Bình luận viên A: “Xin chúc mừng đội tuyển ZH đã giành chiến thắng trong ván thứ hai.”
Bình luận viên B: “Biểu hiện của người đi đường giữa, Bảy Ngàn thật xuất sắc, chỉ một tay Cao Tiệm Li đã đủ huỷ diện combat tổng rồi!”
Khán giá phía dưới sân khấu hô vang tên của đội tuyển ZH, Kiều Hướng Thiển đỡ tai nghe.
Hà Trang: “Ái chà chà, hên là tôi vững tay đó, nếu không vừa rồi chắc hụt cmn chiêu.”
A Hoán: “Cảm giác chiêu cuối của tôi mà kết hợp với chiêu cuối của chị Kiều là vô địch luôn ấy, thằng nào tới là múc thằng đó.”
Hà Trang: “Cảm giác tới rồi, cảm giác tới rồi.”
Lâm Quý Tuân: “Ván thứ ba đánh tập trung vào, thắng hay thua đều được quyết định ở ván này đấy.”
Hạ Nam đi tới, vỗ bả vai của Dư Hoán Xuyên, sau đó lại quay đầu nói với Kiều Hướng Thiển, “Không tệ, không tệ.”
Cô vẫn chưa tháo tai nghe xuống, trong tai nghe vang lên giọng nói thoải mái của đồng đội, tuy nó hoàn toàn trái ngược với sự tranh cãi rõ rệt ở ván trước nhưng vẫn loáng thoáng nét hồi hộp.
Cuối cùng bờ môi còn đang mím chặt của cô cũng lộ ra nụ cười.
Chỉ có điều —
Đây chưa phải là kết thúc.
Sắc mặt của cô bỗng nghiêm túc trở lại, giành được chiến thắng ở ván thứ hai đồng nghĩa với việc họ được bước sang ván thứ ba. Ván này mới là ván quyết định thành bại của trận đấu.
Nếu ván này thua, tuy điểm số của ZH trên bảng xếp hạng không tới mức đội sổ, nhưng thứ hạng vẫn rơi từ top đầu xuống top giữa. Trong mười hai đội tuyển chỉ có tám đội được bước tiếp vào vòng trong, nếu rơi xuống top giữa, họ sẽ bắt đầu bị áp lực.
Mặc dù tỷ lệ hụt bước khi thi đấu với các đội thuộc top giữa sẽ giảm đi rất nhiều, nhưng phiên bản trò chơi lại không cố định. Nếu phiên bản có bất kỳ sự thay đổi nào ảnh hưởng tới đội tuyển thì sẽ cực kỳ nguy hiểm.
Vả lại —
Cô muốn thể hiện một cách tốt nhất.
Không chỉ vì ZH đã là đội tuyển mạnh ngay từ đầu mà cô còn muốn vì bản thân, phải hung hăng vả mặt những kẻ đã có thành kiến với cô.
Vì khi đối mặt với thực lực chân chính, bất kỳ sự mỉa mai nào cũng trở nên vô dụng.
Trước khi ván thứ ba bắt đầu, nội bộ đội tuyển ZH đã tổ chức một cuộc họp nhỏ. Hạ Nam chỉ ra một vài vấn đề vẫn còn tồn tại trong ván vừa rồi, sau đó lại nói tới chuyện đội hình. Cuối cùng, Hạ Nam vỗ tay khích lệ mọi người: “Mấy đứa đánh thoải mái đi, chỉ là trận tái đấu thường quy mà thôi. Thua một ván không quan trọng, đánh hết mình là được — Nhưng vẫn phải cảm thấy áp lực một chút, chỉ một chút thôi đấy, bởi vì áp lực cũng là động lực mà?”
Kiều Hướng Thiển mỉm cười.
Trận đấu bắt đầu.
Bình luận viên A: “Ngay sau đây, chúng ta sắp có ván đấu thứ ba — Đây là ván đấu mang tính quyết định đối với cả hai. Từ đầu mùa giải tới nay, hai đội đều sở hữu thành tích bất bại, không biết bây giờ sẽ là ai giành được chiến thắng, chấm dứt kỷ lục của đối phương đây?”
Bình luận viên B: “Tuy tôi không chịu trách nhiệm phần dự đoán kết quả ván đấu, nhưng cá nhân tôi khá nghiêng về đội ZH. Tuy người đi Mid Bảy Ngàn của ZH là tuyển thủ mới, còn là nữ tuyển thủ chưa từng xuất hiện trên sàn đấu chuyên nghiệp nhưng tôi cảm thấy nữ sinh chơi game vẫn cẩn thận hơn so với cách mà nam sinh chơi. Không phải là tôi nói tuyển thủ khác chơi không cẩn thận, mà là khi Bảy Ngàn thi đấu thì cẩn thận hơn nhiều. Mặc dù phong cách thi đấu của cô ấy cũng giống như cả đội ZH, thiên về chủ động ép đường nhưng trong lúc triển khai, khả năng tận dụng cơ hội của Bảy Ngàn thực sự rất ghê. Đặc biệt là thời điểm cô ấy phối hợp với người đi rừng của đội, mức độ ăn ý giữa hai người rất cao.”
Bình luận viên A: “Winner cũng không hề kém cạnh, xạ thủ Tam Tam và hỗ trợ Thính Vũ phối hợp khá tốt, một công một thủ, một thể hoàn hảo.”
Bình luận viên trên sân khấu vẫn đang nói gì đó, nhưng vì khả năng cách âm của tai nghe rất tốt nên Kiều Hướng Thiển không nghe được. Bên tai chỉ thi thoảng vang lên tiếng thảo luận của đồng đội, kết thúc giai đoạn ban pick, đội hình của hai đội được thống nhất.
So với ván thứ nhất thì đội hình hai bên không có quá nhiều sự thay đổi.
Winner khoá Thái Ất Chân Nhân, Tôn Thượng Hương, Gia Cát Lượng, Nakoruru và Dương Tiễn.
ZH khoá Lữ Bố, Trương Phi, Marco Polo, Cao Tiệm Li và Đạt Ma.
Trận đấu bắt đầu được ba mươi giây, Lâm Quý Tuân phe ta núp trong bụi cỏ để dò xét tầm nhìn: “Nakoruru, Tôn Thượng Hương, Thái Ất Chân Nhân đang tới cướp blue.”
Tai nghe truyền tới tiếng đáp trầm ổn của Dư Hoán Xuyên, nhưng chuyện này không liên quan tới Kiều Hướng Thiển nên khi đợt lính thứ ba lên, cô vẫn tiếp tục trao đổi chiêu thức với Gia Cát Lượng ở đường giữa.
Kiều Hướng Thiển liếc mắt nhìn mini map, thấy Đạt Ma của Dư Hoán Xuyên chạy qua khu bùa xanh của team địch.
Ừm, bắt đầu trao đổi bùa.
Bình luận viên A: “Mở đầu trận đấu là pha đổi bùa xanh tới từ hai đội, một sự khởi đầu khá ổn. Nếu là đấu rank ngày thường thì đây cũng có thể xem là sự khởi đầu ổn nhất.”
— Kiều Hướng Thiển cũng cảm thấy vậy.
Sau khi giúp Nakoruru ăn bùa xanh, Tôn Thượng Hương của Winner về đường đối đầu với Lữ Bố. Lợi dụng tầm đánh xa của chiêu thức, cậu ta đánh cho Lữ Bố chỉ còn một phần ba lượng máu. Đúng lúc này, Thái Ất Chân Nhân từ khu bùa xanh ra tới, bất ngờ dùng chiêu làm choáng Lữ Bố. Lữ Bố ở giai đoạn đầu trận không quá trâu, thành thử hơn nửa thanh máu bốc hơi rất nhanh. Lâm Quý Tuân thấy vậy liền chạy gấp về trụ, không ngừng lùi về sau, đồng thời lượng máu của anh bị Tôn Thượng Hương bắn rớt về 1.000, không ngờ Thái Ất Chân Nhân băng thẳng vào trụ, quyết đuổi không tha, dùng chiêu nổ chết Lữ Bố —
“First Blood!”
Mạng chiến công đầu đã có!
Người đi top của phe ta lỗ một đàn lính.
Lâm Quý Tuân hồi sinh, điều khiển Lữ Bố tới đường của mình và xích lại gần bụi cỏ, “Không hiểu sao anh cứ có linh cảm chẳng lành.”
Kiều Hướng Thiển kéo mini map lên đường trên để quan sát, lập tức phát hiện Thái Ất Chân Nhân và Tôn Thượng Hương đang cách Lữ Bố không xa, nhìn chằm chằm anh như hổ rình mồi.
Linh cảm chẳng lành của anh trở thành sự thật.
Phút thứ một rưỡi, Lữ Bố của Lâm Quý Tuân đứng ngoài góc tường bên trái. Đây là vị trí tương đối an toàn để tránh đối thủ đột kích từ bụi cỏ phía dưới bên phải trụ hai [1], nhưng —
Việc Thái Ất Chân Nhân tới gần trụ giống như một tín hiệu, quả nhiên ngay giây tiếp theo, Thái Ất Chân Nhân nhào vào trụ để làm choáng Lâm Quý Tuân. Một Nakoruru đã lên level 4 bất ngờ nhảy ra từ bụi cỏ trống rỗng phía dưới bên phải, khiến anh không chống cự được quá ba giây —
Tôn Thượng Hương là người có được mạng hạ gục thứ hai.
Lâm Quý Tuân chỉ mới hồi sinh và ra đường của mình, còn chưa kịp dọn lính thì màn hình đã xám đi lần nữa.
“Shhh —” Lâm Quý Tuân hít một hơi lạnh, “Ván này tụi bây tính gank mỗi tao thôi đúng không?”
Không phải Lâm Quý Tuân chưa từng bị nhắm vào trong lúc thi đấu, nhưng anh đã bị bắt hai lần liên tục, level của anh thọt tới mức chỉ bằng level của người chơi hỗ trợ Thái Ất Chân Nhân bên team địch. Hơn nữa là sau khi bị gank chết, trụ của anh cũng bị ba người team địch nhổ đi.
May là lúc này, rồng xuất hiện, tổ ba người đi rừng, hỗ trợ và xạ thủ ở đường trên đã ăn được rồng, xem như níu kéo được một ít lợi thế.
Tiếp theo, ba người của ZH chạy thẳng sang khu bùa xanh của Winner để cướp bùa. Nhưng lúc này, các thành viên của Winner cũng đã tập trung lại. ZH thấy vậy cũng không tham, Dư Hoán Xuyên điều khiển Đạt Ma lui về, sau đó sang khu bùa đỏ trước, Trương Phi của Hà Trang cũng rất ăn ý mà núp trong bụi cỏ.
Đạt Ma vừa vào rừng, Mid, Rừng và Support của Winner phía sau đã tràn vào khu bùa đỏ của ZH —
Chỉ một cái bị thịt đáng thương như Hà Trang dĩ nhiên không thể đánh bại ba người team địch, nhưng với chất tướng đỡ đòn, cu cậu vẫn chịu được vài cú. Lúc này, Kiều Hướng Thiển đuổi tới chiến trường, bộ ba Mid Rừng Support của team địch đang bao vây bùa đỏ. Cao Tiệm Li lập tức bật chiêu cuối, hàng loạt dải sáng xả sát thương xuống bọn nó.
Hệt như Chiến thần xuất chinh!
Chất tướng máu giấy như Nakoruru và Gia Cát Lượng lập tức bốc hơi, Đạt Ma cũng lao tới đá Thái Ất Chân Nhân một phát.
“Tripple Kills!”
Gϊếŧ ba.
Lâm Quý Tuân: “Người đi đường trên gửi thiệp chúc mừng đâyyy! Hả dạ vã*!”
Mặt mày của A Hoán rạng rỡ, tiếp tục dọn lính: “Vừa rồi thằng Gia Cát Lượng còn lạng lạng trước mặt em, chắc nghĩ là chưa kịp áp sát em đã bị em gϊếŧ chết. Cái nó quay đầu tìm Nakoruru nữa chứ, ai dè cả hai vẫn không thoát được cái số phải ngoẻo ha ha ha!”
Phút thứ tư, ZH lấy được trụ đường trên của Winner, trận đấu trở về thế cân bằng.
Sau đó, một giao tranh nhỏ nổ ra ở đường dưới, hai đội chiến đấu rất ác liệt. Cuối cùng, giao tranh kết thúc bằng sự đổi mạng của cả hai, Thái Ất Chân Nhật đã thấp máu lén lút chạy xuôi theo sông đặng ra đường giữa. Kiều Hướng Thiển thấy vậy thì nhớ thương cậu ta gần chết, cô vòng từ khu bùa đỏ nhà mình để theo sau cậu ta. Vào lúc Thái Ất Chân Nhân đi qua đường giữa, chuẩn bị bước vào bụi cỏ, một đòn đánh thường và một chiêu thức đã gϊếŧ chết cậu.
Bình luận viên A: “Như thế mà cũng gϊếŧ thành công, kinh thật!”
Bình luận viên B: “Đôi mắt của cô ấy thật sự rất tinh tường.”
Sau khi lấy mạng Thái Ất Chân Nhân ở đường giữa, Kiều Hướng Thiển tiếp tục dọn lính tại đường. Thời điểm lính tràn vào trụ đối phương, Gia Cát Lượng và Tôn Thượng Hương cũng kịp thời tụ lại. Cô vừa xoay vòng để tránh bị chiêu nào đột kích, vừa click mở giao diện lượng tiền.
Không biết từ khi nào, cô đã trở thành người giàu nhất bản đồ.
Dương Tiễn đang ở đường trên, Thái Ất Chân Nhân vừa hồi sinh, không biết người đi rừng của họ đang ở đâu — chẹp.
Kiều Hướng Thiển liếʍ môi.
Lúc này, Tôn Thượng Hương và Gia Cát Lượng đang đi cùng nhau để dọn đàn lính xanh chuẩn bị vào trụ. Tôn Thượng Hương định sẽ đi ăn bùa xanh sau khi dọn xong lính, không ngờ một luồng ánh sáng tím xuất hiện trước mặt cậu ta, lượng máu lập tức tuột dốc không phanh. Tam Tam vô thức lùi lại bằng chiêu một nhưng vẫn bị chiêu cuối của Cao Tiệm Li đánh trúng —
Dường như mũi tên sắc bén nhất đã ghim vào người cậu ta.
Lượng máu cũng theo đó mà tụt về số 0.
Trong khoảnh khắc đó, thậm chí Tam Tam còn ngỡ đây là chiêu thức hô biến HP về 0 đấy ư —
Sau khi Gia Cát Lượng ngã xuống cũng ngẩn hết cả người. Trong màn hình đã xám đi, cậu nhìn thấy Cao Tiệm Li chỉ còn một phần ba lượng máu, dưới chân vẫn còn hiệu ứng gia tốc màu tím. Cô rời khỏi phạm vi trụ bắn và đi tới khu bùa xanh, trong lúc đi còn dẫm lên xác của bọn họ như đang diễu võ dương oai vậy.
Lúc này, người đi rừng duy nhất của họ đang chật vật chạy từ đường dưới lên trụ.
Hai người thế mà bị một con Mid băng trụ gϊếŧ chết?
Người đi Mid của Winner, Fire thẳng tay vứt điện thoại xuống bàn, vô cùng tức giận: “Cô ta băng trụ không sợ chết ngược sao? Đối đầu với cô ta là hai vị tướng đều có lượng sát thương rất lớn đó? Chúng ta không ép đường cô ta đã là nương tay rồi, nhưng… Nhưng cô ta thật sự băng trụ một cách khô máu như vậy? Mẹ nó, cô ta lấy tự tin ở đâu ra để đánh bạo thế hả!???”
Xạ thủ Tam Tam: “… Khả năng miễn thương của vị tướng này đúng là khó chịu, nội tại cũng khó chịu, cấm mẹ đi.”
Fire: “Nakoruru, chim của mày đâu? Cưỡi chim bay tới đây ăn nó đi chứ, một trăm vàng đang lạng lạng trước mặt mày kìa?”
Người đi rừng của Winner, Tạp Sa đáp: “Bình tĩnh đi chú em, sao anh biết được bọn mày sẽ feed cho nó như vậy chứ?”
Cùng thời điểm ấy, tổ bình luận trên sân khấu cũng bị chuỗi thao tác của Kiều Hướng Thiển làm cho trợn mắt há mồm.
Bình luận viên A: “Chuyện gì vừa xảy ra vậy???”
Bình luận viên B: “Cao Tiệm Li vừa băng trụ gϊếŧ gọn hai thành viên của team địch sao? Chuỗi thao tác này quả thực… Thật ngại quá, tôi cảm thấy xạ thủ và người đi mid của Winner cũng đang bị shock kìa.”
Bình luận viên A: “Sau khi sử dụng combo chiêu thức, lượng sát thương mà Cao Tiệm Li có thể gây ra đúng là kinh người, nhất là giai đoạn giữa trận này, lượng sát thương của cô đã gia tăng. Chỉ là không ai có thể ngờ tới lá gan của cô lại lớn tới vậy!”
Bình luận viên B: “Cũng nhờ yếu tố may mắn nữa. Nếu Tạp Sa, người đi rừng của Winner đang ở khu bùa xanh không hết chiêu cuối thì e là Cao Tiệm Li chỉ tự hiến mạng cho người ta thôi, hơn nữa còn là một mạng rất đắt nữa.”
Trong khi đó, nhân vật chính đã gây ra sự bất ngờ vừa rồi, Kiều Hướng Thiển ăn được mạng thì lập tức lùi về. Thật ra cô chỉ cảm thấy vị trí này giao tranh khá tốt nên không muốn bỏ lỡ thôi, đâu có ngờ đối phương lại bị cô doạ tới mức chẳng kịp làm gì như thế.
Thế trận tiếp tục giằng co.
Winner cũng không phải đội tuyển ăn chay (ngụ ý ít gϊếŧ người), dĩ nhiên họ cũng dốc toàn lực để thi đấu. Mặc dù bị ZH chiếm được lợi thế từ hai pha giao tranh, nhất là bị Kiều Hướng Thiển gϊếŧ nhưng sau đó, họ càng đánh càng hung hãn.
Ép đường, băng trụ, gϊếŧ người, hai bên cứ đánh theo kiểu mày thích thì tao chiều, tới phút thứ mười ba của trận đấu, dàn trụ ngoài của hai đội đều bị lấy đi.
ZH xâm lấn khu bùa đỏ của Winner, thời gian ra chiêu và phương hướng di chuyển của Đạt Ma và Cao Tiệm Li gần như đồng bộ, hai người núp trong bụi bên cạnh con bùa đỏ, bước ngoặt cũng xảy ra vào chính lúc này —
Thái Ất Chân Nhân bất ngờ ra khỏi trụ, dùng chiêu nổ vào hai người!
_____
[1] Đó là chỗ này: Lâm Quý Tuân đứng ở vị trí Alice, né đối phương đột kích từ hai bụi bên phải: hình ảnh minh hoạ: