Cha Ta Khởi Điểm Là Nam Chính

Chương 14

Cơ bản số học sinh đi học tiểu học ở Ninh Thành đều ở đây, trừ phi là khí trời ác liệt, nếu không đại đa số học sinh sau khi tan học đều sẽ về nhà mình, Thẩm Yến không đợi Lạc Thư Nhan, Lạc Thư Nhan cũng không thiếu bạn chơi, đang trò chuyện hai ngày nghỉ muốn đi đâu chơi muốn xem phim hoạt hình gì, đột nhiên phía trước có một bạn nam kinh hô: “A! Cửa trường học đỗ một chiếc xe con!”

Nếu như là tại thành phố lớn, xe con không được coi là hiếm thấy, nhưng tại Ninh Thành, cửa trường học đột nhiên ngừng một chiếc xe con, vậy liền khiến cho đám bạn nam kích động hưng phấn.

Diệp Hân kéo tay Lạc Thư Nhan, nhỏ giọng nói: “Ông chủ của dượng mình cũng có một chiếc xe, mấy ngày trước còn nói muốn mượn xe mang bọn mình đi ra ngoài chơi, Lạc Thư Nhan, mình có thể mang cậu đi cùng.”

Lạc Thư Nhan cười từ chối nhã nhặn, “Cha mình cũng nói lễ quốc khánh mang mình đi ra ngoài chơi.”

Hai người đi đến cửa trường học, Lạc Thư Nhan không có nhìn về phía xe con nơi đó, lại nghe thấy Diệp Hân nói bên cạnh cô: “Kia là xe trong nhà Thẩm Yến à? Mình nhìn thấy Thẩm Yến đứng bên cạnh xe!”

Thoáng chốc Lạc Thư Nhan có một loại dự cảm bất tường, di chuyển ánh mắt, thuận theo phương hướng Diệp Hân chỉ nhìn lại ——

“Ài, người kia nhìn có vẻ quen mắt, Lạc Thư Nhan, có phải là ba ba cậu không!”

“Là xe của người trong nhà! !”

___

Trong ánh mắt hâm mộ của các bạn học, Lạc Thư Nhan lên xe cùng với Thẩm Yến. Ở niên đại này không nhiều chủng loại xe con lắm, tại Ninh Thành có một số ít người lúc kết hôn sẽ mượn một chiếc Santana của người khác làm xe hoa cũng vô cùng có mặt mũi.

Miệng môi cô run rẩy hỏi: “Cha, xe này thiếu bao nhiêu tiền?”

Cho dù cô vẫn là trẻ nhỏ, nhưng bình thường cũng có xem tin tức, người lớn nói chuyện phiếm cũng có nghe một ít.

Santana xe mới muốn chừng hai mươi vạn, nếu như dùng ánh mắt người đời sau, đương nhiên là không đắt lắm, nhưng bây giờ là niên đại nào? Thập niên 90, tiền lương tháng của mọi người có hơn mấy trăm tệ, tại Ninh Thành một chiếc Santana có thể mua ba bộ phòng ốc!

Mặc dù cô đã chuẩn bị tốt tâm lý là ba ba sẽ đi mua xe, nhưng cũng không nghĩ tới buổi sáng nói, buổi chiều ông thật sự mua một chiếc xe về!

Tay Lạc Thiên Viễn nắm lấy bánh lái, ung dung nhìn chăm chú con đường phía trước, hiện tại phố lớn không rộng lắm, người đi đường hoặc đi bộ, hoặc là đạp xe đạp, chiếc xe con này vụt qua, thật sự rất bắt mắt người.

Anh cười khẽ một tiếng: “Đây là xe cũ, không mắc bằng xe mới, người khác vội vã bán ra, ba cũng coi như nhặt được của hời, mua lại với giá mười bốn vạn.”

Chủ xe rất yêu quý xe, bình thường không thường lấy ra đi, nhìn trình độ cũ mới, xem như còn mới 95%.

Cái giá tiền mười bốn vạn này xem như Lạc Thiên Viễn nhặt được của hời, nếu như không phải chủ xe cần tiền gấp bán ra, chỉ sợ xe này bán mười bảy mười tám vạn cũng không thành vấn đề.

Lạc Thư Nhan nghe xong lời này suýt nữa hôn mê bất tỉnh.

Lúc ba ba mới nói muốn mua xe, cô cho là ông sẽ mua một chiếc xe con cũ, cao nhất chỉ mấy vạn, khẽ cắn môi không phải không thể tiếp nhận, nhưng mà ai biết ba ba vừa ra tay là mua xe mười mấy vạn...

Bởi vì cái gọi là người trong cuộc thì mơ hồ người ở ngoài thì tỉnh, lúc Lạc Thư Nhan hít sâu tiến hành tự cứu giúp bản thân, Thẩm Yến lại ngẩng đầu nhìn gáy của Lạc Thiên Viễn.