*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit + Beta: Cá Voi Xanh
Ngày edit: 5/9/2021
Số từ: 910 từ
——————————————————
L
úc bạn nhỏ Thẩm Tiểu Bảo không tim không phổi ăn bánh bao nhân thịt thì cha bé – Thẩm Uyên đã sắp sụp đổ tới nơi.
Thẩm Uyên không dám về nhà, không dám nói chuyện Tiểu Bảo bị bắt cóc với mọi người trong nhà, bằng không cả nhà sẽ rối tung lên.
Chàng còn sợ hơn, chính là đối mặt với Thu Ngư.
Thẩm Uyên ở lại bộ Hình cả ngày, làm mình bận quắn đít cả lên, cùng thượng thư bộ Hình an bài nhân thủ đi tìm Tiểu Bảo. Thật ra, hầu như đều do thượng thư bộ Hình an bài, bởi vì Thẩm Uyên đã hoảng loạn đến nỗi không có chủ trương gì.
*Tương đương bộ Hình Sự ngày nay.
Mặc dù chàng thoạt nhìn trấn định điềm đạm đấy nhưng nội tâm đã sớm quân lính tan rã, Thẩm Uyên chỉ có thể dùng cách này để ép buộc bản thân bận rộn, dùng bận rộn để áp chế nỗi hoảng loạn trong lòng.
Nhưng Thẩm Uyên không ngờ rằng, Thu Ngư sẽ tìm tới bộ Hình.
Người ta nói mẹ con liên tâm, Tiểu Bảo xảy ra chuyện, sao người làm mẹ là Thu Ngư không cảm nhận được?
Kể từ lúc Thẩm Uyên đưa Tiểu Bảo ra ngoài vào buổi sáng, mí mắt của Thu Ngư cứ giật giật miết.
Nàng tin Thẩm Uyên sẽ chăm lo con trai thật tốt, nhưng trong lòng vẫn luôn bao phủ một linh cảm xấu, cả ngày bồn chồn không yên.
Bên Thẩm lão phu nhân cũng sốt ruột, liên tục phái người tới hỏi xem Tiểu Bảo đã về chưa, ngay cả bà cũng tự mình đến vài lần.
Cứ hoảng hốt chờ đợi từ sáng đến chạng vạng như vậy, Thẩm Uyên còn chưa đưa Tiểu Bảo về, Thu Ngư không thể ngồi yên được nữa, vì vậy nàng quyết định tự mình đi tìm.
Thu Ngư hầu như không bao giờ ra khỏi cửa lớn Thẩm gia, sau khi đi ra ngoài thì hỗn loạn như ruồi nhặng không đầu, gặp nhiều trắc trở ở khắp nơi mới gập ghềnh đi tới bộ Hình.
Khoảnh khắc Thu Ngư nhìn thấy Thẩm Uyên, nàng lập tức biết Tiểu Bảo thật sự đã gặp chuyện. Trong phút chốc, một cơn ớn lạnh chạy dọc từ sống lưng vào trái tim, lạnh khiến nàng không ngừng run lên.
Huyết sắc trên mặt Thu Ngư biến mất trong nháy mắt, mặt nàng nhợt nhạt như tờ giấy mỏng, Thẩm Uyên không biết làm sao chỉ biết đứng đó, sững sờ nhìn Thu Ngư, không nói được lời nào.
Nháy mắt tiếp theo, Thu Ngư đột nhiên nhào tới, hai tay siết chặt cánh tay chàng, gần như điên dại hỏi: "Tiểu Bảo đâu? Tiểu Bảo ở đâu rồi?!"
Thẩm Uyên chưa bao giờ thấy Thu Ngư tuyệt vọng và bất lực như vậy, khi đấy tim chàng đau như bị dao cứa. Chàng chưa kịp mở miệng, Thu Ngư vì quá lo lắng mà ngất xỉu trong l*иg ngực chàng.
"Tiểu Ngư! Tiểu Ngư!" Thẩm Uyên hoảng sợ lây gọi Thu Ngư trong lòng ngực, nhất thời cảm giác mình như rơi xuống vực sâu không đáy.
Đúng lúc này, một bộ khoái* xông vào, kích động kêu to: "Thẩm đại nhân! Có manh mối! Có người vừa nhìn thấy một nam nhân mua bánh kẹp thịt với trống bỏi, lén lút đi tới miếu thổ địa ở ngoại ô Thành Tây."
*Bộ khoái làm công việc giống cảnh sát bây giờ, đi tuần tra trong khu vực, truy bắt tội phạm.
...
Khi Thẩm Uyên dẫn người đến tìm con, bạn nhỏ Thẩm Tiểu Bảo đang vui tươi hớn hở chơi trống bỏi với chú mập lớn với chú mập hai.
Bạn nhỏ Thẩm Tiểu Bảo không tim không phổi thấy cha mới nhớ mình không gặp bà và mẹ một ngày rồi! Sau đó vừa kích động vừa ngạc nhiên reo lên: "Cha ơi ~!"
Mà hai anh em béo liếc nhìn nhau, lúc sau ngoan ngoãn tự thú.
Khoảnh khắc Thẩm Uyên nhìn thấy Thẩm Tiểu Bảo còn nguyên vẹn không tổn hao gì, chàng cảm thấy mình đã được cứu, và tiếng "Cha" đã gọi lại tất cả ba hồn bảy vía rơi rụng cả ngày của chàng.
Chàng thở phào nhẹ nhõm một hơi dài, ôm con trai lên, sau đó phất tay sai người đưa hai anh em mập đi.
Sau khi nghe lời khai từ hai người họ, Thẩm Uyên mới biết được kẻ chủ mưu chính là Thượng đại nhân, hai anh em vì muốn tiền chữa bệnh cho mẹ già nên mới bị ma quỷ sai khiến.
Mặc dù Thẩm Uyên nhìn thấy hai anh em thì vẫn thấy tức giận, nhưng cũng không gây khó xử. Rốt cuộc bọn họ cũng nỗi khổ, quan trọng nhất là họ vẫn có lương tâm, không gây thương tổn Tiểu Bảo, thậm chí có thể nói là chăm sóc Tiểu Bảo rất tốt.
Thượng thư bộ Hình làm theo ý Thẩm Uyên, đưa ra mức án nhẹ cho hai anh em, phạt giam mấy hôm rồi thả ra. Trước khi thả còn đưa 20 lượng bạc mà Thẩm Uyển để lại cho họ đem về chữa bệnh cho mẹ.
Về phần Thượng đại nhân, Thẩm Uyên nhất định sẽ không dễ dàng buông tha cho hắn.
Bộ Lại đứng đầu sáu bộ, Thẩm Uyên là thượng thư bộ Lại, rất dễ dàng gϊếŧ chết một tên quan tham bị biếm mà thần không biết quỷ không hay.
🍜🍜 Đôi lời của editor: 🍜🍜
#1 Chương này ngắn, so happy ヾ(≧▽≦*)o Chương cuối thẳng tiến nào!
Cảm ơn đã ủng hộ. Nếu thích để lại cho mình một VOTE nha ( •̀ ω •́)✧