Muốn Gần Anh Một Chút

Chương 15

Tan làm về, Trần Minh cười vu vơ, nhớ lại lúc Lê Phong tỏ tình.

Cậu đặt kì vọng vào mối quan hệ này, một kì vọng tìm được người bên mình đến già.

Ban đầu Trần Minh định nấu vài món đặc biệt để mừng ngày hai đứa quen nhau. Nhưng rồi cậu suy nghĩ lại, làm vậy chẵng khác nào nói cậu là người thích nhiều hơn, không được, rất mất giá.

Ngồi trên sô pha xem TV, đợi tên nào đó về. Nhìn đồng hồ, thấy cũng gần tám giờ tối, Trần Minh cố ngồi đợi thêm lát nữa.

Tối hôm đó, Lê Phong không đến nhà Trần Minh.

Cười khổ một cái, Trần Minh tự nói với mình là do Lê Phong bận thôi. Đồ ăn trên bàn nguội lạnh, cậu cũng không muốn ăn, đành đem để tủ lạnh.

Lê Phong không đến vài hôm, Trần Minh như bình thường đi làm rồi về nhà.

Về đến nhà, Lê Phong bất ngờ xuất hiện trong nhà Trần Minh. Nghe tiếng Trần Minh, Lê Phong chạy đến giúp cậu cởϊ áσ khoát, sau đó hôn cậu một cái, cười nói:

"Tôi thấy dạo này đang thịnh hành cái trend gì mà netflix and chill, nên là...." Hắn lấy ngòn trỏ, vẽ vòng vòng giữa ngực Trần Minh "Muốn đến thử với anh, đu trend!"

Trần Minh cảm thấy, trái tim mình bị Lê Phong dễ dàng câu đi rồi. Cậu cười khinh, muốn che đi vẻ thất thần của bản thân:

"Tao không có tài khoản netflix, cậu muốn đu như nào?"

Lê Phong nhăn mặt:

"Anh không có, tôi có a. Lớn hơn tôi có một tuổi mà như ông cụ non vậy!"

Nói rồi, Lê Phong giục Trần Minh đi tắm, thay đồ. Còn mình ở lại, bày biện bắp rang, tiếp tục tìm kiếm phim thích hợp.

Hắn muốn tìm một bộ phim cho hắn được chill theo nghĩ khác, chứ hắn không rảnh coi.

Trần Minh tám xong, mang theo hơi nước, đi đến phòng khách. Đèn trong phòng khách đã được tắt đi, chỉ còn ánh sáng phát ra từ TV. Nhìn thấy tên phim, Trần Minh muốn khóc thét.

"Cậu có hiểu sai nghĩ của netflix and chill không vậy. Người ta là chill phim, cậu chill cái gì?!"

Lê Phong ngoảnh lại, ngây thơ nói:

"Tôi cũng là chill phim mà, anh nói gì thế!"

Trần Minh bước đến chỉ vào màn hình TV:

"Chill phim mà đi coi 50 sắc thái, cậu định xem với tôi hay xem một mình vậy hả!"

Lê Phong lắc lắc cánh tay của Trần Minh, mắt mở to, mím môi:

"Tôi thấy người ta review rất tốt về phim này, họ nói là rất hợp để 2 người yêu nhau cùng xem mà. Còn nói rất là chill nữa!"

Trần Minh ngạc nhiên hỏi hắn:

"Cậu biết nội dung phim này là gì không?"

Lê Phong sờ cằm, mặt đâm chiêu:

"Theo như trên bìa ghi là kể về quá trình yêu đương gian khó của một tổng tài và sinh viên khoa văn." Hắn lần nữa nhìn lại Trần Minh. "Rất giống tình tiết trong mấy bộ tiểu thuyết ngôn tình não tàn, nhưng mấy người review nói phim rất ấn tượng, nên tôi chọn thôi." Nói rồi còn nở nụ cười đầy tự hào với cậu. Bộ dạng như muốn nói nhìn thấy tôi giỏi không!

Trần Minh không muốn bôi đen tâm hồn trong sáng này, cậu đề nghị xem bộ khác, Lê Phong lại khăn khăn muốn xem bộ này:

"Sao anh lại không chịu xem bộ này, nó có cái gì mà anh không cho tôi xem!!!"

Dù chưa coi phim, nhưng Trần Minh đã xem trailer và đọc tiểu thuyết của bộ này, cậu khổ sở tìm cớ để hồi tâm chuyển ý cho Lê Phong:

"Tôi không thích poster phim, tóm tắt thì nhạt nhẽo, bộ khác đi!"

Lê Phong nghe xong, một bộ dáng muốn thuyết phục cậu:

"Poster với phần tóm tắt chưa thể chắc rằng là phim không hay, anh cứ xem thử đi. Không nói nhiều, chúng ta xem bộ này."

Ba sọc đen xuất hiện trên trán, Trần Minh chấp nhận số phận đã được an bài của bản thân.

Nhấn bắt đầu, Lê Phong kéo Trần Minh lại ghế ngồi, nhét theo bắp rang vào ngực Trần Minh, sau đó vòng tay đặt trên thành ghế sau lưng, nghiêng đầu dựa vào vai cậu mà an ổn ngồi.

Trong lòng Trần Minh cảm thấy bình yên đếm lạ.

Mở đầu phim là cảnh tổng tài đang mang giày để chạy bộ vào sáng sớm, chạy bộ ở một bến cảng đầy du thuyền. Sau đó lại tới một cảnh thay đồ, tổng tài thay đồ đi làm, áo sơ mi được xếp ngay ngắn theo thưa từ từ đem đến trắng.

Mùi tiền bay xuyên màn hình, đập thẳng vào mặt Trần Minh. Đừng tưởng bở, cậu cũng là người có tiền đó, nghĩ như vậy, Trần Minh hài lòng bóc bắp rang ăn.

Một thao bắp rang, diện tích rất rộng, nhưng cái tay của Lê Phong không cho là vậy. Tay của Trần Minh liên tục đυ.ng với Trần Minh, cậu ngưng bóc một lúc, định lúc hắn bóc xong thì tới lượt mình, đợi mãi không thấy hắn có động tỉnh gì, Trần Minh mới thò tay vào thao. Và y như rằng, lại đυ.ng tiếp.

Sự chú ý của Trần Minh vô tình từ màn hình chuyển sang người ngồi cạnh cậu_ Lê Phong.

Ánh sáng yếu ớt từ màn hình soi lên khuân mặt tuấn mĩ của Lê Phong. Tiếng hít thở của hắn lấn át tiếng TV, điều đặn mà thở ra, lâu lâu hắn sẽ dụi tóc lên cổ và mặt của Trần Minh, khiến cậu hơi nhột, hành động đó cũng gãi nhẹ lên tim cậu, làm nó đập liên hồi.

Giật mình nhận ra mình mới bị phân tâm. Lý trí được kéo về, Trần Minh vội vàng chuyển tầm mắt lại màn hình. Đập vào mắt cậu là một hình ảnh nóng bỏng. Chẳng biết đã qua bao lâu, trên màn hình đang đến cảnh ân ái đầy kí©ɧ ŧìиɧ của hai nhân vật chính.