được ý kiến của cô ấy, tôi quay sang anh chàng Đội trưởng Đội Cận vệ Hoàng gia đẹp trai đang nhìn tôi với vẻ ngờ vực.

『… Này, Ludwin,』 tôi cất lời.

『Vâng? Chuyện gì vậy, thưa Bệ Hạ?』 Ludwin hỏi tôi.

『Nói cho ta biết, anh có yêu Genia không?』

Ludwin giật bắn người. 『T-Thế nghĩa là sao ạ, sao Người đột nhiên lại hỏi vậy?! Thưa Bệ Hạ!』

『Điều này rất quan trọng đấy,』 tôi nói, và đưa ra một câu trả lời nghiêm túc cho Ludwin lúc này vẫn đang bối rối. 『Tùy theo cảm xúc mà anh dành cho Genia… và Genia nghĩ về anh thế nào, mà ta sẽ cần phải thay đổi hướng giải quyết cho một số chuyện lúc này đây.』

Genia giờ đã là một nhân vật rất quan trọng đối với đất nước. Nếu có thể, tôi muốn cô ấy kết hôn với người nào thân cận với tôi, để cô ấy phải cắm rễ ở đất nước này. Đó là lý do vì sao… nếu Ludwin sẵn sàng cho việc này, thì mọi chuyện sẽ tốt đẹp, nhưng nếu không được, tôi sẽ phải lên một kế hoạch khác.

Trước khi tôi đề xuất ra ý tưởng này, tôi đã thì thầm với Liscia rằng:

『Này, Liscia. Anh đang dự định rằng anh cần phải cho Genia kết hôn với Ludwin. Là một người phụ nữ, em có nghĩ rằng liệu Genia có thích anh ta không?』

『… Em nghĩ cơ hội là khoảng 60%,』 cô ấy thì thầm lại. 『Cô ta có lẽ khá là thích anh ta.』

『Đó không phải là một câu trả lời chắc chắn,』tôi nói nhỏ. 『Sao em lại không chắc chắn như vậy?』

『Con gái rất khó hiểu. Nhưng em nghĩ rằng anh không cần phải lo lắng đâu, anh không biết à? Genia là con gái của một quý tộc. Nếu quốc vương ra lệnh, cô ấy sẽ không từ chối.』

『Có thể em nói đúng, nhưng… Nếu không phải là tình thế bắt buộc, anh không muốn ép buộc ai cả.』

『… Em hiểu rồi. Vậy, anh nghĩ Ngài Ludwin sẽ cảm thấy thế nào về việc này?』 cô ấy thì thầm.

『Anh cá rằng 99% là anh ta yêu cô ấy.』

『Giọng của anh nghe có vẻ chắc chắn về điều đó quá nhỉ.』

『Đàn ông rất dễ đoán khi gặp những chuyện thế này,』 tôi thì thầm.

Toàn bộ cuộc nói chuyện kín giữa 2 chúng tôi là bí mật.

Giờ thì, có vẻ như Ludwin đã nhận ra là tôi hoàn toàn nghiêm túc, vì tôi thấy môi của anh ta đang mím lại. Chắc chắn anh ta đang không biết phải trả lời như thế nào cho phải.

Ngay lúc đó, cái người liên quan còn lại nghiêng đầu của cô ấy sang một bên và hỏi, 『Thần sẽ trở thành vợ của Luu sao?』 Cô ấy nói ra lời đó bằng một giọng thư thái mà bạn không thể đoán được là quyết định đó có ảnh hưởng đến cô ta hay không.

『Việc kết hôn với Ludwin khiến cô cảm thấy thất vọng à, Genia?』 tôi hỏi.

『Nah. Thần chẳng thấy thất vọng chút nào cả.』 cô ấy nói ra lời đó thật rõ ràng và dễ dàng cứ như là sắp bị vỡ mộng vậy. 『Dù sao thì thần cũng là nữ nhân. Thần cũng đang nghĩ về việc sớm muộn gì thần cũng phải kết duyên với ai đó, và thần cũng đã nghĩ rằng thần muốn người đó là Luu. Mặc dù, Luu khá là nổi tiếng với phụ nữ, thần vẫn cảm thấy ổn với việc chờ đợi anh ấy tìm được một người vợ ưng ý và sau đó anh ấy sẽ thu nhận mình làm vợ thứ 3 hay thứ mấy cũng được.』

Đôi mắt của Ludwin mở to ra trước lời thú nhận của Genia, trong khi Liscia thì có vẻ như cũng đồng cảm với cô ấy ở vài điểm bởi vì cô ấy đang gật đầu khá là dứt khoát.

Khi Ludwin lấy lại bình tĩnh, anh ta nói với một vẻ mặt đau khổ. 『Thưa Bệ hạ, xin Người tha lỗi cho thần vì dám phản đối lời của Người,』 rồi anh ta vặn lại tôi. 『Cho dù Genia có là một người quan trọng với đất nước này thế nào đi nữa, đột nhiên buộc cô ấy vào một cuộc hôn nhân thế này có hơi quá…』

『Anh định nói ra những lời đó cho 2 chúng tôi nghe đấy à?』 tôi hỏi một cách hóm hỉnh.

Vị cựu Vương Albert, đã gả con gái của Ngài ấy cho tôi nhằm mục đích bắt tôi trở thành vua của đất nước này. Ngược lại, theo góc nhìn của Liscia, thì cô ấy đã bị bắt làm hôn thê của tôi để có thể giữ tôi lại làm vua cho đất nước này. Mặc dù mối quan hệ giữa chúng tôi đã bắt đầu chuyển hướng, giờ đây chúng tôi đã vượt qua rất nhiều thử thách và hoạn nạn, chúng tôi giờ đã được thắt chặt với nhau bằng một mối liên kết cực kỳ bền vững.

Tôi vỗ nhẹ vào vai của Ludwin. 『Là người đã từng trải qua chuyện này, để ta nói cho anh nghe một điều, mối quan hệ bắt đầu như thế nào không quan trọng. Việc 2 người đã cùng trải qua những khoảng thời gian bên nhau như thế nào mới là quan trọng, anh có nghĩ như vậy không? Bên cạnh đó, anh cũng đã có khoảng thời gian bên cạnh và là bạn thời thơ ấu của cô ấy mà, đúng không?』

『Bệ hạ…』 Ludwin lẩm bẩm.

『Anh vẫn cần thêm động lực à? Vậy thì nếu anh lấy Genia làm vợ, anh có thể đặt tên cho gia tộc của mình là gia tộc Maxwell-Arcs,』 tôi nói. 『Bằng cách đó, tên tuổi của nhà Maxwell vẫn sẽ tồn tại. Và trên hết, Hoàng tộc sẽ bao trọn toàn bộ chi phí cho đám cưới của anh. … Và còn, chính phủ sẽ chi trả 9/10 chi phí cho những nghiên cứu của Genia kể từ bây giờ. Nhà Arcs sẽ không nhất thiết phải gánh khoản phí đó một mình.』

『T-thần rất cảm kích trước lời đề nghị này, nhưng mà… chúng thần vẫn phải tự chi trả 1/10 chi phí sao?』 anh ta hỏi lại.

『Nếu ta không để cho anh tự chi trả một chút, ta lo rằng khoản tiền mà cô ta đốt vào những nghiên cứu sẽ không có giới hạn mất,』 tôi giải thích. Cho dù nghiên cứu có hữu ích đến đâu đi nữa, tôi cũng không thể để cho Genia đảo lộn cả nền kinh tế quốc gia chỉ để chế tạo ra chúng.

Khi tôi bắn một ánh nhìn sắc lạnh về phía cô ta, Genia liền nhìn ra chỗ khác và huýt sáo một cách ngây thơ.

Khi Ludwin trông thấy cảnh đó, anh ta nói, 『Thần hiểu rồi…』 – và cất tiếng cười gượng gạo. 『Vậy là Người muốn thần phải kiểm soát em ấy thật chặt chẽ.』

『Hoặc là trở thành một người làm việc như trâu như ngựa để hỗ trợ những khoản phí khủng khϊếp hơn, ta đoán là vậy,』 tôi nói.

『Thần lo rằng có vẻ như cái kết quả đó sẽ dễ dàng xảy ra hơn đấy ạ,』 anh ta đáp bằng một giọng khổ sở.

『Được rồi, Ludwin,』 tôi nói. 『Genia đã nói ra phần của cô ấy rồi. Giờ, ta nghĩ là đến lượt anh rồi đó, đúng không nhỉ?』

『… V-vâng, thưa Bệ Hạ!』

Ludwin và Genia nhìn nhau.

Gương mặt của Ludwin đã trở nên đỏ lừ, nhưng còn má của Genia có vẻ chỉ mới hồng lên một chút. Mặc dù nếu so sánh chiều cao của 2 người họ thì Ludwin là người cao hơn, nhưng với việc người anh ta đang cứng đờ lại vì căng thẳng, thì trông họ có vẻ như ngang bằng nhau. Dựa theo vẻ mặt căng thắng của anh ta lúc này, tôi lo rằng liệu anh ta có thật sự ổn không, nhưng rồi quả không hổ danh là Vị Đội trưởng đẹp trai của đội Cận vệ lãnh đạo một đội quân cả chục ngàn người. Anh ta đã nhanh chóng lấy lại được bình tĩnh.

『Genia. Vậy em sẽ làm vợ anh chứ?』

『… Anh chắc chứ, Luu?』 cô ấy hỏi. 『Em không nghĩ là em thật sự sẽ là một người vợ tốt đâu, anh biết điều đó mà?』

『Anh biết,』 anh ta đáp. 『Nhưng, anh vẫn muốn em sẽ mãi mãi ở bên cạnh anh trong suốt cuộc đời này.』

『Anh có sở thích kỳ lạ thật đấy… Nhưng mà, vâng. Được rồi. Vậy hãy chăm sóc cho em thật tốt nhé, anh yêu.』

Rồi, hai người họ bắt tay nhau.

Tôi phải nói là, Đúng ra 2 người phải ôm nhau chứ?, nhưng, à thì, như vậy mới đúng là 2 người họ. Họ trông rất hạnh phúc, nên tôi cũng không thể nói gì hơn. Tôi mừng vì vấn đề đã được giải quyết êm thắm..

『Whew… vậy là mọi chuyện đã được giải quyết gọn gàng rồi nhỉ?』 tôi hỏi.

『… Không, thưa Bệ Hạ.』 Ngay khoảnh khắc tôi định thư giãn một chút, Ludwin lại nói ra lời đó với một vẻ mặt cực kỳ băn khoăn. 『Vẫn chưa ạ.』

Vừa mới nãy trông anh ta vẫn đang rất hạnh phúc mà. Chuyện gì đã xảy ra khiến anh ta thay đổi đột ngột thế?

『Thần cũng đã quên mất mãi cho đến lúc này, nhưng mà… Người đã quên lý do mà chúng ta xuất hiện ở đây ngày hôm nay rồi à?』 Ludwin nói tiếp, gương mặt của anh ta vẫn đang rất băn khoăn.

Ah… nghĩ lại thì, anh ta nói đúng. Tôi đã hoàn toàn quên mất, chúng tôi không đến đây chỉ để xem những phát minh của cô ta.

Và khoảnh khắc đó Ludwin liền cốc vào đầu Genia một cái.

『Ow?!』 cô ấy la lên. 『Luu, chúng ta chỉ vừa mới được hứa hôn, em không thích bạo hành gia đình đâu.』

『Cái cô ngốc này!』 anh ta quát lên. 『Nghe đây, mau tạ lỗi với Bệ Hạ cùng với anh nào!』

Sau khi nói ra những lời nói, Ludwin chộp lấy đầu của Genia và ấn xuống sàn. Rồi anh ta cũng tự mình cúi người thấp xuống và dập đầu xuống sàn. Mặc dù trông không thật sự giống lắm, nhưng đây chính là kiểu khấu đầu kép ở đất nước này.

Ludwin nói ra lời xin lỗi trong khi đang giữ cho đầu của Genia cúi thấp. 『Vị hôn thê… của thần lần này đã làm một việc thật sự quá đáng…』

『Ow, đau quá đấy, Luu,』 cô ta phàn nàn. 『Anh đang kéo tóc của em đấy.』

『Genia, im lặng nào! Thần rất, rất, khẩn khoản cầu xin Người, hãy mở lòng khoan dung ạ.』

Không, anh đâu cần phải xin lỗi một cách nhiệt thành như vậy… Tôi chẳng hề bận tâm về chuyện đó mà. 『Ludwin, Genia, cả 2 ngươi ngẩng đầu lên đi. Mục đích của ta đến đây không phải để truy vấn tội lỗi.』

『Bệ Hạ… Xin đội ơn Người!』 Ludwin nói to.

『Ahh, nhưng mà ta khá là tò mò về việc đó.』 tôi ngồi xuống, nhìn thẳng vào đôi mắt của Genia và hỏi cô ấy. “Nói cho ta biết, Genia? Tại sao cô lại lấy những mẩu xương rồng đó?”

Có lẽ các bạn vẫn còn nhớ, cái chuyện xảy ra nửa năm trước.

Khi chúng tôi đào một cái hố để làm ao lắng trong quá trình lắp đặt hệ thống nước cho những thành phố lớn, chúng tôi đã tìm thấy một lượng lớn xương quái vật. Trong đó, chúng tôi đã tìm thấy một bộ xương đầy đủ của một con rồng khổng lồ và rồi nó biến mất.

Bởi vì tôi nghe nói rằng những con rồng khi chết đi mà vẫn còn mang lòng hận thù, chúng có khả năng sẽ sống lại thành một con Lâu Long, tôi đã có một khoảng thời gian lo lắng rằng đó có thể là nguyên do. Tuy vậy, nếu là trường hợp đó, thì một con Lâu Long hẳn phải tỏa ra chướng khí. Xét theo việc Parnam vẫn đang yên ổn và thái bình, thì khả năng việc đó xảy ra có vẻ như là không thể.

Mối nghi ngờ tiếp theo của tôi là ai đó đã đánh cắp chúng, nhưng tôi chẳng có gợi ý nào về việc tại sao họ lại làm vậy. Nếu trong bộ xương vẫn còn tồn đọng ma thuật, chúng có thể hữu dụng trong việc làm chất xúc tác ma thuật hay làm nguyên liệu để chế tạo trang bị, nhưng những bộ xương đó đã hoàn toàn cạn kiệt ma thuật và mất đi giá trị. Thực tế, chính xác hơn là bởi vì thứ này chẳng còn hữu dụng nữa nên tôi đã giữ nó trong kho để sau này mang ra trưng bày trong một bảo tàng. Để sau cùng, những nhà sưu tầm sẽ phải mua lại chúng.

Vì trường hợp này khá là kì lạ, nên tôi cũng chẳng thể tưởng tượng ra những điều quá to tát, thế nên sự việc này đã dần phai mờ trong ký ức của tôi… đáng ra đã là vậy, nếu sự thật không được phơi bày ra ánh sáng vào cái ngày đó.

Có một mảnh giấy kẹp giữa đống giấy tờ công việc của Ludwin. Nội dung trong đó khá đơn giản: 『Luu thân mến, em sẽ lấy mấy cái xương rồng đó, xử lý phần giấy tờ thủ tục giúp em nhé, cảm ơn – Genia.』

Vâng. Người đã lấy trộm bộ xương rồng đó chính là Genia.

Có vẻ như cô ấy đã dùng những con golem để mang chúng đi. Tôi cho rằng, có thể nói là cái cách mà cô ấy chỉ để lại một mảnh giấy nói rằng cô ấy sẽ làm việc đó, rồi bắt tay vào làm luôn mà chẳng cần đợi một lời hồi đáp, rất là giống với tính cách của cô ấy. Mảnh giấy đó được viết trong lúc mọi chuyện đang khá là hỗn loạn, nên nó đã bị lẫn lộn trong đống tài liệu khác.

Một ngày nọ, khi mảnh giấy đó cuối cùng cũng được phát hiện, biết được rằng người bạn thời thơ ấu của mình chính là thủ phạm, Ludwin đã đến phủ phục trước mặt tôi để tạ lỗi. Và lúc này đây, ngay ngày hôm nay, để xác nhận vị trí của bộ xương, chúng tôi đã cùng nhau đến thăm cái hầm ngục và cũng là phòng thí nghiệm của Genia.

Và thế là, chúng tôi ít nhất cũng đã biết được cái bộ xương bị mất tích giờ đang ở đâu, nhưng…

〚Cái giì?!〛 chúng tôi kinh ngạc hét lên.

Bộ xương đã hoàn toàn thay đổi… hay chính xác hơn là, trông nó giờ hoàn toàn khác hẳn.

Khi chúng tôi hỏi về việc bộ xương hiện đang ở đâu, Genia đã dẫn chúng tôi vào trong cái lều bao phủ một nửa cái không gian rộng lớn này. Khi chúng tôi đi vào trong, đôi mắt của tôi gần như rớt ra ngoài trước cảnh tượng một con rồng máy bóng loáng, với một thân thể kim loại. Khoảnh khắc tôi nhìn thấy thứ này, thứ chỉ có thể được gọi bằng một từ duy nhất là một con rồng máy, đoạn nhạc nền của bộ phim Godzilla vs. Mechagodzilla với một âm thanh nhỏ và trầm bắt đầu phát ra trong đầu của tôi.

Không, nó không to đến vậy, chiều cao của nó chỉ khoảng 20 mét là tối đa, nhưng hình dáng của nó lại vượt xa bất cứ thứ gì có thực.

Trong khi tôi vẫn đang đứng ngớ người ra, Genia bắt đầu giải thích bằng một giọng đầy tự hào, 『Thần gọi cậu nhóc này là 【Mechadra】. Thần đã bọc một lớp kim loại và lắp những bộ phận kiếm được từ những con thú hoang và quái vật lêи đỉиɦ của bộ xương rồng, rồi ném vào bên trong một số bộ phận bí ẩn tìm được trong một cái hầm ngục để khiến cho nó trông có da có thịt rồi tạo ra một con rồng máy cho riêng mình.』

.

Genia hào hứng giải thích bằng một giọng ngân nga, nhưng… không rõ vì sao. Những thứ nguyên liệu từ lũ quái vật và những bộ phận bí ẩn từ những hầm ngục khiến tôi cảm thấy bất an.

Liscia thì vẫn đang há hốc mồm, còn Ludwin thì trông có vẻ như muốn ngất xỉu luôn rồi.

Tôi hỏi Genia, 『Thứ này sẽ không nổi điên lên và gây chuyện khắp nơi đấy chứ?』

『Ahaha,』 cô ấy cười. 『Không đời nào thứ này có thể làm được chuyện đó.』

Rồi Genia tiếp cận Mechadra, chạm nhẹ vào phần dưới chân của thứ đó.

『Ý thần là, nó thậm chí còn chẳng di chuyển được cơ mà.』

『Huh? Nó không di chuyển được sao?』 tôi hỏi.

『Tất nhiên là không,』 cô ta đáp. 『Thần cho rằng bộ khung bên ngoài đã khá là hoàn thiện rồi, nhưng nó vẫn thiếu thứ quan trọng nhất trong tất cả là một hệ thống điều khiển để đưa ra mệnh lệnh cho tất cả những bộ phận. Thứ này hiện tại… chỉ là một con bù nhìn vĩ đại mà thôi.』

Ngươi là thứ quái gì thế hả, cái gã trông như “Ta sẽ gϊếŧ ngươi ngay bây giờ-ờờ!!” kia…? – tôi thầm nghĩ, và làm một cử chỉ để không ai có thể biết được tôi đang nghĩ vậy.

Tôi đã hiểu tình hình hiện tại rồi. Cô ta đã chế tạo ra được một con rồng máy, và thứ đó trông rất là hoàn hảo, nhưng những thứ như chương trình và mạch điện cần thiết để vận hành nó thì lại không tồn tại. Đây chắc hẳn là thứ mà cô ta đã chế tạo ra để nghiên cứu về cách thức những khớp nối của các sinh vật sống hoạt động, và cô ta không hề có dự định sẽ làm cho nó hoạt động. Nhưng mà, ừm, bấy nhiêu đó chắc chắn là tất cả những gì mà trình độ công nghệ ở thế giới này có thể làm được rồi, bạn biết đấy, khi Genia mà nhúng tay vào, ý thức của tôi về chúng đều hoàn toàn tê liệt.

Genia đang di chuyển một cái móng chân của Mechadra lên xuống bằng một tay. 『Nhìn này, nó có thể cử động một cách dễ dàng như thế này đây. Cho dù không có năng lượng, Người vẫn có thể khiến nó cử động này.』

『Vâng, ngạc nhiên thật,』 tôi nói. 『Thứ này thật đáng kinh ngạc, nhưng mà… cô chế tạo ra cái thứ này để làm gì vậy…?』

Tôi đưa tay lên ôm đầu. Tôi chợt nhận ra rằng thứ này có khả năng sẽ khiến tôi gặp rắc rối với thế lực ở Tinh Long Liên Sơn.

Trong trường hợp thứ này là người cổ đại, chắc hẳn, chúng tôi có thể đem thứ này ra trưng bày trong viện bảo tàng. Nhưng nếu bạn bắt đầu nhúng nó vào trong một cỗ máy, con người sẽ bắt đầu đặt ra một ranh giới. Dù sao thì, việc đó có thể bị xem là một sự xúc phạm đến người chết. Nếu loài rồng mà biết được một trong những cơ thể của đồng loại bị sử dụng thế này, họ có thể sẽ đến tấn công chúng tôi.

… Khi trở về, mình sẽ viết một lá thư tạ lỗi gửi đến thế lực ở Tinh Long Liên Sơn, – tôi nghĩ. Tùy thuộc vào câu trả lời của họ, mà chúng ta sẽ tháo dỡ nó xuống và đem đi chôn hoặc gửi trả lại cho họ.

Trong khi đang tự nhủ với mình như vậy, tôi chợt nhớ lại lời của Genia, 『Thứ này hiện tại… chỉ là một con bù nhìn vĩ đại mà thôi,』

Một con bù nhìn… Một hình nộm được dựng lên để bảo vệ cánh đồng… Hình nộm ư?! Đừng nói là…

Tôi thử chạm vào đầu ngón chân của Mechadra. Rồi sử dụng Tâm Lực Năng, tôi gửi một ý thức của tôi vào thứ này. Khi tôi làm xong, một tiếng cót két cực lớn của kim loại phát ra… và Mechadra bắt đầu chuyển động.

Whoa?! Mình có thể điều khiển được nó ư?!

『Đợi đã, Bệ hạ?! Người đã làm gì sao?!』 Genia hét lên. Ngay cả cô ấy cũng phải kinh ngạc trước tình cảnh này.

Khi tôi nhìn lên Mechadra và thấy nó vươn cánh tay ra như một con quái vật trong một bộ phim về quái vật khổng lồ, rồi bắt đầu làm những động tác thể dục trên radio, tôi đưa tay ôm đầu.

Nghiêm túc đấy chứ, tôi nên làm gì với thứ này đây? Liệu kĩ năng điều khiển một con rồng kim loại có bị các nước khác xem là một mối đe dọa không nhỉ?

『Nhưng mà cho dù anh có thể di chuyển được một con rồng kim loại đi nữa, liệu nó sẽ hữu dụng trong chiến đấu chứ?』 Liscia hỏi.

Tôi đột nhiên lấy lại ý thức. Giờ cô ấy đề cập đến chuyện này tôi mới nhận ra, nếu tất cả những gì thứ này có thể làm chỉ là đi qua đi lại, thì một con rồng kim loại sẽ chẳng có giá trị gì nhiều trên chiến trường cả. Với cái cơ thể to lớn, cồng kềnh, thứ này sẽ bị nhắm đến đầu tiên. Nếu đội Phi long kỵ binh tập trung những đợt oanh tạc và hơi thở của rồng vào nó, cái thứ này sẽ nhanh chóng vỡ ra thành từng mảnh.

『Mechadra có được vũ trang không?』 tôi hỏi.

『Tất nhiên là không,』 Genia đáp. 『Ngay cả thần cũng không kỳ quặc đến nỗi đi lắp đặt vũ khí vào một thứ mà thần chưa bao giờ tính đến việc cho nó di chuyển đâu.』

『Tôi sẽ không ngạc nhiên nếu cô làm việc đó đâu…』 tôi lẩm bẩm.

Nếu là thế, thì thứ này hoàn toàn vô dụng rồi. Cách xử lý thứ này tốt nhất mà tôi có thể nghĩ đến là đặt nó ở một nơi nào đó giống như Odaiba Gundam và dùng nó để thu hút khách du lịch. Việc này có khả năng sẽ khiến những quốc gia khác đề phòng chúng tôi, ngoài ra thì thứ này hoàn toàn vô dụng. Đây là một thứ tệ hại nhất. Đúng là một gánh nặng.

Cuối cùng thì, toàn bộ những thông tin liên quan đến Mechadra đều được xem là tuyệt mật, và trước khi tôi nhận được hồi đáp từ Tinh Long Liên Sơn, thứ này vẫn sẽ bị niêm phong lại. Liệu rằng cuối cùng nó sẽ thấy được ánh sáng mặt trời chứ?

Về Genia, người đã chế tạo ra một thứ nguy hiểm, chúng tôi chuyển cô ấy đến một phòng thí nghiệm được đặc cách xây dựng dành cho cô ấy gần thủ đô. Lúc này đây, cô ấy đang tiếp tục công việc nghiên cứu và phát triển ở đó. Ngay cả khi đất nước đã bắt đầu hỗ trợ tài chính cho những nghiên cứu của cô ấy hết mức có thể, việc đó chỉ thúc đẩy cô ấy làm việc chăm chỉ hơn mà thôi.

… Mình nghĩ mình sẽ gửi cho Ludwin vài liều thuốc đau dạ dày vào một lúc nào đó sớm thôi.