Thầm Yêu Em Đã Lâu

Chương 39 : (H++) Cầu xin tôi đi.

- Cậu ..cậu..sao lại liếʍ nó chứ.. - Như Ý ngại đến đỏ mặt,hơi thở đứt quãng,nói lấp bấp.

- Không sao,dù sao thì cũng không phải là chưa liếʍ qua.- Minh Thư cười khẽ,tiếng cười giống như tiếng chuông kêu rất êm tai,bàn tay nhấn mạnh vào đáy qυầи ɭóŧ ướt đẫm .

- Ahhh...um..- Như Ý hơi ưỡn người lên ,không khỏi phát ra tiếng rêи ɾỉ ái muội,phía dưới cũng ướŧ áŧ hơn,cơ thể rất khó chịu.

- Khó chịu? - Minh Thư mặc dù biết người phía dưới bây giờ rất khó chịu nhưng vẫn cố tình chọc ghẹo.

Trả lời lại câu hỏi đó là tiếng hơi thở dồn dập, Như Ý khó khăn gật nhẹ đầu.

- Muốn tôi ? - Minh Thư cười thầm trong lòng tiếp tục châm chọc .

- Không muốn.- Như Ý dứt khoát trả lời.

- Vậy sao? Nhưng phản ứng của cậu nói cho tôi biết cậu rất muốn.- Minh Thư co chân lại ,đầu gối ma sát với vùng chân tâm Như Ý làm cho Như Ý hơi khép chân lại.

- Um....Thư.. - Như Ý khó khăn nói.

- Tôi đây. - Minh Thư đôi mắt hiện lên ý cười nhưng mặt bình thản nhìn người dưới thân mặt ửng đỏ vì động tình,thở dồn dập.

- Tớ...tớ..khó chịu..- Như Ý ngượng ngùng nói.

- Thì sao? - Minh Thư không khỏi nở nụ cười gian manh,trêu chọc.

- Cậu...cho vào đi . - Nói xong mặt Như Ý như đỏ

quả cà chua ,quay mặt sang chỗ khác.

- Cầu xin tôi đi.- Minh Thư đạt được ý đồ thì ngoài mạnh quay lại nét đứng đắn nhưng bên trong thì cơn du͙© vọиɠ bắt đầu nổi lên.

- Xin cậu ...giúp tớ.- Như Ý cảm thấy ở dưới bây giờ rất khó chịu, cảm giác mong muốn được lấp đầy,không có tiền đồ nói.

- Rõ thưa Lê phu nhân. - Minh Thư mặt lạnh ,tay lưu loát cởi chiếc qυầи ɭóŧ vướng víu kia ra,không chút lưu tình vứt mạnh bạo xuống sàn.

Mặt di chuyển xuống phía dưới,hôn lên hai bên đùi,làm cho Như Ý cảm thấy ngứa ngáy hơn.

Chiếc lưỡi ấm nóng ,thuần thục tiến vào trong ,một dòng điện chạy trong người, Như Ý cảm nhận được kɧoáı ©ảʍ thì ưỡn người lên ,hai bàn tay nắm chặt ga giường.

Chiếc lưỡi ẩm ướt tìm được hạt đậu nhỏ thì liếʍ láp, mυ'ŧ mạnh vào hạt đậu làm cho hạt đậu sau một lúc thì sưng lên.

Tiếng mυ'ŧ ,liếʍ láp khẽ vang lên làm cho người nghe đều phải đỏ mặt.

Bàn tay không an phận mà vuốt ve mép đùi ,lần mò tới hai quả đào cẳntronf kia,một tay bóp một bên ngực ,khẽ se đầu nhụ hoa .

Như Ý bị một trận kɧoáı ©ảʍ ập tới thì bên dưới rất khó chịu,chất lỏng màu trắng không ngừng tuôn ra,tất cả dâʍ ŧᏂủy̠ đều bị Minh Thư nuốt hết vào miệng.

Minh Thư rất giống như đang thưởng thức một món ăn ngon, từ từ hưởng thụ.

Tiếng rêи ɾỉ ái muội không kiêng nể mà phát ra ,làm cho cơn du͙© vọиɠ trong người Minh Thư càng hung hăng hơn,mãnh liệt chiếm lấy.

Chiếc lưỡi tung hoành ,không ngừng ra vào phía dược, làm cho đầu óc Như Ý không còn tỉnh táo, hoàn toàn đắm chìm trong kɧoáı ©ảʍ.

Được một lúc thì Minh Thư không càn quấy nữa mà chỉ ở bên ngoài kí©ɧ ŧɧí©ɧ làm cho Như Ý cảm thấy hơi trống rỗng, nài nỉ van xin:

- Thư...cho vào đi.

- Cho cái gì vào?- Minh Thư dù biết nhưng vẫn cố tình hỏi,trong thâm tâm một trận vui vẻ.

- Tay cậu..cho vào đi..tớ khó chịu..- Như Ý mồ hôi nhễ nhại nhưng lại hết sức quyến rũ, cả thân thể không chút vải che thân,nài nỉ van xin.

- Cầu xin tôi đi.- Minh Thư mặt lạnh, giọng nói bình thản nhưng lại mang theo ý yêu cầu.

- Xin cậu ..cho tay vào đi...Ummm...- Như Ý vừa nói xong thì Minh Thư liền dùng một ngón tay đâm vào,không ngừng ra vào ở phía dưới.

Kɧoáı ©ảʍ ập tới ,Như Ý không khỏi rêи ɾỉ, thanh âm kiều mị, câu dẫn,dễ nghe đến lạ thường nhỏ giọng: - Thư...umm.nhẹ chút...Ahhh..

Như Ý vừa nói xong thì Minh Thư liền chen thêm một ngón tay nữa vào,hai ngón tay không những không giảm tốc độ mà còn nhanh hơn nữa,

Dâʍ ŧᏂủy̠ không ngừng tuôn ra đều bị Minh Thư uống cạn,một mảng ướt đẫm ga giường.

- Umm...Thư....chậm lại ...rách mất....- Như Ý khó khăn nói.Nếu còn thêm nữa chăc nàng rách mất a.

Minh Thư coi lời Như Ý như gió thoảng qua tai,hai ngón tay phía dưới vẫn tiếp tục nhiệm vụ ,không ngừng ra vào phía dưới.

Minh Thư nãy giờ quay sát nét mặt của Như Ý,biết nàng sắp lêи đỉиɦ nên tăng thêm tốc độ ra vào của hai ngón tay ở phía dưới.

Như Ý cảm nhận như có cái gì đó đang tới,kêu lên một tiếng "Ahhh" một dòng nước ấm chảy ra,ướt hết tay của Minh Thư.

Như Ý lêи đỉиɦ ,nằm thở hổn hển, không còn một chút kháng cự,thoạt nhìn bây giờ rất quyến rũ ,câu người.

Minh Thư thấy Như Ý lêи đỉиɦ thì cảm thấy thoải mái, rút hai ngón tay ra,kéo ra một sợi dâʍ ŧᏂủy̠ màu trắng trong rất ám muội. Khẽ đưa lên tay mυ'ŧ ,liếʍ láp ngón tay vừa ra vào nơi đó của nàng.Như Ý thấy thế mặt đã đỏ lại càng đỏ hơn

- Xem cậu này,thật nhạy cảm.- Minh Thư nói nhỏ vào tai Như Ý ,khẽ cắn một cái,ánh mắt hiện lên tia nguy hiểm : - Còn chưa hết đâu.

- Không...không được Minh Thư..ummm.

Cả đêm đó Như Ý bị Minh Thư dày vò một cách không thương tiếc. Sáng hôm sau tỉnh dậy ,Như Ý cả thân mệt mỏi, đến cái nhấc tay nhấc chân cũng không nổi.Nằm ở giường suốt 2 ngày liền.

" Thật là sau này không dám chọc giận Thư tổng" - Như Ý thầm khóc trong lòng,nàng đây là không dám nữa.