Đằng sau bức tường là một khoảng đất giống như một cái ốc đảo giữa sa mạc, có cả cấy cối, hồ nước, đất đá đều có. Quan trọng nhất là có ánh sáng tự nhiên rọi xuống, bên trên câu thông với mặt đất. Đã có kinh nghiệm trong những ngày vừa qua, người phân chia nhau đi kiểm tra xung quanh xem có bẫy không. Khi đã có xác định an toàn thì ai lấy đều lấy làm thở phào một tiếng. Quan sát thì có vẻ như khoảng đất này thực chất có lẽ là một cái giếng trời, còn cái mộ thì được xây dựng trong một cái hang động tự nhiên.
---Đây chỉ là suy đoán chưa chắc chắn.
Lớp đất không quá dầy có thể là sụp từ bên trên xuống. Nhìn thấy hi vọng sống ai lấy đều thể hiện sự vui mừng. Nhưng trước hết do đã kiệt sức trong những ngày vừa qua nên ai lấy đều có điểm mệt mỏi như thể đã mấy năm trôi qua. Tìm chỗ thoáng, họ bắt đầu nhóm lửa, theo tính toán của một người trong nhóm có thể hiện tại cũng chẳng còn sớm nữa. Cả nhóm quyết định dừng tạm ở đây tìm cách gọi cứu viện hoặc tìm cách ra ngoài bằng cái lỗ hổng lớn bên trên.
Mười người vào giờ đây chỉ còn lại sáu, bốn người đã bỏ nạn. Con người dù có lạnh nhạt đến mấy đã vào sinh ra tử với nhau thì không thể không thân thiết được. Sáu người quây tròn quanh đống lửa từ tốn nói chuyện dù là vậy nhưng bọn họ vẫn vô cùng cảnh giác và cẩn trọng.
Một người trẻ tuổi lên tiếng khởi đầu câu chuyện: " Những ngày qua thật nguy hiểm cảm ơn mọi người đã chiếu cố Văn Phong tôi."
Mọi người: " Cùng là người trong nhóm cả thôi không cần khách sáo."
Một người bắt đầu những người khác cũng sẽ nhanh chóng bắt nhịp giúp cho cuộc trò chuyện kéo dài hơn. Nói qua nói lại cũng hết hơn mười phút, lúc này đội trưởng là một người đàn ông mắt xanh tóc đen lên tiếng nói về những ngày qua.
" Trong vòng bảy ngày qua đội của chúng ta đã mất đi bốn đội viên dù điều này cũng không quá lạ kì trong giới nhưng đó không phải điểm đáng chú ý mà là chúng ta hiện tại còn sống ở đây cũng quá là thần kì rồi.
Theo như những bẫy mà chúng ta gặp trước khi, nhiệm vụ của chúng là ngăn cản những kẻ xâm phạm vào sâu bên trong thì những thứ chúng ta đã gặp lại ép chúng ta vào sâu bên trong nữa.
Không chỉ tôi hẳn mọi người cũng đã thấy sự kì dị của lăng mộ này rồi..."
----Một điều mới đầy hấp dẫn cùng nguy hiểm.
Bọn họ đều là người có tiếng trong nghành vì tò mò cùng đam mê đã tự nguyện đến đây. Khi vào đây nói không sợ chính là nói dối nhưng cái tò mò cùng bệng nghề nghiệp đã khiến cái sợ kia bị đè xuống. Làm cái nghề này dù không muốn thừa nhận nhưng so với đám đạo mộ thì cũng không khác lắm chỉ có thêm cái danh đẹp đẽ thôi cũng chẳng hơn lắm...và những người " được viếng thăm " đó cũng không thích bị làm phiền cũng vì thế bẫy ra đời. Lăn lội trong nghề ít cũng gần 10 năm rồi nhưng chưa bao giờ bọn họ gặp một ngôi mộ ( lăng mộ ) kì là như này. Nhưng trong vỏn vẹn bảy ngày này làm bọn họ khá tũng quẫn vì thiết kế mộ rất lạ... bẫy rập khắp nơi tuy nhiên những cửa sống cũng song hành xuất hiện... Không biết có tiếp tục hay không những chiếc bẫy được cố tình sắp xếp ép người vào trong càng quái lạ.
Trong ngày đầu tiên khi Vivia_ người thiệt mạng đầu tiên, trúng bẫy thay vì bẫy chết luôn những người khác thì lại dẫn tới mở một con đường vào sâu bên trong.
Hay gần đây nhất khi đội viên bị thiệt mạng do đá lăn thì hai bên lại xuất hiện các hình khắc sâu vào hai bên tường làm chỗ tránh...
Những cái bẫy cùng các cửa sống được sắp một cách cố tình chứ không phải vô ý, muốn người vào sâu bên trong khám phá một bí ẩn ngàn năm nào đó.
----Nghĩ thôi cũng khiến tâm họ dậy sóng dạt dào rồi.
" Gạt cái đó qua một bên, mạng sống là quan trọng nhất, ra được rồi tình, đây là mệnh lệnh." Giọng đội trưởng lạnh lùng vang lên ép xuống cái suy nghĩ miên man của bọn họ.
Đội trưởng là người lành nghề nay cũng hơn năm mươi tuổi, đã có hơn ba mươi năm trong nghề, lòng yêu nghề, sự tò mò về những gì chưa biết so với đám trẻ hừng hực nhiệt huyết này thì ông chỉ có hơn không có kém... nhưng cũng đã hơn ba mươi năm khảo cổ thì ông càng có lí trí, càng hiểu được cái gì mới thực sự là quan trọng nhất. Muốn cho thế giới ngoài kia biết về bí mật ẩn sâu trong lăng mộ này trước hết phải sống mà ra đã. Bí mật có huyền bí đến đâu nhưng cũng chỉ là cái đã qua, cái tồn tại trong quá khứ, con người mới là thứ tồn tại trong hiện thực có hiện thực mới có cái tương lai. Tóm lại phải sống trước...còn cái lăng mộ kì quái này hẳn đã chôn xác không ít người đi... không phải chưa từng bị khai mở mà là chưa từng có người còn sống trở ra.
----- Những thứ kì bí của lăng mộ còn là một bí ẩn chưa có lời giải đáp.
------Rốt cuộc mục đích của lăng mộ này là gì? Thứ được giấu trong lăng mộ là chi?
Hắn không biết, thành viên trong đội cũng không biết, người của Viện Hàm Lâm Lịch Sử càng không biết.
-----Mọi thứ trước mắt của họ dường như là một màn sương mù dày đặc bao quanh tất cả không ai có thể nhìn thấy thứ được ẩn dấu sau màn sương này
# Hoàn chương 4#
_____________
Gần đây có nhiều ý tưởng quá. Không biết phải làm sao. Vừa học vừa viết làm túi mệt muốn đứt hơi.ᕙ( ~ . ~ )ᕗ
Các bạn đều thấy rồi đó truyện [ Nightmare ] hay truyện [ Trở Về Vì Người/ Sư Huynh Ta Là Phản Diện Tiểu Thuyết Tu Tiên ] và truyện [ Tranh Đấu ] đều thuộc loạt truyện { Thập Chi } đây là một loạt truyện do mình nghĩ ra đều là những ý tưởng của mình. Hiện nay có ba truyện ở trên đã ra mắt mọi người có thể tìm đọc nha.
Cảm ơn các bạn đã xem truyện của mình, hẹn gặp lại ở các chương sau hoặc truyện khác nhé.
Yêu các bạn nhiều!
Pp (◍•ᴗ•◍)❤