Nhiệm Vụ Cứu Yêu

Chương 28

“Ở lầu hai cao ốc Nhật Quang.”

“Được, tôi sẽ đến đúng giờ. Về phần anh.....” Anh ngừng một chút, “Anh tốt nhất cũng đúng giờ, Khang Chính Thời.”

“Tôi sẽ.” Giọng nói của Khang Chính Thời nghe qua như đang chấp nhận khiêu chiến.

Gác điện thoại, Lãnh Quan lo lắng nói: “Em đi cùng anh, em sợ Khang Chính Thời có gian trá.”

“Không! Em không nghe Đạt Đạt cảnh cáo tất cả đều là nhằm vào em sao? Con muốn em cẩn thận, không phải anh, có thể thấy được nguy hiểm của em lớn hơn anh, anh không muốn em bị một chút thương tổn nào.” Anh nắm hai vai cô, so với cô còn khẩn trương hơn.

“Đừng quên, em là đến bảo vệ anh, huống hồ em có linh lực, Khang Chính Thời không thương tổn được em.” Cô tự tin trấn an anh.

“Nhưng...” Anh ôm cô, bất an trong lòng không thể tiêu tan.

“Em sợ là người sau lưng Khang Chính Thời kia, Bá Ấp, hắn mới là nhân vật đáng sợ.”

“Chính vì hắn đáng sợ, anh mới không muốn em mạo hiểm, đây là ân oán của anh cùng Khang Chính Thời, để anh đi đối phó hắn.” Anh sôi sục nói.

“Đừng ngốc thế, hắn âm hiểm khó dò, anh sao có thể là đối thủ của hắn? Để em đi cùng anh, nếu không Đạt Đạt cũng sẽ không yên tâm.” Cô lộ ra nụ cười hiếm thấy.

Kha Bá Ấp si mê nhìn cô, lại lần nữa hôn lên nụ cười chợt lóe rồi biến mất của cô. Anh muốn cô không có việc gì, anh cùng cô sống những ngày tháng hạnh phúc vĩnh viễn, sau đó có con đáng yêu giống Đạt Đạt...

Chỉ là, hy vọng này, thượng đế sẽ nghe thấy sao?

***

Tập đoàn ẩm thực Mỹ Vị của u Mĩ lần đầu tiên khai trương chi nhánh ở Đài Loan, thân là long đầu lão đại của ngành ăn uống ở Đài Loan, Kha Bá Ấp rất phong độ tham dự sự kiện này, anh tới đúng bảy giờ rưỡi, âu phục sẫm màu, nhanh nhẹn nho nhã, tuấn dật phi phàm xuất hiện trong tiếng kinh hô xôn xao của mọi người.

Bên cạnh anh là Lãnh Quan mà anh ngàn cầu vạn cầu mới đồng ý mặc vào bộ lễ phục gấm trắng lần trước mua ở cửa hàng thời trang cao cấp, tóc ngắn đen nhánh xinh đẹp cùng gương mặt lãnh tuyệt thanh diễm, giống như ánh tuyết trắng trong đêm đông, đồng dạng trở thành tiêu điểm chú mục của mọi người trong hội trường.

Bọn họ giống một đôi người ngọc khiến người ta yêu thích và ngưỡng mộ, trong tiếng hoan nghênh của Jerry Vương đi vào hội trường, lập tức trở thành ánh đèn xinh đẹp bắt giữ đối tượng.

Mọi thứ trước mắt Kha Bá Ấp đều không thích thú gì, tuy rằng giới truyền thông đối với việc lần này anh thoát khỏi thái độ mặc kệ mọi chuyện từ trước tới giờ, chủ động lấy tác phong của thủ lãnh xí nghiệp Trường Ấp xuất hiện cảm thấy buồn bực, cũng đối với tin đồn anh và Khang Chính Thời không hợp viết ra nhiều bài báo, nhưng chỉ có chính anh biết, đêm nay là lần đầu tiên anh cùng Khang Chính Thời quyết đấu sau khi lột bỏ mặt nạ.

Nơi này chẳng qua là võ đài lần đầu tiên “anh em” bọn họ trực tiếp đối đầu mà thôi.

Đã nhiều ngày nay, Khang Chính Thời mặc dù không lên tiếng, vẫn đến Trường Ấp làm, nhưng hắn cố ý vô tình tránh Kha Bá Ấp cũng là sự thật, trong lòng bọn họ đều biết rõ đối phương sớm biết chân tướng mọi việc, nhưng lại không muốn lập tức xé rách mặt, bởi vậy thẳng đến khi vết thương của Kha Bá Ấp đã lành, Khang Chính Thời vẫn không tiến thêm một bước hành động.

Hắn đang đợi cái gì? Câu hỏi này Kha Bá Ấp luôn suy đoán trong lòng.

Khang Chính Thời kỳ thật đã sớm đến, hắn xa xa cùng Kha Bá Ấp trao đổi ánh mắt một chút, hai người đều cảm nhận được địch ý giương cung bạt kiếm giữa bọn họ.

Lãnh Quan nghi hoặc khi thấy Khang Chính Thời đến một mình, cô suy nghĩ, kẻ có siêu năng lực trốn sau hắn vì sao chậm chạp không hiện thân?

Nhưng trước mặt người ngoài, Kha Bá Ấp cùng Khang Chính Thời vẫn duy trì lễ phép cơ bản, cùng chính khách và đồng nghiệp tham dự hội nghị trong sân thăm hỏi nhau. Nhưng, sau một phen khách sáo trò chuyện, Khang Chính Thời bỗng nhiên từ một cánh cửa khẩn cấp khác ở hội trường biến mất tung tích, Lãnh Quan luôn chú ý hắn cảm thấy khác thường, không muốn quấy rầy Kha Bá Ấp đang cùng Jerry Vương nói chuyện, cô một mình truy tung Khang Chính Thời, xuyên qua hội trường, đuổi kịp đến thang máy lên lầu ba.

Thang máy lên từng tầng một, so với đại sảnh thân thiện, góc hẻo lánh này có vẻ âm u thâm trầm, cô mơ hồ thấy một ánh lửa chợt lóe chợt tắt, ngọn lửa kia vừa xuất hiện, cô lại cảm ứng được một luồng hơi thở mạnh mẽ mà tà ác xuất hiện, nhưng tựa hồ lại có sức mạnh nào đó khống chế nó.

Cô chạy lên lầu ba, ngay tại cầu thang đi thông lên lầu bốn, Khang Chính Thời đang dán người vào góc tường, trên người có một lớp lửa xanh mỏng, khuôn mặt vặn vẹo trừng cô.

“Khang Chính Thời...” Cô kinh ngạc phát hiện hắn biến hóa kỳ lạ, có hai cổ khí đang trên người hắn giao chiến.

“Cô... vì sao cô để nó đến, tôi vẫn tránh nó, chỉ sợ không khống chế được mình, mà cô... cô có siêu năng lực vì sao còn muốn dẫn nó đi tìm cái chết?” Giọng nói của hắn lúc mạnh lúc yếu, giống như đang kìm nén thống khổ rất lớn.

“Anh nói cái gì?” Cô cẩn thận tiếp cận hắn.

“Lúc trước, trong oán hận mẹ tôi bắt đầu tiếp xúc với hắc ma pháp, bà dạy tôi rất nhiều pháp thuật kỳ lạ người thường không biết, tôi rất thông minh, một chút liền thông, sau lại... Câm miệng!” Một giọng nói nghiêm khắc khác từ trong miệng hắn phát ra, cắt ngang hắn tự thuật chuyện xưa.

Lãnh Quan thất thần. Là...

Khang Chính Thời toàn thân phát run, bộ mặt dữ tợn giống như mãnh thú, sau đó, vùng vẫy nửa ngày mới khôi phục lại nguyên trạng. Hắn liều mạng thở hổn hển, lấy lại âm điệu vốn có nói: “Sau lại... tôi... tôi phát hiện mình có năng lực không tầm thường... đúng... chính là cô đã thấy... lửa... tôi có thể khiến mọi thứ bốc cháy...” Hắn lại thở hổn hển mấy hơi, mới nói tiếp: “Nhưng, làm... một lần tôi chơi đùa đã khiến... khiến ngôi nhà nhỏ mẹ tôi ở bị thiêu hủy, sau đó... tôi liền bệnh nặng... hoàn toàn quên mất việc này... mọi chuyện... tôi nghĩ... đây là chuyện không tốt, vì thế sau khi tỉnh lại, tôi cái gì cũng không nhớ rõ... ngay cả mẹ từng oán hận cùng nguyền rủa Kha gia, ngay cả lúc trước bà bệnh chết như thế nào tôi cũng quên hết...”

Lãnh Quan lẳng lặng nghe, mặc dù cô không biết vì sao hắn muốn nói cho cô những chuyện này, song, cô dám khẳng định, những lời hắn sắp nói mới là trọng điểm.

“Tôi vừa học vừa làm lớn lên giống người thường, về sau Kha lão tìm tới tôi, nói muốn tài trợ tôi học lên cao hơn, lại cho tôi vào Trường Ấp làm việc. Tôi từng hoài nghi sao lại có người tốt với tôi như vậy, nhưng đắc ý vì một bước lên mây khiến tôi đã quên tìm lời giải về động cơ sau lưng Kha lão... cho đến...” Hắn nói tới đây, hô hấp lại hỗn loạn.

“Cho đến khi anh phát hiện anh chính là con tư sinh của Kha lão, mới nhớ lại tất cả mọi chuyện?” Cô thay hắn nói hết lời.

Vừa nghe thấy “con tư sinh”, mặt Khang Chính Thời đột nhiên thay đổi, mắt hắn trừng lớn, da mặt run rẩy, sau đó bất ngờ cất tiếng cười to.

“Ha ha ha... Đúng vậy! Con tư sinh! Con tư sinh a!” Giọng nói trầm ổn lúc ban đầu biến đổi thành âm trầm bén nhọn.

Lãnh Quan lui về phía sau từng bước, bởi vì từ khi giọng nói này xuất hiện, cô phát giác Khang Chính Thời đang phát ra sức mạnh to lớn.

Đó là một luồng sức mạnh tà ác bị thả ra!

“Khi hắn biết hắn là con tư sinh mới có được địa vị hôm nay, hắn đáng thương rốt cuộc cũng phải cầu xin ta giúp đỡ... Ha ha ha! Hắn kiềm chế ta hơn hai mươi năm, cuối cùng lại cúi đầu trước ta...” Khang Chính Thời thay một gương mặt sắc bén khác, cười lạnh với cô.

Lãnh Quan bỗng dưng nghĩ đến lời Đạt Đạt nói

Khang Chính Thời không phải hai người, hắn kỳ thật là một người!

Một người có hai nhân cách, người tinh thần phân liệt!

“Hạnh ngộ, thì ra ngươi chính là một Khang Chính Thời khác.” Cô bình tĩnh nhìn hắn, trong lòng lại bắt đầu sốt ruột. Khang Chính Thời này so với người lúc trước khó đối phó hơn nhiều!

“Chậc chậc chậc, thông minh, xinh đẹp, bình tĩnh lại có linh lực không người so được, khó trách Kha Bá Ấp tên phong lưu kia lại bị ngươi thu phục, ngay cả ta thấy cũng nhịn không được mà áy náy!...” Một tên Khang Chính Thời hung ác lại nguy hiểm trong cơ thể hắn đã có cơ hội thức tỉnh.