Cha Ta Khởi Điểm Là Nam Chính

Chương 20

Đôi mắt Thẩm Yến lóe sáng, bình thường lại có vẻ ra dáng người lớn, biểu hiện trên mặt đều rất nghiêm túc, lúc này lại mơ hồ mang theo chút chờ mong, “Biết đại khái, mẹ, con rất thích chú Lạc, chú ấy đối xử với con cũng tốt, nếu như mẹ để chú Lạc làm ba ba của con, con cũng đồng ý.”

Thẩm Thanh Nhược: “…?”

Cô nghe thấy cái gì thế này?

Thẩm Thanh Nhược luôn bình tĩnh hiền thục trên mặt cũng xuất hiện loại biểu cảm mơ hồ hiếm thấy.

Chờ sau khi hoàn hồn lại, cô cúi đầu vuốt tóc, dùng cái này để che dấu bối rối của mình, “Nghĩ gì thế, mẹ với chú Lạc của con chỉ là bạn bè, khả năng có tốt hơn một chút so với quan hệ bạn bè bình thường, nhưng cũng chỉ là bạn bè, dì trẻ tuổi hôm qua tới gõ cửa mới là bạn gái chú Lạc.”

Thẩm Yến ngơ ngẩn.

Thật ra cậu thật sự rất thích chú Lạc, lúc đầu chú Lạc bảo vệ cậu với ma ma, về sau còn giúp đỡ bọn họ đủ kiểu, giới thiệu công việc cho ma ma, lại cho bọn họ thuê phòng ở.

Có thể nói như vậy, Lạc Thiên Viễn đã thỏa mãn yêu cầu khát vọng trong lòng của Thẩm Yến đối với ba ba.

Tuy Thẩm Yến hiểu chuyện, nhưng không có khả năng cậu không hướng tới một gia đình hoàn chỉnh, có ba có mẹ có em gái... Cậu không hỏi qua việc liên quan tới ba, vì cậu nghĩ có lẽ cha ruột của cậu đã chết, nếu không phải vậy thì tại sao đến mức mấy năm qua không hề xuất hiện. Cậu không phải là người nào cũng đồng ý tiếp nhận, nếu như đổi lại là những người khác, có lẽ cậu sẽ không nói, tuyệt đối không tán thành người kia trở thành ba ba của mình.

Bây giờ nghe ma ma phủ nhận suy đoán và chờ mong của cậu, Thẩm Yến không có ầm ĩ, mà cúi đầu xuống giống như một con chim cút nhỏ.

Sau khi yên lặng một lúc, Thẩm Thanh Nhược trầm trọng giải thích: “Chú Lạc của con đã cứu mẹ, mẹ cực kỳ cảm kích chú ấy, chờ con lớn lên một chút thì sẽ biết phần ân tình này đối với mẹ có ý nghĩa ra sao. Nhưng cũng chỉ có như vậy thôi, mẹ với chú Lạc chỉ có tình hữu nghị, giống vậy, chú Lạc của con cũng chỉ coi mẹ giống như bạn, con trai, đừng nghe người khác nói thế nào, dùng con mắt của con mà xem.”

Thẩm Yến rầu rĩ không vui gật đầu.

Cậu chỉ nghĩ không thông, vì cái gì chú Lạc không thích ma ma, vì sao ma ma không thích chú Lạc?

Lạc Thư Nhan thích ma ma cậu, cậu cũng thích chú Lạc, tại sao bọn họ lại không thể trở thành một nhà hạnh phúc được?

Nhưng mà, làm một bảo bối thiên tài, Thẩm Yến sẽ không khiến cho người lớn khó xử, nhất là ma ma của mình, nghe lời này cậu không nói gì.

“Vâng, mẹ nói tiếp việc vừa nãy đi.” Trải qua một màn nhầm lẫn này, sự bối rối trong lòng Thẩm Thanh Nhược cũng bớt đi phần nào, biểu hiện bình thản hơn rất nhiều, “Hôm nay chú Lạc của con hỏi mẹ có muốn giữ lại phòng này không, chú ấy lấy giá thị trường giảm cho chúng ta hai phần, phòng khoảng chừng năm sáu vạn, hiện tại lưu hành vay mua nhà, ý là chúng ta có thể bỏ ra hai phần làm đặt cọc, đại khái là lấy một vạn làm cọc, còn lại có thể giao theo tháng, lãi suất không nhiều lắm, có thể đặt hạn mười năm, không có tiền còn có thể kéo dài kỳ hạn, có tiền trả sớm cũng được, con cảm thấy thế nào? Mẹ có nên giữ lại phòng này không?”

Hiện tại phòng cho thuê rẻ, Lạc Thiên Viễn lại càng lấy giá cải trắng mà cho bọn họ vay.