Bối Đức Tình Sự

Chương 38: Em vợ uống say

Trans: Cảnh Nhàn

"Em có muốn uống một chút không?"

Thấy mắt của em vợ cứ len lén không ngừng liếc nhìn ly rượu vang trong tay mình, Chu Mộ Ngôn mở miệng hỏi.

"Anh rể, em có thể uống sao?"

Tô Nhân không thể che giấu được sự phấn khích trong lòng, trong nhà bình thường quản cô nghiêm ngặt, ra khỏi nhà đi chơi cùng bạn học nào đều phải hỏi cho rõ ràng rành mạch, không được về nhà muộn, không cho làm cái này làm cái kia, cô cũng phiền chết rồi.

Cứ tưởng rằng lên đại học thì có thể được tự do, nhưng chị gái lại biếu quà cho giảng viên hướng dẫn, nhờ quan tâm đến cô nhiều hơn. Lần này chuyện cô bị trẹo chân chính là do thầy Tôn gọi điện, ai da, cô đã mười bảy sắp trưởng thành rồi, lại không phải con nít, cô cũng muốn giống như người lớn tùy tâm sở dục thích làm cái gì thì làm cái đó.

Tô Âm hí hửng giơ qua để anh rể rót cho cô nửa ly rượu vang, nhấp một ngụm: "Chậc..." Mùi vị khó tả, đầu lưỡi chan chát nhưng lại chậm rãi nếm được vị ngọt.

"Ngon thật."

Cô lại uống một ngụm nữa, nói nhỏ với Chu Mộ Ngôn: "Anh rể, anh đừng nói với chị em đã uống rượu nha!"

"Yên tâm đi, em đã lớn thế này rồi, có thể thử, có chừng mực là được." Ánh mắt người đàn ông lơ đãng quét qua ngực cô, dưới áσ ɭóŧ cặρ √υ' căng tròn đầy đặn kia hình như bất cứ lúc nào cũng có thể nhảy bật ra.

Anh nhớ tới vừa rồi khi đi vào phòng cô, Tô Nhân ôm chăn nghiêng người ngủ, dưới người chỉ mặc một chiếc qυầи ɭóŧ, mông căng tròn, một chân vừa thon vừa dài tùy ý đặt trên chăn bông, làn da mịn màng trơn nhẵn, cả người tràn đầy hơi thở thanh xuân.

"Anh rể anh giỏi quá! Nấu ăn ngon lắm lắm luôn." Tô Nhân đút một thìa ngô xào với lòng đỏ trứng vào trong miệng, trong lòng rất vui vẻ, anh rể không chỉ tốt bụng, đưa cô đi khám bệnh, giúp cô bôi thuốc, lén lút cho cô uống rượu, lại còn biết nấu cơm, bây giờ đàn ông tốt quá khó tìm, chị thật có phúc.

Cô cao hứng bất giác uống cạn rượu vang trong ly, còn chưa đã thèm chép miệng, hăng hái nhìn người đàn ông cười ngây ngô nói mình còn muốn.

Trong lòng Chu Mộ Ngôn cười thầm, cô em vợ này của anh, đúng là trẻ con, chỉ trách gia đình bảo vệ cô quá tốt, không có chút lòng đề phòng nào, nếu như đang ở bên ngoài...

Tô Nhân quấn lấy người đàn ông muốn rót ly thứ hai, cô không biết rượu vang tác dụng chậm, không bao lâu đã cảm thấy hoa mắt chóng mặt, không mở mắt ra được muốn ngủ.

Chu Mộ Ngôn ôm cô về phòng, lẳng lặng nhìn cô một lúc, Tô Vi từng nói cô em gái này của cô ấy dính rượu liền say, trước đây họ hàng gửi rượu tự cất đến nhà, cô uống một chén ngủ nguyên cả một ngày.

"Nhân Nhân...Nhân Nhân..."

Anh kề sát lên tai cô gái lại gọi khẽ mấy tiếng, thấy Tô Nhân không có phản ứng, nghiêng người nằm xuống ôm cô, một tay đưa vào từ cổ áo nắm lấy hai bầu vυ' trắng nõn rồi bắt đầu nhào nặn, tay kia thì mò mẫm trên cơ thể trắng bóc mịn màng.

"Mềm thật..."

Làn da trơn nhẵn như vậy, cô nhỏ hơn mình bao nhiêu?

Chín tuổi?

Chẳng trách, núʍ ѵú hồng hào lại nhạy cảm đã dựng đứng trên tay anh, hấp dẫn người đàn ông tiến thêm một bước nữa.

Chu Mộ Ngôn không nhịn được ôm cô càng chặt hơn, Tô Nhân "ư" một tiếng, vô thức lẩm bẩm: "Nóng quá..."

Cô quen ngủ khỏa thân, mặc quần áo cả người không thoải mái, trong đêm tối dường như có một ngọn lửa bên cạnh cô, kèm theo cảm giác ngà ngà say, càng nóng hơn.

Đôi tay nhỏ bé mềm mại của Tô Nhân tự mình cởi áσ ɭóŧ xuống, quần đùi vừa cởi xuống chân, cô buồn ngủ quá lại mê man ngủ thϊếp đi.

Đầu lưỡi Chu Mộ Ngôn nhẹ nhàng liếʍ láp xương quai xanh tinh xảo của cô, một tay nâng mông nhỏ của cô lên, một tay khác cởi chiếc quần đùi đã cởi được một nửa xuống, cơ thể mỏng manh của cô gái hoàn toàn trần trụi trước mặt người đàn ông.

--