Bất Phụ Vinh Quang, Bất Phụ Em

Chương 10: Cô Giản Tang Du và cô chủ

Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Bên khu chung cư này là phòng cưới của Giản Tang Du và Cố Trầm. Đó là một khu chung cư cao cấp cách biệt thự nhà họ Giản khoảng tầm bốn mươi phút đi xe.

Trong bốn mươi phút này, bên trong xe yên tĩnh đến nỗi như có thể nghe thấy tiếng cây kim rơi xuống vậy. Hai chị em ở hàng ghế trước thi thoảng giao tiếp bằng ánh mắt với nhau nhưng không ai nói câu nào, còn Cố Trầm ngồi ở phía sau nhắm mắt nghỉ ngơi.

Trên đường đi hơi kẹt xe nên lúc đến cửa chính nhà họ Giản thì ở đây đã sôi nổi nhộn nhịp. Người nhà họ Giản nhận ra đây là xe của Giản Tang Du nên xe của cô vừa vào cửa thì đã có người đi tới ngay.

“Cuối cùng cô Giản Tang Du cũng tới, từ nãy đến giờ bà chủ và cô chủ đã hỏi rất nhiều lần.”

Giản Tang Du bước xuống xe, chuyện đầu tiên chính là cúi đầu sửa sang lại bộ lễ phục, bảo đảm nó không còn nếp nhăn thì bấy giờ mới hài lòng.

Cố Trầm xuống xe sau, vừa xuống thì chú ý ngay đến ánh mắt ngạc nhiên của Lão Trần khi nhìn trang phục của Giản Tang Du. Nó khác vẻ ngạc nhiên do cô ăn mặc quá đẹp mà giống như chứa đựng chuyện gì đó hơn.

“Lão Trần, hôm nay chị tôi mặc đẹp lắm đúng không?” Đến nhà mình nên Giản Gia Lãng chẳng còn sợ sệt nữa, cậu còn cẩn thận khen Giản Tang Du một câu trước mặt Cố Trầm.

“Chào cậu chủ.” Lão Trần là người sống lâu năm ở nhà họ Giản, cũng xem như ông ấy nhìn Giản Tang Du và Giản Gia Lãng lớn lên. Từ nhỏ, tình cảm hai chị em rất tốt nên khi ông ấy nhìn thấy hai người đồng thời trở về cũng không cảm thấy bất ngờ.

Ngược lại khi trông thấy Cố Trầm bước xuống xe thì ông ấy hơi ngạc nhiên: “Cậu Cố cũng tới nữa sao, mọi người mau vào thôi, bà chủ và ông chủ biết cậu Cố cũng đến thì chắc chắn vui lắm.”

Nhận thấy Cố Trầm ở đây.

Vì thế Lão Trần nén lại những lời vốn dĩ muốn nói, ngay cả ông chủ lẫn bà chủ đều không dám tùy tiện đắc tội cậu Cố nên ông ấy vẫn nói ít làm nhiều sẽ tốt hơn. Dù sao cũng chẳng đến lượt ông ấy lắm miệng về chuyện của chủ nhà.

“Đi thôi.” Cố Trầm đi về phía Giản Tang Du, anh duỗi tay nắm chặt bàn tay của cô rồi đi thẳng vào.

Giờ phút này, phòng khách nhà họ Giản đã có khá nhiều khách khứa, ngay khi Cố Trầm dắt Giản Tang Du đi vào thì người bên trong không nhịn nổi nhìn chằm chằm vào bọn họ.

Những năm qua, Cố Trầm không hề tham dự sinh nhật bà Giản, chỉ có một mình Giản Tang Du về nhà mẹ nên mọi người nghĩ năm nay cũng tương tự.

Thật ra tất cả đều biết tình cảm vợ chồng của Giản Tang Du và Cố Trầm không tính là tốt đẹp. Cố Trầm thường xuyên ở quân đội, thậm chí người làm vợ như Giản Tang Du cũng chỉ gặp được anh vài lần trong năm. Còn về việc lo tiệc tùng bên nhà kia thì về cơ bản cũng chẳng thấy bóng Giản Tang Du. Vì thế trong lòng mọi người đều cho rằng năm nay Cố Trầm sẽ không đi cùng Giản Tang Du đến nhà họ Giản tham gia tiệc sinh nhật của mẹ vợ.

Nhưng không ngờ lại còn có việc ngoài ý muốn, Cố Trầm và Giản Tang Du cùng xuất hiện.

Đương nhiên càng khiến người khác ngạc nhiên là Giản Tang Du.

Cố Trầm là quân nhân, có năng lực quan sát vượt qua người thường nên khi vừa bước vào cửa, anh đã cảm giác khách mời đều đang quan sát anh cùng Giản Tang Du đi bên cạnh. Mặc dù anh không nghe bọn họ nói gì về cô nhưng có thể nhìn thấy nét mặt suy ngẫm của vài người ở đây.

Nghiền ngẫm? Hay nói cách khác là xem náo nhiệt.

“Giản Tang Du trở về rồi à?” Ba Giản nghe người làm nói Giản Tang Du và Cố Trầm cùng trở về thì lập tức buông việc trong tay xuống mà chạy tới. Khi trông thấy đôi bích nhân đứng ngay cửa, ông ta nhanh chóng nở nụ cười và vội vã đi về phía bọn họ.