Quan Hệ Nhầm Lẫn

Chương 11: Thấy cậu liền cứng (hơi H)

Editor: Sunn_t

Cô ôm tay trước ngực, ngực đem nhũ thịt bài trừ càng sâu, nhũ thịt trắng nõn bị cánh tay cô áp chế, càng thêm hiện ra nhũ thịt non mềm.

Eo nhỏ cô còn lưu lại dấu vết lần trước cùng hắn quan hệ, đại khái hắn lúc ấy véo khá tàn nhẫn, cũng có lẽ là làn da cô quá mức kiều nộn, dấu tay kia đến bây giờ cũng chưa mờ.

Lục Nham mới nhìn thoáng qua, bụng dưới liền cứng, hắn đi đến trước mặt Phương Đường, đem quần áo trong tay đưa qua.

Thanh âm bí bách đến lợi hại, “Quần áo.”

“Cảm... cảm ơn cậu.” Phương Đường không dám nhìn hắn, thanh âm đều run lên, thấy hắn còn không đi, lông mi càng run đến lợi hại, “Cậu… Như thế nào còn không đi ra a?”

“Tôi cứng.” Thanh âm hắn khàn khàn với lửa đốt giống nhau.

“…”Phương Đường kinh ngạc mà trừng lớn mắt, cô nhìn hạ bộ hắn liếc mắt một cái, nơi đó phồng lên một cái lều trại, toàn bộ đầu óc cô nổ tung, nói năng lộn xộn hỏi, “Cứng… Cứng, như, như thế nào bây giờ?”

Lục Nham thở ra hơi nóng đến lợi hại, “Tôi hiện tại vừa nhìn thấy cậu liền cứng, cậu nói làm sao bây giờ?”

“Mình…” Phương Đường đại não hoàn toàn trống rỗng, thanh âm run run, “Mình không… Biết.”

Cô che lại ngực xoay người đưa lưng về phía hắn, cả người run đến lợi hại, thanh âm tựa hồ như sắp khóc, “Cậu đi ra ngoài a.”

Cô cúi thấp đầu, sau cổ nhô lên khớp xương xinh đẹp, thân thể cong lên, xương bướm nở rộ ra co rúm lại, vòng eo mảnh khảnh từ lần trước vẫn còn lưu lại dấu vết hắn véo đỏ thẫm.

Lục Nham nhìn phía sau lưng cô trắng nõn, trong đầu vô cớ nhớ tới lúc ở trong cơ thể cô, tiếng cô khóc tựa như như rêи ɾỉ cùng tư vị thật mất hồn.

Hơi thở hắn đột nhiên thô nặng vài phần.

Ngón tay thon dài nâng lên, dừng ở sau cổ cô nhẹ nhàng vuốt ve vài cái.

Phương Đường bị dọa đến cứng đờ, giây tiếp theo liền cảm thấy xúc cảm ấm áp dừng ở sau cổ.

Lục Nham há mồm ngậm lấy khớp xương cổ cô, nhẹ nhàng mà mυ'ŧ, Phương Đường bị mυ'ŧ đến da đầu đều tê rần, thân thể không tự chủ được mà giật mình.

Cô run đến lợi hại, bởi vì đưa lưng về phía hắn, thấy không rõ vẻ mặt của hắn, chỉ cảm nhận được Lục Nham lại đến gần vài phần, vật cứng cực nóng chạm vào mông cô, cô sợ đến sắp khóc ra, thanh âm đều mang theo nức nở, “Lục Nham, cậu… Cậu đang làm gì?”

Lục Nham nắm lấy bả vai cô, đem xoay người cô lại, mặt đối mặt nhìn cô một lát.

Phương Đường có một gương mặt trái xoan tinh tế, một đôi mắt hạnh nhân linh hoạt, cái mũi thực cao, môi luôn vô ý thức chu lên.

Đáng yêu đến có chút hấp dẫn người khác.

“Làm, tôi muốn làm cậu.” Hắn nói xong, cúi người ngậm lấy môi cô.

Cô mới vừa uống nước trái cây, khoang miệng toàn là hương vị chua ngọt của nước trái cây, đầu lưỡi hắn thăm dò đi vào, nếm đến hương vị mềm mại cùng chua ngọt, bỗng dưng nổi cơn điên ngậm lấy môi cô liếʍ mυ'ŧ cắn.

Phương Đường bị hôn phát ngốc, một dòng điện chạy qua sống lưng làm cả người cô run đến không nói nên lời, cô mạnh mẽ đẩy hắn ra, hai tay lại bị hắn kiềm trụ ở sau người, bị bắt đem ngực nâng cao, miệng bị lấp kín, muốn nói cái gì đều nói không nên lời, chỉ có thể phát ra thanh âm “Ô ô”.

Thanh âm kia cực kỳ giống rêи ɾỉ, càng thêm tăng du͙© vọиɠ của Lục Nham.

Hắn mυ'ŧ cắn xong môi cô, duỗi tay đem nội y cô đẩy lên, một ngụm ngậm lấy nhũ thịt, đầu lưỡi vòng quanh đầṳ ѵú phấn nộn liếʍ láp.

“Ô… Không cần…” Phương Đường bị đầu lưỡi hắn liếʍ đến phía dưới ngăn không được chảy nước, nước mắt cô rơi đầy mặt, kɧoáı ©ảʍ lại mãnh liệt lợi hại ập đến, làm đại não cô đều rơi vào trạng thái trống rỗng, “Không cần… Lục Nham…”

Lục Nham vươn bàn tay hướng tới phía dưới cởϊ qυầи cô, Phương Đường trên dưới thất thủ, tay nhỏ càng đẩy hắn ra.

Thình lình đốt ngón tay hắn chui vào qυầи ɭóŧ cô, đã đọng lại một vệt nước.

Hắn thở hổn hển cắn lỗ tai cô, “Cậu ra nước, Phương Đường.”

Phương Đường cả người chấn động, cơ hồ không đợi cô phản ứng, Lục Nham đã kéo qυầи ɭóŧ xuống, đem cô ấn trên bồn rửa tay trước mặt, từ sau đỡ dươиɠ ѵậŧ đâm tiến vào.