Chương 11
“Bốp” và thế là tự nhiên từ trên trời rơi xuống một cái cặp chọi ngay vào đầu tôi.- Này, cậu bị điên à mà sao còn không vào chỗ đi mà còn đứng đấy lảm nhảm chứ hả?
- Ai bảo cô không trả lời tôi?
- Sao tôi phải trả lời cậu?
- Cô cáu cái gì mà cáu chứ? Mới sáng sớm mà mặt đã như cái bị rồi.
- Tôi cái cái gì thì liên quan đến cậu à?
Đúng là tức chết mà, chẳng hiểu sao cái tên này lại xuất hiện trong cuộc đời đẹp tươi của tôi nữa. Mới sáng sớm đã gặp đến là lắm những chuyện bực mình.
- E hèm, hai em kia cãi nhau xong chưa?
Tự nhiên có tiếng nói lạ chen vào? À, là ông thầy bất tỉnh hôm trước đây mà. Hả, thầy giáo á? Thôi chết rồi!
- Rồi ạ!
- Rồi!
Hai đứa chúng tôi ngồi yên vị xuống chỗ nhưng trong lòng tôi vẫn như là có lửa đốt, tức thế này thì còn học hành cái gì nữa.
- Hôm nay lớp chúng ta có thêm một thành viên mà đến hôm nay mới lộ diện vì hôm trước bạn ấy phải xử lí một ít công chuyện, đó chính là tân hội trưởng hội học sinh của trường ta, bạn Nguyễn Anh Quân.
- Á á á, Quân hotboy, á á á.
- Quân, ái nớp diu bùm bùm chíu chíu.
- Quân ngồi cạnh mình nè!
Lại một anh chàng xấu số nào bị chuyển vào cái lớp “vịt trời nổi loạn” này vậy? Thật là tội nghiệp mà.
- Xin chào các bạn, các bạn giúp đỡ mình nhiều nhé!
An tâm, cái lũ kia sẽ giúp cậu hết sức!
- À, Quân muốn ngồi đâu nhỉ?
Cái gì, bây giờ thì ông thầy lại cho cái cậu bạn kia chọn chỗ hả? Sao lúc tôi với tên này vào lớp lại tống ngay xuống cuối lớp ngồi cạnh nhau mà không thèm nghe lấy những lời thỉnh cầu từ đáy lòng của tôi chứ.
- Cho em ngồi cạnh bạn nữ ở cuối lớp kia được không ạ?
Thấy chưa, đứa đấy sướиɠ nhá. Mà khoan, hình như bàn cuối có mỗi mình với thằng “sóng thần” này. Này này, đừng có bảo là ngồi cạnh tôi đấy nhé. Ông thầy kia, đừng có mà đồng ý.
- Được rồi, em xuống đó ngồi đi!
Và thế là ông thầy đó đã đồng ý! Aaaaaa, tôi ghét ông, ông hại đời tôi rồi, aaaaa!!!
- Cái gì, sao anh Quân lại muốn ngồi cạnh con nhỏ đó chứ?
Muốn không tôi nhường luôn nè!
- Con nhỏ đó có cái gì mà anh ấy muốn ngồi cạnh chứ?
Có chân, có tay, có mắt, có mũi, có nhiều thứ.
- Nó là phù thủy mà, chắc nó phù phép anh ấy rồi!
Các người xem phim nhiều quá rồi đấy!
- Chào bạn, mình là Quân, từ nay về sau giúp đỡ mình nhé!
Đang mải nói chuyện, đàm thoại bằng trí não với bọn vịt trời kia thì bất thình lình từ sau lưng tôi phát ra một giọng nói trầm trầm như… ma. Làm tôi giật hết cả mình.
- A chào cậu, giúp đỡ nhau nhé!
- Cậu không nhớ tôi à?
Tôi có quen cậu sao?
- À… xin lỗi! Chúng ta gặp nhau rồi sao?
- Vừa nãy cậu đâm vào người tôi đó
- Thấy chưa, cô cũng đâm vào người khác thì nói gì đến tôi.
Khi tôi đang định trả lời cậu bạn dễ mến kia thì lại bất thình lình có một cái bản mặt rất là nham nhở và một giọng nói cũng rất là nham nhở chen vào. Và làm gì còn ai khác ngoài “sóng thần tên Phong” nữa chứ.
- Nhưng ít ra tôi còn biết xin lỗi!