Tinh Tế Âm Nhạc Đại Sư

Chương 29: Hát tại quán bar (14)

Phil đem kết quả điều tra nói cho Lê Hân, cũng đem con dao khắc cùng chiếc nhẫn đưa cho hắn. Thấy Lê Hân mờ mịt nhìn chiếc nhẫn, nhịn không được an ủi: “Không phải Blake đã nói sao, loại thể chất của y ngoại trừ quân nhân đã từng được huấn luyện đặc thù, rất hiếm khi sẽ có sức mạnh như vậy. Tại thời điểm đối đầu cùng y, ta cũng từng nghĩ qua, cấp SS quả đáng sợ, loại sức mạnh có thể áp đảo mọi người cũng quá mức ghê gớm. Cho dù tư chất có tốt đến đâu, nếu chưa trải qua lễ rửa máu sẽ không có khả năng có được thực lực như vậy. Nhất cử nhất động của y không có bất cứ động tác dư thừa nào, dị năng hệ hỏa khống chế tương đối tinh chuẩn. Cậu phải biết rằng, dị năng của y với chúng ta mà nói là cực kỳ đáng sợ, cho dù là tự thân luyện tập, hơi vô ý một chút cũng sẽ hại người hại mình, mà A Mộc lại có thể đem ngọn lửa cực nóng kia vận dụng đến như cá gặp nước, đây không phải nỗ lực là có thể đạt được, còn cần phương thức huấn luyện khoa học và hoàn cảnh huấn luyện.

Emir, dưỡng không được người như y. Cho dù là ở đế quốc, trừ bỏ đoàn quân có địa vị tối cao cùng tài nguyên tốt nhất, cũng không có khả năng đào tạo ra người cường đại như vậy.

Ngay từ lúc bắt đầu, y cũng chỉ là khách qua đường của Emir.”

Do dự một hồi, Phil duỗi tay sờ sờ đầu Lê Hân, giống như trưởng bối đang an ủi hài tử. Trên thực tế, Phil đã 80 tuổi, dù là cư dân bình thường của đế quốc cũng đã kết hôn sinh con, phụ thân Lê Thành của Lê Hân cũng chỉ lớn hơn Phil vài tuổi mà thôi. Lê Hân chỉ mới 16 …… hiện tại đã là 17 tuổi, nhưng ở trong mắt Phil vẫn là một hài tử. Đương nhiên, hắn đối với đứa nhỏ này còn có một loại yêu thích cùng kính nể nói không nên lời, đại khái là bởi vì Lê Hân có thể tận sức với âm nhạc mà không bị chút dao động nào đi.

Lê Hân vẫn không nói gì, hắn chỉ yên lặng nhìn chiếc nhẫn nho nhỏ trong lòng bàn tay. Kỹ thuật đúng là tệ, A Mộc này nhìn như người vạn năng, kỳ thật cũng có chỗ y rất vụng về. Luôn lén làm những chuyện mà hắn không biết, vì không muốn làm hắn bị thương mà tập niết một đống dưa chuột, năng lực thủ công vô cùng kém, chính là khắc một chiếc nhẫn có độ dày không đều. Nhưng, chiếc nhẫn thô như vậy, lại có thể đeo vào ngón áp út tay trái hắn thật vừa, đặt biệt phù hợp.

Cho dù có thêm nhiều khuyết điểm, A Mộc vẫn là A Mộc. Y kéo thân hình thương tàn, mang áp lực tinh thần bị thương sẽ buộc y phát cuồng bất cứ lúc nào, đem phần ôn nhu nhất của mình thể hiện ra trước mặt hắn, dùng tất cả năng lực của mình mà bảo hộ hắn. Trên tinh cầu Emir như vậy, nếu như không có A Mộc, Lê Hân căn bản không đi được đến ngày hôm nay.

Một gia đình ấm áp có thể che mưa chắn gió, một công việc có thể sống tạm, còn có một tài khoản không nhỏ gửi ngân hàng, tất cả đều là A Mộc cho hắn.

Đem nhẫn mang vào tay, Lê Hân nâng tay hướng về phía mặt trời một lát, cười khổ nói: “Thật khó nhìn, y chính là …… ngốc nghếch như vậy.”

“Kỳ thật…… Có thể trở lại đế quốc đối với A Mộc mà nói là chuyện tốt.” Phil tiếp tục gian nan an ủi “Cậu cũng biết thương tích trên người y rất nghiêm trọng, nếu đoàn quân đệ nhất có thể phái ra một tinh hạm cùng mười mấy chiến hạm nhỏ tới đây tìm y, hơn nữa ít nhất tìm hơn ba tháng, tiêu hao như vậy, chứng minh y ở quân bộ đế quốc là một người tương đối quan trọng. Thương tích do duy trì hình thức vô dưỡng trong thời gian quá dài và ăn nguyên tố phóng xạ, hẳn là không có vấn đề, quân bộ nhất định sẽ dùng toàn lực cứu y.

Ta tin cảm tình A Mộc đối với cậu, chờ y khỏe lại, nhất định sẽ đến tìm cậu.”

“Ân.” Lê Hân khẽ gật đầu, không cần Phil an ủi, hắn cũng nghĩ như thế.

Qua dấu vết chiến đấu cùng dao khắc rơi lại và chiếc nhẫn chưa hoàn thành, chứng minh lúc ấy A Mộc cũng không tự nguyện rời đi, mà là bị cưỡng chế mang đi. Lê Hân chưa bao giờ hoài nghi cảm tình A Mộc đối với mình, hắn tin chỉ cần thương thế tốt lên, A Mộc nhất định sẽ đến tìm hắn. Lo lắng duy nhất chính là tinh thần bị thương của A Mộc, không có âm nhạc của hắn áp chế, vạn nhất y khống chế không được thì làm sao bây giờ.

Cũng may có Phil bên người, không để Lê Hân suy nghĩ miên man: “Ta cảm thấy, cậu không cần lo vết thương tinh thần của y. Cho dù đế quốc không có cách chữa khỏi, ít nhất cũng có biện pháp ức chế. Nếu A Mộc đúng là sĩ quan đế quốc, thì chứng minh tần sóng tinh thần của y bình thường, có thể dùng được thuốc ức chế. Hơn nữa viện nghiên cứu hiện nay, có rất nhiều nghiên cứu không công khai với bên ngoài, bọn họ nhất định có biện pháp. Chờ sau khi A Mộc khôi phục lại tìm ngươi, sẽ có thể tiếp tục tấu nhạc cho y không phải sao?”

Lê Hân thoáng trầm mặc, ngẫm lại lời nói của Phil, đột nhiên cảm thấy hắn ta nói rất có đạo lý, dựa theo tính cách A Mộc mà phỏng đoán, nhất định cuối cùng sẽ là như vậy. Bọn họ chỉ tạm thời tách ra, khoa học kỹ thuật hiện giờ phát triển như vậy, gặp nhau giữa các tinh cầu cách mấy vạn năm ánh sáng bất quá chỉ là việc trong vài ngày, chỉ cần thương thế y tốt lên, không quá mấy ngày người kia sẽ tới tìm hắn.

Nhìn chằm chằm chiếc nhẫn trong chốc lát, trong đầu không ngừng hiện lên dáng vẻ vụng về ngồi mài dũa của A Mộc, đột nhiên cảm thấy thật đáng yêu, chiếc nhẫn thô sơ thoạt nhìn đặc biệt thuận mắt, quả là 1 chiếc nhẫn phi thường đẹp.

Thấy Lê Hân lộ ra nụ cười, Phil rốt cuộc thở phào nhẹ nhõm. Hắn và Lê Hân ai cũng chưa nói đến việc đến đế quốc tìm A Mộc, suy cho cùng điều đó cũng quá khó khăn.

Bản thân Lê Hân chính là người bị lưu đày, cho dù thông qua buôn lậu trở về đế quốc, bị cha mẹ biết được cũng sẽ rước lấy phiền toái. Hơn nữa lấy tình huống đặc thù của hắn, ở Emir Phil còn có thể chăm sóc một chút, bảo vệ hắn không bị viện nghiên cứu chộp đi, nếu là đến Dorset tinh, đặc biệt là quân bộ mẫn cảm như vậy, tuyệt đối trốn không thoát. A Mộc thoạt nhìn bất quá cũng 30, vị trí cao lại có nhiều thế lực, căn bản không thể phản kháng hành động của đế quốc. Giai đoạn này, Lê Hân tuyệt đối không thể đến quân bộ mà chui đầu vô lưới.

Lê Hân cũng có suy nghĩ như vậy, đặc biệt là tình huống của hắn, nhớ tới những ý tưởng từng nổi lên của mình, hắn căn bản không có khả năng trở về đế quốc a.

Cho nên, hiện tại điều hắn có thể làm, cũng chỉ là chờ đợi.

Thấy biểu tình Lê Hân vẫn không quá bình thường, Phil không dám để hắn một mình ở lại căn nhà này, liền nói: “Nếu cậu chịu trả tiền thuê nhà, có thể ở lại nhà ta. Cậu biết đó nhà ta rất lớn, còn có sân độc lập, ta không dùng được nhiều chỗ như vậy, có thể cho cậu thuê một tiểu viện.”

“Ta không có tiền để trả tiền nhà.” Lê Hân lập tức quyết đoán nói, hiện giờ hắn cần nắm chặt tiền mua sách, như vậy chờ đến khi A Mộc trở về, hắn đã sớm luyện tập tốt, có thể trực tiếp trị liệu giúp y.

Phil bị chặn đến tâm tắc, hắn còn chưa nói hình thức trả tiền thuê nhà a!

“Khụ khụ” Điều chỉnh lại cảm xúc, Phil tiếp tục nói “Tiền thuê nhà không phải tiền mặt, chỉ cần mỗi ngày lúc cậu luyện nhạc ngẫu nhiên có thể đến chỗ ta luyện một chút là được. Phải biết rằng, cho dù nhà ta chỉ có một cái sân, phí thuê một tháng ở Emir cũng phải 10 vạn tinh tệ……”

“Không thành vấn đề, một ngày ngươi cần ta đàn cho người trong thời gian bao lâu?” Lê Hân nhanh chóng trả lời.

Phil: “……”

Đừng cho ta biết bộ mặt thật thế tục của cậu a, như vậy ta sẽ cảm thấy cậu làm mộng tưởng ta tan biến đó!

Lê Hân cũng mặc kệ, ngay khi Phil nói ra tiền thuê nhà, hệ thống đã tự động bắn ra nhắc nhở: 【Đạt được phòng phúc lợi của công ty, dự toán một tháng thu được 12 vạn hoa tươi, sẽ được tính khác sau một năm. 】

Thiếu chút nữa quên mất, hệ thống tiền tệ kia, chỉ cần là tiền dùng trên người hắn đều có thể tính thành hoa tươi, nếu là hoa cho người khác, tỷ như tiền bồi thường bảo tiêu tử vong gì đó, sẽ lập tức bị khấu rớt. Mà lúc xác định A Mộc bị người mang đi, hệ thống liền khấu trừ phí bảo tiêu tương ứng trong hoa tươi của Lê Hân, cũng may hiện tại lại có 12 vạn của Phil thêm vào, làm kho hoa tươi của Lê Hân không tụt xuống.

Đương nhiên, nếu trụ không đến một năm Phil đã đem Lê Hân đuổi đi, phần hoa tươi còn lại phải bị khấu trừ.

Đến ở nhà Phil, thứ nhất là nghĩ đến phí dụng hoa tươi, thứ hai Lê Hân đã rất tín nhiệm Phil, ba là, không muốn một mình ở lại căn nhà có mang hồi ức của hắn cùng A Mộc. Nơi ấy quá ngọt ngào, mỗi góc đều có ký ức mà hai người cùng nhau, lúc ở một mình, hồi ức sẽ khiến hắn rất cô đơn.

Lê Hân tin chắc A Mộc chỉ tạm thời rời đi, trong khoảng thời gian chia lìa này, hắn muốn bảo vệ bản thân thật tốt. Dù sao đã nhận nhẫn, đáp ứng trở thành bạn lữ của y, không phải nên bảo vệ tốt thân thể vì đối phương sao.

Hắn cho rằng bản thân rất kiên cường, có thể điều chỉnh tốt tâm trạng, hơn nữa vì A Mộc có thể được trị liệu mà vui vẻ. Chính là một khắc khi cửa đóng lại kia, ngồi trên phi thuyền của Phil, Lê Hân không khống chế được mà rơi nước mắt. Cách lúc Blake chẩn bệnh đến nay bất quá chỉ có 3 ngày, trong thời gian ngắn như vậy, trước sau trải qua thống khổ sắp tử biệt, ngọt ngào hòa cùng một thể cùng nỗi đau chia cắt. Nhân sinh đại hỉ đại bi bất quá chỉ như vậy, hắn lại phải một mình thừa nhận, nếu không chảy nước mắt đẩy độc đi, hắn sợ thân thể mình sẽ không chịu nổi.

Rốt cuộc, hắn vẫn là cacbon yếu ớt sao.

Phil không nói gì, hắn chỉ nhìn vào chiếc nhẫn của Lê Hân, liền dời tầm mắt chuyên tâm khởi động phi thuyền.

Ở trong lòng hắn, Lê Hân bất quá chỉ là một hài tử, một thiếu niên vừa mới bước vào thế giới người lớn, còn chưa biết xã hội hắc ám, nhân tâm khó lường. Thời điểm Phil 16 tuổi, cũng từng tin rằng thế giới đều là chính nghĩa, mọi người đều thiện lương, nhưng thực tế, cái đế quốc này còn hắc ám hơn so với hắn tưởng tượng.

Phil cảm thấy, A Mộc không trở lại càng tốt.

A Mộc ở cùng Lê Hân, là người không có ký ức và quá khứ, người không bị sứ mệnh quấy nhiễu, y có thể luôn duy trì tấm lòng son mà bảo hộ Lê Hân. Một khi A Mộc trở lại đế quốc, quân bộ nhất định sẽ tìm mọi cách khôi phục ký ức của y, khi A Mộc thành công khôi phục ký ức, biết được người có năng lực đặc thù như Lê Hân tồn tại, sẽ giấu giếm không báo sao? Đế quốc biết chuyện của Lê Hân, sẽ không bắt giữ hắn sao? Tiếp theo A Mộc trở lại đế quốc, là trở về tìm Lê Hân, vẫn là vì danh lấy cảm tình bán đứng hắn ư?

Phil gặp qua quá nhiều chuyện như vậy, hắn không tin A Mộc có thể trước sau như một.

Bước đầu tiên là mang Lê Hân về nhà, tiếp theo sẽ phải tính toán lại. Trước tiên phải tìm Blake phân tích thời gian hồi phục thương tích của A Mộc, xác định khoảng thời gian an toàn, trong lúc này làm A Mộc nhạt dần trong tầm mắt mọi người, thu âm cũng phải tạm hoãn. Đợi qua kỳ an toàn, đại khái sẽ có 3 đến 6 tháng kỳ nguy hiểm, trong khoảng thời gian đó nếu A Mộc tới tìm Lê Hân, hắn sẽ phải xuống tay chuẩn bị thi thể giả cho Lê Hân, phương diện này Blake rất có kinh nghiệm. Đến lúc đó hắn sẽ quan sát ý đồ của A Mộc trước, nếu không có ác ý, sẽ đem Lê Hân cho y; nhưng vạn nhất A Mộc có tính toán khác, liền tìm mọi cách khiến y tin rằng Lê Hân đã chết, dù sao sinh mệnh cacbon cũng rất yếu ớt!

Cuối cùng, nếu qua kỳ nguy hiểm mà A Mộc vẫn không tới. Đó chính là…… hoặc là không thể lựa chọn giữa sứ mệnh và cảm tình trước mắt, không muốn phản bội Lê Hân cũng không muốn vi phạm sứ mệnh, cuối cùng lựa chọn giấu giếm, không bao giờ gặp Lê Hân nữa; hoặc, chính là đã chết.

Sau đó nữa, phỏng chừng đã trôi qua một năm, cảm tình Lê Hân hẳn là cũng nhạt đi không ít, sẽ không vì A Mộc mà muốn chết muốn sống, sẽ có thể chậm rãi truyền bá âm nhạc của cậu ta ở Emir.

Phil là người đòi hỏi vấn đề rất toàn diện, đồng dạng, cũng là người thập phần trọng cảm tình. Hắn vì Lê Hân làm tốt hết thảy chuẩn bị, chỉ còn chờ A Mộc lựa chọn như thế nào.

Sau khi Lê Hân tiến vào nhà Phil không lâu, đám người Grant rốt cuộc cũng về tới căn cứ quân sự Dorset tinh. Nghiêm Lẫm nguyên soái tự mình ra nghênh đón tinh hạm, trước tiên ông đem Nghiêm Sí đưa vào căn cứ quân sự chữa bệnh, quân y an bài đưa y vào khoang trị liệu, còn lập tức tiến hành một loạt các xét nghiệm trên cơ thể y.

Grant cùng Nghiêm Lẫm vẫn luôn canh bên ngoài phòng y tế, Nghiêm Lẫm luôn trang nghiêm không tùy tiện nói cười hòa ái mà vỗ vỗ vai Grant: “Không cần tự trách, cậu đã làm vô cùng tốt. Không có ngươi trợ giúp, chỉ sợ Nghiêm Sí cứ như vậy ở tinh cầu Emir, trọng thương không trị, thống khổ đến chết. Nhờ có cậu vẫn không ngừng tìm kiếm, mới có thể cứu nó trở về.”

Biểu tình Grant thực phức tạp, hắn và Nghiêm Sí vừa là địch vừa là bạn, trong mắt người ngoài chính là quan hệ đã sinh Du sao còn sinh Lượng. Grant đã là nhân tài tương đối xuất sắc mới xuất hiện của quân đoàn đệ nhị, chỉ mới 30 tuổi đã đảm nhiệm chức chuẩn tướng, chức vị này chính là dựa vào quân công thật mà đạt được. Từ lúc 16 tuổi, hắn đã theo quân đoàn ra ngoài tinh hệ làm quân biên cảnh, chống đỡ sinh vật dị hình ngoại tinh và thiên thạch xâm lấn. Xã hội nhân loại hiện đại có khoa học kỹ thuật phát đạt và trở nên cường đại, nhưng cũng sinh tồn không dễ dàng. Nhân loại có được diện tích lãnh thổ lớn, khuếch trương lãnh thổ là bản năng của sinh vật, ngay cả sinh vật ngoại tinh cũng như thế.

Mỗi thời đại đều sẽ xuất hiện sinh vật trí tuệ bất đồng, nhân loại vẫn luôn chiến đấu cùng thủ vệ. Địch nhân của thời đại này chính là quân đoàn côn trùng, bản thân loài côn trùng này không có trí tuệ quá cao, nhưng chúng nó có suy nghĩ quần thể, lúc chúng nó tụ tập cùng nhau, chỉ số thông minh sẽ cao đến đáng sợ. Bởi vì đặc tính của loại sinh vật này, bên trong chúng nó cũng vô cùng đoàn kết, mỗi lần quân đội đều phải thật vất vả mới đánh lui được chúng nó.

Một khi để sót, những lưu đày tinh ở vùng đất sát biên giới sẽ là nơi chịu tai ương đầu tiên. Đương nhiên dưới sự âm thầm bảo vệ của đế quốc Emir cơ bản sẽ không có việc gì, mà tinh cầu khác liền nguy hiểm. Năng lực sinh sản của côn trùng này đặc biệt nhanh, vào đầu cuộc chiến, sự sinh sôi của chúng nó vẫn dựa một Mẫu Trùng, tốc độ sinh sôi không tính quá nhanh. Mà sau mấy trăm năm đánh với nhân loại, chúng nó tiến hóa ra trùng cái, Mẫu Trùng sẽ sinh hạ một lượng lớn trùng cái giao phối cùng trùng đực, tuy rằng trùng cái cần được sinh ra từ Mẫu Trùng, nhưng mỗi lần trùng cái có thể sinh sản mấy trăm trứng, sức sinh sản tương đối kinh người.

Grant trong chiến đấu không ngừng đạt được quân công, qua mười mấy năm được đề bạt thăng cấp, năm 30 tuổi liền trở thành chuẩn tướng, cơ hồ là sĩ quan cấp tướng trẻ tuổi nhất trong lịch sử đế quốc.

Đúng vậy, cơ hồ, nếu như không có Nghiêm Sí.

Chuẩn tướng bất quá chỉ là sĩ quan cấp tướng dự bị chiến sự, mà thiếu tướng lại sĩ quan cấp tướng thực thụ.

Nghiêm Sí 29 tuổi vinh quang thăng cấp thiếu tướng, nguyên soái Grant của quân đoàn đệ nhị mỗi lần nhìn đến Nghiêm Lẫm đều sẽ nghiến răng, lão đối thủ cả đời tranh đấu gay gắt, vốn dĩ quân đoàn đệ nhị kém hơn quân đoàn đệ nhất một chút, không có biện pháp đành phải so nhi tử. Nghiêm Lẫm kết hôn trễ, 120 tuổi mới có một hài tử như Nghiêm Sí, điều này làm cho tình nhân chạy đầy đường, Grant từ 17 tuổi đã có con riêng liền bắt đầu cười nhạo ông không có người nối nghiệp, kết quả người ta sinh ra một nhi tử ngược lão một cái, cũng may còn tôn tử có thể liều một lần.

*Nguyên soái Grant ở đây là chỉ ông của Grant chuẩn tướng. Bạn cùng thời với Nghiêm Lẫm. Vì cha Nghiêm Sí có con muộn nên tướng quân Grant lấy cháu mình đua với con ngta đó.

Bị tổ phụ gây áp lực Nghiêm Sí liền trở thành con nhà người ta trong mắt Grant, không tự giác mà đem y coi làm đối thủ, nhưng chưa từng hy vọng Nghiêm Sí cứ chết đi như thế.

Ngoại trừ là đối thủ, bọn họ cũng là hài tử lớn lên trong cùng trại huấn luyện, thời gian ở chung từ nhỏ đến lớn còn muốn nhiều hơn cả người nhà. Không có ý thức cạnh tranh với Nghiêm Sí, Grant sẽ không lớn mạnh như vậy; không có Grant không ngừng truy đuổi, Nghiêm Sí cũng sẽ không được ưu tú như thế.

Grant hy vọng Nghiêm Sí có thể sống sót hơn bất cứ ai, nghe thấy Nghiêm Lẫm an ủi, hắn gật gật đầu: “Ta cũng hy vọng như thế, còn chưa thắng được y, y làm sao chết được.”

Kiểm tra kết quả vừa ra, quân y vội vàng chạy đến báo cáo tình huống của Nghiêm Sí, nghe được thương thế của y, tuy Nghiêm Lẫm đã quen nhìn sinh tử, cũng không khỏi khó trách trong lòng. Nhi tử ưu tú nhất của ông, chỉ trong 5 tháng ngắn ngủn, vậy mà phải chịu đựng thương tổn đáng sợ như vậy.

“Tình trạng tinh thần của y thế nào?” Grant chú ý tới quân y không nói đến tổn thương tinh thần của Nghiêm Sí, phải biết rằng trải qua phân tích cùng chứng kiến thực tế của bọn họ, trạng thái tinh thần Nghiêm Sí đã sắp hỏng mất rồi, cũng không biết có thể chữa trị hay không.

“A?” Quân y có chút sững sờ, hắn nhìn bảng xét nghiệm, lắc đầu nói “Không có, trạng thái tinh thần của Nghiêm thiếu tướng vô cùng ổn định, thậm chí ổn định hơn so với kết quả thí nghiệm lúc trước của y. Sóng tinh thần ổn định như vậy, ở đế quốc chỉ có học giả tri thiên mệnh mới có a.”

“Cái gì?” Grant đoạt lấy quang não, mở biểu đồ tần sóng tinh thần ra, đúng là vô cùng ổn định, nhưng mà ……

Hắn mở ra quang não của mình, lấy ra biểu đồ tần sóng tinh thần khi hắn nghĩ cách cứu Nghiêm Sí trước đó: “Đây là thí nghiệm trước đó của chúng ta, lúc ấy trạng thái tinh thần của Nghiêm Sí tương đối không ổn định, vô cùng có khả năng đã trường kỳ ở trong dị biến, đại não cũng có khả năng tạo thành tổn thương. Bởi vì y dị biến tinh thần, lúc chúng ta đang nghĩ cách cứu viện, còn không thể không sử dụng đạn gây mê liều lớn mới có thể chế phục y, sao có thể ổn định như thế.”

Quân y chạy về thí nghiệm, sau khi kiểm tra lại, vẫn là một đáp án, Grant khá khó hiểu.

Cuối cùng vẫn là rà quét nát bảng xét nghiệm, mới phát hiện đại não Nghiêm Sí có rất nhiều vết thương nhỏ.

Não bộ dù là thương nhỏ cũng phải coi trọng, nhóm quân y lại vội tới vội lui, cuối cùng ra kết luận: “Này bộ phận là vỏ ký ức, nếu bị thương, khả năng ghi nhớ của thiếu tướng có lẽ sẽ xuất hiện vấn đề, nhưng cũng có thể là quên mất một phần ký ức, cũng có khả năng không có vấn đề gì. Tình huống cụ thể chỉ có thể chờ trị liệu xong, sau khi Nghiêm Sí thiếu tướng tỉnh lại, quan sát tình huống mà định.”

Nghiêm Lẫm theo bản năng cảm thấy có chỗ nào đó không đúng, ông tin Grant không phải người nói dối, cẩn thận dò hỏi quá trình tìm kiếm của hắn.

“Ta cho rằng cậu phỏng đoán đúng, tinh thần Nghiêm Sí nhất định đã bị thương nghiêm trọng, nếu không không có khả năng mất liên lạc lâu như vậy cũng không nghĩ đến cách cầu cứu. Trạng thái tinh thần của nó đã kém đến mức đi ăn vật có hại, không có khả năng dễ dàng khỏi như vậy. Hơn nữa lúc cậu nhìn thấy nó, nó vẫn đang trong phát cuồng, làm sao nhanh như thế đã khôi phục bình thường?”

“Có thể ở tinh cầu Emir gặp gì đó trị liệu được tinh thần hay không?” Ánh mắt Grant sáng lên, đây chính là chuyện hữu ích với toàn nhân loại.

“Không bài trừ khả năng này, hết thảy phải đợi nó tỉnh lại mới nói tiếp. Quân y đoán phải dùng thời gian trị liệu trong bao lâu?”

Nhắc tới cái này Grant liền thở dài: “Thời gian liên tục ở trong hình thức vô dưỡng quá dài, chưa từng có ghi chép trong lịch sử. Phương pháp trị liệu truyền thống chưa chắc dùng được, không biết khi nào mới có thể tiêu diệt toàn bộ các tế bào bài dị. Thời gian hình thức vô dưỡng quá dài, thân thể sẽ trở nên máy móc hoá, các tế bào cường hóa của da sẽ xâm nhập vào máu, cố gắng biến tất cả các tế bào trong cơ thể thành các tế bào cường hóa. Mà hệ thống miễn dịch của cơ thể sẽ không cho phép chuyện như vậy phát sinh, sẽ không ngừng gϊếŧ chết tế bào cường hóa,tác dụng của khoang trị liệu chính là phân biệt đâu là tế bào cường hóa, tiêu diệt tất cả chúng nó. Chính là thời gian liên tục của Nghiêm Sí quá lâu, những tế bào này đều có trong máu và tế bào bạch huyết, nếu đồng thời loại bỏ, tất sẽ gây hại đến những tế bào bình thường, chỉ có thể tận lực mà cẩn thận hành sự, ít nhất phải một tháng mới có thể khỏi hẳn.

Sau khi bình phục còn phải tách nguyên tố phóng xạ trong cơ thể ra, làm nội tạng khôi phục khỏe mạnh. Để bảo đảm cơ thể an toàn trong lúc này, cần phải cho y đi vào trạng thái ngủ, ít nhất cần 50 ngày mới có thể tỉnh lại.”

“Vậy sau 50 ngày rồi nói.” Nghe được thương thế nhi tử, tâm Nghiêm Lẫm cũng mềm theo. “Không thể nóng vội.”



“Ngươi chắc chắn kỳ an toàn là 50 ngày?” Phil hướng Blake xác nhận.

“Chắc chắn.” Blake đối với chuyên nghiệp của mình thập phần tự tin “Loại thương thế này, đa số sức chịu đựng với việc trị liệu đều xuất phát từ chính cơ thể bản thân, để bảo hộ cơ thể, nhất định phải trị liệu bảo thủ, hơn nữa làm người bị thương đi vào trạng thái ngủ, tận khả năng chậm lại hoạt tính tế bào mới được. 50 ngày là thời gian cơ bản nhất, nói không chừng phải hai tháng mới có thể khỏe a.”

“Hiểu rồi.” Phil gật gật đầu. “Trong vòng 40 ngày tạo ra một khối thân thể giống với Lê Hân, không cho phép nhân bản vô tính, không phải thể sinh mệnh.”

Blake bĩu môi: “Những trợ thủ đó của ngươi thời thời khắc khắc đều nhìn chằm chằm ta, ta như thế nào làm được? Bất quá tế bào còn thừa sau khi tạo ra thân thể, ta cũng nghiên cứu.”

“Chỉ cần không phải nhân bản vô tính là được. Trong khoảng thời gian này ta sẽ đem thiết bị liên quan đến nhân bản vô tính khóa lại, để tránh ngươi nghĩ cách qua mặt trợ thủ.” Phil vẫn vô cùng lý trí, tuyệt đối không cho Blake một tia cơ hội nào.

Bác sĩ suýt nữa tạc mao, điều duy nhất có thể khiến Blake tức giận cũng chỉ có nghiên cứu của gã.

Phil không để ý tới gã, dứt khoát cho thuộc hạ dời hết thiết bị liên quan đến nhân bản vô tính đi, đỡ cho Blake nghĩ cách trộm đi mấy thứ này. Có bột mới gột nên hồ, cho dù có lợi hại, không có dụng cụ Blake cũng không làm được gì.

Sau khi làm xong hết thảy, hắn quay về nhà, Lê Hân đang ngủ.

Không biết vì sao, Lê Hân vừa đến nhà hắn ngã đầu liền ngủ, hơn nữa ngủ đến thập phần không an ổn, luôn nhíu mày, lại gọi không tỉnh. Lê Hân lâm thật sâu vào cơn ác mộng, Phil không biết nên an ủi Lê Hân thế nào mới tốt.

Duy nhất có thể làm Lê Hân tỉnh lại cũng chỉ có âm nhạc, trong thời gian này lại phải để Lê Hân tận lực ít xuất hiện trước mặt mọi người. Hắn tin tưởng thành viên của ‘Fire’, nhưng một khi có người cố ý nói nhử, một số người cũng có thể sẽ bị lừa, biện pháp tốt nhất là nên tung tin Lê Hân sinh bệnh, như vậy một khi xuất hiện sự cố, có thể nói Lê Hân thể nhược bệnh chết; mà nếu không có phát sinh sự tình, cũng có thể nói Lê Hân khỏi hẳn.

Chờ Lê Hân tỉnh lại một chút, muốn đến quán bar hát thì làm sao bây giờ? Lê Hân muốn ra ngoài, phát hiện hắn đem mình giam trong biệt thự không cho ra cửa, thì sẽ nghĩ thế nào?

Phil thở dài, nhất định sẽ coi hắn là người xấu rồi.

Bằng không…… Đưa Lê Hân một số tiền, để cậu ta mua vài thứ trên mạng. Lê Hân không có thiết bị đầu cuối cá nhân, không thể đăng ký tài khoản, không thể đăng nhập internet, trong khoảng thời gian này chưa từng lên trang web của Emir, kỳ thật tinh cầu Emir cũng là có mua sắm trực tuyến.

Thành viên ‘Fire’ không có thiết bị đầu cuối cá nhân, nhưng họ có thân phận ảo. Loại thân phận ảo này có thể giúp cuộc sống thuận tiện hơn, có thể sử dụng internet, nếu phải rà quét đầu cuối thì thân phận ảo không dùng được, bất quá chỉ cần không kiểm tra sự tồn tại của đầu cuối, thân phận ảo vẫn là có thể dùng.

Lê Hân vừa tỉnh lại, đã nhận được thân phận ảo cùng quang não Phil chuẩn bị cho hắn. Trong thân phận ảo còn có tài khoản cá nhân, Phil để vào trong đó mấy trăm vạn, nhiêu đó hẳn là có thể để Lê Hân dùng rất lâu.

“Đây là tiền lương dự chi 1 năm và thân phận ảo thuộc thành viên tổ chức mà cậu đã trở thành ca sĩ quán bar chúng ta, dựa theo luật lao công ta hẳn nên cho cậu mức lương tương đồng, trước đây áp bức cậu thật là xin lỗi. Hiện giờ cậu đã là thành viên chính thức, hẳn là nên hưởng thụ đãi ngộ xứng đáng.” Phil giải thích như thế.

Mà Lê Hân đã hoàn toàn không chú ý đến câu nói kia, hắn chỉ nhìn thấy nhắc nhở trong giao diện hệ thống trước mắt ——

【Số hoa tươi hiện tại là 107 vạn, thỉnh ký chủ không ngừng cố gắng.】