Quầy lễ tân nhận giấy tờ tùy thân của Cố Hi, kinh ngạc nhìn thiếu niên trước mặt đang đè mũ thấp, mặc bộ đồ phục vụ.
Thoạt nhìn như một thiếu niên, nhưng giấy tờ tùy thân cho thấy cậu đã 23 tuổi, hơn nữa lại cùng tên với ngôi sao Cố Hi, tuy rằng chắc chắn không phải cùng một người, nhưng cái tên Cố Hi này vẫn khiến cho trái tim của lễ tân loạn nhịp.
Siêu sao nào mà không có nhóm vệ sĩ xuất hiện chứ, ra khỏi cửa liền có tiền hô hậu ủng, làm sao có thể ăn mặc như vậy.
Đợi đã, hình trong ID này...!
Trưởng thành hư thế này không phải ai cũng có thể bắt chước được, nhưung có rất nhiều người chỉnh sửa theo dáng dấp của Cố Hi, có điều không nhiều người có thể sửa được.
Lễ tân suýt chút nữa thét lên, người trước mặt là hàng thật giá thật!
Mấy người bên cạnh đã chú ý tới động tĩnh bên này của họ.
Cố Hi lập tức đến gần quầy, làm động tác suỵt: "Tôi còn có một cảnh quay nữa đang quay, đoàn làm phim đã bí mật đến, có thể giữ bí mật giúp tôi không?"
Dù sao thì Một ngày của ngôi sao sẽ được phát sóng, cũng vừa hay liên quan đến nơi này.
Bộ phận lễ tân chính là người hâm mộ Cố Hi, ngay khi nghe tin liên quan đến việc quay hình, lập tức có cảm giác phải hoàn thành sứ mệnh, liền khởi động radar paparazi, không cho phép bất kỳ paparazi nào phá hoại công việc của cậu cùng việc phải khổ cực duy trì hình tượng.
Lúc này cô và thần tượng có cùng chung bí mật, gật đầu mạnh mẽ.
Mãi đến khi Cố Hi rời đi, quầy lễ tân nhìn bóng lưng cậu không csch nào hoàn hồn, các đồng nghiệp xung quanh đều có việc của mình, phát hiện hành vi kỳ quái khác thường của cô, nói: "Cô điên rồi à, phát cuồng vì một cậu bé bị mụn.
Muốn làm trâu già gặm cỏ non à!"
Lễ tân kiêu ngạo lắc đầu, nhìn anh trai chúng ta xem, 23 tuổi rồi.
Chỉ cần không muốn trưởng thành, vẫn sẽ giống như thiếu niên, những người khác không bì được.
"Nói nhăng nói cuội gì đó, các người không hiểu," lễ tân lắc đầu, đau lòng nhìn theo, thấp giọng thì thầm: "Tôi bị hoa mắt sao, làm sao bảo bối càng ngày càng gầy, eo càng ngày càng nhro.
Aizzz, cậu ta trông như thế, không biết người đại diện có cho cậu ấy ăn ngon không?"
Tất nhiên, lễ tân biết rằng Dương Kỳ, người đại diện của Cố Hi là một người quảng bá có tiếng.
Cố Hi có scandal hơn nửa là do người này giở trò.
Mà Cố Hi có thể nổi tiếng như vậy, cũng nhờ có công lao của người này, hơn nữa trên Weibo thoạt nhìn hắn đối với Cố Hi rất tốt, người hâm mộ cũng không muốn vô duyên vô cớ mà vu khống người đại diện.
Khi Cố Hi đên tầng trệt, sau khi đóng cửa, cái lưng thẳng tắp mà cậu cố gắng ưỡn ra ngay lập tức mất đi sức sống, thậm chí còn không tẩy trang, yếu ớt đem người vùi vào chiếc giường lớn mềm mại.
"Ha————" cậu thở một hơi thật dài, cuối cùng có thể nghỉ ngơi một lúc, cảm thấy có chút hạnh phúc.
Có được thời gian nghỉ ngơi như thê này giống như là đi trộm được.
Cậu kỳ thực không quan tâm Vinh Kinh đang ở đâu, chỉ biết rằng trong tòa nhà này, cậu tạm thời muốn có một nơi để dừng chân.
Lúc này, Vinh Kinh thực sự cách Cố Hi không xa, thậm chí là rất gần, chỉ cách nhau một bức tường.
Quầy lễ tân lần lượt đưa cho họ một căn phòng cùng tầng, một nhóm nhân viên công ty cũng vừa bước lên tầng này, hơn nữa còn một vài phòng trống.
Vinh Kinh ở phòng tắm làm vệ sinh cá nhân, quần áo được thay lại thành chiếc áo phông anh vừa mua, rất thoải mái.
Điện thoại di động trên bàn rung lên, là số lạ.
Sau lần thứ hai Vinh Kinh mới nhấc máy.
"Là tôi, cậu không phải không nhận ra giọng tôi đi." Người gọi giọng ngạo nghễ và càn quấy, mang theo nét riêng rất đặc sắc.
"Chuyện gì?" Vinh Kinh nghe ra, ý muốn nói hắn có chuyện gì mau nói.
Đối phương muốn biết số của anh thì không khó.
Vinh Kinh kẹp lấy điện thoại, hai tay vắt khô khăn lông, soi gương nhìn râu của mình không biết có nên cạo hay không.
Ở đây Alpha thể chất dồi dào, một buổi tối râu mọc rất nhanh,Vinh Kinh suy nghĩ một lát, anh thích sạch sẽ, vậy mỗi ngày nên cạo hai lần, sau đó lấy bọt cạo râu.
Vừa nãy chúng tôi đi tìm Hoàng Kiếm một vòng, cậu đoán xem tìm được ở đâu?" Hoàng Kiếm chính la người vừa nãy bị Vinh Kinh và Cố Hi trói lại dạy dỗ, Hoàng Mao là tên thật, họ của hắn đúng là họ Hoàng.
"Ở đâu?"
"Nhà vệ sinh Alpha, là cậu là à!" Tên này, còn giải vờ không biết!
"Có chuyện gì không, không có gì thì tôi cúp." Lúc đó camera hành lang quay được anh, nhưng chỉ có thể quay được anh vào nhà vệ sinh, chẳng có chứng cứ gì, Vinh Kinh không quá lo lắng.
"Đến Ngọa Tuyết đi, chúng ta không đánh nhau thì không quen, đến làm quen một chút thế nào?" Ngô Phất Dục không tiếp tục dây dưa về chuyện của Hoàng Mao, nhưungx lời sau gần như với việc mời Vinh Kinh đến gia nhập, mà Vinh Kinh trước mắt cũng là người cùng lứa Ngô Phất Dục nguyện ý bình đẳng kết giao.
Vinh Kinh lại nghĩ đến nội dung chính truyện, club Ngọa Tuyết, một câu lạc bộ đầy nét cổ điển Trung Quốc.
Ngọa Tuyết, xuất phát từ một câu chuyện về lòng hiếu thảo trong Nhữ nam tiên hiền truyện nơi này thanh cao đều không phải là nghĩa xấu, mà là một loại chính trực xa rộng cảnh giới, này trong đó liền có đại biểu nhân vật Đào Uyên Minh.
Rất có phong cách của Ngô Hàm Thích, phảng phất như cách đối ngoại của hắn luôn như vậy, yên tĩnh cổ xưa.
"Gần đây rất bận, sau này hãy nói." Vinh kinh nghĩ đến Tạ gia cùng Ngô gia đang hợp tác giao hảo, anh cũng không thể ở chỗ này kéo chân Tạ Lăng, nói chút lời không nên nói, nhưng Hồng Môn Yến thì anh sẽ không đi.
Ở trong câu lạc bộ Ngọa Tuyết, mấy thanh niên nam nữ nhìn điện thoại bị cúp, ai cũng không lên tiếng.
Mở loa điện thoại, ai cũng cho rằng đã có thái tử ra tay, Vinh Kinh có phách lối hơn nữa thì không thể không nể mặt mũi.
Mà trên thực tế, Vinh Kinh đúng là không nể mặt mũi.
Bạn bè hỏi Ngô Phất Dục: "Cậu không phải nói hắn có ý với cậu, không thể từ chối lời mời của cậu sao?"
Ngô Phất Dục đỏ hết mặt, đẩy công chua Omega đang dính tới mình, rống lên: "Mấy người biết gì, chỉ biết phát tiết du͙© vọиɠ, thấp kém! Cậu ta chưa từng trong mối quan hệ đồng tính luyến ái, cái này chắc là cố gắng kiềm chế du͙© vọиɠ, muốn gây chú ý với tôi! Người có văn hóa không giống mấy người, lắm thủ đoạn.
"
Nói thế, Ngô Phất Dục cũng tin lời giải thích của mình, càng nghĩ càng cảm thấy hợp lý.
Sau khi Vinh Kinh cúp điện thoại, tay trượt một cái, dao cạo trên cằm cắt vào da, anh lập tức rửa sạch sẽ, vết thương không sâu, chỉ có chút máu.
Trong nguyên tác Ngô Phất dục là công, đất diễn cũng chiếm đa số, hơn nữa là một trong những người điên.
Không ít những lời đe dọa uy hϊếp đều xuất phát từ hắn, nhưng bây giờ nhìn hắn phần lớn thời gian không đi đúng hướng, loại chệch hướng này không có trong sách, bên trong nguyên tác miêu tả là người hung tàn ác độc, hiện tại mức độ chỉ biểu hiện ra một phần mười.
Có khác biệt gì so với nguyên tác, bởi vì Cố Hi không đâm bị thường vào bộ phận yếu vị?
Vinh Kinh yếu ớt nhìn phía bên dưới của mình, có sao nói vậy.
Nếu là anh bị thương nơi đó, không thể nào chữa trị được, đại khái cũng sẽ suy sụp, huống chi là người như Ngô Phất Dục, điên cuồng bất chấp như trong nguyên tác.
Tuy rằng trong nguyên tác Cố Hi thật sự là một mỹ nhân, nhưng không thể phủ nhận người này có lực sát thương kinh người.
Hơn nữa Cố Hi vô cùng căm ghét Alpha, Vinh Kinh nghĩ đến mình cũng là Alpha.
Phía dưới lạnh đi một chút.
Như vậy vai thụ chính mình không trêu chọc nổi, không nên trêu chọc.
Rửa mặt xopng xuôi, Vình Kinh ngồi xếp bằng trên giường nghĩ đến mình và Tạ Lăng ở đâu trong nguyên tác, làm sao càng nghĩ càng mông lung.
Ngay cả khi những hạn chế biến mất, anh cũng chỉ mới đọc sách một lần, còn chưa xem xong, rất nhiều nội dung trong đó anh không thể hoàn toàn nhớ lại.
Tạ gia còn có nhị thiếu gia, tên là Tà Kỳ Thực, kỳ thực sinh ra cũng không vẻ vang gì.
Tạ Chiêm Hoành có ba đời vợ, người đầu tiên chính là mẹ của Tạ Lăng.
Là người sinh ra chính thống nhất, cho nên Tạ Lăng ngay từ nhỏ đã là người thừa kế đầu tiên.
Đây là do ông nội nhà họ Tạ lúc thần trí còn minh mẫn đã quyết định.
Ông nội từ xưa từng nói Tạ Chiêm Hoành sớm muộn gì cũng chết trên bụng nữ nhân, nếu đem Tạ gia giao cho hắn thì sản nghiệp xem như đổ bể, cho nên từ sớm đã chuyển cho Tạ Lăng.
Tuy nhiên trong thời gian hôn nhân, Tạ Chiêm Hoàng đã nɠɵạı ŧìиɧ với tiểu thư nhà họ Kỷ.
Vị tiểu thư này cũng đã kết hôn, nhưng hai bên đều làm quá trớn, mẹ của Tạ Lăng tức giận mà chết.
Tang sự trong ba tháng còn chưa kết thúc, Tạ Chiêm Hoành liền cưới tiểu thư nhà họ Kỷ này.
Có điều tiệc vui chóng tàn, vị tiểu thư này bị chết do tai nạn xe cộm để lại Tạ Kỷ Thịnh.
Kỷ gia thương tiếc Tạ Kỷ Thịnh không còn mẹ, thường xuyên đem Tạ nhị thiếu gia về gia đình nhà ngoại, cho nên Tạ nhị thiếu cũng không thực sự thân cận với Tạ gia.
Mẹ của chính chủ Hàn Liêm Mỹ là người vợ thứ ba, sống được lâu nhất.
Bà là người xinh đẹp nhất trong số các tình nhân của Tạ Chiêm Hoành, cho nên bất ngờ được chọn.
Kết hôn cũng không có nghĩa là không có tình nhân bên ngoài, tới bây giờ Tạ Chiêm Hoành vẫn là người có tình nhân trải rộng khắp đất nước, lúc này mới danh hiệu motor nhân gian.
Mà Tạ nhị thiếu Tạ Kỷ Thịnh chính là công trong nguyên tác, hơn nữa đất diễn rất nhiều, người này nhanh cóng ngồi lên vị trí gia chủ nhà họ Tạ, trở thành ứng viên vừa độc thân vừa nhiều tiền trẻ nhất.
Bỗng nhiên Vinh Kinh căng lên, hình như có quên mất điều gì đó cực kỳ quan trọng.
Gia chủ nhà họ Tạ là Tạ Kỷ Thịnh, vậy Tạ Lăng, thậm chí là Tạ Chiêm Hoành, bọn họ đều ở đâu?
Tin tức quan trọng như vậy, anh làm sao lại quên, không thể quên được.
Vinh Kinh có cảm giác thông tin mấu chốt nhất đã bị sương mù che khuất, lúc đầu anh nghĩ mình chỉ xem qua mới không nhớ ra, nhưng hình như ý chí của thế giới đang muốn ngăn cản ký ức của anh.
Vinh Kinh ôm chặt lấy đầu mình, đầu đau như búa bổ, từ từ vẻ mặt của anh từ dữ tợn chuyển sang bình tĩnh, từ bình tĩnh đến hoảng sợ.
Nội dung của cốt truyện phần mở đầu, anh nhớ ra———— Tạ Lăng chết rồi.
Buổi tới anh đến thành phố Maya là mở đầu câu chuyện.
Bên trong nguyên tác, buổi tối ngày hôm ấy, pheromone của Cố Hi bất ngờ phát ra, dưới tình thế cấp bách đâm Ngô Phất Dục bị thương, Ngô Phất Dục phát điên lên tìm người.
Tỏng lúc tìm người vô tình nhận lầm, cưỡng bức chiếm đoạt pheromone của một Omega nào đó trước mặt mọi người.
Giữa trung tâm mua sắm, toàn bộ Alpha nôn nóng, gây rối biến thành rối loạn, trong đó có một Alpha đã bị giẫm chết.
Cố Hi vì trốn chạy Ngô Phất Dục lên nhầm xe, thiếu chút nữa ở công số hai bị kiểm tra ký hiệu, liều mạng trốn thoát.
Mà ngày hôm sau, bạn tốt của Cố HI, Quản Hồng Dật bị phát hiện là đã chết ở vùng ngoại ô, đầu đã bị mất.
Cố Hi ra nhận xác với trái tim tan nát, nằm nhoài trên thi thể mà gào khóc.
Lực lượng cảnh sát xác định đây là một vụ án gϊếŧ người hàng loạt, Quản Hồng Dật là một trong những nạn nhân, tội phạm thì vẫn nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật.
Dưới nhiều đả kích nặng nề, tinh thần Cố Hi bắt đầu hoảng loạn, sớm mất đi sự bình tĩnh và lý trí nên có.
Trên internet không biết ở đâu truyền ra vụ náo loạn ở trung tâm thương mại kia là do Cố Hi và và người bị thường có liên quan.
Trong một thời gian, có các ý kiến trái chiều tạo thành một thảo luận gay gắt, bắt Cố Hi phải đền mạng.
Có người nói cố Hi mang tội gϊếŧ người, Cố Hi phải lấy cái chết để tạ tội.
Người nhà nạn nhân cũng treo băng rôn hằng ngày dưới công ty của Cố Hi muốn lấy mạng đổi mạng.
Cố Hi bước lên tầng cao nhất, muốn nhảy lầu, thời điểm sắp nhảy xuống, chính là Ngô Hàm Thích cứu cậu, cũng cổ vũ cậu tiếp tục sống.
Mặt khác, Tạ Kỷ Thịnh chuẩn bị thu mua công ty giải trí của Cố Hi, bởi vì phương án thu mua của hắn bị Tạ Lăng bác bỏ, hắn căm ghét phát điên, liền đi đường vòng.
Tìm được điểm yếu của Cố Hi, nói cho cậu biết hắn có biện pháp giúp cậu tìm người đã hại chết Quản Hồng Dật, bởi vì hắn có người quen trong sở cảnh sát, có thể trực tiếp thu thập tin tức.
Mà điều kiện trao đổi chính là hy vọng Cố Hy giúp cho mình việc nhỏ.
Anh trai hắn chính là người hâm mộ của Cố Hi, hy vọng cậu chó thể vì mình nói vài lời tốt đẹp, cũng giúp hắn mang cho anh trai yêu quý một bình cà phê vì Tạ Lăng thích uống cà phê đen, biểu thị sự áy náy của hắn.
Cố Hi lúc đó đang rất tuyệt vọng, thấy Tạ Kỷ Thịnh lấy ra tư liệu liên quan tới vụ án, quyết định giúp đỡ Tạ Kỷ Thịnh.
Tạ Lăng lúc đó mới biết tin em trai mình chết, chết ở một công viên không có người, lúc đầu còn bị coi như là một kẻ lang thang.
Vinh Kinh đoán không sai, anh quả nhiên không xuất hiện nhiều trong nguyên tác, đúng là người bị thay thế, không có tư cách ra mặt.
Ở trong nguyên tác, anh nhiều lắm chỉ nói được một câu, không hơn không kém.
Biết được em trai mình vì say rượu mà chết, Tạ Lăng ngừng hết tất cả hoạt động làm ăn, không gặp bất cứ ai, tự giam mình trong văn phòng.
Tạ Lăng cảm thấy do mình hại chết em trai, nếu như hắn có thể quan tâm hơn đến em mình thì chuyện như vậy sẽ không bất ngờ xảy ra.
Ta Lăng rơi vào tình trạng hối hận vô cùng.
Nghe Cố Hi đến tìm mình, Tạ Lăng hơi ngạc nhiên bởi vì hai người không hề quen biết.
Hắn cũng phải là người hâm mộ Cố Hi, chỉ là yêu thích nhan sắc của Cố Hi, đơn thuần thưởng thức mà thôi.
Cuối cùng Tạ Lăng đồng ý gặp Cố Hi, sau đó cũng chết đi, không bao lâu sau Tạ Chiêm Hoành cũng bỗng nhiên đột tử, Tạ nhị thiếu Tạ Kỷ Thịnh trước giờ không ai coi trọng kế thừa sản nghiệp.
Mà Tạ Kỷ Thịnh cũng nắm được mấy nhược điểm của Cố Hi, công bố Cố Hi là người cầm đầu gϊếŧ chết Tạ Lăng, bình cà phê mà Cố Hi đưa cho Tạ Lăng có lưu lại giấu vân tay then chốt.
Cố Hi mấy lần tự tử không thành, Tạ Kỷ Thịnh phát hiện Cố Hi không dễ khống chế, liền lấy em trai của cậu đang ở nước M ra uy hϊếp, Cố Hi phải dừng việc tự làm hại bản thân.
Vinh Kinh nghĩ tới đây, sắc mặt trắng bệch.
Trong nguyên tác, thời điểm Tạ Lăng chết là ngày thứ hai, tức là ngày thứ ngày sau cái chết của chính chủ.
Vinh Kinh nhìn thời gian trên màn hình điện thoại của mình, giống như cái máy bị kẹt.
...!Là ngày hôm nay.
Trong đầu đột nhiên hiện lên vẻ mặt vừa rồi của Tạ Lăng trong xe, Vinh Kinh liế nhìn thẻ đen của Tạ Lăng nhét vao, nói là nếu không nhận chính là không nhận hắn là anh cả.
Vinh Kinh che mặt, mũi hơi chua.
Tạ Lăng ở đâu?
Trước khi rời đi, hắn nói sẽ đến chỗ rẽ khúc lưng chừng núi tìm Tạ Kỳ Thịnh!
Ngay cả khi cốt truyện đã thay đổi, nhưng dường như đã xuất hiện một phương thức khác.
Vinh Kinh gần như không ngừng lại, ngay lập tức lấy điện thoại di động và bấm số
Đô ——————.