Muốn Gần Anh Một Chút

Chương 9

Hôm sáng thứ 2, Trần Minh bình thản thu dọn đồ đac, ngồi nói chuyện với ba mẹ trước khi về Cần Thơ. Vì Trần Minh đã gửi đơn xin phép. Nhưng cậu rất lấy làm lạ, không phải Lê Phong là giám đóc điều hành ngân hàng quyền lực sao, thế mà như nào hắn lại có thể thoải mái đợi cậu như vậy chứ. Hôm nay là thứ 2 đó!!!

Trợ lý Trang ước gì Trần Minh có thể nghe được tiếng lòng của mình, trợ lý Trang chấp nhận Lê Phong giao công việc, còn hơn có hắn ở đây nhưng phải đi năng nỉ như lần trước.

Ngồi thêm một lúc thì Trần Minh và Lê Phong bị ông bà Trần đuổi về, cũng đành thôi, chứ không thì một lát nữa bị thồn cơm tró vào họng thì không thể phản kháng được.

Trên đường về Cần Thơ, Lê Phong bắt đầu rủ rê:

"Dù hì anh cũng nghỉ hơm nay, đi chơi với tôi không?"

"Thôi miễn, tôi có hẹn với bạn rồi!"

"Ò..."

"Ý gì đây?!"

Lê Phong đột nhiên ngưng xe lại GIỮA ĐƯỜNG. Đúng chất đang chạy rồi dừng ngang xương luôn. Hắn nhìn về phía trước một lát, sau đó quay sang nhìn Trần Minh:

"Anh sợ tôi đúng không? Sao anh lại sợ?"

Trần Minh trố mắt to lên nhìn Lê Phong:

"Cậu điên hả?! Sao lại dừng xe như vậy... Ai bảo với cậu là tôi sợ cậu. Cậu tự cao tự đại quá rồi đó!"

Lê Phong nhìn chầm chấm Trần Minh, rồi nghiêng người về phía trước, dán sát vào tai Trần Minh:

"Đúng vậy, Minh đừng sợ tôi...cũng đừng ghét tôi. Nhá!"

Thằng này điên quá đi, nói chuyện nhảm nhí. Trong đầu cậu nghĩ thế nhưng tim cậu lại loạn nhịp nữa lần nữa rồi.

Trần Minh chạm tay vào ngực. Cậu quyết định hôm nào đó phải đi khám tổng quát mới được.

Cậu bị bệnh rồi.

Trần Minh không biết rằng, tai mình đang đỏ lên với tốc độ mắt thường có thể thấy. Để dìm xuống cảm xúc kì lạ này, Trần Minh ngượng ngùng thay đổi tư thế ngồi, nhìn ra nhoài cửa xe.

Cái tai đỏ hồng của Trần Minh càng lộ rõ trong mắt Lê Phong.

Lê Phong khởi động xe trở lại, tiếp tục lên đường. Đoi mắt hắn hờ hửng, miệng nở một nụ cười đầy ẩn ý, mà Trần Minh lại vô tư, không hề hay biết.

Lúc nãy Trần Minh bảo với Lê Phong rằng có hẹn với bạn là thật. Trần Minh thường hay hẹn A Tú đi chơi xả streets sau mấy dự án lớn.

A Tú hẹn với Trần Minh đi hồ bơi, ban đầu Trần Minh không định đi, mà A Tú lại lí nhí nhờ cậu dạy mãi, nên chiều theo luôn.

Ai ngờ vào đến hồ bơi, Trần Minh đổi ý không thèm dậy A Tú nữa, cậu thuê dạy cho A Tú rồi tự mình xông pha.

Cái gì cũng không biết thì không sao, nhưng hưởng thụ thì dĩ nhiên phải biết, Trần Minh không chỉ biết, mà còn làm rất giỏi.

Trần Minh thuê hẳn một khu riêng. Cả căn phòng rộng thênh thang có 3 người là thầy dạy bơi, A Tú và Trần Minh.

Trong nguyên khu đó chỉ có tiếng nước và tiếng hét của...A Tú, đáng lẽ phải có tiếng của thầy dạy, nhưng ổng nản quá nên im re luôn.

Lúc sau, thầy dạy bơi tự nguyên trả lại tiền mà không chịu nói lý do. Ổng cảm thấy năng lực hành nghề của mình bị sỉ nhục.

Hồ bơi xong, quán net là mục tiêu tiếp theo của hai người.

Vào quán, Trần Minh rủ thêm ba thằng nhóc nữa dấu 5v5 ăn tiền với team Hà Tí. Trần Minh là người trả. (anh không có gì ngoài tiền :v)

Hà Tí là một tên đầu gấu, nó thấy mặt Trần Minh và A Tú lạ quắt, biết là người mới, cách ăn mặc cũng cho thấy hai người là da^ʍ có tiền nên mới muốn lập kèo Liên Minh huyền thoại để ăn tiền.

Trần Minh chơi xạ thủ, A Tú chơi support (sp-hổ trợ). Hai người đi đường rồng. Ba tên nhóc kia thì khỏi nói, quen thuộc mà chọn tướng cho mình.

A Tú_ ông hoàng phá hoại.

Sp sẽ phải đi trước để đỡ cho xạ thủ, anh Tú đẹp trai toàn núp sau lưng hoặc lúc đánh nhau, mặc kệ Trần Minh mà chạy thoát thân.

Hà Tí bên kia thấy vậy, biết mình nắm chắc phần thắng trong tay, nó cười khoái chí.

Với tình hình này, Trần Minh bảo A Tú đứng trong trụ đánh lính, không được chạy tùm lum, còn mình đi qua chỗ khác kiếm chỗ để lên tiền rồi quay lại.

Tình thế nhanh chóng bị đảo ngược, với sự cân team của 3 tên nhóc, team Trần Minh thắng.

Hà Tí không phục, nó nhào qua tên gần nó nhất để đánh, tên đó là A Tú (chúa tể xu cà na).

Thấy bạn bị đánh, Trần Minh kêu tên nhóc kia chạy rồi mình cũng nhào lên.

Trần Minh càng đánh càng hăng, tuy cũng bị trúng vài chiêu, số lượng quân mình thua quân địch, nhưng caquj không sợ, hét lên:

"Tao đây éo sợ bố con thằng nào! Ngon nhào vô!"

Hiện trường trở nên ngày vàng hỗn loạn. Bà chủ tiệm net chậm rãi gọi cho cảnh sát, sau đó ngắm tiếp anh đẹp trai vừa hét lên kia.

Cảnh sát tới là một tên đầu trọc, đầu trọc lại lấy lời khai từ bà chủ tiệm net, bả nói ngắn gọn là Hà Tí ra tay trước, nên đầu trọc nhanh chóng kéo nguyên đám đang đánh nhau kia lên đồn.

😃Phóng vấn a~

Bà chủ tiệm net: đừng bảo tôi lạnh lùng, tôi quen rồi!