Dương Thiên Ý té xỉu, có người tức khắc đi mời đại phu tới, Dương Tâm ngoài cửa vẫn đứng xem, phát hiện đại phu này đến tốc độ có chút nhanh đi.
Cổ đại phương tiện nhanh nhất chính là ngựa , nhưng trong thành đại phu ra cửa chẩn bệnh cũng không có dùng ngựa , đại phu này tốc độ lại nhanh như vậy, không phải vừa vặn đi ngang qua thì cũng là đứng trước cửa chờ sẵn, nàng xem đây là khả năng sau cao hơn đi.
Âm mưu, đây hẳn là một hồi tính kế .
Dù vậy, đây cũng không phải chuyện của nàng, cứ tiếp tục xem diễn vậy.
“Đại phu, nữ nhi của ta, nàng thế nào?” Dương phu nhân vẻ mặt sốt ruột thiệt là lo lắng.
Đại phu không nói gì mà liền thở dài.
“Ai...”
“Đại phu , ngươi mau nói a, nữ nhi của ta nàng thế nào?” Thượng Thư đại nhân Dương Nãi Văn thúc giục hỏi, thực vì lo lắng cho nữ nhi của mình.
Ở trong mắt người khác, Dương thị phu thê biểu hiện thực bình thường, không ai có thể nhìn ra được nửa điểm manh mối, nữ nhi hôn mê bất tỉnh, làm cha mẹ ,thực, phải có biểu hiện như vậy.
“Tiểu thư là buồn bực công tâm, nếu không chữa trị hết sợ rằng sinh mệnh khó giữ được”
“Ai u,nữ nhi của ta, Ý nhi của ta, ngươi làm sao, ngươi là độc nhất nữ nhi của ta a~, ngươi đi rồi, ta sống còn cái ý nghĩa gì nữa, chẳng bằng cùng ngươi đi, cho ngươi xuống hoàng tuyền còn có bạn a~“.Dương phu nhân nghe xong lời đại phu nói , lập tức ghé vào trên giường Dương Thiên Ý khóc rống, khóc mà đòi sống đòi chết.
“Phu nhân nàng hiện tại không phải thời điểm nói những lời này, Hoàng Thượng cùng các vị hoàng tử trước mắt sẽ đến, chúng ta phải làm sao bây giờ?” Dương Nãi Văn sốt ruột đi tới đi lui trong phòng, nghĩ không ra biện pháp.
“Đại nhân, nữ nhi chúng ta cũng muốn sắp chết, chẳng lẽ Hoàng Thượng còn muốn nàng gả qua sao?”
“Đây là Thánh mệnh,Thánh mệnh khó cãi,Ý nhi nếu quả thực đã chết, cho dù là thi thể cũng phải nhường bọn họ dùng kiệu hoa nâng đi”
“Luôn nghe Hoàng Thượng sáng suốt minh quân, sao ta không đem thực tế nói ra rõ ràng. Để cho Hoàng Thượng đến định đoạt đi, như vậy, sẽ không xem là cãi lại Thánh mệnh; còn nữa, bên trong Thượng Thư phủ, thiên kim không phải là chỉ một mình Ý nhi ta, tuy rằng duy Ý nhi chính là con vợ cả, nhưng thứ xuất cũng có thể nha, sao ngài không ở trước mặt Hoàng Thượng góp lời a~” Dương phu nhân thu hồi bộ dáng khóc lóc ỉ ôi, trước mặt Dương Nãi Văn khéo léo đưa ra chủ ý.Ánh mắt thì liếc nhìn sang Dương Tâm bên cạnh.
(vâng, bây giờ mới nhớ chị là thiên kim, lúc trước còn đánh cho con người ta chết đấy)
Dương Nãi Văn nghe xong gật đầu liên tục, tỏ vẻ đồng ý với ý kiến này rồi.
Dương Tâm bên cạnh nghe được nhất thanh nhị sở, cuối cùng cũng hiểu được ý đồ của hai người bọn họ.
Nguyên lai là bọn họ muốn nàng thay Dương Thiên Ý gả cho ngũ hoàng tử, mà phải làm không dấu vết, về tình về lý đều phải dung thông, mà cách duy nhất chính là để cho Hoàng Thượng miệng vàng lời ngọc ra ý đổi người.
Cũng vậy thôi, binh đến tướng chặn, nước tới đất ngăn, hết thảy cứ thuận theo tự nhiên đi.
Quả nhiên , Dương Nãi Văn dùng phương thức thỉnh tội, kể rõ sự tình với Hoàng Thượng.
“Dương Nãi Văn , lá gan quả lớn, ngươi là định kháng chỉ bất tuân sao?”
“Vi thần không dám, nếu Hoàng Thượng muốn vi thần tất nhiên sẽ cho người nâng nữ nhi lên kiệu hoa tiến ngũ vương phủ, nàng dĩ nhiên gần như là cổ thi thể, chẳng lẽ Người muốn ngũ Hoàng Tử lấy một xác chết vì phi sao?”
“Lớn mật! Ngươi đây là uy hϊếp trẫm sao?” Hoàng Thượng cực kì tứ giận, đối với việc này thực không hài lòng.
Có thể thấy rõ đây là Dương Thiên Ý chán ghét hoàng nhi si ngốc của hắn, không chịu gả đi cho nên buồn bực công tâm đến ngã bệnh.
Tất cả mọi người đều ghét bỏ si ngốc, hắn thân là Phụ Hoàng sao có thể ghét bỏ đây.