“dự án xây chung cư Moston của mình bị người ta kiện là gây mất an toàn và trốn thuế rồi ạ” thư kí gấp gáp thông báo
“hiện tại công trình thế nào” Nghiên Dương nghe thông báo thì vội vã lấy áo khoác và chìa khóa xe chạy xuống bãi
“công trình đang bị tạm dừng thi công, bây giờ muốn tiếp tục phải xin giấy cấp phép cho tiếp tục thi công công trình “ thư kí nói bình tĩnh nói biện pháp
“hẹn bên tài nguyên môi trường đi, tôi về liền” Nghiên Dương lo lắng chạy mà không để ý bản thân lướt qua Thanh Di, nàng ngơ ngác nhìn theo bóng cô chạy
Đang đứng ngẩn người thì Giai Kỳ chạy lại khoác vai làm nàng giật mình “ôi con hâm này”
“làm gì mà đứng ngơ ngác vậy” Giai Kỳ ngậm kẹo mυ'ŧ choàng vai Thanh Di
“không có gì, mà chuyện của mày sao rồi” Thanh Di quay sang hỏi
“thôi mày đừng nhắc nữa, tao chán lắm rồi” Giai Kỳ chán nản đáp
“ơ sao thế? Hôm trước còn tình tình tứ tứ cho tao ăn cơm tró cơ mà” Thanh Di nhếch mép cười nổi hứng trêu tức Giai Kỳ
“Thôi đó chỉ là quá khứ thôi. Bây giờ người ta chả bận đi với ai khác rồi” Giai Kỳ buồn bã đi vào lớp nằm dài xuống bàn
“ai khác???” Thanh Di khó hiểu nhìn Giai Kỳ
“ừm” Giai Kỳ não nề trả lời rồi úp mặt xuống bàn
“haizzz” Thanh Di nhìn Giai Kỳ buồn mà xót trong lòng. Hai nàng cũng là bạn từ nhỏ, lại thân nhau, hai gia đình rất quý mến nhau. bây giờ Giai Kỳ buồn như thế Thanh Di xót lắm chứ, chỉ là một người bình thường mà dám làm bạn nàng buồn. Thanh Di đi ra ngoài bấm điện thoại gọi cho ba mình
“ba ơi”
“sao con gái, ba đang họp con nói đi” Bạch Tổng đang họp thì xin ra ngoài nghe điện thoại
“tên Ninh Ngọc Trân có ở công ty không ba?” Thanh Di chất giọng băng lãnh hỏi. Tuy là nàng có hơi lạnh lùng thật nhưng không phải là người bỏ bê không quan tâm bạn bè, ai dám động vào bạn nàng thì đừng trách
“có, sao thế?” Bạch Tổng dịu dàng nói làm nhân viên đi qua há hốc mồm sốc, chưa bao giờ thấy chủ tịch dịu dàng với ai thế trừ phu nhân ra cả
“học xong con qua, vậy nha ba” Thanh Di nói xong liền cúp máy đi vào lớp
‘ủa mày đi đâu vậy” Giai Kỳ thấy Thanh Di đi vào thì đặt bút xuống bàn chống cằm hỏi
“chiều đi với tao” Thanh Di lấy tai nghe trong cặp cắm vào máy mở bài Bất Vong của Vương Nhất Bác, vừa trả lời vừa nhét tai nghe
“đi đâu dị” Giai Kỳ lấy 1 bên tai của nàng nhét vào tai cười híp mắt
“chiều đi khác biết” Thanh Di nhéo mũi Giai Kỳ nói rồi lấy sách vở ra chuẩn bị cho ca học tiếp theo.