Chấp Sự Ngạ Quỷ Quấn Thân

Chương 7-1: Công bằng ?

Mới đây thôi đã trôi qua 3 ngày sau cú sốc , cậu chỉ quanh quẩn ở nhà , hằng ngày đều chạm mặt bà ta và...cả hắn nữa . Hắn chẳng quan tâm nhìn đến một cái . Việc của đêm hôm kia đã không còn xuất hiện nữa , xem ra là hắn từ bỏ cậu thật rồi .

Đột nhiên hôm nay hắn gọi cậu đến phòng làm việc , không biết là gì nhưng cậu bắt đầu hi vọng , cậu còn nghĩ hắn đã suy nghĩ lại , từ bỏ bà ta mà tìm đến cậu .

- Anh gọi em có chuyện gì ?

Cậu dè dặt nhìn gương mặt đó , bây giờ có thể nhìn gần hơn . Bàn tay khó mà kìm chế muốn chạm vào gượng mặt người kia . Người ta nói đúng , đàn ông lúc làm việc là quyến rũ nhất . Cậu nhìn như vậy thôi đã thấy vui trong lòng không ích .

- Có muốn đến công ty làm việc ?

- Dạ ?

Cậu dường như ngơ ra , hắn hỏi cậu muốn vào công ty làm không kìa . Công ty PLA luôn khắc khe trong tuyển chọn nhân sự vậy mà hắn giờ lại hỏi ý cậu . Đây là xem trọng cậu quá mức hay...hắn đang thiên vị cậu ?

- Tôi không thích nói hai lần

- Em...tất nhiên là muốn . Được làm ở công ty của anh là vinh dự của em mà .

Cậu mỉm cười , trả lời dứt khoát , hắn ngước lên nhìn cậu 1 giây lại nhìn tài liệu .

- Bắt đầu từ ngày mai đến công ty

- Vâng

- Không còn gì nữa , về phòng đi

- Vâng

Cậu gật đầu bước ra khỏi phòng , đóng cửa lại , tim như muốn nhảy ra bên ngoài , vẻ mặt sung sướиɠ không thể giấu . Tâm trí như vừa nhặt được vàng , vui vẻ đi về phòng có lướt qua bà ta . Bà ta nắm tay em lại

- Sao rồi , anh ấy đã hỏi con về việc ở công ty chưa ?

Cậu đang vui vẻ bị bà ta bắt chuyện liền cau mày

- Làm sao bà biết ?

- À..là ta thấy con vừa tốt nghiệp , ở nhà không có gì làm đến công ty vẫn hơn

Bà ta nói nói cười cười như chế giễu sự ngu ngốc của cậu . Cậu nghe vậy lập tức tâm trạng trùng xuống đến âm độ .

- Bà nói là bà gợi ý việc đó sao ?

- Đúng vậy , con đừng hiểu nhầm ý của ta

Cậu khó chịu giật mạnh tay , bà ta buông tay ra , cậu bước chân về phòng đóng cửa mạnh phát ra một tiếng lớn " Rầm "

Lại một lần nữa , đưa cậu đến đỉnh núi ngắm bầu trời mọi thứ , giờ thẳng tay đẩy cậu ngã xuống từ phía trên đỉnh núi . Quá tàn nhẫn , cậu lần nữa bị tổn thương , nước mắt từ đâu tuông ra không dứt , cố lau hết đi nhưng càng lau lại càng tuổi thân , khóc nhiều hơn .

Có lẽ...cả đời này cậu chủ có thể đứng từ dưới chân núi nhìn lên bầu trời , chẳng ước mộng hảo huyền đứng trên đỉnh một lần nữa .

Ngày đi làm đầu tiên , cậu được vào một bộ phận nhỏ . Nơi đây mọi người không thân thiện như cậu nghĩ .

- Xời , nhìn xem , cậu ta thậm chí còn không cần phỏng vấn xét hồ sơ để vào công ty nữa kìa .

- Nói không chừng là đi cửa sau .

Lời ra tiếng vào của 2 nhân viên nữ , cậu nghe được cũng chỉ im lặng . Một nhân viên nam cầm tách cà pha đứng đó nói

- Nghe nói cậu ta là con trai của vợ chủ tịch đấy !

- Thật không ? Ôi trời , sau này phải nể mặt chút ích

Mấy bà chị nhân viên mồm chữ A, chữ O bất ngờ . Cậu ngồi tại bàn làm việc của mình nghe thấy hết , bàn tay siết chặt , bây giờ hay rồi cậu đi làm ở nơi này với thân phận " Con trai của chủ tịch " điều đấy chẳng có gì hay ho cả .

Những người kia còn thần ngượng mộ vì cậu có một người " Cha dượng " xuất chúng như thế . Liệu bọn họ đã biết được sự tình bên trong không ?

Cậu tay cầm bản báo cáo đi ra khỏi phòng làm việc , chân đặt đến trước cửa phòng chủ tịch ...nơi quen thuộc trước kia cậu ở nơi đó . Từng vó thể tùy ý ra vào thì hiện tại đã không còn đặt quyền đó nữa . Cậu nhẹ nhàng gõ cửa

Cốc...cốc...cốc

- Vào đi

Tiếng nói trầm lãnh phát ra , cậu mở cửa bước vào trong đi đến trước mặt hắn

- Đây là bản báo cáo thưa chủ tịch

- Để đó rồi ra ngoài đi

- Vâng...

Cậu nhẹ nhàng đáp nhưng chân vẫn không chuyển động chút , đứng ở đó ậm ờ làm hắn khó chịu.

- Còn chuyện gì nữa ?

Hắn ngẩn đầu nhìn cậu , cậu nửa muốn nói nửa lại không .

- À...thì , chủ tịch...em nghĩ mình cũng nên được phỏng vấn như mọi người chứ ạ...

- Sao cơ ?

Hắn cảm thấy con người cậu thật kì lạ , đây là muốn tự làm khó bản thân đấy à ?

- Em nghĩ...mọi chuyện phải nên công bằng chứ ạ , mọi người đều đến để làm việc và họ cần có sự công bằng ...

- Công bằng ?

Hắn nhìn cậu nhoẻn miệng cười , quả nhiên quá ngây thơ . Công bằng sao ? Thế giới này có không ?

- Công bằng ở đâu ? Cậu tự tạo ra nó à ?

- Trên thế giới này còn có rất nhiều thứ bất công , hai chữ công bằng không có tác dụng đâu . Tôi chỉ cần kẻ thông minh , biết làm sao để giành ấy thứ mình có !

- Không phải kẻ suốt ngày chỉ vô lực nói hai chữ công bằng !

- Hơn nữa mẹ cậu cũng đã nhờ vã tôi không quá khắc khe với cậu .

Cậu im lặng lại thấy lời dạy dỗ có phần đúng đấy . Cậu đột nhiên muốn giành lấy rồi , phả làm sao đây ?

- Em hiểu rồi

- Đi làm việc tiếp đi

- Vâng

Cậu rời đi , hắn bỏ bút xuống , ánh nhìn sâu thẳm

" Nếu thế giới này có công bằng thì chắc hẳn ông ta phải chết đi mới đúng , vì sao vẫn còn sống mà mẹ tôi lại phải chết chứ ! "

___Hết Chương___