Mỹ Nam Là Của Ta

Chương 57

"Chị ơi!"

Tiếng gọi bên kia đường văng vẳng phát ra nghe rất quen thuộc, Ninh Thịnh trố mắt nhìn cậu nhóc đang đợi đèn đỏ để băng qua bên này, cô nhìn thấy cậu bé trên tay cầm một phần ăn sáng quơ qua quơ lại mà cười với cô, Ninh Thịnh định giơ tay chào lại thì phát hiện trên tay mình đang cầm bánh mì cùng nước uống

Cô quay đầu đi há to miệng mà ăn, vừa ăn vừa uống nước ừng ực, hai má phùng ra nhét một miệng đầy sao đó trợn mắt mà nuốt xuống, sau khi ăn xong cô thở dốc mệt mỏi ôm lấy bụng mình gì ăn quá nhanh nên có chút đau, Ninh Thịnh cảm thấy cô sau này sẽ không chết gì bệnh hay tai nạn mà là chết gì ăn mắc nghẹn mà cái người hại chết cô kia có lẽ không chừng còn nhét thêm vào miệng cô một ổ bánh mì nữa đó chứ, cái duyên phận này quá sâu đậm rồi

Tinh Lăng đi qua đường nhìn thấy Ninh Thịnh một tay chống tường một tay ôm bụng nặng nề thở thì đau lòng vô cùng, tại cậu mà chị ấy mới không có tiền ăn cơm, chị ấy có lẽ chỉ ăn cơm có một buổi ở trường thôi về nhà không biết chị ấy có ăn hay không nữa , có lẽ là không đi thế nên chị ấy mới bị đau như vậy, thế mà chị ấy cũng không lấy tiền của mình, chị ấy đúng thật là người tốt

Trên người Ninh Thịnh phát ra tiếng kêu leng keng của thẻ người tốt , cô nhìn bánh cùng sữa trên tay Tinh Lăng thì căng mặt ra nhận lấy, kéo cậu đến một cái ghế gần đó ngồi xuống từ từ ăn

Tinh Lăng nhìn thấy cô ăn thì rất vui, cậu lặng lẽ lấy bài tập ra làm, hình ảnh vô cùng hài hòa đập vào mắt một số người lại vô cùng chói mắt

Ánh sáng trước mặt bị chặn lại, Tinh Lăng ngơ ngác nhìn lên, sau khi thấy được là ai thì cậu nhanh chóng nhìn qua Ninh Thịnh, cậu đứng lên cản lại trước mặt cô, những người này lần trước cậu gặp một lần, bọn họ không có ý tốt với chị ấy, cậu phải bảo vệ chị ấy mới được

Ninh Thịnh lúc đầu không hề để ý tới bọn họ cho đến khi Tinh Lăng chắn trước mặt cô dùng tư thế gà mẹ bảo vệ gà con thì có chút buồn cười cùng đau lòng, đây là lần đầu tiên có người đứng ra bảo vệ cô như vậy, hình như cũng hơi hơi thích à thì cảm giác cũng rất được, có phải không?

"Ninh Thịnh, nói chuyện một chút đi!" Nguyễn Luân đi đến không để ý tới Tinh Lăng mà nhìn cô

"Không có gì để nói!" Ninh Thịnh vẫn yên lặng ăn bánh của mình

Tinh Lăng nhìn qua lại cảnh này ,hình như là bọn họ quen nhau, cậu quay qua hỏi nhỏ cô :"Chị, chị quen bọn họ ạ?"

"Không thân, bạn cùng lớp thôi!" Ninh Thịnh mở nắp hộp sữa bình thản trả lời

Tinh Lăng gật đầu rồi nhìn qua bọn họ lớn tiếng nói :"Chị ấy không muốn nói chuyện với các anh chị, mọi người đi cho, đừng làm phiền chị ấy!"

"Mày là ai?" Thần Dực đi đến gằn giọng

Tinh Lăng trố mắt ra ,đây là lần thứ nhất trong đời Tinh Lăng được người ta xưng hô như vậy, một cậu bé lớn lên trong sự thương yêu của ba mẹ thầy cô và bạn học ,chưa bao giờ nghe những câu từ không hay thì lại phải nhận lấy ánh mắt ghét bỏ cùng sự xa lánh

Tinh Lăng có chút sợ nhưng lại không dám lùi bước, cậu sợ bọn họ gây khó dễ cho chị ấy, hai tay nắm lấy dây cặp hơi run lên, cố gắng trấn định lại bản thân :"Em là bạn của chị ấy, chị ấy đã nói là không quen thân với các anh , cho nên đừng đến làm phiền chị ấy, còn nữa các anh đã có bạn gái rồi thì đừng có tìm người khác, như vậy là không chung thủy là..là người xấu!" mười mấy năm nhận được sự giáo dục vô cùng tốt, Tinh Lăng cảm thấy ngày hôm nay mình đã thật sự rất dữ dội còn biết cả mắng người, ba mẹ mà nghe được chắc sẽ không vui vì mình

Ninh Thịnh nhìn qua cậu bé lúc đầu sợ sệt sau đó run cầm cập lên tiếng rồi lại buồn bã cúi đầu, vô số biểu cảm hiện lên trên khuôn mặt không giấu vào đâu được , cô khẽ cười đứng dậy kéo cậu ra sao mình, Tinh Lăng ngạc nhiên nhìn cô, Ninh Thịnh xoa xoa đầu cậu nhẹ cười, Tinh Lăng cũng híp mắt cười theo

Nhìn bọn họ mắt qua mày lại khiến bốn người kia nghiến răng kèn kẹt, rõ ràng cô đã từng đối xử với bọn họ như vậy, bây giờ mở miệng ra lại làm như không quen, thật quá đáng

"Đừng có mà nói bậy, ai nói với mày tụi tao là người yêu của nhau, cái người đứng bên cạnh mày mới là bạn gái của tụi tao và mày đang là kẻ thứ ba xen vào người khác đấy!" Nghiêm Khang lớn tiếng quát khiến mọi người đi đường dừng lại nhìn nơi này bàn tán

Tinh Lăng không tin được mà nhìn bọn họ, bọn họ cho rằng cậu là kẻ ngốc sao, nói gì vậy chứ :" Anh nói anh không phải là người yêu chị gái kia, nhưng rõ ràng lúc nãy tôi thấy các người nắm tay chị ấy, hơn nữa còn hôn lên trán chị ấy vậy mà bây giờ lại nói không phải, trong khi đó các người lại nhận là bạn trai chị Ninh Thịnh mà lại để chị ấy đến bữa sáng cũng không ăn lại đi quan tâm người con gái khác, các người làm như vậy không xứng là con trai, ba mẹ tôi có dạy muốn làm đàn ông thì phải biết chịu trách nhiệm , hành động cũng việc làm hiện tại của các người chính là vô trách nhiệm , chị bọn họ không phải là người tốt, chị đừng quan tâm đến bọn họ!"

Nhìn cậu ấy lớn tiếng chất vấn những người đó rồi lại quay qua dùng khuôn mặt lo lắng nhìn mình, Ninh Thịnh cười tươi gật đầu đáp ứng :"Ừ ,nghe em từ nay chị sẽ không quan tâm đến bọn họ nữa! "

Tinh Lăng mơ màng đỏ mặt mà cúi đầu, trong lòng hỗn loạn cả lên, giọng nói cùng nụ cười của chị ấy đẹp quá, cậu cảm nhận được sự khác lạ mà trước nay chưa từng có, len lén sợ lên vị trí tim đang đập mạnh của mình, không hiểu được đây là cảm giác gì

Bốn người bị giáo cho một tràng tức đến đau răng, cái tên này hoàn toàn không phải là một tên hiền lành như đã thấy, là đồ tâm cơ, đáng chết nhìn nó thử xem bây giờ còn chưng ra bộ mặt đó đây là muốn dụ dỗ ai, hừ để xem mày không yên đâu

Tách

Tiếng di động phát ra, camera nhắm ngay khuôn mặt Tinh Lăng mà chụp lấy, người kia hai mắt tối đen mà gửi hình ảnh kèm một tin nhắn

"Không cần phải ra tay quá nặng, chỉ cần khiến nó nằm viện một thời gian là được, hết ngày hôm nay tôi muốn thấy kết quả, làm xong việc tôi sẽ chuyển hết số tiền còn lại"..

"Được"

Nhận được câu trả lời người kia cất điện thoại vào túi cười nhìn về cậu trai đang vẫy tay chào kia, hai mắt thâm trầm