Trans: Cảnh Nhàn
Tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng hổi khiến toàn thân Tiêu Y tê dại, hoa tâm lại bị qυყ đầυ đè chặt: "Ưʍ..." Một luồng điện chạy dọc khắp cơ thể, âʍ đa͙σ co rút mạnh tiết ra từng đợt âm tinh.
"Lâm học trưởng......ưm ..." Cô ưỡn mông lên, run rẩy cùng người đàn ông đồng thời lên cao trào.
Côn ŧᏂịŧ thô to bị hoa huyệt siết chặt, dâʍ ŧᏂủy̠ trơn trượt chảy xuống, Lâm Tu sướиɠ không thôi, ôm lấy cô gái hôn rồi lại hôn, qua một lúc lâu mới buông ra, cười hỏi: "Thoải mái hay không."
Tiêu Y còn đang trong cơn dư âm sau cao trào chưa hồi phục lại, khóe miệng hơi mở ra, giống như con cá bị mắc cạn thở gấp.
Đôi mắt của người đàn ông tối sầm lại, lại cúi người hôn cô, quấn lấy đầu lưỡi cô phát ra tiếng chậc chậc, không biết tại sao, anh nhìn thấy cái miệng nhỏ mê người này liền muốn hôn không ngừng, chuyện lạ, Tiêu Y lại không phải là đại mỹ nữ gì, người anh từng thao cô nào mà không đẹp hơn cô, nhưng sao có thể hấp dẫn người khác như vậy được chứ."
Nhất định là do trước đây anh chưa từng chơi qua loại này, chờ anh thao thêm mấy lần chán ngấy rồi sẽ không còn hứng thú nữa.
Nhàn: Nghiệp quật anh bây giờ, con gái sinh ra là để cưng chiều nhé.
Tiêu Y bị người đàn ông hôn đến sắp thở không ra hơi, đẩy ngực anh nói nhỏ: "Lâm học trưởng, đừng hôn nữa, anh đứng dậy đi, muộn rồi em phải về."
Lâm Tu hít một hơi thật sâu, l*иg ngực như bị một vật nặng đè ép đến khó thở, anh thao cô không thoải mái sao, vậy mà lại dám đuổi anh đi, biết bao nhiêu phụ nữ cầu xin anh thao mà anh còn không muốn đâu đấy!
“Gấp cái gì?” Người đàn ông gác một chân cô lên cánh tay, đẩy côn th*t về phía trước, hài lòng nghe cô gái phát ra tiếng rêи ɾỉ bất ngờ không kịp đề phòng, cười nói: “Côn th*t của anh còn đang cắm trong tiểu bức của em đấy, nó không cho em đi. "
“Anh ra ngoài đi.” Tiêu Y uốn éo người muốn đẩy cự vật thô to kia ra ngoài.
“Ư…” Lâm Tu nhắm mắt thở dốc rút người ra, vỗ lên bờ mông tròn trịa của cô: “Đổi tư thế khác.” Anh muốn thao từ phía sau thêm một lần nữa.
“Không được, đã muộn lắm rồi, em phải về.” Tiêu Y hơi sốt ruột, chắc là đã gần mười một giờ rồi, một lát nữa Hứa Trăn tìm cô thì phải làm sao.
“Anh mặc kệ, anh còn muốn thao.” Người đàn ông cương quyết muốn xoay người cô lại.
“Lần sau, Lâm học trưởng, lần sau có được không?” Tiêu Y kéo cánh tay anh lắc lắc: “Vừa nãy anh thao mạnh quá, em vẫn còn đau.”
Người đàn ông nghe cô làm nũng hài lòng cười, anh phá thân cô, côn th*t to như vậy cắm vào sao không đau được, nhìn cô gái đang luống cuống tay chân mặc quần áo, anh nhét chiếc qυầи ɭóŧ ướt đẫm kia vào trong túi mình.
"Lâm học trưởng, anh trả lại cho em..." Tiêu Y đưa tay cướp lại, hôm nay cô mặc váy, không mặc qυầи ɭóŧ lỡ bị người ta phát hiện thì làm sao!
"Qυầи ɭóŧ anh cầm đi, đây là hình phạt dành cho em, say này không được mặc váy nữa." Anh suy nghĩ rồi bổ sung nói: "Anh đồng ý mới được mặc."
Anh biết dưới làn váy ngắn là cái mông trần, không khỏi xoa nắn hai cái, không biết là kɧoáı ©ảʍ khi lén lút vụиɠ ŧяộʍ với bạn thân của bạn gái hay là do cơ thể này thực sự tiêu hồn, côn th*t lại dựng đứng lên.
Say này thực sự không thể để cho cô mặc váy nữa, cô cũng không biết mông mình đẹp đến thế nào, vừa tròn vừa cong, sờ lên trơn mềm đàn hồi, là đàn ông đều không nhịn được. Vừa nãy không nên đồng ý với cô, tiểu bức tiêu hồn như vậy mới thao có một lần sao đã ghiền được, chặt như vậy đương nhiên sẽ đau, anh thao thêm mấy lần nữa cho rộng ra là được thôi.
Tiêu Y cắn môi cúi người nhặt cặp lên, dưới ánh trăng, bờ mông trắng nõn non nớt nhô cao như trái đào, người đàn ông nhìn đến miệng khô lưỡi đắng.
Anh bóp mông của cô gái, qυყ đầυ to lớn lại thao vào trong hoa huyệt hồng hào.
"Phốc xuy..."
"A ..." Đột nhiên bị anh tiến vào, sau khi trải qua cơn cao trào mãnh liệt, âʍ đa͙σ lại co rút, cô xoay người nũng nịu oán trách: "Lâm học trưởng, anh làm cái gì vậy."
Nhàn: Nhớ đánh giá truyện giúp mình với nha 🌟🌟🌟🌟🌟🌟🌟🌟