*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ngày 30 tháng 09 năm 2005
Tôi và Mộc Mộc yêu nhau đã hơn một năm, hôm nay anh quyết định cầu hôn với Tiểu Lại, còn Tiểu Lại thì giả vờ hỏi anh vài câu nghiêm túc để kiểm tra, ai ngờ câu trả lời của anh khiến Tiểu Lại ngã ngửa.
Mộc Mộc (hỏi thẳng): Vợ à, tụi mình kết hôn nhé.
Tiểu Lại: Cho em một lý do trước đi.
Mộc Mộc: Ờm, vì……Vì em dịu dàng, hiền lành, lương thiện, là một cô gái siêu siêu đẹp, lại còn đối xử với anh rất tốt nữa.
Tiểu Lại: Ý của anh là nếu một khi có một người dịu dàng, hiền lành, lương thiện, là một cô gái siêu siêu đẹp, lại còn đối xử với anh tốt hơn em thì anh sẽ lập tức ly hôn với em rồi kết hôn với người đó sao?
Mộc Mộc: Đây là sao chứ, ý anh không phải thế.
Tiểu Lại: Vậy ý anh là gì.
Mộc Mộc: Anh nào dám có ý gì đâu.
Tiểu Lại: Anh không dám có ý gì là có ý gì?
Mộc Mộc: Sao em nói ngang ngược vậy, em đâu phải người không thú vị vậy đâu chứ?
Tiểu Lại: Anh nghĩ kỹ lại đi, khi nào nghĩ kỹ rồi thì lại đến nói với em.
Mộc Mộc: Vậy anh đành ra tuyệt chiêu.
Tiểu Lại: Hả?
Mộc Mộc: Vì em không chê anh khờ, không chê anh ngốc.
Tiểu Lại:……Quên đi, nếu anh muốn kết hôn thì trước tiên phải vượt qua khảo nghiệm của em đã. Em hỏi anh, nếu có một người đẹp tóc dài mắt xanh mặc một bộ áo đồ bơi xẻ cao, ôm anh từ đằng sau và nói “Em yêu anh” với anh thì anh sẽ làm gì?
Mộc Mộc: Trời đất, còn có chuyện tốt thế cơ à?
Tiểu Lại:…….
Mộc Mộc: Ý…….Em đừng véo, anh sai rồi. Anh là nói, anh là nói, trời đất, có những người không hiểu chuyện thế sao? Anh là người có vợ rồi.
Tiểu Lại: Vậy nếu cô ả tiếp tục ôm anh, nói “Em không quan tâm anh có vợ hay không, chỉ cần được ở bên cạnh anh là em vui rồi”, vậy anh làm sao đây?
Mộc Mộc: Không phải chứ? Vậy thì còn chần chờ gì nữa!
Tiểu Lại (dang hai tay nhún vai [*] ): Thế anh xem, tụi mình còn kết hôn làm gì nữa!
Mộc Mộc: Đừng mà, anh sai rồi, em tha lỗi cho anh đi! Xin em đó, ôi, người đẹp tuyệt trần trên thế giới này, lần sau anh nhất định sẽ giữ vững lập trường!
Tiểu Lại: Được rồi, em cho anh thêm một cơ hội nữa, anh nghĩ kỹ rồi hẵng nói!
Mộc Mộc: Ừm, lần này anh sẽ không phạm sai lầm nữa, anh sẽ nói, khụ khụ, vậy còn chờ gì nữa, chạy nhanh thôi, anh là người rất thủy chung với vợ đấy!
Tiểu Lại: Vậy nếu cô ả không đi, còn tiếp tục ôm anh, nói không quan tâm đến chuyện thề hẹn bên nhau mãi mãi, chỉ quan tâm đến thứ mình từng có là được, vậy anh làm sao?
Mộc Mộc: Anh phải nói thật sao?
Tiểu Lại: Vô nghĩ, tất nhiên rồi.
Mộc Mộc: Anh anh anh……Anh chắc chắn sẽ lắc đầu rồi bỏ đi.
Tiểu Lại: Đệch, bớt xạo đi, với con người tâm địa gian xảo như anh mà có thể kìm lòng quay đầu bỏ đi sao? Nếu cô ả ôm lấy anh, hôn lên tai anh, hôn lên cổ anh rồi lại lên mặt anh, (liếc mắt nhìn Mộc Mộc), vậy anh làm sao đây?
Mộc Mộc (nghiến răng nghiến lợi): Vậy anh đây đành ra tuyệt chiêu!
Tiểu Lại (vừa tò mò vừa cảnh giác): Tuyệt chiêu gì thế?
Mộc Mộc: Anh sẽ nói với cô ta, vợ anh còn chờ anh về cho con bú nữa!
Tiểu Lại:……(*)