Akali phun ra một búng máu, máu và nước mắt của cô như hòa lại làm một, Akali nhìn Shen gã gục trên người mình, trái tim cô như tan nát. Cánh tay còn chút sức lực, cầm lấy cây kiếm mà Shen đánh rơi, đặt lên cổ, đôi mắt Akali nhắm chặt lại : “ Shen, để Akali đi cùng anh.”
“đừng có làm điều ngu ngốc”- Đột nhiên một cách tay nắm lấy cổ tay cô ngăn cản Akali tự sát. Akali mở mắt ra, đó là John và Kennen, ánh mắt Kennen đầy lửa hận nhìn tên to cao trước mặt, cậu ta nghiến chặt răng gầm lên: “ mày là kẻ đã đánh những người bạn của tao ra nông nỗi này….không thể tha thứ.”
John giữ lấy vai Kennen nói: “ cậu giúp tôi đưa hai người họ rời khỏi đây, tên kia cứ để cho tôi.”
Kennen hai mắt oán hận, nói: “ hắn đã gϊếŧ anh Shen….”
John đáp: “ đừng lo, Shen anh ta chưa chết, vừa rồi tôi đã truyền vào trong người anh ta một ít sức mạnh phép thuật để cầm máu, cả Akali cũng vậy, cậu mau đưa họ rời khỏi hòn đảo này ngay.”
Kennen nghe John nói vậy xoay người đưa tay vào lỗ mũi của Shen để xem xét, đúng như John nói Shen vẫn thở như vậy có nghĩa anh ta còn sống.
Kennen gật đầu sử dụng sức mạnh sấm sét tối thượng của mình nhấc bổng hai người lên chạy đi.
Rayz thấy Kennen đem hai người đi thì vô cùng tức giận, đại kiếm trên tay nhanh chóng tháo ra thành hai cây súng bắn xối xả về phía Kennen, John đâu phải bị mù, hắn ta lập tức sử dụng sức mạnh phép thuật của đất tạo một lớp lá chắn chặn toàn bộ đạn, hắn nhếp môi cười, nụ cười của John lúc này thật đáng sợ: “ đối thủ của mày là ta…..dám tổn thương đến bạn bè của ta thì đừng mong toàn mạng.”
Nếu là trước đây nhất định John không dám nói những câu thế này, nhưng bây giờ hắn đã khác, sau khi lột xác sức mạnh về thể xác đã vượt mức của một người bình thường đã thế trong cơ thể có sức mạnh của phép thuật từ thời cổ ngữ hỗ trợ, John bây giờ không còn là John yếu đuối của ngày xưa nữa rồi.
Tên Rayz thấy John kɧıêυ ҡɧí©ɧ hắn, gã cười ha hả đáp: “ tốt….một thẵng nhãi miệng còn hôi sữa như mi mà cũng dám lên mặt với ta sao? Được nhóc con lại đây.”
“rắc….rắc….”- John bẻ các ngón tay đôi mắt hắn đột nhiên bắn ra ngũ sắc, cả người được bao bọc bởi lửa, nước,lôi,phong. Đi một bước, đất nứt ra một đoạn, đi hai bước đất tách ra làm hai.
Trong mắt gã Rayz kia đột nhiên cảm thấy bất an, hắn hét lên: “ quân đâu, làm gỏi thằng nhãi ấy cho ta.”
Hơn mấy chục tên lính lập tức xông lên. “bùm….bùm…”- Súng đạn bắn ra liên tục tuy nhiên khi chạm vào vòng bảo vệ của John đều lập tức hóa thành bụi.
John giọng nói đầy căm phẫn nói: “ ta vốn định không muốn sử dụng đến sức mạnh này để hại bất cứ ai, nhưng nếu kẻ đó dám làm hại đến bạn bè của ta thì nhất định không thể tha thứ……không thể tha thứ…..”
Mỗi chữ “không thể tha thứ” hắn nghiến chặt răng, thậm chí có thể nghe thấy cả tiếng rắc rắc do ma sát giữa những chiếc răng tạo ra.
“mẹ nó còn không mau gϊếŧ chết hắn cho ta…”- Tên Rayz thấy lũ lính của mình có chút run sợ thì lập tức quát lớn.
“cút đi”- John phẫn nộ quát một tiếng, cánh tay phải cung lên hơn hai chục tên lính lập tức bị chấn bay đi đập vài cây bên đường mà chết không kịp ngáp.
Rayz thấy sức mạnh của John cảm thấy sợ hãi, hắn run lên nói: “ thế này là thế nào? Tại sao tên nhãi kia lại có sức mạnh ngang như ngài Darius hay Swain đại nhân đến như vậy.”
John vẫn bước đến từng bước, mỗi bước chân là mỗi lần hắn gieo vào đầu những tên lĩnh nỗi khϊếp sợ không tên.
Rayz cầm súng xả điên loạn….mày chết đi…chết đi…….
John không hề bị chút thương tổn nào, bởi vì đạn vốn không thể xuyên qua lớp bảo vệ kia. Rayz tức giận, gã ngay lập tức ghép hai cây súng của mình lại thành một cây đại kiếm chém thẳng về phía John.
“ầm….”- John đưa tay bắn ra một đợt hỏa diễm nóng kinh khủng thiêu đốt gã Rayz đang lao đến. John giọng nói đầy căm phẫn nói: “ ngày này năm sau sẽ là ngày giỗ của ngươi…..chết đi…..”
John lao đến, nấm đấm tay trái cứng như sắt đá, nấm đấm tay phải nặng như núi. Bộ giáp sắt kim loại trên người gã đội trưởng đội số 4 vỡ thành từng mảnh. Chưa dừng lại ở đó John như kẻ điện, hắn liên tục đánh vào gã, lửa bốc cháy, sấm điện chớp chớp, đất nổ ầm ầm, nước chảy ào ào,cuồng phong rít gào, những tên lính may mắn còn sống sót tên nào cũng mặt đầy kinh hãi, bọn chúng chưa thấy ai ra tay tàn nhẫn như John, cả đám lập tức bỏ chạy, ngu gì ở lại để chết không toàn thây như gã đội trưởng của quân đội số 4 kia.
Mọi chuyện kết thúc John lùi lại vài bước hắn lắc đầu cho tỉnh lại, hắn cảm giác như vừa rồi không phải mình vậy, sức mạnh ấy cứ như không thể kiểm soát cuối cùng hắn như phát điên lên.
John xoay đầu sử dụng đôi mắt tinh tường của mình hắn phát hiện Kennen hiện đã đưa được Shen và Akali đến bên bờ biển, hắn lập tức phóng thật nhanh ra đó.
………………………
Chuyện ở đảo Navori sau khi John và Kennen trở về đem theo Shen và Akali bị thương cực năng kể lại cho Dawn sư phụ nghe. Dawn sư phụ lập tức ra lệnh thông báo cho quân đội Ionia chuyện Noxus bắt đầu chiến dịch xâm lược Ionia này để họ kịp chuẩn bị.
Ở trong phòng của mình Dawn sư phụ nhìn Shen thương tích khắp người hôn mê bất tỉnh, lão vô cùng lo lắng.
“két”- tiếng cửa đột phòng được kéo ra, John bước vào bên trong. Dawn sư phụ thấy hắn bỗng nhiên lão cười nói: “ John….từ lúc gặp cậu trở về sau khi hoàn thành thử thách thứ ba đến nay ta chưa từng gặp lại cậu….làm môt người phụ trách cả học viện như ta thật sự có lỗi khi quan tâm đến các học viện của mình.”
John chưa đoán ra được ông ta có ý gì nên chỉ gật đầu nói: “ Dawn sư phụ đừng nói như vậy….người phải quản lý nhiều việc, làm sao có thể quan tâm đến một học viên thấp kém như con được.”
Dawn sư phụ nói: “ đừng nói vậy….đã vào học viện của ta nhất định không ai thấp kém cả, chuyện lần này của Shen và Akali ta rất muốn cảm ơn con đã cứu họ.”
John cười,khiêm tốn đáp: “ chúng con đều là những đồng môn, thân nhua như anh em, sao lại có thể để họ gặp nguy hiểm được, ra tay cứu là chuyện đương nhiên mà thôi.”
Dawn sư phụ gật đầu thở dài nói: “ ta có thể hỏi con một việc được không?”
John gật đầu. Dawn sư phụ hỏi: “ sức mạnh mà con sử dụng không biết bắt nguồn từ đâu? Ta cảm nhận nó không giống với bất cứ một loại sức mạnh nào có trên Ionia này.”
John không muốn cho lão ta biết hắn đang ẩn chứ sức mạnh từ thời cổ ngữ nên lập tức dấu: “ đây là một loại phep thuật tầm thường do con may mắn học được, không có gì đặc biệt cả.”
Dawn sư phụ biết hắn đang dấu nên cũng không muốn hỏi quá sâu bèn nói: “ chỉ cần sức mạnh ấy không phải tà ác là được….được rồi ta có một chuyện quan trọng muốn nói với con đây.”
John khó hiểu hỏi: “ là chuyện gì vậy?”
Dawn sư phụ nói: “ chắc con không biết, ta ngoài là viện trưởng của học viện ninja còn là hội trưởng của Hội Kinkou đây là hội tập hợp những Ninja ưu tú nhất do học viện đào tạo ra, họ sẽ phụ trách làm những nhiệm vụ cấp cao để bảo vệ Ionia này….con có muốn gia nhập hay không?”
John từng nghe qua hội Kinkou này, hắn cũng hiểu khá nhiều về hội thông quá Kennen trước đây tuy nhiên tính cách của hắn không thích gò bó vậy nên nói: “ Dawn sư phụ, cảm ơn ý tốt của người, nhưng tính cách của con không thích gò bó nên chắc không phù hợp với cách làm việc trong hội đâu.”
Dawn sư phụ cười cười lắc đầu nói: “ không sao, chuyện này con cứ từ từ suy nghĩ, ta có chuyện còn quan trọng hơn đây.”
“là chuyện gì vậy ạ?”
“ta muốn con cùng Kennen đại diện những Ninja trong học viện tham gia chiến đấu chống Noxus lần này, những ninja trong hội kinkou nhất định sẽ thu thập mọi thông tin tốt nhất để báo cho con biết.”- Dawn sư phụ đột nhiên tiến cử hắn tham gia trận chiến, khiến John vô cùng bất ngờ.
John đang suy nghĩ, hắn thực sự không muốn chém gϊếŧ gì cả, càng không muốn có chiến tranh. Dawn sư phụ nói tiếp: “ ta nghĩ con nên tham gia, hiện tài ngoài con và Kennen ra không ai có thực lực cao cả, Shen và Akali đang bị thương rất nặng cho nên họ sẽ không thể làm gì được…..hãy giúp chúng ta bảo vệ vùng đất xinh đẹp này.”
John không có lý gì để từ chối cả, hắn gật đầu. Dawn sư phụ vui vẻ nói: “tốt lắm, con về nghỉ ngơi đi, sáng mai hãy đến doanh trại quân đội Ionia.
John vừa rời đi khoảng năm phút lập tức một Ninja mặt đeo mặt nạ kì quái xuất hiện như một cái bóng bên cạnh Dawn sư phụ, hắn ta nói: “ đợi lệnh của hội trưởng.”
Dawn sư phụ nói: “ ngươi hãy nói với tất cả người trong hội lập tức đi thu thập thông tin tình báo về việc Noxus tấn công Ionia và hỗ trợ cho John và Kennen, đồng thời phái những người giỏi nhất bí mật theo dõi nhất cử nhất động của thằng John đó, nhiều khả năng hắn biết nơi ẩn náu của Zed.”
“rõ”-Tên Ninja kia nhận lệnh sau đó lập tức biến mất.
Trở về phòng mình Kennen đã ở đó ngồi đợi sẵn cậu ta lập tức hỏi: “ John, sư phụ cho gọi cậu có chuyện gì vậy?”
John lập tức kể lại toàn bộ sự việc. Kennen lập tức hưng phấn nói: “ Sư phụ thật anh minh, người phái chúng ta tham gia trận chiến này thật đúng, tôi nhất định sẽ báo thù cho anh Shen, và chị Akali…..”
John thở dài nói: “ cậu nên về ngủ đi,ngày mai chúng ta sẽ đến doanh trại.”
Một ngày mới lại bắt đầu, ánh bình minh tỏa sáng rực rỡ từ phía đông,người người bắt đầu lao vào công việc thường ngày mà không hề biết tương lai sắp đến của họ đang dần bao phủ một màu đen.
Lúc này Kennen cùng với John tiến thẳng đến doanh trại quân đội Ionia. Việc Dawn sư phụ tiến cử hai người vào quân đội chống lại cuộc xâm lăng của quân đội Noxus đã sớm được đưa đi, bên phía quân đội Ionia không có chút gì làm khó hai người.
Vào trong trại chỉ huy, John gặp lại Zelos con trai kiếm khách Lito nổi danh mà Kennen đã từng giới thiệu cho hắn trước đây.
Zelos sau khi thấy Kennen và John thì rất vui mừng nói: “ hai người cuối cùng đã đến rồi à, lại đây, Dawn sư phụ có gửi tin nói, John rất thông minh, anh ấy có thể giúp chúng ta rất nhiều việc.”
John nghe Zelos nói vậy cũng hơi chút nở lỗ mũi, hắn khiêm tốn nói: “ đừng nói vậy, tôi chỉ may mắn làm vài việc thành công thôi, chứ trong quân sự cũng không rành gì.”
Zelos cười cười chỉ cho John và Kennen tấm bản đồ quân sự trên bàn, ở đó Zelos đã dự đoán quân số kẻ địch, hướng di chuyển v…v….
Kennen nhảy lên trên bàn nhìn, bởi lẽ cậu ta quá thấp mà cái bàn lại khá cao, tuy nhiên không ai bận tâm về điều này lắm. Zelos nhìn vào bản đồ quân sự nói: “ lần trước tôi thấy rất nhiều tàu chiến xuất hiện ở đảo Navori, có thể kẻ địch sẽ chọn nơi này làm nơi tập kết quân lực.”
John nhìn qua bản đồ, hắn lắc đầu nói: “ không chắc vậy đâu, hiện tại chúng đã bị chúng ta phát hiện ở đảo Navori chúng sẽ nghĩ chúng ta sẽ cử quân đội đến đó, như vậy việc đưa quân vào sẽ gặp khó khăn, theo tôi chúng sẽ chọn một nơi khác để đóng quân vừa rộng lớn, vừa cách xa Ionia,khiến chúng ta muốn đưa quân đến đó cũng gặp nhiều khó khăn, tôi thấy nơi này có lẽ chúng sẽ nhắm đến.”
“Đảo Galrin sao?”- Kennen có chút kinh ngạc, John kì lạ hỏi: “ nơi đấy có gì sao?”
Kennen gật đầu nói: “ đấy là nơi sinh sống của ngài Master Yi, ngôi làng mà ngài ấy bảo vệ nằm ở đó. Hơn nữa ở đấy lực lượng phòng vệ của quân đội cực kì mỏng.”
Zelos hốt hoảng nói: “ nếu như quân đội Noxus chọn nơi đó làm căn cứ thì nguy rồi, hôm qua sau khi chúng tôi nhận được tin quân đội Noxus xâm chiếm thì đã đưa thư nhờ sự giúp đỡ của những người có thực lực mạnh nhất trong Ionia này, và người nhận được thư đến đây sơm nhất chính là ngài Yi.”
…………………………
Hòn đảo Galrin, một nơi yên bình, với muôn thú chạy nhảy, trăm hoa đua nở đột nhiên “ầm”, một vụ nổ lớn đã phá tang sự yên bình vốn có nơi đây,hàng trăm chiến tàu chiến, muôn thú bắt đầu sợ hãi bỏ chạy.
Ầm….ầm…..
Lại thêm hàng loạt tiếng pháo nổ, cả khu rưng đang tràn ngập trong biển lửa.
“đốt đi…..đốt đi…..ha….ha……”- Một tên với khuôn mặt lạnh lẽo đầy kinh tởm, cái đầu trọc lẻ tẻ vài sợi tóc, cơ thẩy gầy gò cao cao như que củi, và càng kinh dị hơi khi cái cơ thể còm nhom ấy lại vác một bình thuốc cực lớn sau lưng, cầm một chiếc khiên to đến mức có thể che cả cơ thể.
Nếu John ở đây chắc chắn với vái trí nhớ của hắn sẽ nhận ra kẻ kia là ai, hắn là Singed, một nhà bác học của Noxus chuyên điều chế thuốc độc, và được xem như là thiên tài trong cái thể loại này.
Hắn ta bước từng bước cười ha hả nói: “ Phá hết…phá hết……”
Một tên lính chạy đến báo: “ thưa ngài, chúng tôi phát hiện có một ngôi lang cách đây 4km về hướng đông.”
Singed hử một cái sau đó lại cười ha hả nói: “ có làng sao….tốt tốt……ta đang muốn thử nghiệm vài sản phẩm mới, các ngươi cứ lo tập trung và dựng trại, để ngôi làng đó cho ta xử lý.”
“vâng”
Singed lập tức chạy như bay về hướng đông, hắn vừa chạy vừa sung sướиɠ ca hát, trông hắn có vẻ như đang rất thích thú việc sắp làm.
Ngôi làng đơn sơ, mộc mạc như đầy ắp tiếng cười sắp phải nhận một đại họa kinh khủng. Singed đến trước ngôi làng, hắn nhìn vào cái cổng làng rồi nhìn vào những người dân bên trong đang cần cù làm việc, hắn lấy từ trong người ra một bình nước màu xanh lục, hắn cười khoái chí như một kẻ điên: “ hãy xem sản phẩm mới của ta đây…..véo….”
Singed từ bên ngoài ném vào bên trong ngôi làng hàng chục chiếc bình như thế, sau khi chiếc bình kia chạm đất vỡ tan nó lập tức phát nổ, một đám khí màu xanh lúc bắt đầu tràn ra cả ngôi làng….
Singed
Tiếng ho sặc sụa của những người trong làng, tiếng hét đau đớn của họ, tiếng những đứa trẻ khóc lên vì đau đớn, tiếng người già sợ hãi mà bò lên mặt đất…..Tất cả những điều đó làm cho Singed vô cùng khoái chí, hắn vừa nhảy vừa đi vào bên trong, nhìn hàng trăm người đang nằm vật vã trên mặt đất, khuôn mặt ai nấy cũng tràn ngập sự thống khổ, hắn bắn một phụ nữ lại từ trong người lấy ra một bình thuốc màu đỏ cười khà khà nói: “ cô thật may mắn nhé, cô sẽ là người đầu tiên sử dụng loại thuốc mới phát minh của ta….nó có tên gọi là thuốc kinh hãi…”
Nói rồi Singed nốc cả bình thuốc ấy vào miệng người phụ nữ, lập tức người phụ nữ ấy la lên kinh hãi, hai mắt bắt đầu chảy máu, người phụ nữ liên tục lăn lộn trên mặt đất, tự cào vào mặt mình mà hét lên……
Singed thấy thế hứng chí: “ thành công rồi…..cuối cùng cũng thành công một loại….”
Hắn thấy một thanh niên đang lăn lộn trên đất ,chạy đến,và lấy ra một bình thuốc màu tím nốc cả bình vào miệng anh ta rồi nói: “thuốc này là thuốc mới nha….người uống nhiều quá….”
Người thanh niên sau khi bị Singed ép uống, anh ta lập tức hóa điên đầu đập liên tục vào tường, miệng chảy máu, mồ hôi bỗng nhiên hóa thành máu, lăn lộn trong đau đớn.
Singed hứng chí: “ các người hôm nay sẽ là vật thí nghiệm cho ta thử thuốc …..ha…ha….lại đây….lạ đây…..”
Singed như một kẻ điện, một kẻ điện máu lạnh, hắn tắm trong máu của những người dân làng, mọi thứ thuốc có trong người đều đem ra thử nghiệm, những người dân kia họ chỉ là những người bình thường làm sao chống lại được, kẻ thì chết khi mới vừa hít phải khí độc, kẻ thì bị đem ra thử thuốc cho đến chết. Thậm chí những đưa trẻ mới vài tuổi, một con chó, một con gà hắn cũng không tha…..
“hôm nay thật là may mắn……kiếm được nhiều kẻ thử nghiệm thuốc mới đến thế…..ha….ha…..”- Singed nhảy lên như điên, hắn chạy ra khỏi ngôi lang để lại sau lưng là xác của hơn trăm người…..kẻ thì đang lăn lộn chờ chết….người thì nằm chết trong vũng máu do chính mình tạo ra……
“ầm” một tiếng ngôi làng phát nổ, ngọn lửa như hung hần thiêu trụi mọi thứ.