Theo như lời hứa chương này H nha.Ờ thì đây là lần đầu ta viết H nên mong mọi người đón nhận a. .___________________________
- Thật không hiểu luôn á ,lần sau nhất định tôi sẽ không cho cậu đυ.ng vào cái thứ gọi là rượu kia nữa ,say không biết trời đất.- Như Ý một tay đỡ Minh Thư một tay lấy thẻ quẹt cửa vào nhà .
Vừa vào tới cửa thì con người đang giả bộ say xỉn kia đột nhiên xoay người đóng sầm cửa lại áp Như Ý lên tường, chống hai tay lên cửa giam Như Ý ở giữa.
Như Ý thoáng ngây người,sững sờ.
Chết ,sao nàng lại ngốc như thế chứ.!!
Con người này nếu nói không biết uống rượu thì có ngốc mới tin.
Thôi rồi, tự dâng mình cho hổ đói rồi a.
- Cậu ...cậu...cậu..- Như Ý lắp ba lắp bắp nói.
Minh Thư cười một cách nguy hiểm, nhanh chóng dùng môi mình khóa môi Như Ý lại.
Như Ý có gắng đẩy Minh Thư ra nhưng không được, người kia quá khỏe,nàng đành chấp nhận ,cùng Minh Thư kéo dài nụ hôn .
Cho đến khi hết hơi Minh Thư mới chịu buông tha cho Như Ý, cảm nhận được không khí ,Như Ý chân tay mềm nhũn ,cơ thể ngã vào người Minh Thư, hít thở một cách nặng nề.
Thật là nhìn Như Ý bây giờ rất quyến rũ ,câu người, bảo cô nhịn thì cô phải làm sao đây??
Ngu mới nhịn!!
/Tác giả: bình tĩnh chị ơi chuyện đâu còn a.
Minh Thư liếʍ môi,dáng vẻ lưu manh, bàn tay trắng nõn khẽ nắm lấy cằm Như Ý nâng lên hôn lên .
Con ngươi Minh Thư bỗng chốc tối sầm lại,không nói hai lời liền nhấc bổng ,bế Như Ý lên ,đem về phòng.
/Tác giả : Ờ thì ....ta không biết gì nha....