Love Is Pain

Chương 10

Câu nói phát ra từ cổng làm tất cả mọi người phải chú ý mà quay lại nhìn, trong đó có cả Thanh Di và Đinh Huy Hoàng- chàng trai tỏ tình nàng. Ở cổng là cô gái mặc áo phông trắng kèm chiếc Gile mix, quần tây đen nhìn rất soái tỷ á~~~~

Cô gái đó bước vào chỗ Thanh Di đang đứng làm rất nhiều người si mê, có người chảy máu mũi vì cô quá đẹp. Rồi tự nhiên hôn nhẹ vào môi nàng. Bao người trố mắt nhìn Thanh Di bị cưỡng hôn mà không phản kháng, vì nàng đang sốc mà. Mà người dám làm điều này thì còn ai khác ngoài Nghiên Dương đại tỷ nhà ta chứ

“Nghiên Dương...” Thanh Di đơ mặt ra nói nhỏ

“ơi” Nghiên Dương cất giọng ôn nhu trả lời, môi nở nụ cười nhẹ nhìn Thanh Di

Thanh Di ngẩn người vì nụ cười ấy, thật sự tuy chỉ cười nhẹ nhưng nó rất đẹp luôn áaaaaaa

“em sao...” Nghiên Dương thấy nàng ngơ ra thì phì cười

Chưa nói hết câu nàng đã ôm chầm lấy cô làm cô ngỡ ngàng rồi cũng đáp lại cái ôm. Mọi người xung quanh bất ngờ vì hai người, còn tên Đinh Huy Hoàng đã đứng lên từ lâu với bộ mặt khó chịu với Nghiên Dương. Nhưng hai người đó đâu có quan tâm đâu, họ còn đang chìm đắm trong thế giới ngọt lịm tự tạo ra cơ

Vì tức quá không chịu được nữa nên Đinh Huy Hoàng đành phải lên tiếng “cô là ai mà xem vào chuyện của tôi”, tiếng nói vang lên pha chút sự tức giận của hắn

Sau khi tiếng nói cất lên hai người mới định hình được bản thân đang ở đâu mà vội buông nhau ra. Thanh Di xoay người nhìn thẳng vào mặt Đinh Huy Hoàng và nói “cảm ơn vì đã thích tôi, nhưng xin lỗi tôi có người trong lòng rồi. Xin phép”. Nói xong nàng kéo cô ra sau trường trước sự ngỡ ngàng của mọi người, ai ai cũng nghĩ Bạch tiểu thư sẽ đồng ý làm người yêu của Đinh thiếu gia nhưng ai ngờ lại từ chối thẳng thừng còn tuyên bố đã có người trong lòng.

Nàng kéo cô ra sau trường “chị về lúc nào vậy”

“sáng nay” Nghiên Dương nhắm mặt tựa vào tường trả lời

“sao chị biết em ở đây” Thanh Di

“mẹ em nói” cô nhàn nhạt trả lời. “chị qua nhà em???” Thanh Di chống hai tay lên tường chặn Nghiên Dương ở giữa. Hiện tại theo mắt nhìn là Thanh Di đang ép Nghiên Dương vào tường, hai người đứng gần sát nhau chỉ gần tí nữa là môi chạm môi. Tư thế này thật khiến con người ta đỏ mắt á

“mà nãy sao lại ôm chị, nhớ quá hay gì” Nghiên Dương vòng tay qua cổ nàng kéo lại gần

“ch..chị làm gì vậy” Thanh Di lắp bắp cúi đầu xuống đất mặt đỏ bừng lên

“trả lời tôi” Nghiên Dương nâng cằm nàng lên

“tại em bất ngờ quá, hôm trước chị bảo hết tuần chị về mà chị về trước 2 hôm lận” Thanh Di xụ mặt trả lời. Nếu không tại cô về sớm mà còn đến trường tìm nàng thì nàng đâu phản ứng mạnh thế

“thế à. Tôi lại nghĩ em ôm tôi để tránh lời tỏ tình của nhóc kia đấy” Nghiên Dương đứng thẳng người lên lấy điện thoại trong túi quần

“đâu có, với lại em cũng không thích cậu ta, từ chối cũng chả sao” nàng đứng dựa vào tường xem điện thoại với cô

Câu nói đó làm Nghiên Dương cười thầm trong lòng, may quá nàng chưa thích ai.