Bảo Bối Của Ác Ma [BJYX]

Chương 20

Tiêu Chiến nghĩ đến người trong thanh, tuy tranh đã cũ thật, nhưng cậu vẫn còn dư sức nhìn thấy người đó rất giống mình. " Đầy tranh như vậy, chắc chắn là rất yêu cậu ấy đi " _ Nghĩ đến đây, lòng cậu có chút khó chịu, còn vì sao khó chịu thì cậu lại không biết câu trả lời

- Tuần sau em có biết là ngày gì không? _ Vương Nhất Bác lên tiếng

- Hả ? Ngày gì a ? Tôi không biết _ Tiêu Chiến thắc mắc, làm sao cậu biết được ? Ngày quan trọng đối với ma tộc của hắn sao ?

- Em không nhớ thật á _ Nhất Bác trưng ra bộ mặt ủy khuất

- Ơ..." ngày gì nhỉ ? Sao mình không nhớ chứ ? " _ Tiêu Chiến cố gắng nghĩ ra, ngày gì mà hắn trưng ra bộ mặt ủy khuất như vậy

- Tuần sau là sinh nhật em a _ Vương Nhất Bác bất lực với bảo bối của hắn mất thôi, đến ngày sinh 18 tuổi của bản thân cũng không nhớ

- A ?? _ Cậu ngơ ngác, tuần sau đúng là sinh nhật cậu thật, nhưng cậu vạn lần không nghĩ ra được, Hắn lại biết sinh nhật của mình ?

- Ngốc _ Hắn nhìn thỏ con mà cười phì

- Anh nói ai ngốc hả ? Tại tôi không ngờ được là anh biết sinh nhật tôi thôi ! Anh mới ngốc _ Tiêu Chiến phồng má lên, môi đỏ mọng chu chu lên. Nhìn ai cũng muốn cắn một cái, và hắn cũng không ngoại lệ.

- Phì, được rồi tôi ngốc _ Hắn bật cười , rồi cắn lên cái má đang phồng của cậu

- AAAAAAAA, AI CHO ANH CẮN MÁ TÔI ? _ Cậu la lên rồi sờ lên má của mình khẽ dỗi

" Má của mình a, nỡ ra in dấu răng của hắn thì sao áaaaaaa, tức chết mình rồi "

- Mới cắn má thôi mà em đã la như vậy rồi, mai sau tôi ăn cả em thì em định gϊếŧ tôi luôn à

- A...anh..dám có suy nghĩ đó ?

- Sao không dám ? Hửm? Phù ~_Hắn nói rồi phả hơi nóng vào tai cậu, tai cậu là nơi nhạy cảm, thoáng chốc, cả mặt cậu đều đã đỏ lên

- Mới đó mà mặt em đỏ lên rồi kìa

- Anh..anh

-Được rồi, không trêu em nữa, đi ăn nào _ Vương Nhất Bác nói rồi bế cậu lên

- A...Thả tôi xuống, tôi tự đi được

- Bảo bối ngoan nào _ Hắn vẫn bế cậu trên tay cưng chiều nói

Cậu biết nói như thế nào cũng không ngăn được hắn, liền ngoan ngoãn để hắn bế. Hắn thấy cậu vậy thì cười đầy mãn nguyện.Bảo bối nhà hắn bắt đầu quen dần với hắn rồi, không còn xa lạ với hắn nữa. Nghĩ đến đây hắn vui đến muốn thịt cậu. Nhưng mà vẫn phải kìm lại, hắn vẫn không muốn làm cậu sợ

( Anh vui mà anh muốn thịt Chiến ca là Chiến ca sợ anh vui luôn á -_-)

Người giúp việc đang làm việc thì màn ân ái này làm cho lóe cá mắt

" Wow, trời ơi 2 người họ ân ái quá . Phân biệt đối xử a, ai dám nói đây không phải là tình yêu aaa"

( Các chj đã trở thành rùa rùi )

____________________________________________________________________________________________________________________

hi mn, rất là xin lỗi đợi mn đợi lâu chương này và các bộ khác. Lý do là mk bị bệnh rồi, và vài ngày sắp tới mk phải thi. Thi xong thì mk sẽ bão chương nha. Truyện có thể không hay theo từng ý kiến cá nhân. I love u + Bác Chiến. Nhớ thông cảm ;-;