Mỹ Nam Là Của Ta

Chương 1: Xuyên qua

"Rào, rào..."

Âm thanh rào rống , mùi hôi thối lan tràn trong không khí, cái nắng gây gắt đến cháy da, những con quái vật ăn thịt người khắp mọi nơi, sự sợ hãi, sự đói khát, những từ ngữ để nói về cuộc sống hiện tại của mạt thế

Sự việc diễn ra vào mười năm trước, khi những mảnh thiên thạch lạ rơi xuống trái đất, dẫn đến việc ô nhiễm nguồn thức ăn và nước uống trầm trọng nơi đó, con người bắt đầu nhiễm bệnh và chết đi, ban đầu là chết đi, nhưng sau này những người chết đó bắt đầu sống dậy

Cơ thể hôi thối, hoạt động chậm chạp, thần trí không thanh tỉnh, miệng phát ra âm thanh không rõ và đặt biệt họ ăn thịt người

Càng lúc càng có nhiều người nhiễm bệnh, đến lúc con người phát hiện ra sự việc nghiêm trọng thì đã không thể cứu vãn được gì nữa.

Lương thực, nước uống, sự sống càng lúc càng thiếu, họ có thể vì một miếng bánh mì mà gϊếŧ người, có thể không quan tâm bạn là ai mà bán đi chỉ để đổi lấy một chai nước

Nơi này bây giờ là cuộc sống cá lớn nuốt cá bé, đen ăn đen

Mạnh thì sống, yếu thì chết

Tang thi càng ngày càng đông, qua nhiều năm còn thăng cấp, thông minh hơn, nhưng con người lại có thể trở thành dị năng giả

Căn cứ phía Nam, căn cứ đông dị năng giả và có nhiều nhà khoa học nhất, nơi đây vật tư khá nhiều, mọi người đa phần đều sẽ đến nơi này

Trong căn cứ này có một sự tồn tại vô cùng đặc biệt, một cô gái bình thường không có dị năng nhưng lại được đặt cách đối xử như một dị năng giả

Ninh Thịnh - Năm nay đã hai mươi lăm tuổi, vẻ ngoài xinh đẹp, thân hình hoàn hảo, là đối tượng những tên buôn người nhắm tới, bán được một cô gái như vậy có thể đổi được kha khá vật tư, nhưng không một ai có thể làm được điều đó

Cô có một sức mạnh cực kỳ khủng khϊếp, không phải là dị năng mà là sức mạnh thực lực

Một cô gái tay không có thể đấm vỡ đầu một người đàn ông bình thương, một cú đá có thể sút bây đầu tang thi, là một trong số ít nữ nhi có thể tham gia ra ngoài đi tìm vật tư

Hôm nay cũng như mọi ngày Ninh Thịnh đi ra ngoài, thức ăn trong những siêu thị hầu như đã bị đoạt hết, nếu may mắn có thể tìm được một nhà máy hay cửa hàng nào đó, còn không chỉ có thể trở về tay trắng

Hôm nay Ninh Thịnh quyết định đi vào trong khu rừng thực vật cấm, thật ra nơi này cũng không bị cấm nhưng không ai dám đặt chân vào

Thực vật và động vật ở đây hầu như đều bị biến dị, chỉ cần sơ xuất một chút thôi, bạn có thể trở thành con mồi trong bụng bọn nó

Ninh Thịnh đã đi rất lâu, rất xa nhưng hôm nay vận may của cô không được tốt, không tìm được gì mà lại còn phải chiến đấu với một bông hoa ăn thịt người tố lớn

Cô mệt mỏi dự định quay về thì trên bầu trời bỗng dưng tối đen, Ninh Thịnh hoảng hốt vì lần đầu thấy hiện tượng như vậy đang tính chạy trốn, thì cơ thể đột nhiên bị hút lên, một luồng sức mạnh đập vào người khiến cô ngất đi

Ninh Thịnh tỉnh dậy, miệng khô khốc, cô cảm thấy thật khác nước, nhìn thấy ly nước kế bên cô không quan tâm gì mà uống hết, sau khi cơ thể thoải mái một chút thì cô mới mơ hồ nhận ra điểm khác lạ

Cô đang nằm trong một căn phòng xinh đẹp, phải nói từ lúc mạt thế đến giờ đây là lần đầu cô nhìn thấy căn phòng như vậy

Gọn gàng sạch sẽ, lại còn có mùi thơm nhè nhẹ, căn phòng vô cùng mát mẻ, gió từ đầu thổi vào phòng

Cô nhìn lên trần nhà há hốc mồm

Máy điều hoà, đèn, vậy chẳng phải là có điện hay sao

Mạt thế một năm sau nhà máy điện và nước hoàn toàn ngưng cũng cấp đến thời điểm này những nơi đó hoàn toàn bị bỏ hoang

Bây giờ sao lại như vậy ?

Cô bật dậy, mở cửa sổ nhoài người ra nhìn bên ngoài

Không có, hoàn toàn không có...

Bên ngoài xe cô vẫn lưu thông, người ta vẫn đi lại bình thường hoàn toàn không có những cái xác đi động

Đây là đâu ? Sao cô lại ở đây ?

Đầu cô bỗng đau kinh khủng vì quá đau Ninh Thịnh ngất đi lần nữa

Lần này cô phát hiện mình đã xuyên vào một quyển sách, một quyển sách NP nói về vấn đề bạch bạch của nữ chính với một đàn nam nhân của cô ta

Mà thân thể này của Ninh Thịnh cũng tên là Ninh Thịnh,một cô gái hướng nội, vì cơ thể xấu xí của bản thân mà lúc nào cũng thu mình lại, đến cả cha mẹ cũng xem cô gái này như quái vật ,họ cho cô một căn nhà hằng tháng gửi tiền sinh hoạt cho cô chứ chưa bao giờ đến thăm

Trong quyển sách này Ninh Thịnh đừng nói là nữ phụ cô chỉ là một pháo hôi quá đường làm tăng xúc tiến tình cảm cho vai chính, xuất hiện chưa tới hai chương

Trong sách chỉ viết Ninh Thịnh tỏ tình một trong nam chính, làm nữ chính nhìn thấy ghen tuông chạy đi, còn nam chính đuổi theo vứt thư tình vào mặt thân thể này

Và theo sách H thì để làm hoà đương nhiên nam chính và nữ chính phải *bạch bạch

Vậy đấy, cô ấy hết vai !

Ninh Thịnh tỉnh dậy nhớ lại thở phào, còn may hôm nay chỉ là ngày bắt đầu mọi chuyện, cô mới đến đây thân thể này chỉ vừa mới nhập học, còn chưa thích tên nam chính kia.

Nghĩ tới việc đi học Ninh Thịnh rất vui, từ năm mười lăm tuổi vì mạt thế đến mà trường học đều đóng cửa, mười năm nay chém chém gϊếŧ gϊếŧ làm cô đã quên đi chuyện vui vẻ của việc đến trường.

Trong lòng rạo rực, Ninh Thịnh đứng dậy muốn tìm rương soi nhìn khuôn mặt mình

Đứng trước tấm rương lớn cô nhìn thấy thân ảnh này, từ gương mặt đến ngoại hình đều rất giống cô, có thể nói ngoại trừ chiều cao ra thì giống đến từng milimet

Thân thể này quá cao, có thể cao đến một mét bảy lăm, nhưng khuôn mặt xinh đẹp lại bí mái tóc che phủ

Ninh Thịnh đi xung quanh tìm được một cây kéo nhỏ, tỉa lại mái tóc, lộ ra khuôn mặt non nớt đầy sức sống thanh xuân

Cô khá hài lòng với tác phẩm của mình, và đặc biệt khiến cô vui vẻ là sức mạnh của mình vẫn đi theo cô, tuy rằng nó tụt dốc đến mức thấp nhất nhưng so với những người có sức bình thường ở đây cô có thể cân được

Ninh Thịnh vào toilet vệ sinh thay đồ đi học

Khi cởϊ áσ ra, cặp ngực trắng nõn dựng lên kiêu ngạo, dù trong mạt thế nó cũng chẳng dùng để làm gì nhưng con gái mà, ai cũng thích mình đẹp

Đến khi cởϊ qυầи Ninh Thịnh mới phát hiện lí do vì sao cả ba mẹ và thân thể này đều ghét cơ thể này rồi

Cô có "rồng nhỏ "