Nightmare

Chương 2: Lăng Mộ (2)

! Chương có hình ảnh nếu không thấy hãy mở chế độ xem ảnh của trình duyệt !

====

Theo tiêu chí chỉ đạo của bên trên, trụ sở đã trang bị đầy đủ các công nghệ hiện đại tân tiến, thậm chí là cả những chiếc mặt nạ* đắt đỏ cùng nhưng chiếc bình dưỡng khí** cho một nhóm mười người tiến vào trong lăng mộ cổ. Quả nhiên nhà văn người Pháp Jules Verne* nói không sai: " Tôi muốn thấy điều chưa ai từng quan sát, thậm chí dù tôi phải trả giá cho sự tò mò này bằng chính cuộc đời của chính mình. " Qua nhiên tính tò mó của con người không thể ngăn cản được. Họ đã sẵn sàng cho một đại mạo hiểm dù biết trước trong đó sẽ chẳng an toàn.

* Mặt nạ phòng độc**Bình dưỡng khí( Ban đầu mình định để là đồ phi hành gia cơ nhưng nhìn giá nó mắc quá( 2 triệu USD_loại rẻ nhất ) nên đổi thành mặt nạ phòng độc và bình dưỡng khí luôn, trông vậy nhưng cũng mắc nắm đó, bình dưỡng khí 6.700.000 VNĐ, mặt nạ phòng độc 2 triệu VNĐ

Còn một lý do nữa là đồ phi hành gia mặc rất phức tạp, không phù hợp với nơi đυ.a hình biến hóa và việc di chuyển sẽ rất cồng kềnh đó. )

......

Nhóm người đã bắt đầu tiến vào trong lăng, của lăng rất lớn, họ đã mất khá nhiều thời gian để có thể tìm ra chính xác của vào lăng. Cánh của không phải dạng của thường bằng gỗ hay kim lại mà bằng đất sét cứng cáp trộn lẫn kim loại cùng mùn gỗ của nhiều loại gỗ quý khác nhau, trên được điêu khắc tinh xảo với nhiều đường nét kì lạ, không rõ là có từ thời đại nào. Từ của vào đã cho thấy rõ chủ nhân ngôi mộ là người có địa vị không hề thấp trong xã hội ngày xưa. Cửa không phải dạng của đẩy vào trong hay kéo ra ngoài, vách tường trên của có một cơ quan để mở ẩn trong mồm con sư tử, rất khó để phát hiện bởi nó trông không khác một cái công tắc thời hiện đại, thứ đáng ra không nên có vào thời cổ. Đây cũng là một dấu chấm hỏi cho các nhà lịch sử học.

Bước vào bên trong phả vào chiếc mũ cồng kềnh là một lớp bụi mịn, đồ đội mang vào không ít, cũng khá nặng, đi từng bước mà để lại một hàng bụi trải dài qua.Đi khoảng 30m nữa thì họ đến trước một căn phòng, không cửa. Bước qua bậc thềm đá* vào bên trong phòng. Sàn phòng được lát một đá mà trắng ngà trông khá sang trọng, hai bên tường sát với cánh của có hai vị trí thắp đuốc cùng một hàng rãng dài đến những con đuốc khác. Một người trong nhóm cầm bật lủa đót lên đuốc thì một phản ứng dây chuyền** đã xảy ra là rực sáng cả căn phòng.

* Mọi người nghĩ bậc thềm là gì, thực ra nó là bậc thang trước nhà ấy, giống vầy nè~** Phản ứng dây chuyền là chuỗi các phản ứng xảy ra nối tiếp nhau nhờ một phản ứng đầu để tạo thành các sản phẩm một cách liên tục, cho đến khi toàn bộ chất phản ứng đã được sử dụng hết hoặc cho đến khi xảy ra sự ngắt mạch. Đó là chuỗi các tác động nối tiếp nhau, tác động này dẫn theo tác động kia, của một sự việc nào đó.

Ánh sáng được thắp lên là hàng loạt những thứ không tưởng xuất hiện trước mắt họ, căn phong như thở thành một triển lãm nghệ thuật. Trên tường treo hàng loạt các bức họa khác nhau được đóng trong khung kính cẩn thận. Dưới đất là hàng loạt pho tượng được đúc tỉ mỉ, sinh động. Các bức họa được đóng trong tranh khắc họa nhiều hình ảnh khác nhau, khi là cảnh một vũ hội phong cách phương Tây xa hoa, lộng lẫy, có khi là cảnh kinh đô phương Đông toát lên vew cổ kính, bí ẩn, khi lại là cảnh một cánh rừng trong nắng xuân tỏa sức sống mê người, có khi lại là hình ảnh khu rừng già âm u vơi những bóng đen thoát ẩn thoát hiện, có khi lại là hình ảnh thôn quê dân dã cùng hình ảnh đứa bé chăn trâu trên những cánh đồng thẳng cánh cò bay,...Dưới đát bày hai bên là các bức tượng với nhiều hình thù khác nhau như tượng hằng nga* xinh đẹp trong văn hóa phương Đông, hay tượng Đức mẹ Maria** trong kinh thánh,...Điểm chung của tất cả chúng là đều còn khá nguyên vẹn và đã bị đóng một lớp bụi dày. Một người trong nhóm cầm máy quay lên lia qua tất cả các bức tranh, bức tượng ở đây, quay đến đâu cũng dừng lại vài giây như muốn gửi phân tích này đến người nhận được máy ảnh này trong tương lai. Bọn họ trong lúc nhìn ngắm cái triển lãm nghệ thuật nhỏ dưới lòng đất này đã phát hiện một bức tranh mặt trăng đã bị rơi xuống đất, kì lại hơn là lớp khung khinh được đóng bên ngoài không hề bị vỡ chút nào dù vị trí treo tranh được xác định là khá cao so với mặt đất, khoảng 1m7 so với mặt đất. Trong khi chiều cao của căn phòng là khoảng 5m và rộng 6m vuông. Kì lạ hơn khi người ta muốn mở khung kính bên ngoài ra nhưng lại không tìm thấy chỗ mở. Đúng lúc này một tiếng hét vang lên, là một cô gái trong nhóm đã động vào gì đó lên đã khởi động cơ quan, khi các thành viên khác đến chỗ cô đã thấy cái xác vô hồn của cô gái tre bị xiên bằng vô vàn chiếc chông sắt sắc nhọn. Ngày đầu tiên đã có người chết, khiến ai lấy đều sợ hại, hốt hoảng, có người muốn chạy thì ngay lúc này cánh của tưởng chừng như không hề có cách kia đọt ngột theo cơ chế của cửa cuốn mà đổ sập trông không khác gì tường đá sập xuống bịt kín lối đi. Đội trưởng liền liên lạc với những người bên ngoài nhưng đáp lại là những tiếng rè không ngừng, tín hiệu đã bị cắt đứt không thể liên lạc được. Căn phòng triển lãm tưởng chừng không có cách của thứ hai, từ từ mở ra một cánh cửa đá từ trên tường từ từ mở ra. Trong tình cảnh này họ ép buộc phải đi về phía trước, dù không biết chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo với họ.

*Tượng hằng nga** Tượng đức mẹ Maria



# Hoàn chương 2#