Chương 16 Thế thân Bạch Nguyệt Quang(16)
Editor:KL
"Dần Tắc......"
Mặc dù đã được 54088 thông báo về sự xuất hiện của Phó Dần Tắc, sắc mặt của Đường Ninh vẫn tái nhợt, cô đẩy Phó Nguyên Khải, người đang giam cầm cô ra xa,liền gọi một tiếng.
Phó Nguyên Khải không muốn cô khó xử, thân thể lảo đảo thối lui, một mực thối lui đến phía tường còn lại của hành lang, như cũ nhìn không chớp mắt gò má của cô.
Thấy cô một mực lo âu nhìn Phó Dần Tắc ở khúc cua, trái tim của Phó Nguyên Khải như bị thứ gì đó nhói lên, tự dưng tê rần, đau đớn không ngừng lan tràn, lan tràn,trước kia trong miệng hắn còn cảm thấy máu mùi tanh ngọt ngào,giờ cũng không hiểu sao lại khổ tâm.
"Ninh Ninh, tới đây......"
Hết lần này tới lần khác đúng lúc này, Phó Dần Tắc lại mở miệng.
Phó Nguyên Khải trơ mắt nhìn Đường Ninh nghe lời nhấc chân hướng Phó Dần Tắc đi đến, muốn đưa tay kéo cũng chỉ kéo được khoảng không.
Mắt thấy hai người phải ly khai, Phó Nguyên Khải đứng thẳng người, âm thanh khàn giọng, "Vừa mới là tôi thừa dịp em ấy không chú ý, cố ý ép buộc,vết thương trên môi tôi chính là chứng minh tốt nhất, chú không nên trách em ấy......"
Nghe vậy, Đường Ninh cả người chấn động, Phó Dần Tắc lại thật thấp mà cười một tiếng, dắt tay của cô liền đi ra ngoài.
Đường Ninh ngồi trong phòng nghỉ của mình nhìn biểu lộ nghiêm túc của Phó Dần Tắc,một tay nâng cằm của cô, một tay khác dùng khăn ướt,động tác êm ái giúp cô lau vết máu khóe môi.
Thấy Phó Dần Tắc lau xong vứt bỏ khăn ướt trong tay, Đường Ninh muốn mở miệng nói cái gì, một giây sau liền cảm thấy một bàn tay chế trụ ót của cô,nụ hôn kịch kiệt của nam nhân liền rơi xuống, tỉ mỉ, trong trong ngoài ngoài, nói là hôn, chẳng bằng nói là giống như động vật đánh dấu lãnh địa, một loại công khai chủ quyền.
Hắn đang cùng cô tuyên cáo,cô là của hắn, tất cả đều là của hắn.
Mà lúc này,Phó Dần Tắc đang đắm chìm trong nụ hôn này,cũng phát giác được điều không thích hợp, bất quá chỉ là trong lòng có chút hứng thú nữ nhân thôi, phương thức có được quá đặc biệt, vẫn là so với bất kỳ người nào trong dĩ vãng tiêu tốn tâm tư nhiều hơn. Vừa nãy khi thấy cô cùng Nguyên Khải hôn, trong lòng của hắn nhưng lại sinh ra luồng khí nóng,làm nụ cười hắn đều chỉ duy trì ở mặt ngoài, không đạt được đáy lòng, thậm chí bây giờ chỉ muốn hôn cô, tốt nhất trục đi khí tức của Nguyên Khải, chỉ còn sót lại hắn.
Hắn đây là, để ý?
Phó Dần Tắc không thể giải thích được nghĩ như vậy, trong mắt nam nhân càng thêm hứng thú hơn, thậm chí còn xen lẫn một cỗ hưng phấn giấu giếm cùng kích động.
Hắn ưa thích chinh phục cùng khiêu chiến.
Đường Ninh muốn chính là làm hắn để bụng.
Từ vừa mới bắt đầu để hắn đối với cô sinh ra hứng thú từ đó tốn hết tâm tư đem cô từ trên tay Phó Nguyên Khải cướp tới cũng là đang tính kế làm hắn để bụng, dù sao một cái trò chơi khắc kim,người không khắc kim tất nhiên là không giống người khắc kim, một khi khắc kim, thậm chí càng khắc càng nhiều,thời điểm bỏ ra càng khó, bởi vì bạn sẽ không muốn bỏ lại số kim tệ bạn đã tiêu tốn từ đầu.
(*khắc kim(氪金,Krypton Gold), trước đây là "tiền đẳng cấp", dùng để chỉ việc thanh toán phí, đặc biệt là hành vi nạp tiền trong các trò chơi trực tuyến)
Phó Dần Tắc người này,làm cái gì cũng vậy, cho tới bây giờ đều quá mức dễ dàng, thậm chí chưa bao giờ nếm qua một chút khó khăn, điều này cũng làm cho người tự mình đưa đến hắn chưa bao giờ hắn để tâm, kể cả Diệp Hi. Đường Ninh là người đầu tiên làm hắn hao tâm tổn trí, đồng thời hắn càng hao tâm tổn trí , càng không thể từ bỏ, càng tâm động không dứt.
Cũng không biết là Đường Ninh kháng cự quá làm hắn khó chịu, hay là Phó Nguyên Khải sợ trải qua lưu tâm Phó Dần Tắc sẽ đối với Đường Ninh không tốt,lúc quay phim, hắn vẫn luôn rất an phận, chỉ có ngẫu nhiên đưa tới đồ ăn Đường Ninh yêu thích , đồ uống, thậm chí là các loại đồ giải nhiệt,muốn nhắc nhở Đường Ninh đối phương từ đầu đến cuối đều chú ý tới cô.
Đến nỗi cảnh hôn trong điện ảnh , cũng không biết Phó Dần Tắc là thế nào cùng đạo diễn câu thông , cuối cùng cũng không xảy ra.
Cùng Phó Dần Tắc ở chung Đường Ninh cũng là ngoan ngoãn im lặng, cơ hồ mỗi lúc trời tối, đều sẽ cố ý để đèn sáng ở phòng khách ngồi ở trên ghế sa lon chờ hắn về nhà, chỉ bất quá cô chờ đợi thường thường bởi vì quá buồn ngủ,ngủ gục ở trên ghế sa lon, tiếp đó bị Phó Dần Tắc nửa đêm về nhà khẽ gọi tỉnh. Phó Dần Tắc cũng đã nói với cô, không cần mỗi lúc trời tối cũng chờ hắn trở về, có thể Đường Ninh sau khi nghe xong ngược lại sẽ dứt khoát đáp ứng, nhưng vẫn luôn không thay đổi.
Cũng là lúc này, Phó Dần Tắc mới nhìn thấy sự cố chấp trong tính tình của cô.
Bởi vì Phó Dần Tắc có bệnh bao tử, phát tác lên thường thường đau đến trên mặt trắng bệch muốn ăn thuốc giảm đau, hết lần này tới lần khác cũng không phải thích ăn điểm tâm, thường thường dùng một ly cà phê đen nâng cao tinh thần một chút để giải quyết điểm tâm, Đường Ninh nhìn thấy qua nhiều lần, nói thế nào đối phương đều không nghe,cô liền không thể làm gì khác hơn là đem chính mình đồng hồ báo thức cố ý định so với đối phương sớm chừng nửa canh giờ, tiếp đó dưới sự giúp đỡ của đầu bếp, buổi sáng làm chút thanh đạm dễ dàng tiêu hóa,bữa sáng đi ra, mỗi ngày nhất định phải nhìn thấy hắn ăn điểm tâm mới nguyện ý thả hắn đi ra ngoài.
Cùng Phó Dần Tắc ở chung với nhau mỗi một ngày, mặc kệ cô đang làm cái gì, quay phim, quay quảng cáo cũng tốt, ở nhà nghỉ ngơi làm chút món điểm tâm ngọt cũng tốt, Đường Ninh khi không rảnh cũng sẽ nói hắn một tiếng,đem lịch trình của mình gửi cho hắn, tiếp đó hỏi đến ý kiến của hắn, cơ hồ khiến đối phương tham dự mọi mặt sinh hoạt của cô, hiểu rõ lấy tất cả cô thích cái gì không thích cái gì, hăng hái mà không dấu vết để hắn đối với cô phí lấy đủ loại tâm tư.
Sau khi xuống xe, nắm lấy cánh tay Phó Dần Tắc,cô nhìn câu lạc bộ tư nhân xa hoa,nhìn xuống bộ váy bầu trời đầy sao cùng đôi giày cao gót màu bạc trên người,Đường Ninh hít một hơi thật sâu, nhưng khi Phó Dần Tắc bên cạnh muốn nhấc chân đi về phía trước, nháy mắt,cô đưa tay nhẹ nhàng giật giật hắn.
"Thế nào?"
Phó Dần Tắc thấp giọng hỏi câu.
"Không có chuyện gì, chỉ là anh đang đi nói chuyện làm ăn, có phải hay không mang theo em đi sẽ không tốt, nếu như ảnh hưởng đến anh..."
Đường Ninh câu nói kế tiếp đều không nói xong, Phó Dần Tắc cũng đã đưa tay cùng nàng mười ngón giao nhau, "Không có việc gì, chỉ là một cái hợp đồng thôi, những người khác cũng mang bạn gái,anh chỉ có một bạn gái là em, loại trường hợp này không mang em đi, mang ai cũng không danh chính ngôn thuận."
Có thể thấy được đối phương công lược cô cường độ cũng không nhỏ, lời tâm tình lúc nào cũng nói đến là đến, Đường Ninh hơi hơi cúi đầu xuống, gương mặt ửng đỏ theo bước chân Phó Dần Tắc liền đi về phía trước.
Có thể chờ đến chỗ kia, mắt nhìn nam nhân khác mang cái gọi là bạn gái, Đường Ninh lại còn ở trong đó thấy được một tiểu hoa đán thanh thuần nổi danh trong vòng tròn , nhưng cô nếu là nhớ không lầm, vị tai to mặt lớn cùng cô gái kia khoác tay, trong nhà giống như đã có vợ rồi?
Thấy thế, Đường Ninh bước đi hơi ngừng lại, kinh ngạc liếc mắt nhìn Phó Dần Tắc bên cạnh, đã thấy hắn giống như là không có chút phát hiện nào,dẫn cô tiếp tục đi về phía trước.
"Thật ngại, trong nhà có người cần thay y phục ăn mặc, tới chậm."
Vừa đi đến bên cạnh bàn, hắn nhân tiện nói câu xin lỗi, sau đó dắt Đường Ninh an vị ngồi xuống.
"Phạt rượu ba chén, phạt...... Ách? Thay y phục ăn mặc?"
Bọn hắn những người này đi ra ngoài,bạn gái bên người nào dám để cho bọn hắn chờ. Trong đó một người bộ dáng không tệ, nhưng nhìn bộ dáng nam nhân có chút uống say nghi ngờ hỏi một tiếng, sau đó giống như là mới nhìn đến Đường Ninh ngồi ở bên người Phó Dần Tắc, trong mắt cấp tốc lóe lên một đạo kinh diễm, "vị này là......"
"Bạn gái của tôi, Đường Ninh."
Phó Dần Tắc cười giới thiệu nói.
Lần này không chỉ là các nam nhân đang ngồi, liền ngay cả những bạn gái kia cũng đều kinh ngạc há miệng ra.
Mấy nam nhân mịt mờ cùng nhau trao đổi ánh mắt .
Họ đều nghe nói rằng gần đây người đàn ông nghĩ đến là mê,biết chơi,lạnh tình bạc tình bạc nghĩa như Lão Phó, vẫn là thua ở trong tay tiểu cô nương học viện điện ảnh, trước kia cuồng công việc tăng ca điên cuồng mỗi khuya mới về nhà,bây giờ trở về càng sớm, khiến cho toàn bộ các công nhân viên giải trí Nguyên thị mỗi ngày như trải qua tết không nói,số lần đi chơi đều chợt giảm rất nhiều.Một mặt, họ có một số công việc kinh doanh hôm nay nói chuyện với hắn, ngược lại là bọn họ quyết định ra địa điểm, trong lòng còn có ý nghĩ vui vẻ gọi hắn ra ngoài.
Tại Lão Phó đáp ứng lúc đi ra, bọn họ còn cùng một chỗ cảm thán nói bọn họ những người này không có việc gì sao lại chơi cái gì là" si tâm tình trường kiếm", trên đời này mỹ nhân nhiều như vậy, cái này ngán đổi cái kia, ngược lại bọn họ cũng không phải đổi không nổi, Lão Phó so với đám người bọn điều kiện vừa vặn rất tốt, bộ dáng kia dáng vẻ thủ đoạn, nữ nhân kêu khóc nắm trong lòng tay,hà tất treo cổ tại trên một thân cây.
Thật không nghĩ đến......
Hắn vậy mà trực tiếp đem bạn gái mang đến.
Đây là làm gì?
Đây rốt cuộc là xem trọng hay không xem trọng đây? Coi trọng sao lại mang đến cùng bọn họ, không xem trọng sao hắn lại nguyện ý cùng người ta thẳng thắn ở căn cứ bí mặt này.
Đợi đến đám người này trông thấy Phó Dần Tắc một bên tỉ mỉ lấy chén đũa cho tiểu nha đầu người ta, một bên nghiêm túc cùng với cô giới thiệu bên này ăn có gì ngon, một hồi gọi lên mỗi món đều nếm thử,cô không thích ăn hành, để người ta phục vụ viên nhớ kỹ đừng cho nó vào đĩa.
Nghe vậy Đường Ninh đôi mắt chớp lên, thật đúng là có tính chất mê hoặc nha, rõ ràng độ thiện cảm từ hai người cùng một chỗ phía sau vẫn không có tăng qua không phải sao?
Những người khác lại tại trong lòng thầm than, nếu như này còn không tính là thích sao, Lão Phó thật sự cắm.....
(*Chữ cắm trong rễ tình đâm(cắm) sâu)
Bất quá nha đầu này dáng dấp chính xác xinh đẹp, khuôn mặt nhỏ nhắn, làn da, thân hình....
Còn không có quan sát xong, Phó Dần Tắc cũng đã trước bọn hắn một bước, đứng dậy đem cả người Đường Ninh đều ngăn cản cực kỳ chặt chẽ, đồng thời giơ ly rượu lên tới, "Không phải nói đi trễ bị phạt rượu ba chén sao? Tôi....."
Hắn lời còn chưa nói hết, Đường Ninh ở phía dưới liền đã đưa tay kéo góc áo hắn một cái.
Phó Dần Tắc thuận thế cúi người, Đường Ninh liền vội vàng tiến đến hắn bên tai nhỏ giọng nói, "Anh dạ dày không thể uống rượu, hôm qua mới đau bao tử, uống thuốc đều vô dụng anh quên rồi sao?"
"Chị dâu, cùng Lão Phó nói thì thầm gì đó?"
Vài người khác cười híp mắt trêu ghẹo nói.
Nghe vậy, Phó Dần Tắc trấn an mà nhéo nhéo tay Đường Ninh , "Tránh không khỏi, uống ít một chút không sao".
Nói xong nâng ly rượu ngẩng đầu trút xuống .
Phó Dần Tắc uống rượu không tệ , một hơi uống xong hai chén liền như uống nước sôi để nguội, trên mặt không có một chút biến hóa, vài người khác cũng bắt đầu vỗ tay nói hay.
Ngay tại Phó Dần Tắc cười giơ lên chén thứ ba, một bên Đường Ninh bỗng nhiên đứng lên, cái ghế tại mặt đất ma sát thanh âm chói tai, cơ hồ mọi người trong nháy mắt liền đem tầm mắt tất cả đều hấp dẫn tới trên người cô.
Cô thoáng có chút khó chịu mà hít thở sâu, sau đó lộ ra một nụ cười khách sáo, đưa tay một chút liền đem chén rượu trong tay Phó Dần Tắc đoạt lại, ngửa đầu khó chịu uống xuống.
Nuốt rượu cay,trên mặt Đường Ninh liền cấp tốc dâng lên một vòng đỏ tươi, nhìn lại tươi tắn lại xinh đẹp.
"Chén rượu này tôi thay hắn uống, phía sau rượu tôi đều thay hắn uống, hắn dạ dày không tốt."
Lời này vừa nói ra, hiện trường yên tĩnh.
Ánh mắt Phó Dần Tắc híp lại.
Sau đó có người đang ngồi lớn tiếng kêu gào.
"Được, chị dâu nữ trung hào kiệt!"
"Tốt, chén rượu này tôi kính cô cùng Lão Phó, trăm năm hảo hợp! Ha ha ha!"
......
Đường Ninh ai đến cũng không có cự tuyệt, động tác lưu loát, dường như chỉ sợ chậm một bước đều sẽ bị Phó Dần Tắc đoạt lấy.
Đám người này thật sự không nghĩ tới, tiểu cô nương này nhìn điềm đạm nho nhã, ôn ôn nhu nhu, thật xinh đẹp như búp bê trong tủ cửa, làm việc lại hào sảng dứt khoát, rất động lòng người.
Ngồi ở bên người Phó Dần Tắc là một tổng giám đốc có thể cùng hắn quan hệ tốt hơn trực tiếp đưa tay đảo qua khuỷu tay hắn.
"Cậu lấy đâu ra bảo bối này? Nếu một ngày nào đó cậu không muốn,nói tôi biết .... Khụ khụ."
(*em đốt một ít nến,đi đường bình an🕯🕯🕯🕯)
Câu nói kế tiếp của nam nhân ngay khi ánh mắt Phó Dần Tắc nhìn tới căn bản không dám nói xong, mà bắt đầu ho kịch liệt.
Ánh mắt nếu có thể gϊếŧ người, hắn sợ là vừa rồi ngay tại trong ánh mắt Lão Phó hắn đã chết đi sống lại 180 lần.
Xem ra là bảo bối thật nha!
"Cướp được."
Chính là tại lúc này, Phó Dần Tắcmới chậm chạp trả lời truyền vào tai người kia.
"Cướp...... Cậu lợi hại!"
Người kia lúc này giơ ngón tay cái.
Phó Dần Tắc cong cong khóe miệng, quay đầu nhìn về phía Đường Ninh bên cạnh không uống mấy chén liền đã hai má đỏ bừng, con mắt cũng bắt đầu tụ không được, trong bụng cười thầm, rõ ràng không có chút nào biết uống rượu còn học người cậy mạnh, đưa tay khẽ ấn lại dạ dày không có phản ứng, trong lòng không lý do lõm xuống đi một khối.
Cuối cùng vào lúc ban đêm tụ hội Phó Dần Tắc vẫn là nửa đường không giải quyết được gì, không có cách nào, vài chén rượu gấp hống hống mà xuống bụng, Đường Ninh rất nhanh liền không phân rõ phương hướng, thậm chí còn lúc nào cũng hai tay nâng mặt của hắn nói hắn đừng run, cô cảm thấy chóng mặt,hơi buồn nôn.
Phó Dần Tắc cũng không tiếp tục được, cùng các lão bằng hữu chào hỏi bắt chuyện xong, cõng Đường Ninh đi xuống lầu.
Hết lần này tới lần khác cô uống say vẫn còn không thành thật, ngồi ở ghế phụ trong miệng một mực huyên thuyên nói đừng cản cô, cô còn có thể uống, đều cho nàng uống, Phó Dần Tắc có bệnh bao tử, đau dạ dày người khó chịu, ở giữa tay càng là suýt chút nữa không có đánh tới trên mặt hắn. Nhưng khi xe đi qua trung tâm trò chơi điện tử, cả người đột nhiên trầm mặc, sau đó sáng ngời nhìn hắn.
Thế là, Phó Dần Tắc người mặc âu phục thủ công cao cấp cứ như vậy dẫn con ma men hưng phấn bê tới phòng game arcade lầu một.
(*phòng game arcade(điện ngoạn thành,电玩城):Trong thời kỳ đầu, nơi đây thường được biết đến với cái tên phòng trò chơi điện tử, với sự phát triển của ngành công nghiệp hoạt hình, các chương trình trò chơi điện tử cũng được đưa vào nhánh của ngành công nghiệp hoạt hình, do đó, nhiều thành phố trò chơi điện tử cũng bắt đầu có một cái tên thời thượng)
Không sai biệt lắm mua ước chừng năm trăm đồng tiền tiền trò chơi, hai người mới rốt cục đem Unicorn màu hồng mà Đường Ninh muốn cắt xuống.
Vì bãi đậu xe của thành phố trò chơi điện tử gần như đã kín chỗ, Phó Dần Tắc phải đậu xe dưới một trung tâm mua sắm cách xe trò chơi điện tử hai dãy nhà.
Cho nên chờ cuối cùng kéo đến rồi Unicorn, hắn còn phải nhận mệnh cõng con ma men ôm Unicorn không buông đi lên con đường đi lấy xe của bọn hắn.
"Em thật là cao hứng...... Quà sinh nhật......"
Đang đi, Phó Dần Tắc chợt nghe trên lưng Đường Ninh say khướt lần nữa thì thầm.
"Hửm?"
"Không nhớ sao...... Anh đáp ứng em..... Quà sinh nhật......Em mong đợi rất lâu rất lâu...... Có thể anh một mực không trở lại......em chỉ muốn cái lễ vật...... Nguyên Khải......"
Sau cùng xưng hô thế này vừa xuất hiện, Phó Dần Tắc bước chân liền bỗng nhiên dừng lại, mỉm cười trên mặt cũng chầm chậm thu liễm.
Hắn không chút do dự một chút liền đem Đường Ninh để xuống, quay người nhìn bộ dáng cô ôm Unicorn một mặt u mê, tiến lên hai bước liền nắm được cằm của cô, kéo đến trước mắt của mình.
"Anh là ai?"
"Nguyên......"
Tên Đường Ninh đều không nói ra miệng,nụ hôn của Phó Dần Tắc đã rơi xuống, nam nhân hôn kín không kẽ hở, uống sa Đường Ninh lại hoàn toàn quên đi lấy hơi như thế nào , suýt chút nữa nín đến ngạt thở.
Có thể Phó Dần Tắc lại không chút nào bởi vậy ý bỏ qua cho cô,tiếp tục ngữ khí nguy hiểm mà hỏi, "Anh là ai?"
"......"
Không trả lời cũng là một nụ hôn.
Dạng này tới tới lui lui mấy lần, Đường Ninh cuối cùng có chút nhận ra hắn , núp ở l*иg ngực của hắn nhỏ giọng khóc nức nở, "Dần Tắc, Dần Tắc, anh là Dần Tắc......"
"Sau đó thì sao?"
"Tiếp đó......"
Đường Ninh Nhất khuôn mặt mê mang ngẩng đầu nhìn hắn.
"Không có Nguyên Khải, chỉ có anh, Phó Dần Tắc. Nhớ kỹ, dẫn em đi kéo búp bê chính là anh, cõng em về nhà là anh, hôn em chính là anh,trong lòng em cũng chỉ lại là anh." Phó Dần Tắc giống như dụ hoặc như rắn độc, ngôn ngữ đầu độc nói.
Hắn thật sự phí hết quá nhiều tâm tư lên tiểu thiên nga của hắn, thậm chí diễn kịch diễn đến ngẫu nhiên chính hắn đều sẽ làm thật, tuyệt không cho phép Đường Ninh trong lòng còn ghi nhớ bất luận kẻ nào khác. Hắn,Phó Dần Tắc là một nhà tư bản, không phải là một nhà từ thiện, hắn tất cả trả giá cũng phải cần hồi báo.
Hắn, muốn lòng của cô.
Công bằng nha.
Đến nỗi nhận được thì sau đó như thế nào, vậy thì phải đến sau đó mới nghĩ đi.
Phó Dần Tắc đem Đường Ninh ôm Unicorn không buông nhẹ nhàng đặt cô trên giường, tại trán của cô hôn một cái, nghĩ như vậy.
Chờ cửa phòng bị đóng lại, Đường Ninh khóe miệng liền nhẹ nhàng giương lên.
[Độ hảo cảm Phó Dần Tắc: 90.]
Cố gắng lâu như vậy, mới bất quá tăng 2 điểm, quả nhiên là cửa ải khó khăn nhất công lược boss nha!
Vẫn còn cần điểm thời cơ ......
Rất nhanh, Đường Ninh liền chờ đến thời cơ của cô.
Ngồi ở biệt thự trên ghế sa lon, cô xem thấy trên hot search Phó Dần Tắc cùng đối tượng tình cũ Lục Hoan Hoan lần nữa phục nhiên tin tức, nghe bảo mẫu, đầu bếp đám người trong biệt thự an ủi,cô cười cười cũng không nói lời nào.
Kết quả vào lúc ban đêm 11h cô liền chờ đến Phó Dần Tắc đang công tác Ma Đô lại một thân một mình lái xe đuổi trở về.
Sau khi vào cửa,Phó Dần Tắc không nhìn thấy người mình muốn thấy trên sô pha, vì vậy hắn nhíu mày ngay lập tức, vẫn là dưới sự nhắc nhở của bảo mẫu dì Vương mới biết được Đường Ninh có thể cho là hắn người đang ở Ma Đô, cho nên buổi tối hôm nay liền không có chờ hắn trở về, sớm đi ngủ.
Khi lên lầu, hắn phát hiện có ánh sáng chiếu qua khe cửa mà Đường Ninh chưa đóng chặt.
Không ngủ?
Chẳng lẽ......
Hắn mím môi, nhẹ nhàng đẩy cửa ra, chưa từng nghĩ một giây sau hắn liền thấy trên mặt đất dựng thẳng hai cái valy đang thu thập.
Vừa nghe đến mở cửa âm thanh, Đường Ninh bỗng dưng xoay đầu lại.
"Dần Tắc, anh như thế nào lúc này đã trở về?
Đường Ninh đặt bộ quần áo vừa gấp xuống cười nói.
Cùng Lục Hoan Hoan chuyện xấu hoàn toàn xem như đối phương bính từ, có thể là cảm thấy mình là cùng hắn bạn gái có một nhiệm kỳ thời gian ngắn nhất, nên chiếm rẻ hơn một chút đều không chiếm được, cho nên lần này tại Ma Đô gặp phải,sau đó,cô liền không cam lòng đυ.ng phải cái sứ.
(*bính từ(碰瓷)(HV: bính từ; 碰 bính: đυ.ng, va phải; 瓷 từ: sứ), nguyên là thuật ngữ của dân buôn đồ cổ, chỉ việc những kẻ gian thương hay để những món đồ sứ dễ vỡ ở chỗ dễ thấy, dễ bị va chạm, hễ có ai sơ ý làm vỡ là nhảy ra bắt đền.)
Kỳ thực sớm tại chuyện xấu bị đối phương mua lấy hot search, Phó Dần Tắc bên này cũng đã nhận được tin tức.
Hắn vốn định dùng tiền lui lại , nhưng hắn luôn cảm thấy tiểu thiên nga đối với hắn tâm tư như với người trong nhà,cùng hắn dự đoán cảm giác hoàn toàn không giống lâm vào tình yêu , nhớ hắn những kinh nghiệm trước kia, nữ hài tử lúc nào cũng thích ăn giấm, một điểm nho nhỏ chuyện xấu, nói không chừng có thể cấp cho nàng một điểm xung kích cùng cảm thụ, cho nên hắn từ bỏ lui lại hot search lần này, đánh giá cô chắc là có thể nhìn thấy, chắc là có thể cảm thấy trong lòng không thoải mái mà tìm hắn hưng sư vấn tội gì đó.
Nhưng hắn từ 7h trên hot search bắt đầu đến bây giờ 11h, cái gì đều không đợi đến......
Về đến nhà, thấy lại là --
"Em làm cái gì vậy?" Phó Dần Tắc thanh âm tỉnh táo có chút nguy hiểm.
(*2 anh chị cứu em đi chứ 2h04 rồi hơn 4200 chữ rồi chưa xong chương này nữa🥲🥲 em ngủ trước sáng tiếp)
"Thu dọn hành lý,lúc trước ước định của chúng ta,em còn nhớ kỹ, anh nhàm chán em hoặc có bạn gái mới,em đều một mực là bạn gái của anh, hiện tại có Lục Hoan Hoan, em cũng nên đi, đồ vật em đều thu dọn xong, không nên cầm em một cái đều không cầm, đồ vật của em cũng một kiện đều không còn lại, cam đoan sẽ không để cho bạn gái mới của anh sang xem trong lòng chán ghét. A đúng rồi, mấy tháng trước em tính một chút, đã trả ngươi không sai biệt lắm 15 vạn. Sau đó cho dù không làm bạn gái của anh, sau này tiền em cũng sẽ mỗi tháng đúng hạn trả tới......"
Đường Ninh nói đến tỉ mỉ, nghiêm túc, để không bỏ sót một mục nào.
Có thể hết lần này tới lần khác chính là giải quyết việc chung,tư thế quan tâm tinh tế của cô trong nháy mắt chọc giận Phó Dần Tắc ròng rã 3 giờ xe mới chạy về biệt thự, hắn không chút do dự tay vuốt cằm Đường Ninh một tay đẩy ngã cô lên trên giường sau lưng, bỗng nhiên bật cười.
"A, chỉ là như vậy? Trừ những thứ này ra,em không có những lời khác phải cùng anh nói?"
Nghe vậy, Đường Ninh hơi hơi sửng sốt , "Em......Em đã từng...... Quay quảng cáo từng gặp được Lục Hoan Hoan, Lục tiểu thư một lần, người rất xinh đẹp, khoảng cách gần xem mặt hẳn là chưa phẫu thuật thẩm mỹ, có thể làm việc vì cái lợi trước mắt, nhưng người nhìn qua hẳn là còn rất tốt,cùng với cô ấy quan hệ qua lại anh vẫn là có thể yên tâm......"
Cô vội vàng nói bổ sung, đơn giản so hiền huệ hiền thê còn rộng lượng hơn khoan dung gấp trăm lần, một giây sau lại cảm giác tay Phó Dần Tắc vuốt cằm cô càng ra sức , ra sức đến dường như muốn đem cằm cô bóp nát, đồng thời không bị khống chế thấp giọng nở nụ cười.
"Ha ha ha ha......"
Cũng không biết cười bao lâu, Đường Ninh cảm thấy cằm của mình đều có chút chết lặng, nam nhân mới chậm rãi đứng dậy, đứng ở mép giường bên cạnh từ trên cao nhìn xuống cô, cười nhạo nói, "Anh đã biết, anh bây giờ liền đi tìm người rất tốt-Lục tiểu thư, cùng với cô ấy kết giao......"
"Dần......"
Đường Ninh có chút không hiểu nhìn xem Phó Dần Tắc đóng sập cửa bóng lưng rời đi, người biến mất không thấy, mới chậm rãi thu hồi vẻ mặt không hiểu, khóe miệng hơi câu.
Hết lần này tới lần khác đúng lúc này, điện thoại di động của cô vậy mà vang lên, là Phó Nguyên Khải.
Xin lỗi, đối với mục tiêu đã công lược xong , Đường Ninh hoàn toàn không có tâm tư nhận điện thoại của hắn.
Thật không nghĩ đến một hồi, một cuộc gọi khác vậy mà gọi tới điện thoại di động của cô--
Cô xem thấy bên trên biểu hiện hai chữ Tề Liệt ,nhíu mày, đợi ba giây mới trượt ra nút trả lời.
"Chào......"
Cô nghe điện thoại bên kia nam nhân ngạo mạn đang ôn tồn thỉnh cầu,cùngtrong miệng hắn nói ra địa điểm kia, Đường Ninh khóe miệng rất nhanh giương lên.
Lúc này,54088 vừa mới say mê game điện thoại ôm một điện thoại từ trong chăn chui ra, nhỏ giọng hỏi, [Đường Bảo, Đường Bảo, ai vậy?]
"Tặng đầu người ."
Nói xong Đường Ninh đem điện thoại mình vứt xuống một bên, không tiếp tục để ý.
Gần như đồng thời,Phó Dần Tắc mặt không biểu tình lái xe bay đi ra ngoài cũng chỉ cùng bọn người quản gia bỏ lại câu không muốn thả Đường tiểu thư rời đi, liền mất không còn bóng dáng. Đầu này xe còn chưa ngoài bao xa, liền tiếp nhận điện thoại đám bạn tốt của mình, gọi điện thoại người kia có thể là uống say, vậy mà đem điện thoại gọi tới hắn, dù sao từ lần trước hắn mang theo Đường Ninh tham gia cái gọi là tụ hội, sau đó, đám người kia liền ăn ý có cái gì mang màu sắc sau này cũng sẽ không tiếp tục gọi hắn.
Mà nghe xong cú điện thoại này Phó Dần Tắc chuyển tay lái, liền thẳng đến chỗ bọn họ mà đi.
Đẩy mở cửa phòng, bên trong liền đã một mảnh ô yên chướng khí.
Có một uống say khướt ngẩng đầu nhìn thấy hắn, "Lão...... Lão Phó! Tại sao là cậu? Không phải trong nhà bồi tiếp tiểu bảo bối của cậu sao? Như thế nào? Cuối cùng chơi chán? Ha ha ha, nghĩ ra được thay đổi khẩu vị? Ha ha, tới tới tới,mọi người tỉnh lại, xem, xem ai tới? Lão Phó! Đều nhường một chút!"
"Ai nha, Lão Phó? Tại sao là cậu?"
"Chính là, không phải còn muốn trông coi bạn gái nhỏ của mình sao? Như thế nào đột nhiên tới chỗ này ? Chính là trước đó cậu cũng không thường xuyên đến chỗ này nha, như thế nào, nhiều ngày như vậy cuối cùng trông coi quá lâu, nhịn không nổi? Ha ha ha......"
Nghe vậy, Phó Dần Tắc thuận thế ngồi ở một bên trên ghế sa lon, nhận lấy một ly rượu đỏ của một người đưa tới.
"Đến, Loan Loan em đi tiếp Phó tổng của chúng ta,phục vụ thật tốt!"
Một người vừa dứt lời, một nữ nhân yếu đuối không xương liền bị hắn đẩy tới, thuận thế ôm cánh tay Phó Dần Tắc đi tới.
"Phó tổng....."
Âm thanh giống như lạnh như băng của động vật thân mềm.
Hắn mặt không thay đổi nhìn xem tay của cô không ngừng bên trên dời, bên trên dời, mở hắn nút thắt áo sơ mi, vừa định tham tiến vào......
Một giây sau,tay Phó Dần Tắc liền nắm được cổ tay của cô.
"Phó tổng?"
Nữ nhân mê ly trong mắt có chút kinh ngạc,sau đó thấy Phó Dần Tắc không có cử động nào khác ngoại trừ việc nhéo cổ tay mình, cô mỉm cười quyến rũ, chống một tay lên ghế sofa và từ từ tiến lại gần cổ hắn.
Càng lúc càng gần,hương vị son phấn cũng càng lúc càng nồng, chung quanh đủ loại cười đùa.
Từ đầu đến cuối ngồi ngay ngắn ở một bên Phó Dần Tắc lại tựa như lão tăng không ăn nhập với nơi này.
Ngay tại nữ nhân muốn hôn lên,một cái chớp mắt, Phó Dần Tắc cuối cùng nhắm mắt đem cô đẩy ra, lấy áo khoác đang để ở một bên, đứng dậy liền bước nhanh ra bên ngoài.
"Ey, Lão Phó,cậu sao lại đi như thế? Lão Phó!"
Có người còn tại phía sau không ngừng mà hô hào.
Nhưng bước chân Phó Dần Tắc lại không có mảy may ý tứ dừng lại, xuống lầu, tiến xe, khởi động, chân ga, một mạch mà làm.
Bất quá phút chốc, hắn liền lại lần nữa về tới dưới lầu biệt thự , tắt máy đóng cửa xe, mở cửa lên lầu, dùng chìa khóa dự phòng mở ra cửa phòng Đường Ninh ,cởϊ áσ khoác xuống, lên giường liền dùng sức ôm chặt người trên giường, chóp mũi ngửi ngửi trên người nàng mùi thơm thoang thoảng, tim hắn đập đánh trống reo hò,phiền não mới rốt cục chậm rãi chậm lại.
"Ưʍ...... Ai?"
"Anh."
"Dần Tắc?"
Bị hắn vừa mới ôm tỉnh Đường Ninh có chút mơ hồ hỏi một tiếng.
"Ừm......"
"Anh đã đi đâu? Như thế nào đột nhiên...... Lại trở về tới? Còn có, trên người anh mùi kỳ quái......"
"Xin lỗi"
"Hửm?"
"Còn có,anh còn không cho phép ngươi đi, ước định của chúng ta cũng vẫn như cũ giữ lời, Lục Hoan Hoan bên kia là anh buổi tối hôm nay tham gia một cái tiệc tối ngoài ý muốn gặp phải, chỉ bị cô ta cố ý chụp bức ảnh, cái gì khác cũng không có,anh không chuẩn bị đổi bạn gái, bạn gái của anh, chỉ có một mình em, Ninh Ninh......"
Hắn thử qua, trước kia gặp dịp thì chơi, bây giờ lại trở thành hoàn toàn không cách nào chịu đựng, hắn nhìn nữ nhân kia đến gần hắn, trong đầu nghĩ thế nhưng nghĩ tới tiểu thiên nga của hắn, mọi người đều nói hắn cắm hắn còn không tin, hiện tại hắn cũng có điểm tin tưởng hắn là thực sự cắm.
Hắn, Phó Dần Tắc vậy mà cũng có một ngày lật thuyền , vẫn là lật ở trong tay nữ nhân không có đối với hắn động tâm .
Cái này gọi là cái gì?Cùng ngỗng trời đánh nhau cả ngày cuối cùng cũng bị ngỗng trời đánh mù mắt?
(*ngỗng trời đánh nhau cả ngày cuối cùng cũng bị ngỗng trời đánh mù mắt(终日打雁终被雁啄瞎了眼)Tự tin quá mức và cẩu thả mắc phải những sai lầm không đáng có )
A.
Nhưng cho dù động lòng thì như thế nào?
Đồ vật Phó Dần Tắc hắn mong muốn, không có chuyện không có được!
Trong mắt của nam nhân lướt qua tia nắm chắc phần thắng.
[Độ hảo cảm Phó Dần Tắc : 92.]
Nghe được thông cáo, ở trong bóng tối, Đường Ninh im lặng giương lên khóe môi.
Cứ việc tới thử xem.
7h44-8h47 10/8/2022
Hơn 5900 chữ=)))