Trans: Cảnh Nhàn
"Tiểu tao hóa..."
Hai mắt Lâm Tu đỏ bừng, điên cuồng hôn lên cái miệng nhỏ nhắn mềm mại kia, ưỡn eo, côn th*t cắm vào hoa huyệt hơn phân nữa.
"Ưʍ...Lâm học trưởng..."
Côn th*t của người đàn ông tiếp tục tiến sâu, qυყ đầυ đè chặt lên hoa tâm mà nghiền ép. "A..." Anh kêu rên, thịt non bên trong huyệt của Tiêu Y giống như một cái miệng nhỏ, ấm áp sít chặt, cắn chặt côn th*t không thả, kẹp anh thoải mái không thôi, người đàn ông cắn răng, ôm lấy cặp mông mềm mại của cô gái liên tục cắm rút.
Tiêu Y bị anh thao thoải mái đến cực điểm, cả người run rẩy, dâʍ ŧᏂủy̠ chảy ra từng đợt, mặc dù biết là đang ở bên ngoài, nhưng miệng vẫn không kiềm chế được rêи ɾỉ, tay chân như con gấu túi treo người Lâm Tu, lắc lư theo từng cú thúc mông của anh, anh càng dễ dàng đâm đến hoa tâm.
"Thật thoải mái......Lâm học trưởng...sâu quá...anh nhẹ chút có được không......A..."
"Nhẹ không được...Y Y, tiểu bức của em thật chặt, kẹp anh sướиɠ quá..."
Máu huyết của người đàn ông dồn thẳng lêи đỉиɦ đầu, tiếng thở dốc đặc biệt dồn dập, càng cắm càng kịch liệt, rất nhanh đã đâm tới một miếng thịt mềm, qυყ đầυ không ngừng cọ sát lên miếng thịt mềm đang nhô ra kia.
"Ư...chính là chỗ đó...mạnh chút...mạnh hơn chút nữa....thật thoải mái.....Lâm học trưởng...em sắp tới rồi...."
Tiêu Y xinh đẹp quá mức, âm h* co thắt từng cơn, run rẩy phun ra một dòng nước làm ướt đẫm cả sô pha, nhắm mắt thở dốc.
Dâʍ ŧᏂủy̠ nóng hổi tưới lên trên cây côn th*t của người đàn ông, làm cho da đầu anh tê dại, cúi đầu hôn lên cái miệng nhỏ nhắn của cô gái, ưỡn thẳng mông, một trận cắm rút mãnh liệt, trong phòng tiếng nước "òm ọp" "òm ọp" không ngừng vang lên.
"Tiểu tao hóa, tiểu bức dâʍ đãиɠ, rốt cuộc em muốn nhẹ chút hay là mạnh chút, nhanh như vậy mà đã cao trào rồi."
"Ưʍ...thoải mái quá..."
"Thật ngoan."
Lâm Tu hôn mạnh cô một cái, nâng mông nhỏ căng tròn của cô mà cắm thật sâu, sau mười phút sau, sống lưng tê dại, tinh quan buông lỏng, qυყ đầυ đè lêи đỉиɦ hoa tâm bắn ra, hôn lên miệng cô gái thì thào nói: "Y Y ngoan, anh bắn rồi, bắn trong tiểu bức của em thật thoải mái, mỗi ngày anh đều muốn thao em."
Hai người ôm chặt lấy nhau, tận hưởng dư âm sau cơn cào trào, người đàn ông đè cô ra mà hôn một lúc, vỗ nhẹ lên bờ mông trắng mềm của cô rồi nói: "Chổng mông lên, anh thao phía sau một lần nữa."
Tiêu Y bĩu môi nũng nịu oán trách: "Lâm học trưởng...anh cũng không để cho người ta nghỉ ngơi một lát..."
"Em được mà...ngoan, nằm lên trên sô pha."
“Không được…Trăn Trăn sắp về rồi.” Hứa Trăn nói nửa tiếng nữa cô ta sẽ trở lại, vừa rồi cô bị Lâm học trưởng thao lâu như vậy, lát nữa bị phát hiện thì phải làm sao.
“Nhanh thôi, anh thao mấy cái thôi, thao mấy cái rồi rút ra có được không." Lâm Tu hiếm thấy nói nhiều với cô, lật người cô lại để quỳ bò trên sô pha, côn th*t lại cắm vào từ phía sau.
"Ư...A ..." Trong lòng Tiêu Y hồi hộp, cắn môi quay đầu lại thúc giục người đàn ông: "Lâm học trưởng...anh được chưa... em sợ...em không muốn..."
"Sợ cái gì nhìn thấy thì nhìn thấy, yêu đương vụng trôm với anh thì chắc hẳn em cũng phải nghĩ tới một ngày nào đó sẽ bị phát hiện." Một cơn tức giận từ trong lòng người đàn ông bừng bừng dâng lên, không biết tại sao, mỗi lần Tiêu Y từ chối anh, trong lòng sẽ rất khó chịu, đương nhiên anh biết Hứa Trăn không thể nào về nhanh như vậy, vừa nãy chỉ là hù dọa cô mà thôi.
Cô gái ngậm chặt miệng không nói một lời nào để mặc cho anh cắm rút sau lưng, chờ người đàn ông lại bắn tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào trong cơ thể cô một lần nữa...
...
Khi Hứa Trăn trở về, trong phòng bao chỉ còn lại một mình Lâm Tu, sắc mặt không được tốt lắm nhìn chằm chằm chiếc bình trên bàn, tò mò hỏi: "Tiêu Y đi đâu rồi?"
Người đàn ông đột nhiên nổi giận: "Sao anh biết được, cô ấy lại không phải là bạn gái của anh."