Phu Nhân Hào Môn: Kẻ Thứ Ba, Chết Đi!

Chương 8: Hư tình đối giả ý

Trần Tiểu Nghiên âm thầm sửa lại hơi thở một chút, quay đầu nhìn anh ta, trên mặt bình tĩnh lộ ra vẻ vô tội: “Em đang nghĩ gì vậy?”

Hoàng Gia Vĩ đấm một quyền vào trên bông, đột nhiên nản lòng, hồi lâu không nói lời nào.

Đèn đỏ sáng lên, xe dừng lại ở giao lộ.

Cô bỏ điện thoại di động vào túi xách, nhìn có vẻ không tập trung hỏi: “Làm sao không nghe nói, chỗ anh có một cô thư ký mới đến?”

“Ồ… Đúng, được một khoảng thời gian rồi.”

Hoàng Gia Vĩ tựa như cổ họng khó chịu đưa tay lên miệng và ho hai lần, mới nói tiếp: “Ngô Thiến Thiến cô ấy… là cháu gái của Tổng giám đốc Trương, vừa từ nước ngoài trở về. Dạo gần đây tìm việc không phải là dễ mà, hôm đó anh nghe Tổng giám đốc Trương nhắc đến, nên gọi cô ấy đến công ty giúp đỡ.”

“Đó cũng là một ưu ái cá nhân. Anh biết, yêu cầu người khác cũng giống như vậy, trên đời không có bữa trưa nào miễn phí, người ta cũng không có tỏ ý lên tiếng một chút, cũng quá không có năng lực rồi…”

Trần Tiểu Nghiên im lặng không lên tiếng.

Hoàng Gia Vĩ nhìn cô, đưa tay nắm chặt đầu ngón tay cô để trên chân, khóe miệng ba phần cứng nhắc bảy phần giả dối nở nụ cười: “Nếu không có tầng quan hệ này, anh cũng sẽ không để người khác ngồi vào chỗ này. Phụ nữ các em không phải đều có câu, ghế lái phụ của chồng chỉ có vợ mới có thể ngồi sao… Tiểu Nghiên, em không tức giận chứ?”

Lời này nghe thật đúng là làm cho người ta ghét bỏ đến muốn ói.

Hy vọng chuyện chỉ đơn giản như vậy, chỉ đáng tiếc, lý trí không cho phép cô nghĩ như vậy.

“Không, em nào có dễ giận như vậy?” Trần Tiểu Nghiên rũ mi mắt xuống, không để ý rút tay ra, thở dài: “Gia Vĩ, anh có biết Du Du nói gì không…?”

“Cái gì?” Đèn xanh, Hoàng Gia Vĩ vừa khởi động xe vừa hỏi.

“Nói, đàn ông đều là động vật chỉ suy nghĩ bằng nửa thân dưới, không có một cái gì tốt.”

Xe mới vừa lăn bánh thì đột nhiên va chạm mạnh, giống như đè vào thứ gì đó. Cô nắm lấy tay cầm, cười cười: “Em cảm thấy, cô ấy cũng quá khích một chút… Nhưng mà hôm nay tâm trạng Du Du không tốt, anh cũng không cần để tâm những lời nói đó, cô ấy không có ý gì khác đâu.”

“Không sao, anh không để trong lòng.” Hoàng Gia Vĩ trầm giọng nói, giả bộ vẫn rất thản nhiên.

Nói xong, cũng không biết có phải là để giảm bớt bầu không khí kì quái không, lại tìm lời hỏi: “Hôm nay em thế nào, rất tốt chứ?”

Trần Tiểu Nghiên trong lòng thở dài, còn đang lo anh ta không hỏi.

“Không tốt một chút nào, quả là xui xẻo.”

Cô ngã người ra ghế, tựa đầu vào chiếc gối kê cổ, vẻ mặt tổn thương: “Không biết là ai đã gửi một bức thư nặc danh cho công ty chúng em. Nói em từ nhỏ đã là một cô gái hư, đánh nhau ẩu đả không có việc xấu nào không làm, còn ngủ với người khác và có thai…”

“Có chuyện này sao?” Hoàng Gia Vĩ vẻ mặt kinh ngạc.

“Đúng vậy.” Trần Tiểu Nghiên gật đầu, ánh mắt đầy bất lực, “Còn nói em là từng phẫu thuật thẩm mĩ mới dính vào vị Tổng giám đốc công ty khởi nghiệp, thật là coi trọng em rồi. Anh nói em cũng không có kết thù kết oán gì với ai, thật không biết là ai hận em như vậy, tính toán mọi cách nham hiểm với em lại có thể có lợi ích gì chứ…”

Cô hướng ánh mắt ra ngoài cửa sổ, vẻ ngạc nhiên trên mặt Hoàng Gia Vĩ đã không còn nữa, thay vào đó là cố gắng che giấu một chút hoảng sợ và một chút hồi hộp, quả thực khó có thể miêu tả.

Có thể là đã nghi ngờ ai đó rồi.

Một lúc, anh ta mới nói lấy lệ: “Đúng là như vậy, em là một nhân viên văn phòng cỏn con có thể đắc tội người nào? Có lẽ… Là ai đó đã làm một trò đùa?”

“Em cũng không biết.”

“Không sao, anh tìm người điều tra xem…Chẳng qua là bác bỏ tin đồn, em là người như thế nào, anh còn có thể không rõ ràng sao?” Hoàng Gia Vĩ dáng vẻ ôm đồm nhiều việc, đưa ra một tay nhanh chóng nắm lấy mu bàn tay cô.

“Cũng chỉ có thể như vậy.” Trần Tiểu Nghiên nâng gò má, nhàn nhạt nhìn ra ngoài cửa sổ. Từng dãy đèn đường lùi về sau ánh sáng lay động chiếu vào xe, khiến đôi mắt híp lại càng phát ra óng ánh.

Trên cửa sổ xe, gương mặt Hoàng Gia Vĩ phản chiếu càng thêm cau có. Cô càng ngày càng cảm thấy đây là một trận chiến, một trận chiến không có khói lửa nhưng cuồn cuộn sóng ngầm.

Đó chỉ là cuộc chiến giữa những người phụ nữ, ngoài việc nhìn quả cân của người đàn ông nghiêng về bên nào, còn có thể dựa vào cái gì?