Nhiệm Vụ Cứu Yêu

Chương 8

“Tuân mệnh.” Khinh Khinh cười một tiếng, ngậm một ngụm rượu, tiến lên hôn môi anh, đem rượu chậm rãi đưa vào miệng anh.

Kha Bá Ấp cánh tay khép lại, ôm chặt cô, hơn nữa không chút cố kỵ từ dưới làn sa mỏng vuốt ve thân hình Khinh Khinh, Khinh Khinh cũng phối hợp ngâm nga những tiếng vui thích, kéo tóc của anh xuống, động tác của hai người đã vượt qua tiêu chuẩn tìиɧ ɖu͙©.

Hắn là cố ý! Lãnh Quan rất hiểu Kha Bá Ấp đang có chủ ý gì, đã có nhiều ngày không xảy ra chuyện nguy hiểm gì, hắn liền trở lại thái độ cũ, cho rằng mình không có việc gì, đối với việc cô đi theo bảo vệ cảm thấy không kiên nhẫn, hận không thể nghĩ cách đuổi cô đi.

Hắn thật sự là quá ngây thơ rồi! Lãnh Quan cười lạnh nhìn tiết mục đông cung đang trình diễn trước mắt, tâm tư không động chút nào, bằng này đã muốn dọa cô, thật sự là buồn cười.

“Lãnh tiên sinh, muốn uống một ngụm rượu đặc biệt hay không?” Lôi Lôi tựa hồ cũng muốn dùng chiêu này châm lửa Lãnh Quan, cô ta uống một ngụm rượu, cười ôm cổ Lãnh Quan, đang muốn đem rượu đưa vào miệng cô, liền cảm thấy từng đợt khí cực lạnh từ cơ thể cô toát ra.

“Miệng đối miệng rất không vệ sinh.” Lãnh Quan tránh ra, trầm giọng nói.

“A...” Tiếng kinh hãi mới kêu được một nửa, bên ngoài cơ thể Lôi Lôi đã đông thành một tầng sương mỏng manh, rượu hồng trong miệng cũng đông thành khối băng.

Kha Bá Ấp bị dục hỏa đốt cháy đột nhiên bừng tỉnh, quay đầu vừa thấy Lôi Lôi ngã vào sô pha phát run, không khỏi thấp giọng la: “Ông trời! Cô làm gì cô ấy vậy?”

Lãnh Quan hai tay khoanh trước ngực, không trả lời.

“Là chuyện gì xảy ra?” Khinh Khinh kêu sợ hãi nhảy dựng lên.

“Lãnh Quan! Cô quá đáng rồi.” Kha Bá Ấp đẩy Khinh Khinh ra, đứng trước mặt Lãnh Quan.

“Oh?” Cô nhướng hai hàng lông mày.

“Cô rốt cuộc muốn như thế nào?” Anh cao giọng, đang muốn phát tác.

Khinh Khinh bắt lấy tay anh, sợ hãi nói với anh: “Kha đổng, đây là...”

“Đừng sợ... A!” Anh vốn định an ủi giai nhân, nhưng cánh tay lại bị một vật đâm trúng, đau đến rút tay về.

“Thực xin lỗi! Thực xin lỗi! Nhẫn của em làm anh bị thương sao?” Khinh Khinh bối rối kéo tay anh qua.

“Không có việc gì.” Kha Bá Ấp không đành lòng nhìn cô kinh hoàng, thấy mình chẳng qua là bị xước da chỗ cổ tay, chảy chút máu, liền tùy tiện lau vết máu đi, ôm cô.

Lãnh Quan mắt lạnh liếc qua Khinh Khinh, mày nhíu lại. Cô cảm thấy cô gái này có chút kỳ quái.

“Lãnh Quan, hôm nay tôi muốn qua đêm ở đây, cô về trước đi.” Kha Bá Ấp lại lần nữa xoay người cả giận nói với Lãnh Quan.

“Tốt nhất anh nên đi cùng tôi.” Lãnh Quan đa tâm lại nhìn Khinh Khinh một cái.

“Buồn cười, vì sao tôi phải nghe lời cô?” Kha Bá Ấp thân là con trai độc nhất của Kha gia, từ nhỏ chỉ có anh có thể vênh mặt hất hàm sai khiến người khác, làm gì có chuyện người khác dùng mệnh lệnh nói chuyện với anh?

“Nếu anh muốn sống.” Lãnh Quan đến gần Khinh Khinh, phút chốc nắm tay cô lên, cúi đầu nhìn chiếc nhẫn trên ngón tay cô.

“y da!” Khinh Khinh kinh hoàng rút tay về, trốn phía sau Kha Bá Ấp.

“Cô đủ chưa? Lãnh Quan, cô ấy không hung mãnh như cô, tốt nhất đừng hù dọa cô ấy!” Kha Bá Ấp ôm lấy Khinh Khinh, mày dựng thẳng.

“Đem nhẫn cho tôi xem.” Hơi thở lạnh lùng của Lãnh Quan khiến Khinh Khinh nhu nhược sợ hãi.

“Kha... Kha đổng...” Khinh Khinh vùi đầu vào lòng Kha Bá Ấp tị nạn.

“Lãnh Quan!” Kha Bá Ấp không nghĩ tới cô lại quá đáng như vậy, tức giận đến ngăn trước người Khinh Khinh.

“Đừng tỏ ra anh hùng, anh hùng hơn phân nửa đều chết trẻ, hơn nữa là chết trong tay phụ nữ.” Vẻ mặt lạnh lùng, giọng nói khàn khàn khêu gợi, Lãnh Quan tóc ngắn cùng khuôn mặt tinh xảo đang phát ra cảnh báo chết người.

“Muốn đi theo tôi thì đừng kiếm chuyện, tôi đã chịu đủ suốt ngày bị cô giám thị, cô hiện tại liền cút cho tôi!” Kha Bá Ấp bốc lửa, anh đối với cô gái kì lạ này đã khoan nhượng đủ lâu rồi.

“Chú ý giọng điệu của anh.” Lãnh Quan đều không phải không biết giận, cô có thể đem khống chế cảm xúc rất tốt, nhưng đối mặt Kha Bá Ấp ngu xuẩn cùng tự đại, tính tình cô lần đầu tiên không khống chế được.

“Tôi muốn cô lập tức biến mất trước mặt tôi!” Kha Bá Ấp giận dữ hét.

“Không.”

“Cút!” Anh lại rống.

Lãnh Quan phát hiện mình đang dần dần bốc lửa, họ Kha này thật là có bản lĩnh, có thể chọc giận cô.

Cục diện trong phút chốc trở nên nóng nảy, Khinh Khinh sớm sợ tới mức chạy trối chết, mà quản lí Nana nghe tiếng mà đến, cô còn tưởng rằng là thủ hạ chọc giận khách quý, vừa vào cửa liền liên tiếp nhận lỗi.

“Thực xin lỗi, thật xin lỗi, có phải chiêu đãi không chu toàn hay không...”

Lời của cô sau khi nhìn thấy Kha Bá Ấp cùng Lãnh Quan hai người trừng nhau liền dừng lại, nhìn tình hình này, cô một chút cũng không hiểu nổi đã xảy ra chuyện gì.

“Kha đổng, các người...” Cô nhỏ giọng hỏi.

“Tôi muốn một gian phòng khác, Nana, tôi không muốn lại nhìn thấy người phụ nữ này!” Kha Bá Ấp lớn tiếng hô.

“Phụ nữ?” Nana cúi đầu nhìn Lôi Lôi ngã xuống đất không dậy nổi, mới giật mình nâng cô ta dậy, “Được được, tôi đưa cô ấy đi, sẽ giúp hai người tìm hai cô...”

“Không phải cô ấy, là cô ta!” Tay anh chỉ Lãnh Quan.

Nana trợn tròn mắt, vị thiên vương cấp soái ca này là nữ? Trời ạ! Cô vài năm nay làm ma ma không phải vô ích sao?

“Anh ta... Ách... Cô ấy không phải bạn của Kha đổng ngài sao?” Cô ngập ngừng hỏi lại.

“Tôi làm sao có thể quen loại bạn bất nam bất nữ này?” Kha Bá Ấp hừ lạnh một tiếng.

“Nhưng... Anh với cô ấy...” Nana hai bên đều không dám đắc tội, vạn nhất cô gái đẹp trai này là “bạn nữ” gì đó của Kha Bá Ấp, mà bọn họ chẳng qua cãi cho vui, vậy cô cần gì phải ở trong đó làm vật hi sinh chứ?

“Kha đổng, tôi thấy hay là hôm nay ngài nên trở về đi, lần sau chờ tâm tình tốt chút lại đến.” Trước đưa họ đi mới là chính xác.

Kha Bá Ấp trừng mắt nhìn Nana, lại nhìn nhìn Lãnh Quan, hưng trí cả đêm tất cả đều không c2on, anh nổi giận đùng đùng lao ra khỏi phòng, lửa giận đủ để thiêu hủy toàn bộ quán bar.

Lãnh Quan không cùng đi ra ngoài, cô quay đầu nhìn Nana, ướm hỏi: “Khinh Khinh là mới tới sao?”

“Phải...” Nana cẩn thận nhìn Lãnh Quan, bị ánh mắt lạnh như băng cùng gương mặt tuyệt đẹp làm chấn động. Mỹ nữ như vậy lại bị cô coi là nam, thượng đế tha thứ cho cô, mắt cô thật sự là kém hết mức rồi! Người tên Lãnh Quan này nếu đến câu lạc bộ làm, cam đoan mê chết mọi đàn ông.

Đem mọi chuyện nghĩ kĩ lần nữa, cô càng thêm khẳng định quan hệ của Kha Bá Ấp cùng Lãnh Quan rất không tầm thường.

“Tư liệu cá nhân cùng lai lịch của cô ấy có thể tiết lộ một chút khổng?” Lãnh Quan truy hỏi.

Nana từ trong suy nghĩ của mình hoàn hồn, nghe thấy câu hỏi của cô, nhíu mi, nói “Cô gái tới làm ở nơi này của chúng tôi không phải nói ra lai lịch của mình, cho dù có, chúng tôi cũng sẽ giữ bí mật. Song...” Cô nghiêng về phía Lãnh Quan, “Vì tôi đã đắc tội khi coi cô là đàn ông, tôi có thể nói với cô, Khinh Khinh là do người đặc biệt mang vào.”

“Là ai?”

“Ông chủ phía sau của câu lạc bộ chúng tôi.”

“Là ai?” Lãnh Quan lại hỏi lần nữa.

Nana nhún nhún vai, khoát tay, “Không ai biết ông chủ là ai.”

Lãnh Quan nhíu mày, muốn làm rõ xem Nana đang giấu giếm hay thật sự không biết.

“Thiên Đường là quán bar do tư nhân mở, ba năm rồi ông chủ chưa bao giờ xuất hiện, tôi ngay cả ông ấy là tròn hay dẹp cũng không biết, dù sao chúng tôi mở cửa kinh doanh, chỉ cần có khách tới cửa, có tiền kiếm, ông chủ là ai không quan trọng.” Nana châm điếu thuốc, có thâm ý khác nhìn cô tiếp tục nói: “Cô đừng lo lắng Khinh Khinh, Kha đổng đối với cô ấy chỉ là thử cái mới thôi, sẽ không mê cô ấy. Kha đổng thích chơi đùa, thay đổi phụ nữ, nhưng anh ấy cũng là người có nguyên tắc, chơi đùa thì được, tuyệt không nói chuyện tình cảm, bằng không, với điều kiện là người đàn ông độc thân hoàng kim của anh ấy, sợ sớm đã bị các cô gái trong tiệm bắt về nhà làm chồng rồi.”