Editor: Minh Minh
Sau lưng cô có một người mới thấp giọng giải thích tình hình hiện tại cho cô nghe: “Vừa rồi học trò của Solo với người ta mạnh miệng đòi quyết đấu, so tài trên bảng xếp hạng, nổi lên mâu thuẫn nhỏ với người ta, thành thử muốn giải quyết ân oán. Mới đầu chỉ là đùa giỡn, không nghĩ tới mới màn đầu tiên đã thua trận, lại vừa đúng lúc mọi người ở đây rảnh rỗi, sáp lại hóng hớt cùng góp vui, đến hiện tại thì thắng thua đã rõ, tỉ số ba bảy.”
“Ba bảy? Chúng ta bảy?”
“Tất nhiên là chúng ta bảy, nếu chúng ta thua nhiều thắng ít, mọi người chẳng cần đổi lượt làm gì, trực tiếp tạ tội với tổ chức luôn đi.” Tiểu Đa làm mặt quỷ, nhìn có vẻ rất coi thường.
Thành ra là thành viên SP cùng nhau giải quyết ân oán?
“Đến phiên người nào rồi?” Cô hỏi.
“ME đánh xong một trận rồi, IG cũng không xi nhê gì nhiều, đang còn đánh tiếp, đoán chừng cần mấy lão đại lên sàn đấy.”
ME với IG mà mới qua màn thôi sao?
Tiểu Đa nói hai đội so tài cũng gọi là ngang tài ngang sức… nói cách khác, hai đội này ở câu lạc bộ SP cũng coi như là một đội mạnh.
Không phải nói cũng đoán ra được, nhất định là đυ.ng phải tuyển thủ chuyên nghiệp rồi.
Tầm mắt Ngả Tình dời từ màn hình máy tính liếc nhìn một nhóm người bên bàn ăn. Solo vẫn mang áo phông trắng thể thao đơn giản, một tay theo thói quen đút trong túi quần, thấp giọng nói chuyện với người bên cạnh.
Anh cảm nhận được ánh mắt của cô, quay lại:“Có phải hơi kỳ không? Tại sao chúng ta lại coi trọng trận quyết toán này đến như vậy?”
“Vì đối phương cũng là tuyển thủ chuyên nghiệp?”
“Không sai,” Solo cười cười, “Có thể là người quen của chúng ta đấy!”
Người quen?
Tuyển thủ chuyên nghiệp mà cô quen thực sự quá nhiều.
“Là Grunt.”
Solo nhẹ nói ra một cái tên.
Grunt.
Dựa vào việc là một trong hai tuyển thủ nguy hiểm nhất từ trước tới giờ, từ đầu năm đến nay, anh ta là người lấy được tiền thưởng tranh giải một con số không thấp hơn tám trăm ngàn.(*nhân dân tệ)
Mà con người này, quả thật là có mối liên hệ sâu xa với Ngả Tình.
Suýt chút nữa thì anh ta là bạn trai của chị gái Ngải Tình.
Có điều, cũng chỉ là suýt nữa mà thôi.
Dĩ nhiên, quan trọng của bát quái không phải ở điểm này.
Sau khi Grunt thành danh, từ đầu đến cuối vẫn chưa kí hợp đồng với câu lạc bộ nào. Hai tháng trước câu lạc bộ SP cũng âm thầm xúc tiến với anh ta, đáng tiếc thỏa thuận không thành công. Mà năm ngày trước anh ta bỗng nhiên tuyên bố tham gia vào một câu lạc bộ rất trẻ tuối, đó là câu lạc bộ K&K.
Đây là một câu lạc bộ mới thành lập không lâu, hình như là mới vào mùa xuân năm ngoái, nhưng phát triển rất nhanh, chạm trán nhiều lần với SP, cướp đi tuyển thủ hạng nhất và ba tuyển thủ á quân. Đồng thời, mùa hè năm nay, bọ họ ra giá cực cao đào góc tường SP cướp đi ba tuyển thủ nữa.
Mà bây giờ,
Grunt dưới trướng K&K, hiển nhiên đã bày ra tư thế đối kháng với SP.
Hết chương 1.1