Cha Ta Khởi Điểm Là Nam Chính

Chương 16

Có lý lắm!

Thẩm Yến nhìn thấy Lạc Thư Nhan trở mặt, vừa mới nãy còn ‘đôi mắt mở to giống chuông đồng’, cả người lung lay sắp đổ, sau một giây lại nhíu chặt lông mày, rơi vào trong trầm tư, biểu cảm đa dạng trong một giây này, giờ lại cười giống như lúc ăn đùi gà to.

Trong lòng cậu lắc đầu, choáng váng, điên rồi.

Lạc Thư Nhan không thèm phối hợp diễn kịch với ba ba, cũng lười hỏi ông góp được tiền từ đâu, tuy số lần Lạc Thiên Viễn lái xe không nhiều, mặc dù trên phố lớn không có xe con gì, nhưng anh vẫn nhấc lên mười hai vạn phần tinh thần, lúc này không có tâm tư gì giải thích quá nhiều với con gái.



Buổi tối, Lạc Thư Nhan từ sát vách trở về, tắm rửa một lát xong chuẩn bị trở về phòng ngủ đi ngủ, lại nhìn thấy Lạc Thiên Viễn ngồi ở phòng khách trên ghế sa lon đang nghe điện thoại.

Cô không quá hứng thú với công việc hay chuyện tình cảm của ba ba, đang muốn một bước vào phòng ngủ, đột nhiên nghe được mấy câu chui vào trong lỗ tai ——

“Tôi thanh toán bốn vạn tiền đặt cọc, còn lại mười vạn ký hợp đồng trả nợ trong một tháng...”

“Xe cũ cũng tốt, không thấy gì, cái gì mà xứng hay không, là phương tiện giao thông thôi.”

“Nhưng mà mười bốn vạn quả thật so hơn tôi nghĩ nhiều.”

Lạc Thiên Viễn đang gọi điện với bạn tốt Tống Tiền Tiến.

Tống Tiền Tiến là một trong số ít những người biết ngọn nguồn nhà anh, được anh sắp xếp ở thành phố Thâm Quyến trông coi công ty. Hiện tại giá nhà ở Hồng Kông sụt giảm, người đốt than tự sát cũng không ít, Lạc Thiên Viễn không định tại lúc này chép ngọn nguồn, anh còn muốn quan sát thêm. Ngoại trừ chủ trì công ty, anh còn muốn kiếm một chén canh ở ngành giải trí, nhưng bây giờ con gái nhỏ, anh lại không thoát thân được, chỉ có thể cho bạn tốt đi nghe ngóng tình hình.

Hôm nay Tống Tiền Tiến biết anh mua một chiếc xe cũ, lập tức gọi điện thoại tới.

Cậu ta hài hước đập lên ngực trong điện thoại hỏi, chất vấn Lạc Thiên Viễn làm một phú ông lớn, làm sao phải mua chiếc xe cũ, nhưng thực ra làm bạn tốt nhất, anh ta biết Lạc Thiên Viễn có nỗi khổ tâm. Gọi điện thoại tới, chỉ có trêu chọc là nhiều, dù sao một chân chạy của cậu ta, bây giờ tại Hồng Kông cùng Thâm Quyến tiêu sái như một ông chủ lớn.

Lạc Thư Nhan nghe vậy biểu cảm cứng ngắc, tựa như cái xác không hồn, đi vào phòng khách.

Lạc Thiên Viễn thấy con gái thế này, vội vàng cúp điện thoại, “Không nói, Thư Nhan tìm mình có việc.”

Tống Tiền Tiến còn trong điện thoại nói, “Vậy thì tốt, tháng sau mình trở về một chuyến, mua cho cháu gái bảo bối không ít quà, con bé nhất định rất thích!”

Sau khi cúp điện thoại, Lạc Thiên Viễn thấy bộ dạng Lạc Thư Nhan như phải chịu kí©ɧ ŧɧí©ɧ rất lớn, vội vàng hỏi: “Sao vậy, có phải là có chỗ nào không thoải mái không?”

Lạc Thư Nhan chậm rãi ngẩng đầu, lời nói cũng không lưu loát, “Cha, ba ba, ba thật sự mua xe?”

Lạc Thiên Viễn kinh ngạc một giây, gật đầu, “Đúng vậy, xế chiều hôm nay không phải nói với con sao.”

Cô cho là ba ba lúc ấy đang nói đùa! Lúc đó nói chuyện giọng điệu nhẹ nhàng như vậy!

Lạc Thư Nhan gấp đến độ đổ mồ hôi, “Mười bốn vạn, trong nhà của chúng ta không có nhiều tiền như vậy!”

Vậy mà cô lại biết, lúc ấy ông bà nội còn cho cô uống sữa, trẻ con nhỏ như vậy sẽ không nhớ gì, cho nên không có kiêng kị gì mà nói trước mặt cô, cả đời hai người cực cực khổ khổ mới kiếm được mấy vạn, nếu là ở hiện tại, mấy vạn đặt ở gia đình bình thường đã là con số không nhỏ.